Đích Trưởng Nữ

Chương 242: Tần Hương Hà nhờ giúp đỡ




Hiện tại trong kinh thành mọi người đều đang nghị luận chuyện Vân vương phi vụng trộm trong phủ. Chuyện này nhân chứng không ít, mấy tức phụ hoàng gia, còn có rất nhiều phu nhân nổi danh trong kinh thành đều thấy được. Cho dù Thái tử phi đã từng hạ lệnh ém miệng, thế nhưng đại sự như vậy, căn bản không gạt được, cho nên vẫn truyền ra ngoài.
Mà ngày đó Lâm Tú tú bị áp giải đến hoàng cung, khi đối mặt với hoàng thượng và hoàng hậu, còn không ngừng kêu oan, hơn nữa còn nói Triệu Khả Nhiên hãm hại nàng. Nhưng bởi vì Triệu Khả Nhiên vẫn luôn bên cạnh Tư Đồ Húc, hơn nữa cũng không có bất kỳ chứng cớ nào chỉ Triệu Khả Nhiên. Cho nên tất cả mọi người cho rằng Lâm Tú Tú chỉ viện cớ mà thôi. Hoàng thượng hạ xuống thánh chỉ, trực tiếp phế Vân vương phi Lâm Tú Tú. Mà bởi vì chuyện này, Vân vương trong khoảng thời gian này, căn bản cũng không dám ra cửa. Bởi vì mọi người trong kinh thành người đều biết hắn bị đội nón xanh.
“Hiện tại Lâm Tú Tú như thế nào?”
Thấy Tư Đồ Húc vào cửa, Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Hiện tại nàng nên bị đuổi về phủ tướng quân? Thế nào, bây giờ phủ tướng quân còn chứa được nàng sao?”
“Lâm Tú Tú đã chết.” Giọng nói Tư Đồ Húc không có bất kỳ tình cảm, chỉ đơn thuần đang nói một chuyện mà thôi, “Đưa về phủ tướng quân không lâu, Lâm Uy liền buộc nàng tự vẫn.”
“Lâm Uy thật sự xuống tay!” Triệu Khả Nhiên cảm thán, “Dù sao đó là nữ nhi của hắn! Hắn lại có thể tự tay tiễn con gái của mình lên đường, thật đúng là một người cha tốt!”
Giọng nói Triệu Khả Nhiên tràn đầy châm chọc. Xem ra Lâm Uy và phụ thân mình đều cùng một dạng! Tùy thời có thể hy sinh con gái của mình.
“Chẳng qua chuyện này là trong dự liệu.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Chuyện của Lâm Tú Tú, hiện tại làm cho dư luận xôn xao. Nếu lúc này, Lâm Tú Tú vẫn một mực sống trong phủ tướng quân, vậy những tỷ muội khác của nàng cũng không ai thèm lấy, hơn nữa trong kinh thành mọi người đều sẽ luôn luôn nhìn chằm chằm chế giễu phủ tướng quân. Nhưng nếu Lâm Tú Tú chết, vậy những chuyện này cũng sẽ không xảy ra. Duới tình huống như thế, Lâm Uy dĩ nhiên sẽ chọn quyết định có lợi nhất cho hắn.”
“Không ngờ, cả đời Lâm Tú Tú tính toán nhiều như vậy, đến cuối cùng, lại rơi vào kết quả như vậy.” Triệu Khả Nhiên có chút cảm khái, “Thật ra thì nếu nàng không nhằm vào ta, hãm hại ta, nói không chừng hiện tại nàng sẽ rất hạnh phúc!”
“Tất cả đều là nàng tự tìm. Nếu không phải nàng một mực luôn nghĩ những thứ không thuộc về nàng, làm sao nàng sẽ rơi vào kết quả như hôm nay!” Tư Đồ Húc ngược lại tuyệt không đồng tình, “Chỉ là có một việc ngược lại rất buồn cười, đó chính là mặc dù Lâm Tú Tú chết, nhưng Tư Đồ Thiên và phủ tướng quân liên lạc lại càng ngày chặt chẽ.”
