Dị Giới Dược Sư

Chương 366:




Ngày trước khi hắn mới vừa học được phần cơ bản của Bạo phong tuyệt sát thì đã phải theo lệnh nhập ngũ, nhưng sau đó hắn đã có thể dựa vào những cơ bản đó mà diễn hóa Bạo phong tuyệt sát trở thành một kỹ năng cao cấp đến như vậy, tỷ như chiêu Địa độn long quyển vừa rồi.
Nhưng tiếc thay, một đệ tử thông minh như vậy mà Lam Nguyệt không thể sử dụng được, cuối cùng lại còn trở thành địch nhân.
Lúc này lại có một bóng trắng khác bay tới, trường bào của y phất phơ trong gió, nhìn thì có vẻ chậm rãi, nhưng kỳ thật tốc độ lại rất nhanh, và sau đó thì đáp xuống ở phía xa xa.
Ma pháp sư ngự phong thuật, loại khinh thân thuật này phiêu dật hơn khinh thân thuật của những chức nghiệp khác nhiều lắm, mà người vừa xuất hiện lại còn phát huy ngự phong thuật lên đến mức cực kỳ nhuần nhuyễn nữa.
Viện trưởng Tát Á Da Lộ học viện Áo Tư Tạp và Bố Luân Đặc là túc địch trời sinh, nhưng đây lại là lần đầu mà họ cùng bắt tay hợp tác để đối phó với kẻ khác.
Vả lại, họ còn có thêm đồng bọn khác nữa.
- Trả lại mạng nhi tử cho ta!
Tiếp theo tiếng quát là một luồng ánh sáng chói mắt bay ập về phía Mộ Dung Thiên.
Mộ Dung Thiên hừ lạnh một tiếng rồi cũng xuất thủ, nhưng lại không phải cánh tay đang cầm "Phệ hồn".
Bàn tay trái của hắn vung ra rồi chụp vào không trung một cái, thế là luồng ánh sáng chói lòa kia liền biến mất không thấy đâu nữa.
- Úy!
Người vừa rồi đang cực kỳ tức giận chợt cảm thấy bất ngờ, nhưng sau đó thì không gian ở trước mặt y lại có một trận dao động mạnh.
Không gian dao động!
Không gian bị dao động kia kéo dài tới trước mặt đối phương, sau đó mới ngừng lại, thật giống như buồng kính vậy.
Tiếp theo, năm ngón tay của Mộ Dung Thiên chợt khép lại.
Đinh!
Trong tiếng vỡ nát trong trẻo, không gian liền bị nứt toạc ra.
Thế nhưng ở bên trong khu vực không gian bị nứt toạc đó lại có một khối bầu dục phát sáng bao phủ lấy đối phương, tựa như cái vỏ trứng vậy.
Roẹt!
Ở trên khối bầu dục phát ra ánh sáng rực rỡ đó chợt lộ ra một cái khe, sau đó thì nó hóa thành muôn vàn điểm sáng linh tinh, và cuối cùng là lộ ra khuôn mặt của một nam tử khoảng hơn ba mươi lăm tuổi.
Bất cứ là người nào của Lam Nguyệt cũng đều nhận ra được y, kể cả Mộ Dung Thiên. Người đó chính là đại anh hùng thành thủ của thành Duy Đa Lợi Á, thánh cấp Quang Minh chi phối giả Phất Thụy Đức.
Đồng thời y cũng là phụ thân của thánh kỵ sị Pháp Nhân Liệt.
Phất Thụy Đức đã tới quá trễ, khi đến nơi thì y chỉ nhìn thấy Lý Ngang đang ngơ ngẩn quỳ bên cạnh một đống máu thịt nát vụn cùng với chức nghiệp huy chương của Pháp Nhân Liệt.
Lúc này Phất Thụy Đức đang phẫn nộ tới cực điểm, hai mắt gần như bốc hỏa, nhưng y phải cố hết sức để khống chế cơn tức giận của mình, bởi vì thân là một siêu cấp cường giả và đã từng trải trăm trận, y thừa biết khi mình phải đối mặt với loại tình huống này thì phải giữ cho tâm tình lãnh tĩnh; bằng không thì đã không chỉ bị phá vỡ Quang Minh hộ thể đấu khí đơn giản như vậy thôi đâu.
