Đích Nữ Truyện Ký

Chương 163: Quyết ý thành thân, bình thê qua cửa (1)




Ôn nhu khả ái, thiện giải nhân ý!
Tay Hà Liễu Liễu đặt ở dưới bàn đang kịch liệt run rẩy.
Một từ hình dung tốt đẹp dường nào, nghe vào khiến người vui vẻ cỡ nào!
Nhưng đây không phải là nàng!
Hạ Lục Ý là kiêu căng tùy hứng, coi trời bằng vung, không tuân quy củ, nàng sống tùy ý đường hoàng, ngu xuẩn mà lại tự tại. Nàng ta sẽ không đi phỏng đoán tâm tư người khác, cũng sẽ không đi lấy lòng người khác, lại càng sẽ không thiện lương săn sóc! Những từ kia là dùng để hình dung Hạ Hồng Trang, không phải nàng!
Hà Liễu Liễu tận lực bảo trì tươi cười hỏi: "... Công tử nhất định rất thích vị Lục Ý cô nương này đúng không? Nghe vậy, nàng hình như là một người rất tốt."
Nghe thế, Thượng Quan Ngộ ngượng ngùng cười, hắn có chút quẫn bách gãi gãi đầu của mình rồi sau đó cười nói: "Kỳ thật Lục Ý lúc trước cũng không nhu thuận như vậy, trước đó... Xảy ra một chuyện rất bi thương, tỷ tỷ nàng qua đời từ sau chuyện đó nàng bị đả kích rất lớn vì thế đã thương tâm rất lâu, suốt ngày lấy nước mắt rửa mặt, sau đó nàng liền thay đổi, hoàn toàn không giống với lúc trước. Nhunwg mà phụ thân cùng tổ phụ ta đều thích dáng vẻ hiện tại của nàng, đều nói nàng rốt cuộc cũng lớn lên, hiểu chuyện rồi."
Mỗi một chữ hắn nói đều giống như là đao sắc cắt tâm Hà Liễu Liễu. Không ai thích nàng! Mọi người đều thích "nàng" giả kia! Thích một "nàng" ôn nhu khả ái, thiện giải nhân ý!
Hà Liễu Liễu chợt cảm thấy tuyệt vọng, Hạ Hồng Trang không chỉ trộm đi thân phận của nàng, còn trộm đi tất cả sủng ái của nàng! Ngoại tổ phụ thương yêu, Ngộ biểu ca ôn nhu... hết thảy thuộc về nàng ở Hàn lâm phủ đều bị Hạ Hồng Trang trộm đi! Đúng là tiện nhân vô sỉ, hạ lưu!
Nếu như nói trước đó nỗi hận của Hà Liễu Liễu với Hạ Hồng Trang còn có thể khống chế, thậm chí còn có thể đem tinh lực dư thừa phóng tới chuyện khiến đám người Hạ Liên Phòng ngột ngạt thì kể từ giờ phút này, nàng sẽ không làm như vậy nữa. Nàng sẽ đem tất cả tinh lực cùng mục tiêu tập trung hết ở trên người Hạ Hồng Trang. Nàng muốn khiến cho nàng ta thân bại danh liệt, muốn nàng ta đem hết cả vốn lẫn lời trả lại cho nàng!
Thượng Quan Ngộ rốt cuộc không phải là ngốc tử, tuy rằng Hà Liễu Liễu ngụy trang rất tốt nhưng từ ánh mắt của nàng và biểu cảm của nàng hắn vẫn nhìn ra gì đó: "... Hà tiểu thư, ngươi làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao? Ta nhìn sắc mặt ngươi tựa hồ rất khó xem..."
Nàng vội vã thu liễm tâm tình của mình, dùng nụ cười để che dấu: "Xin lỗi, ta chỉ là nghe được chuyện của Lục Ý cô nương cùng tỷ tỷ nàng... trong ngực có chút cảm khái mà thôi. Tỷ tỷ ta... Cũng giống Lục Ý cô nương như vậy, ôn nhu khả ái, thiện giải nhân ý, từ nhỏ đến lớn mọi người đều thích nàng nhất. Tuy rằng mẫu thân càng thương ta hơn một chút nhưng ta không đủ tốt, vĩnh viễn đều so ra kém tỷ tỷ... Thậm chí còn gây thêm cho tỷ ấy không ít phiền toái. Có lẽ... chắc tỷ tỷ muốn giết chết ta cũng có một phần nguyên nhân là nàng chán ghét phải tiếp tục thu thập cục diện rối rắm cho ta..."