“Ồ! Đây cũng là kỳ quái.” Triệu Khả Nhiên cau mày, “Chúng ta cũng biết, Tư Đồ Vân là người của Thái tử, cho nên hắn mới nguyện ý cưới Lâm Tú Tú, vì muốn lấy được trợ giúp của Lâm Uy, nhưng bây giờ Lâm Tú Tú làm ra chuyện như vậy, cho Tư Đồ Vân đội nón xanh. Giữa bọn họ lại có thể liên lạc chặt chẽ như vậy, đây cũng là ngoài dự đoán của ta.”
“Rất đơn giản, bởi vì lần này người bức tử Lâm Tú Tú không phải là người khác, mà là Lâm Uy, hơn nữa chuyện này vốn chính là Lâm Tú Tú làm sai trước.” Tư Đồ Húc mở miệng giải thích, “Lâm Uy vốn muốn dựa vào chiếc thuyền lớn Tư Đồ Thiên này, cho nên mới gả Lâm Tú Tú cho Tư Đồ Vân. Hiện tại mặc dù Lâm Tú Tú đã chết, nhưng bởi vì Lâm Uy áy náy và lo lắng, ngược lại để cho quan hệ giữa hắn và Tư Đồ Thiên càng gần.”
“Thì ra là, ở trong lòng của Lâm Uy, nữ nhi của mình cũng không sánh bằng quyền thế!” Triệu Khả Nhiên châm chọc mở miệng nói.
“Được rồi, không cần nhớ quá nhiều.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Triệu Khả Nhân bên kia, nàng định làm như thế nào? Nàng rất rõ ràng, chuyện lần này, mặc dù Lâm Tú Tú bày kế, nhưng Triệu Khả Nhân nhưng cũng chen chân trong đó. Hơn nữa, chuyện này, lúc bắt đầu, nàng cũng biết.” diiendaanleequyydoon
“Ta biết rõ.” Triệu Khả Nhiên gật đầu một cái, “Triệu Khả Nhân trong vai trò là nhân vật dẫn mọi người đi vạch trần! Nàng là một quân cờ rất quan trọng! Nhưng mà, nói thật, ta thật sự không nghĩ rằng Triệu Khả Nhân lại có thể làm như vậy. Không lâu trước kia, ta mới giúp nàng và tổ phụ hòa hảo, để cho nàng lấy lại được sự sủng ái của Tư Đồ Thiên. Không ngờ, chẳng qua bao lâu, nàng lại cùng Lâm Tú Tú tính toán ta. Thật sự chính là ‘Hảo muội muội’ của ta!”
“Được rồi. Nàng không cần lãng phí thời gian vì người như vậy.” Tư Đồ Húc mở miệng khuyên lơn, “Nàng muốn đối phó nàng ta như thế nào, ta đều sẽ ủng hộ nàng. Chỉ là, thật ra thì nàng không cần làm cái gì, cuộc sống của nàng ta cũng sẽ không tốt hơn được. Dù sao bây giờ chuyện Tư Đồ Thiên làm, nhất định là kết cục của hắn.”
“Thế nào, Tư Đồ Thiên muốn bắt đầu hành động sao?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Trước đó vẫn nghe chàng nói hắn đang âm thầm trù tính, không nghĩ tới nhanh như vậy đã không chịu được rồi.”
“Đương nhiên.” Tư Đồ Húc châm chọc mở miệng nói, “Tính tình của hắn cũng không thể chịu đựng được như vậy. Chỉ cần Tư Đồ Hàn đã xảy ra chuyện, hắn chính là nhân tuyển duy nhất, khoảng cách với địa vị cao nhất chỉ cách một bước ngắn mà thôi, sao hắn có thể nhịn được chứ?”
“Hắn thật sự rất gấp gáp!” Triệu Khả Nhiên không nhịn được thở dài, “Nhưng, hắn lại không biết, càng gấp gáp, càng dễ dàng xảy ra vấn đề.”
“Hiện tại hắn cũng không nhận ra có vấn đề gì, hắn cho là mình đã chuẩn bị chu đáo.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Tần quốc công, còn có Lâm Uy, hai người nắm giữ binh quyền đều đứng về phía hắn, hắn cho là mình nhất định sẽ thành công.”