Đôi ngươi của Bố Luân Đặc và Áo Tư Tạp cùng lúc co rút lại, bởi vì môn tuyệt kỹ mà Mộ Dung Thiên vừa sử dụng chính là Không gian toái liệt.
Theo thường thức, không ai có thể sử dụng không gian để làm công cụ tấn công người ta được cả.
Ba vị thánh cấp cường giả chia ra đứng trấn ở ba góc đông, nam, và tây, tạo thành một góc 90 độ, vây Mộ Dung Thiên vào giữa.
Phương vị thứ tư ở hướng bắc lại không có ai trấn giữ.
Thế nhưng không có ai cảm thấy điều đó kỳ quái cả, bởi vì mọi người đều biết thánh cấp cung tiễn thủ Luân Đạo Phu, tức là người đã giúp cho Khiết Tây Tạp có cơ hội đâm "Phệ hồn" vào cơ thể Mộ Dung Thiên, đang ẩn núp ở một nơi nào đó và bất cứ lúc nào cũng có thể bắn ra một mũi tên trí mạng vào con mồi của mình.
Bốn vị thánh cấp cường giả cùng vây khốn một địch nhân. Đây đúng là chuyện mà từ trước tới nay chưa từng xảy ra trên Thần Phong đại lục bao giờ.
Những võ sĩ khác đều biến mất tăm hơi, bởi vì một trận chiến thuộc tầm cỡ thánh cấp thế này thì sẽ không dựa vào nhân số mà quyết định thắng bại, vì vậy mà việc họ có thể làm là chạy đi càng xa càng tốt, để khỏi bị tai bay vạ gió.
Từ nãy tới giờ Mộ Dung Thiên vẫn một mực im lặng, nhưng lúc này hắn chợt nở nụ cười, sau đó lại ném liêm đao xuống đất, khiến cho các cường giả đều ngạc nhiên vô cùng.
Đương nhiên, hành động đó không phải là đầu hàng. Trong từ điển của Mộ Dung Thiên vốn không có hai chữ này.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Mộ Dung Thiên mở rộng hai tay.
Từ trên tay hắn đột nhiên xuất hiện một luồng hắc sắc hỏa diễm bốc cháy hừng hực và một đóa hắc sắc băng tinh, rực rỡ lấp lánh.
Hắc Ám lôi bạo! Môn tuyệt kỹ độc nhất vô nhị của La Địch! Ở Lam Nguyệt, không có ai là xa lạ với điều này.
Nhưng với kiến thức rộng rãi của bốn vị cường giả đó mà cũng chưa có ai từng thấy qua hắc sắc hỏa diễm và hắc sắc băng tinh.
Nếu hai loại lĩnh vực kình khí kỳ quái đó được dung hợp, vậy thì điều gì sẽ xảy ra? Ngay cả thánh cấp lĩnh vực ma võ sĩ Bố Luân Đặc cũng không biết rõ nữa.
Nhưng bọn họ có thể xác định rằng, kết quả chắc chắn sẽ rất đáng sợ, cực kỳ đáng sợ!
- Mây trắng trên không hãy mau tập hợp lại và nghe theo khế ước xưa cũ của điện và hỏa! Mau đánh vào hắn - Điện quang lôi kiếp!
Sau khi chú ngữ vừa dứt, một quả lôi cầu liền xuất hiện trong tay Áo Tư Tạp, đồng thời ông ta ném nó về phía Mộ Dung Thiên, bắt đầu mở màn trận chiến tuyệt thế này. Ở trên đại lục, ngoài Mộ Dung Thiên ra, ông ta là vị cường giả duy nhất có thể sử dụng lôi (sấm sét) để tấn công người ta.
Tiếp theo đó là một trận gió lốc cực mạnh, một quang trụ sáng lòa, và một mũi kim tiễn với tốc độ nhanh tựa sấm sét, hầu như cùng lúc bay ập vào người Mộ Dung Thiên với quả lôi cầu kia.
