Đế Tôn

Chương 139: Nổi giận xuất thủ (2)




Nàng lời còn chưa dứt, đột nhiên cảm giác được một cổ khí tức cuồng bạo đột nhiên phóng lên cao, trong lòng không khỏi cả kinh, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Xà Yêu kia há mồm phun ra một tiểu đỉnh, đỉnh kia đón gió liền dài, trong chớp mắt liền hóa thành phương viên mấy trượng, một tiếng ầm vang hướng Giang Lâm móc ngược xuống, trong đỉnh vô số ma diễm quay cuồng sôi trào!
- Các ngươi thật cho là có thể làm gì được Xà gia gia sao?
Đầu Xà Yêu kia điên cuồng cười to, pháp lực bản thân không muốn sống tràn vào trong miệng đại đỉnh kia, lạnh lùng nói:
- Xà gia gia ta dưới mặt đất ghé qua mấy chục năm, rốt cục bị ta tìm được Ma đỉnh này, mới vừa rồi nếu không phải các ngươi xuất thủ quá nhanh, ta sao lại bị các ngươi khi dễ! Hết thảy đi chết đi!
- Không tốt, là bảo khí!
Sắc mặt Mộ Yên Nhi kịch biến, bảo kiếm đeo phía sau lưng leng keng một tiếng mà ra, hóa thành một Giao Long màu bạc cấp tốc chém tới phía trước, trong lòng hối hận vạn phần:
- Xà Yêu kia so với ta xuất thủ trước một cái chớp mắt, chỉ sợ Lâm sư muội lành ít dữ nhiều...
Nàng không ngờ rằng Xà Yêu này thậm chí có bảo khí trong tay, nếu biết mà nói, nàng chắc chắn sẽ không để cho Giang Lâm dễ dàng mạo hiểm!
- Sư tôn để cho ta một đường bảo vệ sư muội, lão nhân gia đối với sư muội cực kỳ thương yêu, nếu sư muội xảy ra chuyện gì, nàng nhất định thương tâm muốn chết... Đáng hận ta quá tự mãn, chậm nửa nhịp!
Bảo kiếm của Mộ Yên Nhi mới vừa ra khỏi vỏ, đột nhiên chỉ nghe oanh một tiếng nổ, bên cạnh Giang Nam đã xông về trước đi, tốc độ nhanh tới cực điểm, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh!
- Có ta ở đây, ai cũng không thể gây thương tổn được muội muội của ta!
Một tiếng quát lên như sấm rền truyền đến, Giang Nam bỏ qua bộ dáng thư sinh mới vừa rồi, quanh thân đột nhiên hiện ra sáu cánh tay, cơ kịch liệt đội lên, thân thể kế tiếp tăng vọt, đem không khí chen chúc đến thình thịch nổ tung, một bước liền vượt đến trước người Giang Lâm đang thất kinh, giống như một ngọn núi nguy nga ngăn chặn ở đó.
- Ma Chung Bá Thể Thần Thông!
Hai mắt Giang Nam đỏ ngầu như máu, làm một tiếng vang thật lớn, một Ma chung chụp xuống bảo vệ bản thân, ngửa mặt nhìn về phía Ma đỉnh rơi xuống kia. Miệng Ma đỉnh này chính là bảo khí của cao thủ trong Loạn Không Ma Giáo sở luyện, trong đó đánh vào một đạo Thần Thông, mạnh mẽ vô cùng, mặc dù so ra kém bảo kiếm của Mộ Yên Nhi, nhưng mà không phải chuyện đùa, cho dù là Thần Thông tứ trọng, ngũ trọng cường giả cũng không dám đón đở, tu vi hơi thấp, trực tiếp áp bách mà chết!
Cho dù bóp không chết, cũng không cách nào chạy trốn khỏi ma đỉnh luyện hóa, nhất thời trong chốc lát sẽ hóa thành tro bụi!
Trong cơ thể Giang Nam một cổ khí tức vô cùng cuồng bạo, vô cùng thô bạo phóng lên cao, ầm ầm hướng miệng đại đỉnh kia phóng đi, giống như một đầu dã thú bị thương mở miệng rống to.
- A a a a…
Bốn mươi đạo kiếm khí đồng loạt xuất hiện, ong ong ông, kiếm khí tung hoành, ngũ thải lưu quang, mỗi một đạo kiếm khí đều đạt bảy trượng, giống như từng ngọn kiếm sơn, nguy nga hiểm trở, ngang nhiên xông vào trong đại đỉnh kia!
Đương đương đương đương đương!
Trong đỉnh chớp mắt liền truyền đến vô số tiếng nổ, đột nhiên vô số đạo kiếm khí đâm rách đại đỉnh, đem cái bảo khí này toái sạch sẽ, kiếm quang đấu đá lung tung, chỉ trong nháy mắt liền đụng vào trên người đầu Xà Yêu kia, đầu Xà Yêu này bị kiếm quang cắt quá, chia năm xẻ bảy, hóa thành một mảnh huyết vũ.