“Cái gì, chàng nói là cữu cữu cũng đứng về phía hắn rồi sao?” Triệu Khả Nhiên đối với tin này có một chút rất giật mình, “Nếu là như vậy, muốn đối phó hắn chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.”
“Không hẳn, điểm này nàng cũng không cần lo lắng.” Tư Đồ Húc lắc đầu một cái, “Trước đó không phải ta đã từng nói qua với nàng sao? Tần quốc công chỉ trung thành với phụ hoàng mà thôi, nếu hắn thật sự có hành động gì, vậy thì nhất định là bị phụ hoàng bày kế.”
“Chẳng lẽ phụ hoàng muốn gậy ông đập lưng ông?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Nếu không, sao hắn sẽ nhìn Tư Đồ Thiên từng bước một an bài, nhưng không có một chút động tác?”
“Ta nghĩ chắc là vậy!” Tư Đồ Húc gật đầu một cái, “Tối thiểu, tình báo ta nhận được, tất cả hành động của Tư Đồ Thiên, phụ hoàng đều biết toàn bộ.”
“Nếu nói như vậy, vậy chúng ta chỉ cần nhìn là được.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Cũng không biết rốt cuộc lúc nào hắn động thủ.”
Tư Đồ Húc suy tư một chút, mở miệng nói, “Cũng nhanh thôi! Chỉ cần chuyện Tư Đồ Hàn xong xuôi, hắn sẽ không nhịn được ra tay.”
“Hiện tại chuyện của Tư Đồ Hàn như thế nào? Đã điều tra xong sao?”
“Hừ, nếu chuyện này muốn tra rõ, sợ rằng không có đơn giản như vậy!” Tư Đồ Húc cười lạnh rồi nói, “Hoàng hậu tự mình ra tay, nàng trù tính chu đáo như vậy, nếu muốn bắt được cái chuôi, rất khó khăn. Lần này, rõ ràng nàng muốn sụp đổ Tư Đồ Hàn rồi, nơi nào dễ dàng tìm được chứng cứ! Tư Đồ Hàn rất nhanh sẽ bị bắt vì mưu hại Thái tử!”
“Nhưng còn có Vân quý phi, không phải sao?” Triệu Khả Nhiên ngược lại có chút kỳ quái, “Vân quý phi không phải rất được phụ hoàng sủng ái sao? Thế nào, chẳng lẽ nàng cũng không cầu xin cho Tư Đồ Hàn sao?”
“Nàng muốn cầu cạnh, nhưng căn bản phụ hoàng không nghe.” Tư Đồ Húc trả lời, “Hơn nữa, đoạn thời gian gần đây, có lẽ bởi vì chuyện của Tư Đồ Hàn! Phụ hoàng cũng rất lâu không nhìn qua Vân quý phi rồi, đại khái chính là sợ nàng mở miệng cầu cạnh!”
“Quên đi, những chuyện phiền lòng này, ta cũng không muốn để ý.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Ta à! Chỉ muốn hảo hảo ở trong nhà dưỡng thai là được.”
“Cứ như vậy là được rồi.” Tư Đồ Húc nhẹ nhàng ôm Triệu Khả Nhiên vào trong ngực, “Nàng đó, cái gì cũng không cần suy nghĩ, chỉ cần hảo hảo chăm sóc mình là được rồi. Ta sẽ cho nàng tất cả những gì nàng muốn, bao gồm vị trí tôn quý nhất.”
“Ta tin tưởng chàng.”
Chuyện của Tư Đồ Hàn, rất nhanh đã điều tra xong. Đích xác là Tư Đồ Hàn tìm người đi ám sát Thái tử, cũng là bởi vì hắn nghĩ phải thừa cơ hội này trực tiếp diệt trừ Thái tử, cho nên mới phải bí quá hoá liều như vậy. Hoàng thượng nghe được tin tức này, nhất thời giận tím mặt, lập tức phế bỏ tước vị Tư Đồ Hàn, hơn nữa đưa hắn đến hoàng lăng. Trên danh nghĩa nói là trông coi hoàng lăng, nhưng mà ai cũng biết, chẳng qua chỉ là lấy cớ mà thôi. Tình huống chân thật, chỉ sợ là đuổi đi!