Dáng vẻ nàng hối hận phi thường đáng thương, một đôi mang theo sương mù có thể làm nổi lên yêu thương nơi sâu nhất đáy lòng người. Thượng Quan Ngộ nhìn mà không khỏi có chút say mê. Vị hôn thê của hắn tuy rằng có mĩ mạo thượng hơn Hà Liễu Liễu, nhưng nói về phong vận cùng hương vị... Thật sự là kém không chỉ một chút nha! Nhìn dáng vẻ giai nhân lê hoa đái vũ, khẽ cắn môi đỏ mọng, trong lòng Thượng Quan Ngộ vừa động, cảm thấy cốt nhục mềm yếu một trận: "Hà tiểu thư tốt như vậy, sao có người nhẫn tâm đối xử tàn nhẫn với nàng đâu? Chắc tỷ tỷ Hà tiểu thư là tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi, không có khí độ, khác với Lục Ý, càng không so được với Hà tiểu thư."
Hà Liễu Liễu dùng tươi cười cảm tạ đối phương an ủi. Đáy lòng lại trào phúng không thôi, nghĩ: "Nếu ngươi biết, tiểu nhân 'Lòng dạ hẹp hòi, khí lượng nhỏ hẹp' trong miệng ngươi là cùng một người với vị hôn thê 'Ôn nhu khả ái, thiện giải nhân ý', sẽ có gì phản ứng đây?"
Nhưng trước mắt Hà Liễu Liễu cũng chỉ ngẫm lại, không thể nói ra. Nếu giờ phút này nàng nói ra sự thật thì đừng nói Thượng Quan Ngộ không tin tưởng, mặc dù hắn tin, nhưng so sánh với Hạ Hồng Trang đang thâm thụ hàn lâm phủ thích thì nàng cũng thật sự là không có khả năng thắng. Hơn nữa, Hà Liễu Liễu cũng không định đơn giản bỏ qua cho Hạ Hồng Trang như vậy. Nàng muốn nàng ta sống không bằng chết, quỳ ở dưới lòng bàn chân khẩn cầu nàng! Khóc lóc nức nở nói xin lỗi nàng!
Mà ở trước đó, nàng sẽ lợi dụng hết thảy những gì đã được học đem Thượng Quan Ngộ từ chỗ Hạ Hồng Trang đoạt lại!
Trước khi bị giam vào thiên lao, Hà Liễu Liễu vẫn luôn là vật làm nền của Hạ Hồng Trang. Nhưng từ khi nàng dục hỏa trùng sinh, nàng đã không phải là Hạ Lục Ý trước đây nữa, nàng là nàng đã được đến tân sinh!
Nghĩ đến đây, Hà Liễu Liễu nhất thời cười ôn nhu, ánh mắt cũng từ dịu ngoan hiền thục biến thành xinh đẹp mê người.
Mà Thượng Quan Ngộ không cẩn thận ngã vào thật sâu trong mắt nàng, nháy mắt thất thần.
Không ngoài dự đoán của Hạ Liên Phòng, tuy rằng đầu óc Hà Liễu Liễu không đủ thông minh, nghĩ cũng không đủ nhiều, nhưng khi nàng quyết định đi làm một chuyện nào đó, hiệu quả sinh ra là cực kỳ kinh người. Hạ Hồng Trang trước đây rất xem thường muội muội không có đầu óc này, ai biết sẽ có một ngày phá kén thành bướm chứ? Thượng Quan Ngộ mặc dù là thiếu gia Hàn Lâm phủ, nhưng Thượng Quan Tiến quản giáo hắn rất nghiêm, tuy rằng bên người có mấy nha hoàn thông phòng cũng đã từng có thời gian không biết chừng mực, nhưng sự thật hắn rất ít đến thanh lâu, số lần tầm hoa vấn liễu cũng không nhiều. Cho nên, khi hắn gặp gỡ Hà Liễu Liễu thủ đoạn cao siêu thì đâu có năng lực chống đỡ chứ?
Hạ Hồng Trang nhất định không thể ngờ được, vị hôn phu nàng tâm tâm niệm niệm muốn bắt được kỳ thật rất dễ dàng thay lòng.
Thượng Quan Ngộ đích thật đã thay đổi tốt hơn, hắn bắt đầu đọc sách, muốn tiến tới thậm chí còn muốn đỗ công danh, nhưng đây chỉ là biểu tượng. Cũng không thể đại biểu hắn đã có thể đối kháng lại hết thảy hấp dẫn, khi một chuyện tốt đặt ở trước mặt, ai lại chủ động cự tuyệt chứ?
