Định Mệnh Cho Em Được Gặp Anh

Chương 5: Chương 5





─ " tôi Nam Cung Dạ 20 tuổi rất quen được làm quen với một mỹ nhân sắc xảo như cô "
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
Cả hai không còn tâm tình ăn trưa nữa, Mộc Tinh sau vụ dưa vừa rồi cũng no cũng không ăn thêm nên đi về lớp.
Mộc Tinh nhìn Tử Hy mang gương mặt lạnh lùng nhớ lại việc vừa rồi, cô không khỏi ngưỡng mộ Tử Hy vô cùng cá tính.
Cô nàng đi phía sau Tử Hy rồi nhanh chóng đi cạnh cô Mộc Tinh chiều cao cũng gần bằng Tử Hy cô nàng mở miệng nói ─ “Tử Hy cậu biết võ à, lúc cô ta ngã xuống kêu la bàn tay y như bị gãy vô cùng đau đớn không giống giả vờ chút nào ”.
Tử Hy nhìn sang Mộc Tinh cười khẽ nét mặt bình thản nói ─ “ Đương nhiên là cô ta không giả vờ, tay cô ta vốn thật sự bị gãy ”.
Mộc Tinh nghe câu trả lời của Tử Hy thì cảm thấy ớn lạnh và kinh ngạc ─ " Cậu có sức mạnh cừ thật nha".
Cả hai cô đi vào lớp, cả lớp ai ai cũng không hẹn nhìn sang nhìn bao nhiêu lần cũng không khỏi cảm thán nhan sắc của cả hai, đúng là nữ thần trong lòng họ, đám học sinh trong lớp cũng vô cùng vui mừng và cảm thấy may mắn khi hai nữ thần cùng lớp với họ.
Sau vụ vừa rồi ở căn tin, Tử Hy đã hoàn toàn được tẩy trắng bọn họ cũng vô cùng tức giận với Thư Ý với việc làm xấu xa của cô ta, họ rất muốn cô ta biến khỏi trường này, tránh làm nó bị ô uế~.
「 Tan học 」
Cô đi ra khỏi cổng trường, vừa ra khỏi cổng nháy mắt liền thấy chiếc xe quen thuộc bước đến chiếc xe của Tử Dương ─ " anh đến đón em đúng giờ thật ".
Tử Dương nhìn cô cười nhạt rồi nói ─ " Anh đâu nỡ để em gái anh đứng chờ chứ ".
Cô bước lên xe ngồi, thắt dây cẩn thận rồi xe bắt đầu chạy đ,i cách cổng trường được một khoảng khá xa, cô mở lời: " anh! em cần anh xử lí Đồ gia cho em "
Tử Dương không kinh ngạc với câu nói của cô mà chỉ cười ─ " em suy nghĩ kỉ rồi đúng không? ".
Tử Hy quay sang nói với anh ─ " chuyện này cần suy nghĩ nửa sao? ".
Nét mặt Tử Dương bình thản không chút gợn sóng không mặn không nhạt đáp lại ─ " Không cần suy nghĩ, chỉ cần biết hành động ngu ngốc của cô ta đã đủ làm cho Đồ gia sụp đổ ".

Tử Hy quay người lại cười nhạt mắt nhìn con đường phía trước " chuyện này em đành nhờ anh vậy ".
─ " Chỉ cần em gái anh thích thì không thành vấn đề ".
Cuộc trò chuyện dừng lại chốc lát thì Tử Hy lại mở lời ─ " sau này anh không cần đưa đón em nữa đâu, em tự chạy xe đi học ".
Tử Dương không nghi hoặc chỉ là hơi ngạc nhiên lãnh đạm nói " tùy em ".
Tử Hy bĩu môi giận hờn nói: " anh chỉ nói những câu cần nói, còn lại đều kiệm lời, anh đúng thật là khó ở mà, sao này làm sao mà anh kiếm chị dâu cho em đây ".
Tử Dương ảm đạm không trả lời, chỉ tập trung lái xe cũng không có ý định đáp trả lại.
Tử Hy cũng không kiên nhẫn chờ câu trả lời, liền hướng mắt ra ngoài ngắm cảnh.
Hôm sau, là ngày nghỉ cuối tuần ở nhà rất buồn chán nên Tử Hy ra ngoài mua sắm một ít, vốn màu tóc của nguyên chủ giống cô nên cô cũng không có ý định làm tóc gì thêm.
Cô còn ghé thăm nhiều cửa hàng khác và cuối cùng cô vào cửa hàng xe cô vẫn trung thành giống kiếp trước chọn mẫu xe Ferrari màu bậc nổi bật.
Khi vừa cô gặp nó và chốt mua ngay và luôn.
Giấy tờ bản xe nhanh chóng có trong ngày nên cô có thể an toàn lái nó, nguyên chủ cũng đã có bằng lái.
Sau khi thanh toán xong giấy tờ đầy đủ, cô chạy quanh khắp thành phố C ngoài ra thành phố này còn tên khác là Cửu Châu.