Mà Triệu Khả Nhiên nghe được tin tức này, ngược lại có chút thổn thức. Vốn dĩ theo suy đoán của bọn hắn, cũng chỉ là bị cấm không thể đứng lên mà thôi, nhưng không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng như vậy, cư nhiên bị đuổi như vậy. Nói như vậy, Tư Đồ Hàn chỉ sợ cũng cũng không có cơ hội nữa!
Triệu Khả Nhiên vẫn luôn không động đến Triệu Khả Nhân, nhưng không ngờ, mặc dù nàng chưa ra tay, nhưng Triệu Khả Nhân cư nhiên tự gây ra chuyện, hơn nữa còn không phải chuyện nhỏ.
“Vương phi, vương phi, đã xảy ra chuyện.” Cầm Hương vội vàng chạy vào cửa.  diiendaanleequyydoon
“Chuyện gì?” Đối với Cầm Hương cả kinh sợ hãi, Triệu Khả Nhiên cũng sớm đã quen, cho nên nàng cũng không có phản ứng quá lớn, chỉ nhàn nhạt mở miệng hỏi, “Không phải là ngươi muốn gả đi chứ!”
Triệu Khả Nhiên vừa nói ra, Thi Hương và Họa Hương hầu hạ bên cạnh cũng không nhịn được che miệng bắt đầu cười trộm.
“Vương phi, người nói cái gì chứ?” Cầm Hương ảo não dậm chân, “Nô tỳ thật sự có việc gấp, không phải nói giỡn.”
“Được được được, ngươi thật sự có việc gấp.” Triệu Khả Nhiên vội vàng mở miệng trấn an nói, “Rốt cuộc là việc gấp gì! Ngươi cứ nói đi! Không nên ấp a ấp úng như vậy.”
“Vương phi, bây giờ người không cần nghĩ trừng phạt Triệu Khả Nhân như thế nào nữa, bởi vì nàng đã xảy ra chuyện.” Cầm Hương vội vàng mở miệng nói, “Nàng làm hại Tần Y Miểu sảy thai.”
“Cái gì?” Vừa nghe đến tin tức này, Triệu Khả Nhiên thật sự thất kinh, “Ngươi cặn kẽ nói rõ cho ta, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Cầm Hương vội vàng mở miệng giải thích, “Trước đó, Triệu Khả Nhân muốn kích động Nhàn Lạc đi hại hài tử Tần Y Miểu sao? Nhưng lại bất vi sở động. Triệu Khả Nhân thực vội, một mực nghĩ biện pháp, tuy nhiên không có cách, có lẽ bởi vì thấy thai nhi của Tần Y Miểu càng lúc càng lớn! Nàng cũng sốt ruột, cho nên mấy ngày trước, nàng liền tự mình ra tay, bỏ thuốc vào trong thuốc bổ của Tần Y Miểu. Tần Y Miểu liền sảy thai.”
“Này hiện tại Triệu Khả Nhân như thế nào?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi tiếp, “Còn nữa, đã tra ra được chưa?”
“Đã tra ra được.” Cầm Hương gật đầu một cái, “Chuyện Triệu Khả Nhân làm lại không bí mật, thật ra nàng chỉ phái người đi tiệm thuốc, mua một chút phấn hoa cây trúc đào, lại thêm vào thuốc bổ của Tần Y Miểu mà thôi. Hơn nữa, nàng cũng thật ngốc nghếch, cư nhiên cũng sai nha hoàn cận thân của nàng Nhàn Vân đi mua, cho nên lập tức liền tra ra được.”
“Vậy hiện tại Triệu Khả Nhân ra sao?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Nàng thế nào?”
“Thái tử giận dữ, đã đánh chết Nhàn Vân, mà Triệu Khả Nhân đã bị đưa về phủ Thái sư rồi.” Cầm Hương tiếp tục mở miệng nói, “Xem ra, nàng đã không còn cơ hội trở lại phủ Thái tử được rồi. Chỉ là sự việc này vẫn chưa hết, hoàng thượng còn chưa mở lời xử trí Triệu Khả Nhân như thế nào, mà hiện tại hoàng hậu cũng hận Triệu Khả Nhân thấu xương.”