Bốn vị thánh cấp cường giả lần đầu tiên hợp tác chiến đấu, nhưng sự phối hợp của họ còn ăn ý hơn cả những dong binh đoàn đã được huấn luyện nhiều năm nữa.
Bùng!
Kình tâm giới chỉ chợt lóe sáng, sau đó thì phóng ra một tấm lưới đen và ngăn chặn bốn loại kỹ năng của các vị thánh cấp cường giả ở bên ngoài.
Những kỹ năng đó đều không bị tan biến như những lần trước, nhưng chúng cũng không đánh trúng được mục tiêu.
Toàn bộ cánh tay phải của Mộ Dung Thiên đều bị hắc sắc hỏa diễm bao trùm, còn cánh tay trái thì lại có hắc sắc băng tinh đóng thành một lớp ván ở bên ngoài.
Mộ Dung Thiên đứng trong tấm lưới đen, hai tay hiệp lại ở trước ngực, tạo thành tư thế như đang ôm vật gì đó.
Hắc sắc hỏa diễm và hắc sắc băng tinh bắt đầu kết hợp.
Khi hai loại kình khí lĩnh vực đó kết hợp lại, nó không hề phát ra những tiếng chít chít chói tai như Hắc Ám lôi bạo trước kia, nhưng mà không gian ở chỗ chúng kết hợp lại bị vặn vẹo, tiếp theo là những tiếng như động đất vang lên, và cả toàn bộ Phật Lạc Lý Tư đều bị rung chuyển ầm ầm.
Chỉ là mới khởi đầu mà môn tuyệt kỹ đó đã có khí thế ghê gớm như thế, vậy thì sức phá hoại của nó sẽ còn ghê gớm tới cỡ nào?
Tất nhiên bốn vị thánh cấp cường giả kia cũng đều nhận ra điều đó, vì vậy mà họ chỉ còn cách tấn công điên cuồng vào Mộ Dung Thiên, hầu ngăn cản hắn hoàn thành công tác chuẩn bị Hắc Ám lôi bạo.
- Lấy thiên địa làm tên, triệu tập sấm sét từ bốn phương, cùng với điện lực mười hai giới của điện cung, mau tới đây để ta sử dụng. Lôi điện được kết hợp bởi lam hỏa và bạch quang, hãy quét sạch tất cả địch nhân - Cuồng lôi thiên giáng!
Theo sau lời chú ngữ của Áo Tư Tạp, một đạo thiểm điện khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
Bố Luân Đặc cũng bổ ra liên tiếp hai trận gió lốc, một chậm một nhanh, sau đó cấp tốc dung hợp vào cùng một chỗ. Hai trận gió lốc sau khi dung hợp, chẳng những thể tích của nó không lớn hơn mà lại nhỏ đi nhiều, chỉ cao chừng một thước. Nó đúng là siêu ngưng tụ Bạo phong tuyệt sát - Bạo phong diệt tuyệt!
- Nhật diệu!
Cùng với tiếng quát vang dội của Phất Thụy Đức, thân thể của y liền biến thành bạch quang chói lòa, cả đôi ngươi màu đen cũng không ngoại lệ. Lúc này song chưởng của y hợp lại và đặt ở trên đỉnh đầu, trông giống như hình tượng của nữ thần Rạng Đông vậy. Thế rồi một luồng bạch quang rực rỡ và chói mắt đến nỗi khiến người ta không thể mở mắt ra nhìn được, từ hai bàn tay đang hợp lại của y mà bắn nhanh ra ngoài.
Cùng lúc đó, từ phía xa xa cũng có một mũi linh lực tiễn bay vù tới. Tốc độ biến thái của nó khiến cho người ta sinh ra cảm giác sai lầm, tựa như nó vừa được phát ra từ một nơi cách đó tới mấy trăm thước, và hoàn toàn không ở cùng một chỗ với cây cung vậy. Đó chính là tuyệt chiêu tất sát của Luân Đạo Phu - Chung cực khởi điểm! Sự hạn chế về khoảng cách bị phá vỡ, khởi điểm của mũi tên cũng chính là chung điểm của nó, cả hai không khác gì nhau.
Thiên lôi, Bạo phong diệt tuyệt, Nhật diệu, Chung cực khởi điểm, bốn chiêu kỹ năng siêu cấp cùng lúc rơi vào người Mộ Dung Thiên.
