Đích Nữ Truyện Ký

Chương 38: Liên Phòng phản kích thứ xuất thất bại





​"Đại tỷ... Giấc mộng kia rất chân thật! Muội, muội ——" nói xong trên mặt Hạ Mạt Hồi lại hiện ra vẻ cừu hận, phảng phất đó không phải là mộng cảnh, mà đều là nàng tự mình trải qua . "Muội vẫn còn có thể cảm nhận thống khổ khi bị siết chết..." Còn có trong lòng tràn đầy tuyệt vọng cùng không cam tâm, nàng nhớ rõ trong mộng hạ một trận mưa lớn, thời tiết giá lạnh, nàng quần áo đơn bạc quỳ trên mặt đất, Hạ Lục Ý đứng ở trước mặt mình, từ trên cao nhìn xuống nàng.
​Hạ Liên Phòng sợ nàng bởi vậy bị ám ảnh, ôn nhu sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, nhẹ nhàng nói: "Mộng cảnh chung quy chỉ là mộng cảnh, muội xem, ta cùng phụ thân còn có Tiềm Nhi không phải đều êm đẹp ở bên cạnh muội sao? Ngược lại là muội, nhanh nói cho ta biết, rốt cuộc bị rơi xuống như thế nào".
​Hạ Mạt Hồi thành công bị chuyển dời lực chú ý, sau đó kể lại hết chuyện vừa nãy phát sinh. Nguyên lai nàng cùng Tiềm Nhi đến tiền viện, Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý liền đi theo sau lưng, Hạ Lục Ý ngăn chặn nàng, nói mấy lời trào phúng, còn Hạ Hồng Trang thì không dấu vết đem Hạ Lan Tiềm dẫn chỗ mặt băng các nàng đã sớm động tay chân vào, thừa dịp cậu không chú ý muốn làm bộ như không cẩn thận bị ngã đẩy Hạ Lan Tiềm xuống. May mắn Hạ Mạt Hồi mắt sắc nhìn thấy, đẩy Hạ Lục Ý ra xông đến, Hạ Lan Tiềm được cứu nhưng nàng lại ngã xuống. Nói đến đây nàng còn có một chút bất mãn: "Đều trách ta quá ngốc, nếu ta lôi kéo Hạ Hồng Trang, nàng cũng nhất định rớt xuống theo."
​Diêu Hoàng đem canh gừng bưng tới, Hạ Mạt Hồi tuy không thích uống, nhưng vẫn để Hạ Liên Phòng đút cho uống từng ngụm, trong thân thể lập tức bốc lên một cỗ nhiệt khí, băng hàn quanh thân tựa hồ cũng bị xua tan.
​Nếu không phải lúc trước đã đáp ứng Hạ Liên Phòng đem việc này giao do nàng xử lý, Hạ Lịch nhất định không chịu đựng được. Hắn đau lòng nhìn ba đứa trai gái, đại nữ nhi vì thanh danh làm quan của mình, làm cái gì cũng phải cẩn thận như đi trên băng mỏng, nhị nữ nhi ngày đông rơi xuống nước, nếu không được điều dưỡng tốt, sau này nói không chừng hội lưu lại bệnh căn gì, tiểu nhi tử là độc đinh trong phủ, lại bị người khác coi thành cái đinh trong mắt, mỗi khi Hạ Lịch nhớ tới đều tức giận đòi mạng.
​Một chén canh gừng vào bụng, Hạ Mạt Hồi chớp mắt, lại buồn ngủ. Hạ Liên Phòng chỉnh lại chăn cho nàng, ôn nhu nói: "Nghỉ ngơi cho tốt, đại tỷ sẽ ở chỗ này với muội."
​"Đại tỷ! Chẳng lẽ việc này cứ thế bỏ qua? Đám thứ xuất kia càng ngày càng lớn lối, hôm nay các nàng vừa mới được giải lệnh cấm, tức khắc liền nghĩ đến hại chúng ta !" Hạ Lan Tiềm phẫn nộ nói.
​"Ai nói việc này cứ thế cho qua?" Hạ Liên Phòng thản nhiên nhìn đệ đệ liếc mắt một cái, rồi sau đó nhìn về phía phụ thân. "Phụ thân, vừa nãy ngài nói, trước mắt phủ đại học sĩ do nữ nhi chưởng quản, trừ bỏ ngài, nữ nhi ai cũng không cố kị." Nàng đã tồn tâm báo thù rửa hận, nếu lòng còn chứa nhân từ, chẳng phải buồn rất cười. Từ khi nàng phát thề làm lại cuộc đời, nàng đã đem lòng từ bi vứt bỏ.
​Nàng không hại người, người lại muốn đến hại nàng, còn muốn giết chết một đôi đệ muội của nàng. Kiếp trước nàng ngược lại là nhường nhịn triệt để, nhưng cuối cùng có ai từng thương tiếc qua tỷ đệ bọn họ một chút nào? Nếu Thượng Quan thị an phận thủ thường, nàng đương nhiên sẽ chờ khi đạt thành mục đích mới xử trí, nhưng phụ nhân này lại ác độc như vậy, đã bị thu hồi đại quyền vẫn còn dã tâm bừng bừng, hết hy vọng không thể thay đổi! Ả ta cho rằng mình vẫn là Hạ Liên Phòng nhu nhược dễ bắt nạt kia sao? Một khi đã như vậy, cũng đừng trách nàng hạ thủ vô tình!