“Xem ra, chuyện này còn ầm ĩ!” Triệu Khả Nhiên như có điều suy nghĩ mở miệng nói.
“Vậy vương phi, chúng ta cần làm cái gì không?” Cầm Hương mở miệng hỏi.
“Cái gì cũng không cần làm. Lúc này, mặc kệ làm cái gì, đều là sai.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, ngay sau đó mở miệng hỏi, “Đúng rồi, Thanh Trúc đâu? Nàng không sao chứ!”
“Vương phi yên tâm đi.” Cầm Hương trả lời, “Nàng rất tốt, một chút chuyện cũng không có, bây giờ vẫn còn hầu hạ bên cạnh Triệu Khả Nhân, nàng chỉ là một đứa nha hoàn mà thôi, không có ai chú ý tới nàng.”
Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, mở miệng nói, “Cầm Hương, bây giờ ngươi lập tức nghĩ biện pháp, đón Thanh Trúc ra, sau đó đưa nàng trở về đoàn tụ cùng người nhà.”
“Vâng, vương phi.”
Triệu Khả Nhiên cảm thấy chuyện Triệu Khả Nhân không có quan hệ gì với nàng, cho nên cũng không muốn quản, nhưng không ngờ, lúc xế chiều biết chuyện này, Húc vương phủ liền nghênh đón một vị khách không mời mà đến.
“Khả Nhiên, con đến rồi.” Vừa nhìn thấy Triệu Khả Nhiên đi vào đại sảnh, Tần Hương Hà vội vàng đứng lên.
“Mẫu thân không cần khách khí như vậy.” Triệu Khả Nhiên phất tay, “Người ngồi xuống trước đi! Có chuyện gì chầm chậm nói.”
Thấy Tần Hương Hà đến, Triệu Khả Nhiên không cảm thấy vui mừng. Nàng không phải ngu ngốc, kể từ khi gả vào Húc vương phủ, mẫu thân cũng không đến nhìn nàng, ngay cả lúc nàng mang thai, cũng chưa đến xem qua, hôm nay làm sao lại tốt như vậy tới cửa! Nhất định là có chuyện muốn nhờ, hơn nữa nếu nàng không có đoán sai, phải là vì chuyện của Triệu Khả Nhân!
Triệu Khả Nhiên chậm rãi đi tới chủ vị ngồi xuống, tuy nhiên nó vẫn không mở miệng hỏi Tần Hương Hà, rốt cuộc là đến vì chuyện gì, mà là lẳng lặng nhìn bà, nhưng vẫn không có mở miệng.
“Khả Nhiên, thật ra thì hôm nay ta, là có một chuyện muốn tìm con giúp một tay.” Tần Hương Hà thật sự nhịn không được, mở miệng trước, “Hiện tại ta đã không tìm được bất luận kẻ nào có thể giúp một tay, cho nên mới phải tới tìm con. Cũng chỉ có con có thể có khả năng giúp ta.”
“Mẫu thân nếu muốn nói gì, vậy thì nói thẳng đi!” Triệu Khả Nhiên không có đưa ra cam kết gì, mà để cho nàng nói ra tính.
“Khả Nhiên, chắc là chuyện của Triệu Khả Nhân, con cũng đã biết.” Tần Hương Hà suy nghĩ một lát, cuối cùng mở miệng, “Nàng chỉ là nhất thời hồ đồ mới làm ra chuyện như vậy, con là tỷ tỷ của nàng, hiện tại chỉ có con mới có thể giúp nàng.” diiendaanleequyydoon
“Nhất thời hồ đồ?” Nghe được câu này, Triệu Khả Nhiên không nhịn được cười lạnh, “Mẫu thân, vậy người muốn bổn vương phi giúp thế nào đây? Người nên biết, hiện tại chuyện này phụ hoàng và mẫu hậu đã nhúng tay, bổn vương phi chẳng qua chỉ là một vị tiểu vương phi mà thôi, sao có thể có nhiều quyền lực giúp một tay chứ?”
“Khả Nhiên, ta biết rõ con có thể làm được.” Vừa nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tần Hương Hà nhất thời nóng nảy, “Ta biết rõ, hoàng thượng rất thương côn dâu là con, hơn nữa Húc vương đối với con sủng ái có thêm, bây giờ con lại có thai, chỉ cần con nguyện ý nói một câu, vậy Khả Nhân sẽ không có chuyện gì rồi.”
