Đế Quân

Chương 912: Truyền thừa đại điện (1)




Nếu như không phải Trấn Điện Thần Thú liên tục ngăn trở thì hiện giờ Thần Dạ chỉ sợ đã có thể rời khỏi Nhất Tuyến Thiên được rồi.
Vừa nghĩ tới Thần Dạ muốn ở cùng mình, rất có thể sẽ chết ở chỗ này, nộ khí của Trường Tôn Nhiên càng thêm nồng đậm, giống như cuồng phong cuốn bay tất cả vậy.
Đối mặt với Trường Tôn Nhiên, Trấn Điện Thần Thú là cung kính do trung, cũng không phải là kính cẩn nịnh nọt, bởi vậy, nộ khí và tiếng hét phẫn nộ kia cũng không khiến Trấn Điện Thần Thú có nửa phần động dung, nó thản nhiên nói:
- Tiểu thư, ngươi nên biết, ta làm vậy đến cùng là vì gì?
- Ngươi?
Trường Tôn Nhiên cực kỳ giận dữ, nhưng lại không làm gì được Trấn Điện Thần Thú, nàng quay đầu lại nhìn Thần Dạ, nước mắt lần nữa chảy xuống:
- Thần Dạ, thực xin lỗi, đều là ta hại ngươi...
- Ngươi sao lại nói lời đó chứ, nếu như không có ngươi thì không có ta hôm nay rồi, ngươi cũng sẽ không bị nhốt ở chỗ này.
Cảm giác người trong ngực run rẩy, cánh tay Thần Dạ càng tăng thêm vài phần khí lực, nhu hòa cười nói:
- Ngươi đã tỉnh, vậy thì chúng ta rời khỏi đây đi!
- Không có lệnh của ta, ngươi đừng hòng rời khỏi đây, tiểu thư càng thêm không thể!
Trấn Điện Thần Thú vô cùng khổng lồ, giờ phút này tuy có chút cố kỵ Trường Tôn Nhiên, nhưng cổ uy thế lớn lao kia vẫn trùng trùng điệp điệp bao phủ Thần Dạ.
Trường Tôn Nhiên gầm lên:
- Trấn Điện Thần Thú, tránh ra, bằng không thì ta không ngại cá chết lưới rách đâu!
Trấn Điện Thần Thú lập tức đồng tử phát lạnh, nhìn qua hai nguời đối diện, nhất là Trường Tôn Nhiên, nó không dám thật sự ra tay, nhưng nếu để bọn họ rời đi là chuyện tuyệt đối không thể nào
Cứ vậy giằng co lấy, khoảng chừng sau một phút đồng hồ, trong mwats Trấn Điện Thần Thú đột nhiên xét qua nét cười, nói:
- Tiểu thư, ta vốn không muốn ngăn các ngươi, nhưng ngươi có lẽ còn không biết một chuyện, khi người trẻ tuổi này tiến vào Nhất Tuyến Thiên, Phương Đông Lưu đã từng cho hắn một vật, là muốn giao cho ngươi. Ngươi không ngại xem trước một chút sau đó quyết định cũng không muộn!
- Mà nếu như các ngươi muốn bình an sống sót rời đi, vậy thì cũng chỉ có thứ kia mới giúp được các ngươi!
Trường Tôn Nhiên bất quá chỉ là mộ đệ tử của Tàn Dương Môn, rõ ràng được Trấn Điện Thần Thú gọi là tiểu thư, Phương Đông Lưu thân là nhất môn chi chủ, nhưng ở trong mắt nó vậy mà không trọng yếu bằng Trường Tôn Nhiên, cái này?
Thần Dạ ánh mắt phát lạnh, xem ra việc mình suy nghĩ cũng không khác bao nhiêu rồi.
- Thần Dạ, môn chủ đại nhân có đưa thứ gì cho ngươi mang vào không?
Trường Tôn Nhiên nghiêng đầu hỏi.
- Có!
Thần Dạ không phủ nhận, nói:
- Chỉ là một vật nhỏ thôi, Phương môn chủ nói, có nó thì ta có thể mau chóng tìm được ngươi, không hơn!
Nghe vậy, Trấn Điện Thần Thú cười lạnh nói:
- Người trẻ tuổi, đó là đồ vật của Tàn Dương Môn chúng ta, hiện giờ, ngươi có thể trả lại cho tiểu thư rồi.
- Cái này cũng không cần thiết, muốn trả lại, chờ sau khi chúng ta rời khỏi đây ta sẽ tự trả cho Phương môn chủ!
Thần Dạ quả quyết cự tuyệt, hắn đã hiểu, trong này có quá nhiều âm mưu, sao có thể trả vật kia cho Trường Tôn Nhiên được.
- Vậy là ngươi đang tìm chết, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng, chỉ bằng ngươi là có thể phá vỡ Nhất Tuyến Thiên rời đi sao?
Trấn Điện Thần Thú lạnh giọng khẽ hừ, chợt hào quang thiểm lược, nó hóa thành thạch điêu đứng sửng trước đại điện, không để ý đến hai người Thần Dạ nữa.
- Chúng ta đi!
- Thần Dạ, đợi một chút, ngươi đưa vật kia cho ta xem một chút có được không?