Nơi đây rất rộng lớn và hưng thịnh rất nhiều toà cao ốc công xưởng, cửa hàng nhà hàng...!Khu du lịch, là nơi nằm dưới quyền kiểm soát dưới tay của Địch Gia Hưng, Cửu Châu là thành phố rất được lòng du khách tham quan, một nơi nghỉ mát lí tưởng.
Thành phố này rất phát triển đường xá rộng lớn nhiều dòng xe xa xỉ chạy qua lại.
Tốc độ xe của Tử Hy rất nhanh, như đang thách thức các chiếc xe khác đua cùng.
Xe cô chạy tới đâu khiến máu tay đua trong những người khác nổi lên, chạy song song xe cô, khiêu khích, từ lúc xuyên vào đây cô chưa đua xe lại lần nào đương nhiên cô sẽ chấp nhận sự khiêu khích, thế là màn đua xe trên đường phố mở màn không ai chịu thua ai, cô phấn khích vô cùng ở kiếp trước không ai đua lại cô khiến cô không tìm được đối thủ nên rất buồn chán ─ ─ còn những người ở đây không phải là loại tay mơ, rất có kĩ thuật, trình độ cao vô cùng, cảm xúc hưng phấn trong cô từ lâu không bộc lộ ra hôm nay vì gặp được đối thủ nó đã bộc phát ra, trên gương mặt xinh xắn không giấu được nụ cười hưng phấn.
Vì đang chạy xe tốc độ cao ít ai có thể bắt gặp được nụ cười ấy, còn nếu thấy thì sẽ điêu đứng ngẩn ra ngay tại chỗ vì nó quá mức câu hồn phách, trai lẫn gái đều sẽ bị nó hút hồn đi không hay biết.
Trên đường một trận đua xe diễn ra, từng chiếc "vụt" qua mắt người đi đường lẫn người nhìn ra mặt đường, dẫn đầu là xe của Tử Hy rồi những chiếc khác nhiều thương hiệu khác nhau, cũng có vài chiếc số lượng có hạn, có thể nói vài thành phần trong cuộc đua xe là dân có máu mặt trên thành phố Cửu Châu này, cuộc đua xe diễn ra rất sôi nổi, rất thu hút người xem, nhiều người đang lái xe cũng chạy theo xem kết quả, nhiều người quay video lại.
Những cuộc đua diễn ra trên đường không hề hiếm chút nào hầu như nó diễn ra thường xuyên người dân cũng đã quen còn rất thưởng thức, khi có cuộc đua người lái xe không có tham gia điều tự giác nhường đường lấn sang hai bên.
Tử Hy không hề nhượng bộ, chạy với tốc độ max vừa lạng lách tránh va chạm xe khác, kĩ thuật của cô ở hàng thượng thừa, bỏ khá xa nhiều xe khác, cuộc đua diễn ra khoảng 2 tiếng rồi dừng lại ở một bãi biển mát rượi, nắng không gắt vô cùng dịu nhẹ, vài chiếc chạy theo kịp tốc độ của cô đều dừng lại phía sau xe cô.
Tử Hy nhìn kính hậu cười khẽ rồi mở cửa xe bước xuống.