Nghe Tần Hương Hà nói, Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười, “Mẫu thân, rốt cuộc người có biết Triệu Khả Nhân làm chuyện tốt gì hay không! Nàng làm hại Thái tử phi sảy thai. Đúng! Bây giờ bổn vương phi có thai, nhưng nếu lúc này bổn vương phi đi cầu tình, sau này cho dù là Thái tử phi, hay là hoàng hậu sợ rằng cũng sẽ ghi hận bổn vương phi.”
“Nhưng mà, nếu con không giúp đỡ, vậy Khả Nhân thật sự chính là hỏng bét.” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tần Hương Hà thực vội, “Nàng là muội muội của con! Con không thể thấy chết không cứu như vậy.”
Nghe Tần Hương Hà nói, Triệu Khả Nhiên thật sự hoài nghi, người trước mắt này thật sự là mẫu thân của nàng sao? Biết rõ như vậy sẽ khiến nàng rơi vào chỗ bất nghĩa, đây là vì Triệu Khả Nhân, hay là muốn đẩy nàng đi tìm chết.
“Mẫu thân, ngược lại người nói thật nhẹ nhõm.” Triệu Khả Nhiên lạnh lùng mở miệng nói, “Nếu chuyện thật sự đơn giản như vậy, vậy hôm nay người cũng sẽ không đi cầu trợ bổn vương phi! Còn nữa, người nói, Triệu Khả Nhân là muội muội của bổn vương phi, cho nên bổn vương phi nên giúp nàng. Nhưng Triệu Khả Nhân thì sao? Trong lòng của nàng có thật sự coi ta là tỷ tỷ hay không? Nếu trong lòng nàng thật sự có người tỷ tỷ là ta đây, cũng sẽ không hãm hại ta nhiều lần  như vậy!”
“Khả Nhiên, con không thể nói như vậy.” Tần Hương Hà nóng nảy mở miệng nói, “Cho dù trước kia các ngươi xảy ra chuyện gì, các ngươi đều là tỷ muội như chân với tay! Con nhất định phải  giúp nàng, nếu không sẽ không có người có thể giúp nàng.”
“Ha ha, người nói những lời này thật sự rất buồn cười.” Triệu Khả Nhiên cười lạnh vài tiếng, “Lúc nàng lần lượt hãm hại bổn vương phi, sao lại không nghĩ tới chúng ta là thân tỷ muội! Trước đó, bổn vương phi vừa mới để cho nàng và tổ phụ hòa hảo mà thôi, nhưng nàng thì sao? Quay đầu liền cùng người khác thiết kế hãm hại bổn vương phi, muội muội như vậy, bổn vương phi thật sự không muốn!”
“Khả Nhiên, coi như là mẫu thân van cầu con được không.” Tần Hương Hà vội vã mở miệng nói, “Thật, ta không cầu gì khác, chỉ hi vọng con có thể trợ giúp Triệu Khả Nhân lần này mà thôi. Về sau, ta tuyệt đối sẽ không làm phiền con nữa.”
Thấy Tần Hương Hà vì Triệu Khả Nhân cầu tình, bộ dáng như vậy, Triệu Khả Nhiên thật sự là cảm thấy rất chua xót, nàng nhịn không được mở miệng mà hỏi, “Mẫu thân, ta thật sự nên gọi người như vậy sao? Người thật sự là mẫu thân của ta sao? Chẳng lẽ chỉ có Triệu Khả Nhân mới là con gái của người sao? Người biết rõ ràng, nếu lần này ta ra mặt cầu xin, như vậy sẽ có hậu quả gì, nhưng người lại muốn ta ra mặt, chẳng lẽ ta không phải là nữ nhi của người sao? Tại sao, vì Triệu Khả Nhân, ngươi lại đẩy ta ra ngoài chứ?”