​Vì thế ngày hôm sau liền truyền đến tin Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý không cẩn thận ngã sấp xuống trượt vào trong hồ, kỳ quái là, lúc ấy xung quanh các nàng không có một ai, đợi đến khi có hạ nhân nghe xong thấy tiếng kêu cứu thê lương chạy đến đem nhân vớt lên, hai người đều đã bị lạnh cóng cả người phát tím, ngất đi. Cố tình vừa vặn, Trần thái y không ở bên trong phủ, mà là ra ngoài gặp bằng hữu, tất nhiên phải đi ra ngoài mời đại phu, thế là tốn thêm không ít thời gian, Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý song song phát sốt, mắt thấy mạng nhỏ liền muốn khó giữ được.
​Hai người các nàng vốn trên tay đã bị nứt da, sau khi rơi vào hồ nước, nước kia lạnh thấu xương cỡ nào, huống chi, Hạ Liên Phòng còn ở trong nước bỏ thêm một chút xíu dồ lấy từ chỗ Lục nương, hai người không chết cũng phải bị lột da!
​Thượng Quan thị dám ra tay với Lan Tiềm Mạt Hồi, thì không trách được nàng gõ sơn chấn hổ, báo đáp một hai.
​Đối phương tất nhiên không biết đây là vì sao, người phủ trong cũng đều cảm thấy là cái ngoài ý muốn, nhưng trên thế giới này nào có ngoài ý muốn, nào có trùng hợp! Thượng Quan thị cũng biết điểm này, cho nên khi đại phu chẩn bệnh xong, nói cho bà ta biết Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý thân mình bị đông lạnh phá hư có khả năng bị cung hàn dẫn đến vô sinh thì trước mắt bỗng tối đen, quả thực muốn phun ra máu! Bà ta biết trong phủ này là thiên hạ của đích xuất, cho nên nữ nhi vừa xảy ra chuyện liền cảm thấy là Hạ Liên Phòng gây nên. Bà ta lập tức đi cầu Từ thị, một phen nước mũi một phen lệ kêu khóc có người hãm hại, cầu Từ thị tra rõ việc này, nói tới nói lui đều ám chỉ phía sau màn độc thủ chính là Hạ Liên Phòng. Từ thị sau khi biết cũng phi thường tức giận, nhưng bà ta cũng không cho rằng là Hạ Liên Phòng làm, chung quy cháu gái này ôn nhu uyển chuyển hàm xúc, tính tình khoan hậu, nhưng chuyện này tra mãi cũng tra không ra chủ sử sau màn.
​Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý sau khi thỉnh an bà ta quay trở về đi qua hồ nước, sau đó là tự các nàng kêu đám thị nữ đi về trước, hai người ở hậu viện vừa đi vừa nói chuyện, ai cũng không biết rơi xuống nước như thế nào. Vì sao lớp băng dày kia lại vỡ ra? Vì sao hai người đều rớt xuống? Tại sao khéo là chung quanh một cái hạ nhân đều không có như vậy?
​Nhiều câu hỏi đến vậy, dù sao náo loạn vài ngày, nhưng cái gì cũng không điều tra ra.
​Hạ Liên Phòng lại vẫn thảnh thơi ở Hạm Đạm trúc của nàng phẩm trà đọc sách, trừ bỏ lúc đầu vì thẻ hiện lo lắng đi xem một lần, còn lại đều không để ý đến chuyện bên ngoài, mặc cho thứ xuất nháo long trời lở đất.
​Ngay buổi tối khi Hạ Mạt Hồi rơi xuống nước nàng liền sai người đem thuốc bột Lục nương cho rắc lên trên mặt băng, sau đó đổ thêm bồn nước ấm. Thuốc bột kia vô sắc vô vị, nước ấm dán mặt băng, lan rộng ra, thuốc bột lập tức tan vào lớp băng, mặc cho ai cũng không nhìn ra được. Mà lớp băng hấp thu thuốc bột sẽ trở nên phi thường yếu ớt, tuy rằng thoạt nhìn vẫn là một tầng thật dày, nhưng thực sự bên trong trống rỗng, miễn cưỡng chỉ chịu được một trọng lượng của một đứa bé. Đợi đến buổi sáng ngày hôm sau Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý đi Phúc Thọ viên thỉnh an, hai người vừa đi vừa đắc ý mánh lới hôm qua thì Kiều nương trốn ở một nơi bí mật gần đó chỉ cần dùng một hòn đá liền có thể khiến một người rơi vào trong hồ.
