Đến Cuối Cùng Người Đó Vẫn Là Em

Chương 44: Tôi Không Để Cô Bắt Nạt Cô Ấy





Bệnh viện X
Dạo này phòng làm việc của Bảo Vy ngày nào cũng có người giao hoa đến.
Một tuần rồi ngày nào cũng vậy không thừa không thiếu khiến Bảo Vy bắt đầu khó chịu.
"Anh có thôi ngay đi không?"_Bảo Vy tức giận mang bó hoa vào phòng làm việc của Alex
"Em không thích hoa này sao?"_Alex trả lời như chưa có việc gì xảy ra
"Anh có biết bây giờ bệnh viện đang đồn ầm lên quan hệ của em với anh không?"
"Vậy quan hệ giữa em với anh là gì?"_Alex đến bên cạnh Bảo Vy cười giang manh
"Anh đừng đánh trống lãng nữa.
Em yêu cầu anh không được tặng hoa cho em nữa"
"Em không thích sao?"
"Em không thích hoa.
Không phải người con gái nào cũng thích hoa.
Anh chưa từng hiểu em bởi vì tâm của anh chưa bao giờ ở chỗ em cả."_nói rồi Bảo Vy giận dỗi rời khỏi phòng làm việc của Alex.
Alex thất vọng ngồi xuống ghế suy ngẫm.
Đang trong mới suy nghĩ hỗn độn thì Alex nghe tiếng gõ cửa.
Cốc...cốc...cốc.
"Mời vào"_Alex nhẹ nhàng nói
"Là em sao? Tìm anh có việc gì sao?"_Alex nhìn thấy Khả Hân bước vào phòng.
"À không em đến lấy kết quả xết nghệm định kỳ của LeO thôi tiện thể ghé qua thăm anh."_cô nhẹ nhàng nói
"Kết quả vẫn tốt chứ?"
"Vẫn ổn."_cô nhẹ nhàng nói
Nhìn sắc mặt của Alex không ổn lắm cô lo lắng hỏi.

"Anh sao thế? Không khoẻ à?"
"Anh không sao.
Chỉ là có vài chuyện hơi bận lòng một tí."
"Có chuyện gì vậy?"
"Thì là chuyện giữa anh và Bảo Vy."_vẻ mặt Alex buồn bã
"Em quên mất, hai người dạo này sao rồi?"_cô mỉm cười hỏi
"Sau hôm anh giải bày với em, anh đi tìm cô ấy.
Anh nói là anh thích cô ấy, kết quả cô ấy nghĩ anh bị em từ chối nên mới tìm cô ấy để thay thế."
"Không sao.
Em giải thích giúp anh."_cô hiểu những gì Alex nói
"Vô ích thôi.
Anh nghĩ anh đã làm tổn thương người ta thật rồi.
Bây giờ anh cũng không biết nên làm thế nào."
"Thật ra thì em cũng không biết phải khuyên anh như thế nào? Bảo Vy và anh đều là những người bạn tốt nhất của em.
Em luôn mong cả hai đều sẽ được hạnh phúc.
Nhưng nếu anh thật lòng với cậu ấy thì anh hãy làm cho cậu ấy tin tưởng rằng cậu ấy không phải là người thay thế mà mà là người anh thích thực sự."_cô nhẹ nhàng nói
"Anh hiểu đại khái rồi.
Thật ra việc anh cần làm là dùng đủ mọi cách chứng minh tình cảm của anh dành cho cô ấy là thật sự thích cô ấy."
"Đúng vậy.