Trường Tôn Nhiên kéo Thần Dạ lại nhỏ giọng nói.
Thần Dạ nhướng mày, nói:
- Ngươi không tin, ta có thể mang ngươi đi ra ngoài sao?
Trường Tôn Nhiên lắc đầu, khẽ ôn nhu nói:
- Ta sao có thể không tin chứ? Chỉ là, đối với Nhất Tuyến Thiên, ta càng hiểu rõ hơn ngươ, có ít chuyện, nếu như ta không làm được thì mặc dù ngươi có thể phá vỡ Nhất Tuyến Thiên, ta cũng không cách nào rời khỏi đây được.
Tâm Thần Dạ sau khi nghe hết lời này liền càng ngày càng lạnh, bởi vì hắn đã xác nhận được, cao thấp Tàn Dương Môn ngoài một ít người ra, quả nhiên đều không có hảo tâm!
Đương nhiên, nếu như Băng Tâm Tố Nữ Công của Trường Tôn Nhiên còn chưa mất đi, vậy thì cái gọi là không hảo tâm liền như nước chảy thành sông, khó trách, Phương Đông Lưu kia căn bản cũng không có quá nhiều phản đối đã đồng ý cho một ngoại nhân như mình tiến vào Nhất Tuyến Thiên có thể nói là rất trọng yếu đối với Tàn Dương Môn.
Quả nhiên là lão hồ ly, chẳng những đang tính toán Trường Tôn Nhiên, mà còn đồng thời tính kế với mình nữa...
Nghĩ đến đây, Thần Dạ nhẹ nhàng thở dài, sau khi nhìn Trấn Điện Thần Thú liền chợt nói:
- Trường Tôn cô nương, ngoài vậy ra, chẳng lẽ không còn cách khác đi ra ngoài sao?
- Theo ta biết thì quả thật không có!
Trường Tôn Nhiên cũng liếc nhìn Trấn Điện Thần Thú!
Cái nhìn của hai người ý tứ đều giống nhau, Trấn Điện Thần Thú quá cường đại, cho dù Trường Tôn Nhiên và Thần Dạ đều ở trạng thái đỉnh phong, bọn hắn liên thủ, át chủ bài ra hết, cũng không phải là đối thủ của Trấn Điện Thần Thú!
Thần Dạ tuy tự tin nhưng không hề tự đại!
Im lặng một lát, Thần Dạ nhẹ nói:
- Bọn hắn muốn ngươi làm, đơn giản là muốn để ngươi đạt được cái gọi là truyền thừa, nhưng cái truyền thừa này ngươi phải có Băng Tâm Tố Nữ Công mới có thể có được, Trường Tôn cô nương, hiện giờ ngươi đã mất đi Băng Tâm Tố Nữ Công, ngươi cho rằng còn cách nào có thể đạt được sao?
- Đương nhiên là có cách, người trẻ tuổi, ngươi đưa thứ mà Phương Đông Lưu đưa cho ngươi giao cho tiểu thư, nàng sẽ biết bằng cách nào có thể đạt được truyền thừa của Tàn Dương Môn ta thôi!
Thanh âm Trấn Điện Thần Thú từ từ truyền đến:
- Người trẻ tuổi, ta biết rõ ngươi quan tâm tiểu thư, nhưng ngươi càng phải hiểu, truyền thừa của Tàn Dương Môn, nếu tiểu thư đạt được, loại chỗ tốt này không cần nói cũng biết, hai chân nàng cũng có thể khôi phục. Mặc kệ chúng ta dụng tâm thế nào, điểm này, đều không thể nghi ngờ.
- Ngươi suy nghĩ thật kỹ đi, ngàn vạn lần đừng sai lầm!
- Không cần ngươi tới nhắc nhở!
Thần Dạ lạnh lùng liếc Trấn Điện Thần Thú, lời của nó tuy đúng, tất cả cũng vì muốn tốt cho Trường Tôn Nhiên, nhưng loại biện pháp không từ thủ đoạn này, thật sự khiến Thần Dạ không thể gật bừa, hơn nữa, đối với Trường Tôn Nhiên, trong toàn bộ Tàn Dương Môn, ngoài những đệ tử không biết rõ tình hình ra, cũng chỉ có Nguyễn Tiêm Hủy và Càn lão là thật tâm chân ý, còn những người khác...
Thần Dạ thương tâm không thôi, từ nhỏ ở trong nhà, bởi vì sắc đẹp mà bị gia gia thân sinh bán đứng!
Thật vất vả mới gặp được sư phó có thể cho nàng cuộc sống tự do, đi tới sư môn, lại không nghĩ, sư môn này đối với Trường Tôn Nhiên cũng chỉ ôm lòng lợi dụng.
- Trường Tôn cô nương, nó là Trấn Điện Thần Thú, vậy thì phương đại điện kia là...?
- Truyền Thừa Đại Điện!
Trường Tôn Nhiên nói:
- Nhất Tuyến Thiên chính là phát nguyên chi địa của Tàn Dương Môn, năm đó, khai tông tổ sư phát hiện nơi này, từ bên trong lấy được Băng Tâm Tố Nữ Công, do đó từ trong Truyền Thừa Đại Điện này đạt được võ học cao thâm, khai sáng ra Tàn Dương Môn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.