​Chỉ là làm Hạ Liên Phòng cảm thấy vui mừng chính là, Hạ Hồng Trang té xuống đồng thời còn chặt chẽ lôi kéo theo Hạ Lục Ý, sau đó căn bản không cần Kiều nương lại ra tay, hai tỷ muội liền đồng loạt rớt xuống.
​Vốn nàng chỉ muốn cho một trong hai người đó nếm thử tư vị này, người khác nàng sẽ đổi biện pháp khác hầu hạ, nhưng không ngờ rằng Hạ Hồng Trang lại có tâm như thế, rơi xuống nước cũng không quên kéo muội muội nàng xuống cùng.
​Về phần chuyện cung hàn có khả năng dẫn đến vô sinh, cái này thật sự không phải nàng làm, Thượng Quan thị chính là cắn chết nàng cũng không có chứng cớ. Lục nương tinh thông y lý, thuốc bột rắc trên lớp băng là khiến vết thương nghiêm trọng hơn, không phải độc dược gì. Mà Trần thái y cũng là nàng cho nghỉ phép, phóng mắt khắp toàn bộ Yến Lương, sợ là không ai có y thuật địch nổi Trần thái y, chỉ cần ông không ở quý phủ, Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý nhất định lưu lại chút bệnh căn.
​Đợi cho Từ thị ở bên trong phủ khí thế hung hăng tra xét mấy ngày cái gì cũng không điều tra ra, Hạ Liên Phòng liền chậm rì rì ra khỏi Hạm Đạm trúc. Chung quy nay sự vụ trong quý là nàng đang xử lý, ở trong sân lâu có phần không ổn.
​Hạ Mạt Hồi trừ bỏ bị chấn kinh ra, không có gì đáng ngại, may mà lúc ấy Chu nương cùng Diêu Hoàng Ngụy Tử nhị tỳ phản ứng nhanh, lập tức nhảy xuống đem người cứu lên, tránh cho Hạ Mạt Hồi phải nằm trên giường chịu khổ. Nhưng dưới sự yêu cầu của Hạ Liên Phòng, nàng vẫn ngoan ngoãn ở trên giường chờ vài ngày, làm ra dáng vẻ phi thường hư nhược. Nhìn Hạ Liên Phòng cực nhọc cả ngày cả đêm chăm sóc Hạ Mạt Hồi, Từ thị không khỏi nghĩ đến lúc Tiềm Nhi trúng độc thì nàng cũng tận tâm tận lực như vậy, mọi chuyện tự thân tự lực, một cái diệu nhân nhi như vậy, sao có thể là chủ sử sau màn âm hiểm hẹp hòi như lời Thượng Quan thị chứ?
​Chung quy Hạ Liên Phòng là đích trưởng nữ phủ đại học sĩ, nghe Thượng Quan thị chửi bới như thế, trong lòng Từ thị có chút không vui, trên mặt lại chưa biểu hiện ra ngoài.
​Mà Thượng Quan thị là thật sự nóng nảy. Một đôi nữ nhi này của ả ta, từ nhỏ đã xinh đẹp, giỏi về uốn mình theo người, sát ngôn quan sắc. Ả vốn định hầu hạ lão thái thái cho tốt, đãi sau này nhất định có thể phù chính, hai nữ nhi thế nào cũng có thể có nơi quy túc tốt, dù gả vào Hoàng gia cũng không phải chuyện không thể nào. Nen ả ta cực kỳ nuông chiều bọn chúng, cái gì đều dùng thứ tốt nhất, đem các nàng nuôi trắng trắng mềm mềm làm người ta thích. Nhưng Hạ Liên Phòng vừa ra khỏi Phật đường, liền làm hại một đôi nữ nhi bị nứt da, nay lại rơi xuống cái bệnh cung hàn có khả năng vô sinh!
​Ả cảm thấy hết thảy đều là lỗi của Hạ Liên Phòng, hoàn toàn quên mất là mình trước thì hãm hại danh tiết Hạ Liên Phòng trước, sau thì đẩy Hạ Mạt Hồi xuống nước, dù sao trong mắt ả ta, ả cùng hai nữ nhi là người bị hại lớn nhất!
​Hạ Liên Phòng đương nhiên có sai, Hạ Liên Phòng sai tại không không tranh không đoạt giống kiếp trước, sai tại không nên phản kháng không nên phản kích, sai tại không ngoan ngoãn bị Thượng Quan thị thiết kế, làm bàn đạp cho đám con gái của ả, trong mắt Thượng Quan thị đây là tội ác tày trời nha.
​... Trong lòng Thượng Quan thị thật sự nghĩ như vậy. Con tiện nhân kia cướp đi tất cả tâm tư của lão gia, nay nữ nhi sinh tiện nhân cũng muốn đối nghịch với mình! Nghĩ đến đây, ả liền cảm thấy khí nóng bốc lên, hận không thể ăn tươi nuốt sống Hạ Liên Phòng! Dựa vào cái gì ả bị con tiện nhân kia chèn ép một đời, dựa vào cái gì nữ nhi của tiện nhân kia cũng muốn chèn ép nữ nhi của ả một đời! Hạ Liên Phòng đừng hòng mơ tưởng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.