Toàn bộ Phật Lạc Lý Tư lại bị chấn động một lần nữa, rung rinh không ngừng.
Tòa kết giới đen kịt hơi thu nhỏ lại một chút, nhưng sau khi cơn chấn động qua đi thì nó vẫn ngoan cường đứng vững mà không bị tan vỡ.
Mộ Dung Thiên há miệng phun ra một búng máu, nhưng điều đó không khiến cho người ta cảm thấy mừng rỡ, bởi vì ngoài Áo Tư Tạp vì không đủ thời gian để phát động cấm chú ra, còn lại ba vị thánh cấp cường giả kia thì ai nấy cũng đều đã dùng tới tuyệt kỹ tất sát của mình, vậy mà họ vẫn không thể tiêu diệt được Mộ Dung Thiên, mà chỉ khiến hắn bị thương thôi.
Tuy không ai muốn thừa nhận, nhưng bốn vị thánh cấp cường giả này đều phải tiếp thu một sự thật rất hiển nhiên - thần cấp cường giả!
Đối phương chính là vị thần cấp cường giả đầu tiên của Thần Phong đại lục!
Thánh cấp cường giả có thể đi lại như không ở trong biển người đông cả hàng ngàn hàng vạn, còn thần cấp cường giả thì lại có thể khiến cho hàng vạn hàng ngàn người bị chết trong chốc lát! Những lớp thi thể của các chiến chức giả bị chết khắp nơi trong thành chính là minh chứng hùng hồn nhất!
Trong lúc chuẩn bị một đợt tấn công thứ hai, đột nhiên bốn vị thánh cấp cường giả phát hiện ra tấm lưới kết giới trên người Mộ Dung Thiên đã tiêu thất, thì ra công tác chuẩn bị của hắn đã hoàn thành.
Hắc Ám lôi bạo của lần này không có hình dạng của một quả cầu, mà là một đóa mây, tức lôi vân (mây sấm)!
- Ha ha ha ha ha...........
Trong tiếng cười cuồng dại, Mộ Dung Thiên giơ tay lên cao và mở rộng ra.
Thế rồi đóa lôi vân có những tia thiểm điện màu đen kịt không ngừng bắn ra bốn phía đó liền nhanh chóng bay lên không, càng lúc càng cao dần, đồng thời cũng mở rộng ra, đến cuối cùng thì nó đã che kín toàn bộ bầu trời.
Cơn mưa lớn lập tức dừng lại, nhưng bầu trời cũng không vì vậy mà trở thành quang đãng như trước, mà tòa thành Phật Lạc Lý Tư bị lôi vân bao phủ thì lại càng âm u hơn.
Các ngọn đèn ma pháp đang trôi lơ lửng bên trong thành không biết vì cớ gì bỗng nhiên đều tắt phụt hết.
Mây đen vần vũ trên không dầy đặc, sấm sét không ngừng chớp giật.
Thiên tượng đáng sợ, trông giống như là sắp tới tận thế rồi vậy.
Một người có thể thay đổi cả thiên nhiên như vậy, quả thật là bất khả tư nghị!
Ngay cả mấy vị thánh cấp cường giả cũng ngơ ngác đến nỗi dừng luôn hành động tấn công đối phương, ai nấy cũng đều trợn mắt há miệng nhìn bầu trời biến đổi đột ngột. Có thể nói, toàn bộ dân chúng trong thành cũng đều trợn mắt há miệng mà nhìn cảnh quan yêu dị đang hiện ra trước mắt kia.
Lúc này thánh ngôn tế ty Lợi Bỉ Cái Á cũng vừa kịp chạy đến hiện trường, lão kinh hãi ngồi phịch xuống đất, hai mắt thất tán, lẩm bẩm nói:
- Hết rồi, xong rồi, Tu La địa ngục - Tử thần phẫn nộ!
Lời của lão vừa dứt, chợt có một đạo hắc điện thật lớn từ trên trời giáng xuống, khiến cho tòa Lạc Nhạn tháp ở phía xa xa bị nổ tan thành tro bụi!
Mà đó chỉ là mới bắt đầu thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.