Miếng thịt mỡ đến bên miệng, có ai sẽ lựa chọn không ăn mà đem nó vứt vào thùng rác à?
Làm sao có thể!
Cho nên, dưới cạm bẫy Hà Liễu Liễu tỉ mỉ thiết kế, Thượng Quan Ngộ thành công bị nàng mê cho thần hồn điên đảo. Dung mạo nàng ta tuy rằng không tính tuyệt mỹ, nhưng thắng tại thần thái kiều mỵ, dáng người xinh đẹp, đặc biệt tiếng nói mềm mại kia, chỉ nghe thôi đã khiến xương mềm chân nhuyễn.
Có thi viết "Xuân tiêu khổ đoản nhật cao khởi, tòng thử quân vương bất tảotriều*", lời này đặt ở trên người Thượng Quan Ngộ cũng rất giống. (*Dịch nghĩa:Bực nỗi đêm xuân ngắn ngủi, mặt trời lên cao rồi mới dậy/ Từ đấy vua không ra coi chầu sớm nữa, câu thơ trích trong bài "Trường hận ca" của Bạch Cư Dị)
Hắn vì Hà Liễu Liễu cảm thấy si mê, thậm chí nguyện ý vì nàng trả giá hết thảy. Về phần cái gọi là công danh kia... Hắn vốn là không thi nổi, cần gì phải đi lãng phí khí lực tiếp chứ?
Hạ Hồng Trang muốn một vị hôn phu có tương lai, lại có lòng cầu tiến, nhưng tốt phu quân như vậy đâu dễ dàng tìm được chứ?
Thượng Quan Ngộ không nguyện ý tiếp tục dụng công đọc sách, hắn cũng giảm bớt thời gian trao đổi tình cảm với Hạ Hồng Trang, trừ khi bắt buộc, nếu không hắn sẽ nghĩ hết biện pháp tư hội với Hà Liễu Liễu.
Nhưng Hà Liễu Liễu cũng không phải là mỗi lần đều bằng lòng gặp hắn. Như mao đầu tiểu tử rơi vào bể tình, Hà Liễu Liễu biểu hiện càng lãnh đạm càng khiến hắn say mê, nàng ta đã phải suy xét nhiều lần mới có thể biểu hiện ra dáng vẻ hợp tâm ý Thượng Quan Ngộ, có đôi khi thậm chí sẽ nói cho hắn biết, mình không phải là rất muốn ra cửa, hoặc là có việc muốn làm, ngẫu nhiên nguyên nhân đơn thuần chỉ là tâm tình không tốt... Đủ loại lấy cớ cự tuyệt, Thượng Quan Ngộ biết rõ lại vẫn làm không biết mệt. Hà Liễu Liễu càng cự tuyệt hắn, hắn đối với nàng càng động tâm, có đôi khi buổi tối ngủ cũng sẽ mơ thấy sự xuất hiện của nàng ta.
Cho nên, hắn cảm thấy hắn là thật lòng thích cô nương này.
Khác hảo cảm với vị hôn thê, đây là một loại cảm tình càng thêm chân thật, Thượng Quan Ngộ thậm chí còn không thể khống chế xúc động mãnh liệt muốn gặp được đối phương mỗi ngày!
Mà Hà Liễu Liễu không chỉ hận Hạ Hồng Trang, đồng dạng cũng hận Thượng Quan Ngộ.
Hận hắn vì sao bạc tình như thế, ngay cả mình bị người khác thay thế cũng không phát giác. Yêu sâu càng sâu hận càng nhiều, nàng ta đã từng thật lòng muốn ở cùng hắn sống thật tốt!
Dù cho hết thảy đều là lỗi của Hạ Hồng Trang nhưng mà khi vị hôn thê bên người mình bị người khác thay thế, làm sao hắn có thể một chút dị trạng cũng không phát hiện ra chứ?
Hà Liễu Liễu cảm thấy phi thường thất vọng, nàng thậm chí bởi vậy cảm thấy người đàn ông này không đáng để mình thích, bởi vì hắn căn bản không xứng!
Bây giờ Thượng Quan Ngộ ở trong lòng Hà Liễu Liễu chỉ là một bậc thang để nàng báo thù, một vật hi sinh mà thôi!
Nàng sẽ không lại có chút động tâm nào với hắn nữa, tựa như đối với Hạ Hồng Trang, muốn đem tất cả cảm tình với hắn triệt để tiêu diệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.