Giọng nói Triệu Khả Nhiên rất kích động, nàng thật sự nhịn không được, nàng không biết, tại sao lòng người lại có thể thiên vị như vậy, “Ta hỏi người, người thật sự có coi ta là nữ nhi của người không? Tại sao người chưa từng suy nghĩ vì ta một chút chứ? Trước đó ta và phủ Trung Nghĩa hầu có hôn ước, người vì Triệu Khả Nhân, muốn ta từ hôn. Hiện tại lại vì Triệu Khả Nhân, ngươi lại bắt ta đi làm cái bia để người ta bắn. Tại sao trong mắt của người cũng chỉ có Triệu Khả Nhân vậy? Nếu là như vậy, lúc người sinh ta ra, người liền bóp chết ta không phải tốt hơn sao?”
“Không phải vậy, không phải vậy.” Nghe Triệu Khả Nhiên từng câu từng chữ chỉ trích, Tần Hương Hà cũng không biết nên nói cái gì cho phải, thật sự là bà thiên vị Triệu Khả Nhân, “Ta... ta, thật xin lỗi, đều là ta sai lầm, nhưng mà những thứ này đều không liên quan đến Triệu Khả Nhân. Chỉ có lần này, ta nuôi con nhiều năm, con coi như là trả công ơn ta nuôi dưỡng, chỉ có lần này mà thôi, cầu xin con giúp Triệu Khả Nhân đi!”
“Thật sự là một mẫu thân tốt!” Triệu Khả Nhiên châm chọc mở miệng nói, “Không ngờ, người thế nhưng lại vì Triệu Khả Nhân mà cầu xin ta như vậy, xem ra trong lòng của người, một chút vị trí cho ta cũng không có!”
Triệu Khả Nhiên cười châm chọc, trước kia ở phủ Thái sư, vì chuyện của mình, mẫu thân đi trách cứ Triệu Oánh, nàng còn tưởng rằng, tối thiểu, ở trong lòng mẫu thân, nàng vẫn có một chút vị trí, thậm chí khi đó vẫn còn vì điểm này mà cảm thấy may mắn, bây giờ nghĩ lại, thật đúng là ngu!
“Không phải, thật xin lỗi, Khả Nhiên.” Tần Hương Hà mở miệng nói. “Con coi như là thỉnh cầu cuối cùng của ta với con đi! Con giúp Triệu Khả Nhân đi! Ta không yêu cầu gì khác, chỉ hi vọng có thể giữ được tính mạng của nàng mà thôi.”
“Được, ta liền giúp người lần này.” Triệu Khả Nhiên cắn răng, mở miệng nói, “Ta đồng ý với người, chuyện lần này, ta sẽ giúp Triệu Khả Nhân giữ được tính mạng của nàng, nhưng nhiều hơn nữa cũng không được.” diiendaanleequyydoon
“Như vậy như vậy là đủ rồi.” Tần Hương Hà mừng rỡ, vội vàng lên tiếng nói cám ơn, “Khả Nhiên, cám ơn con, thật sự cám ơn con.”
“Không cần cám ơn ta.” Triệu Khả Nhiên tay giơ lên, chặn lại nói, “Đây là ta trả lại công ơn nuôi dưỡng của người nhiều năm nay. Ngươi chỉ lấy tình cảm mẫu nữ giữa chúng ta, đổi lấy bình an của Triệu Khả Nhân mà thôi.”
“Ta biết rõ, về sau ta sẽ không tiếp tục làm phiền con.” Tần Hương Hà nhịn không được lộ ra một nụ cười khổ.
“Vậy Triệu phu nhân, bổn vương phi sẽ không tiễn.” Triệu Khả Nhiên nghiêm mặt, “Người tới, tiễn khách.”
Đối với Triệu Khả Nhiên gọi "Triệu phu nhân", trong lòng Tần Hương Hà xông ra một cỗ khổ sở, tuy nhiên cái gì cũng không nói, lẳng lặng đi theo người ra ngoài.
Triệu Khả Nhiên nói được làm được, Triệu Khả Nhân thật sự không bị xử tử, tuy nhiên lại bị giam lại. Nhưng chỉ giam trong phủ Thái sư mà thôi. Hoàng thượng hạ chỉ, về sau, cả đời này của Triệu Khả Nhân, đều không được bước ra Hạ Vũ viên phủ Thái sư một bước.
Còn 2 chương nữa nhé!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.