Cô bước xuống chào hỏi họ, vì đây là phép lịch sự tối thiểu của cô, cho dù quen biết hay không quen biết, chính vì hành động này sau khi đua xong cô đã kết thân được nhiều người và chắc chắn lần này cũng vậy.
Họ thấy phía trước có một cô gái bước xuống không khỏi kinh ngạc, người mà họ đua xe lại là một cô gái vóc dáng đẹp đến phá lệ chỉ mới tầm 20 tuổi, bọn nhìn đến ngẩn ra.
Tử Hy thu toàn bộ hình ảnh này trong đáy mắt, nụ cười chuyên nghiệp trên gương mặt cô cũng không thay đổi.
Từ lúc cô đến đây hình như cô cười khá nhiều đối lập với kiếp trước lạnh lùng khó gần, ít cười hơn.
Tử Hy mỉm cười khách sáo nhìn họ.
─ " Cảm ơn các vị đã thi đấu với tôi, tôi rất cảm kích, cảm ơn đã cho tôi một màn đua xe kịch tính như vậy "
Một người con trai bằng tuổi cô cũng đáp lại ─ " chúng tôi cũng vậy, đây là lần đầu tiêm tôi thua đấy nhưng đổi lại nó rất kịch tính, tôi rất thích cảm giác này ".
Những người khác cũng mở lời trò chuyện một lát thì đều tản đi, còn lại cô và người con trai kia.
Tử Hy khó hiểu nhìn kĩ người con trai ấy, nhan sắc không chê vào đâu được, rất tuấn tú thuộc hàng mỹ nam mang nét thư sinh nhưng nếu so với nam9 thì thua xa, anh ta cao tầm 1m7 mấy, chỉ cao hơn cô vài centimet.
Cậu ta thấy cô lạnh nhạt nhìn mình đánh giá cả người hơi mất tự nhiên ─ " à tôi muốn hỏi quý danh của cô được không, sẽ rất vui ta có thể trở thành bạn ".
Ngôn Tình Sắc
Tử Hy thì cô cũng không từ chối yêu cầu này ─ " tôi là Tử Hy 20 tuổi rất vui làm quen với cậu ".
Người con trai kia cũng mở lời giới thiệu ─ " tôi Nam Cung Dạ 20 tuổi rất quen được làm quen với một mỹ nhân sắc xảo như cô ".
Tử Hy mặt không chút gợn sóng với lời khen này nhưng thoáng ngạc nhiên với người tên Nam Cung Dạ này, đây chính là nam phụ số hai sau Tuấn Minh của tiểu thuyết yêu thích nữ chính Kim Mộc Tinh, Nam Cung gia là gia tộc giàu có đứng thứ 5 trên thế giới, thế lực hắc đạo thì lại là đứng thứ 4.
Cô không nghĩ rằng, không hẹn mà gặp cậu ta trong cảnh ngộ thế này quả thực những người có đóng góp vào tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn này đều có sự thu hút kì lạ, các nhân vật luôn dính líu với nhau, ví dụ giống như cô hiện giờp ngẫu nhiên sẽ gặp.

Cậu ta cảm thấy hiện tại khá là hứng thú với cô gái trước mắt muốn làm quen với cô, ít ra thì cũng làm bạn.
─ " không biết cô học trường nào? " Nam Cung Dạ hỏi cô.
Tử Hy thẳng thắng đáp khẩu khí lạnh nhạt treo nụ cười nhạt.
─ " Đây là vấn đề cá nhân, không tiện nói nếu có duyên ta sẽ gặp " nói xong cô quay lưng lại ngồi trở lại trên xe rồi chạy đi mất.
Cậu ta hướng ánh mắt nhìn bóng dáng chiếc xe khuất tầm nhìn, mặt lộ vẻ thích thú đáy mắt tràn thâm ý và ý cười càng đậm đây là lần đầu tiên có một cô gái tuyệt tình, dứt khoát từ chối anh, cũng không si mê anh như những cô gái khác càng không phải là kế lạc mềm buộc chặt.
Đáng tiếc đây chỉ là cảm xúc hứng thú nhất thời, không có tình cảm nam nữ gì cả, cậu ta chỉ sùng bái ngưỡng mộ cô mà thôi.
Nhưng hẳn nhìn mãi vẫn thấy cô có mang một khí chất mà cô gái hai mươi tuổi không thể có được một khí chất cao lãnh của một bậc nữ vương xuất chúng bá đạo ngang tàn.
Ánh mắt nhìn người của hắn không sai bao giờ.
Hắn vẫn nên điều tra lí lịch cô xem sao.
Anh ta cũng không nghĩ nhiều nữa, hắn cũng trở về xe lái đi nụ cười trên gương mặt không hề giảm.
Họ không hề biết cuộc gặp gỡ định mệnh này sau này nhờ đây trong tương lai giới hắc đạo sẽ hoàn toàn xảy ra biến động lớn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.