Giang Nam vù vù thở hổn hển, giống như một pho tượng Ma Thần đứng ở bên đầm nước, dưới chân là huyết nhục toái đến không thể toái nữa, hung ác nói:
- Ai dám bất lợi đối với muội muội của ta, ta liền giết cả nhà của hắn!
Lúc này, một ngân long gào thét mà đến, thân thể ầm ầm chém ở trên đầm nước, cơ hồ đem đầm nước này một kiếm bổ ra!
- Cái gì? Đem bảo khí kia đánh bạo...
Mộ Yên Nhi quên mất thu hồi bảo kiếm, ngơ ngác nhìn Giang Nam bên đầm nước, khó có thể tin nói:
- Bốn mươi đạo Đại Ngũ Hành Kiếm Khí... Lão Thiên, ca ca của Lâm sư muội là yêu quái biến hóa sao... Không, yêu quái cũng không có lợi hại như hắn!
Giang Lâm cũng thấy đến ngây người, cơ hồ không thể tin được mới vừa người vô cùng nổi giận kia là ca ca từ trước đến giờ ôn văn nho nhã của mình.
Giang Nam tản đi thân thể Thần Thông, sáu cánh tay do cương khí biến thành cũng lần lượt tiêu tán, thân thể dần dần khôi phục như thường, như cũ là một thiếu niên thư sinh, chẳng qua là thân thể còn đang khẽ run, cũng là lo lắng Giang Lâm an nguy, thân thể lâm vào trong trạng thái vô cùng cuồng bạo, tạm thời không cách nào khôi phục như thường.
- Xích thủ không quyền đánh nát bảo khí...
Mộ Yên Nhi như cũ chưa phục hồi tinh thần lại, tuy nói Xà Yêu tế miệng Ma đỉnh kia chất lượng không cao, nhưng dù sao cũng là bảo khí, thấp nhất là đánh vào năm sáu trọng Ma Đạo Thần thông, cứng rắn vô cùng, nhưng lại bị Giang Nam sinh sôi đánh nát, Mộ Yên Nhi trong lúc nhất thời cảm giác mình nhìn không thấu thiếu niên trước mắt này.
Mới vừa rồi Giang Nam xuất thủ, thật sự bá đạo, thật sự thô bạo, cho nàng ấn tượng vô cùng sâu khắc, tựa như thấy một pho tượng Ma Thần ở vào trong nổi giận, muốn xé nát hết thảy uy hiếp trước mắt!
- Sớm nghe nói Lạc sư bá vì cầu đột phá, không chừa thủ đoạn nào, tu luyện Ma Đạo tâm pháp, xem ra Giang sư đệ cũng nhận được Ma Đạo truyền thừa của Lạc sư bá!
Mộ Yên Nhi thầm nghĩ trong lòng.
Nàng vốn đối với Giang Nam còn có chút xem thường, dù sao Giang Nam chẳng qua là Ngoại Cương tu vi, cho là hắn dựa vào Thần Thứu Yêu Vương bảo vệ mới đi tới đây, sở dĩ nàng muốn mời Giang Nam đồng hành, cũng chỉ là nhìn ở mặt mũi Giang Lâm.
Mà hôm nay, địa vị của Giang Nam trong lòng Mộ Yên Nhi lại thật to tăng lên, đem hắn thành nhân vật có thể ngồi ngang hàng.
- Ca ca, mới vừa rồi ngươi thật uy phong!
Giang Lâm cũng phục hồi tinh thần lại, quấn lấy Giang Nam vui mừng nói.
Mộ Yên Nhi tiến lên, áy náy nói:
- Sư muội, mới vừa rồi là ta sơ sót, khiến cho ngươi gặp nạn. May là sư đệ xuất thủ mau, nếu không lần này ta liền phải hối hận cả đời. Sư đệ, thực lực của ngươi thật không ngờ mạnh như vậy, không hổ là đệ tử của Lạc sư bá, bất quá ta xem ngươi tu luyện tâm pháp, cùng Ma Đạo tâm pháp có chút tương tự. Ma Đạo tâm pháp mặc dù cương mãnh, tiền kỳ tu luyện tiến cảnh mau, nhưng không bằng chánh đạo tâm pháp ta nặng liên tục, tiền kỳ Ma Đạo so sánh mạnh, nhưng hậu kỳ nhất định là chánh đạo tâm pháp ta cao hơn một bậc, hy vọng sư đệ chớ để ngộ nhập lạc lối.
- Đa tạ sư tỷ chỉ điểm.
Giang Nam khẽ mỉm cười, hướng Thần Thứu Yêu Vương nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Ngươi đi động phủ của đại xà kia cướp đoạt một phen, xem một chút có còn bảo vật hay không.
Thần Thứu Yêu Vương lĩnh mệnh, hóa thành Đạo Nhân đầu trọc, tung người nhảy xuống nước.
Mộ Yên Nhi có chút xem thường, thầm than một tiếng, nhưng cũng không nói thêm gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.