Nên anh hãy cố gắng lên em tin anh sẽ làm được."_cô cổ vũ Alex
Cô và Alex đang nói chuyện thì trợ lý của Alex vội vã chạy vào phòng giọng hốt hoảng
"Giám đốc ơi.
Có chuyện rồi."
"Chuyện gì?"
"Người nhà bệnh nhân đến gây rối khiến Bảo Vy bị trật chân rồi."_trợ lý báo cáo
"Chuyện là như thế nào?"_nghe Bảo Vy bị thương Alex cuống cuồng
"Anh giải quyết công việc đi để em đi xem cậu ấy thế nào."
"Được rồi em đi xem cô ấy trước anh sẽ đến sau."
Nói rồi cô vội vã đi tìm Bảo Vy.
"Ca phẫu thuật của bác sĩ Bảo Vy xảy ra chút vấn đề mặc dù trước khi phẫu thuật bác sĩ Bảo Vy đã giải thích mọi biến chứng sau phẩu thuật rồi, người nhà cũng đã đồng ý nhưng khi nghe tin đồn bác sĩ Bảo Vy vì vấn đề tình cảm không tập trung trong lúc phẫu thuật nên đã để ra sự cố, người nhà bệnh nhân mới làm lớn chuyện như vậy."
"Ai đã tung tin đồn."_Alex bắt đầu tức giận.
"Là bác sĩ hôm trước anh mắng ở nhà ăn.
Người nhà bệnh nhân vô tình nghe được cô ấy nói chuyện với các y tá."
"Lại là cô ta sao.
Lần trước tôi đã cảnh cáo rồi, cô ta không xem lời nói tôi ra gì sao?"
"Anh bình tĩnh một chút.
Cô ta cậy thế mình là con gái của viện trưởng bệnh viện nên mới hành xữ như vậy."
"Cô gái của viện trưởng thì có quyền bôi nhọ người khác hay sao?" Cậu chuẩn bị hồ sơ bệnh án ca phẫu thuật của Bảo Vy và gọi những người có liên quan đến phòng họp giúp tôi.
Mời cả viện trưởng và người nhà bệnh nhân."
"Vâng thưa giám đốc."_trợ lý của Alex nghe lệnh
Phòng họp bệnh viện
"Tôi đã nghe báo cáo về việc người nhà bệnh nhân gây rối làm bác sĩ điều trị chính bị thương."
"Cô ta vì việc riêng mà làm ảnh hưởng đến ca phẫu thuật của mẹ tôi thì sao? Tôi không có quyền hỏi tội cô ta sao?"_người nhà bệnh nhân tức tức giận
"Xin hỏi trước khi phẫu thuật bác sĩ Bảo Vy có giải thích tình hình của mẹ cô sau phẫu thuật chứ?"
"Cái đó thì có"
"Vậy tại sao khi đã nghe bác sĩ điều trị chính giải thích rõ ràng rồi mà cô vẫn cố ý gây sự."
"Thì chẳng phải cô ta vì chuyện riêng nên mới bị ảnh hưởng sao?"
"Ai nói với coi như vậy?"
"Đây..
cô bác sĩ này tôi vô tình nghe được cô ấy nói bác sĩ Bảo Vy vì được Giám đốc bệnh viện theo đuổi nên không tập trung phẫu thuật."_vừa nói người nhà bệnh nhân vừa chỉ tay về phía cô con gái của viện trưởng
"Vậy sao? Vậy cô hãy xem video được ghi lại trong quá trình phẫu thuật cho mẹ cô nhé."_vừa nói Alex vừa bật máy chiếu
"Xem trong video tất cả mọi người đều có thể thấy bác sĩ Bảo Vy đã tập trung 100% tinh thần và chưa hề xảy ra sai xót gì trong quá trình phẫu thuật.
Những biến chứng bệnh nhân đang có là trong tầm kiểm soát mà bác sĩ đã nói với người nhà trước khi phẫu thuật."
Alex ngừng lại nhìn người nhà bệnh nhân.
"Người nhà bệnh nhân.
Tôi rất thông cảm và hiểu cho sự lo lắng của cô nhưng cô không thể vì một lời đồn vô căn cứ mà làm bị thương bác sĩ của bệnh viện chúng tôi.
Các bác sĩ của bệnh viện X của chúng tôi đều có lời thề Hippocrate luôn tính mạng bệnh nhân lên hàng đầu, luôn hết lòng vì bệnh nhân của mình."
Nghe những lời Alex nói người nhà bệnh nhân kia cũng có vẻ hiểu ra mọi chuyện bắt đầu thấy có lỗi về những hàng hành động mình đã làm.
"Tôi xin lỗi.
Vì tôi quá lo lắng cho mẹ tôi nên đã không giữ được bình tĩnh.
Tôi xin lỗi."
"Người cô cần xin lỗi không phải là tôi mà là bác sĩ Bảo Vy kia kìa.
Với hành động của cô hôm nay cô ấy có thể kiện cô vì tội cố ý gây thương tích nhưng cô ấy sẽ không làm như vậy đâu.

Bởi cô ấy là một bác sĩ lương thiện, cô ấy hiểu nỗi lo lắng của cô nên người cô cần xin lỗi là cô ấy chứ không phải tôi."_Alex nhẹ nhành nói.
"Tôi hiểu rồi tôi sẽ đi tìm cô ấy để xin lỗi."_nói rồi người nhà bện nhân đó vội vã rời đi để đi tìm Bảo Vy.
Sau khi người nhà bệnh nhân rời đi.
Alex nghiêm mặt cùng với sự tức giận chất vấn cô con gái của viện trưởng.
"Cô chuẩn bị thu dọn đồ đạc điều đến chi nhánh của bệnh viện X ở vùng cao làm việc."
"Giám đốc Bách, chắc chắn là anh có ác cảm về tôi, sao lại chỉ vì lời nói đùa của tôi mà điều tôi đến nơi thiếu thốn như vậy."
"Tôi bảo cô đến đây không phải để cô nói những lời này, tôi chỉ truyền cho cô quyết định của hội đồng, cả viện trưởng ba của cô chắc cũng đã mhaanj được thông báo rồi.
Những lời nói đùa của cô đã làm ảnh hưởng đến uy tín và đạo đức của một bác sĩ."
"Giám đốc, tôi biết lần này con bé đã làm sai nhưng mong cháu có thể cho nó cơ hội sửa sai được không?"
"Viện trưởng.
Cháu rất tôn trọng chú, là một bác sĩ cháu nghĩ chú cũng hiểu tại sao cháu lại ra quyết định như vậy.
"
"Nhưng anh có biết nếu chuyện này xảy ra thì đối với cuộc đời của một bác sĩ là vật cản chí mạng."_cô bác sĩ đó gần như muốn khóc
"Về công bệnh nhân mà bác sĩ Bảo Vy phẫu thuật là bệnh nhân của Bảo Vy cô không hề theo dõi trị liệu vậy có tư cách gì mà phán xét đến việc chữa trị của bác sĩ Bảo Vy.
Về tư thì vật cản chí mạng cũng được, ngũ chỉ sơn cũng thế, tôi đều có thể sang phẳng giúp cô ấy.
Ngoài ra người tôi thích có thể không tính nợ cũ với cô nhưng tôi thì không thể để mặc cô bắt nạt cô ấy được."_anh nói bằng giọng quyết đoán
Nói xong anh rời phòng họp để lại hai cha con viện trưởng.
"Ba ơi! Ba giúp con đi con không muốn lên trên vùng thiếu thốn đó đâu."
"Con làm ba thật sự thất vọng.
Có lẽ do ta quá nuông chiều con rồi.
Chuẩn bị thu dọn rồi làm theo lời giám đốc đi, có lẽ cậu ấy nói đúng con cần rèn luyện lại đạo đức của một người bác sĩ."
Nói xong viện trưởng cũng rời khỏi phòng để lại con gái ngồi khóc một mình..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.