Đế Quân

Chương 835: Mọi người đều say! (1)




- Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng!
- Đợi một chút!
Thanh âm kia còn chưa dứt, thanh âm thanh lãnh của Hoàng Vũ từ từ trở nên vang dội.
Mọi người ở đây bất giác ngẩn ra, chợt nhìn thấy Hoàng Vũ một thân trang phục tân nương ở trước mắt bao người vén lên khăn voan màu hồng.
- Tiểu Vũ, ngươi làm cái gì? Ngày đại hôn, khăn voan này chỉ có tân lang mới có thể vén lên, ngươi làm như vậy sẽ là điềm xấu.
Hoàng Thiên Lôi cũng là bối rối một chút, sau khi lấy lại tinh thần vội vàng quát lên không vui.
Hoàng Vũ nhất thời cười nói:
- Nhị gia gia, chúng ta đều là người tu luyện võ đạo, vốn là một đám người nghịch thiên mà đi, ngay cả trời đều muốn nghịch, còn quan tâm cái gọi là tập tục này?
Đám người Hoàng Thiên Lôi nhất thời cứng họng!
Không để ý tới những người này, thân thể Hoàng Vũ hơi hơi nghiêng một cái, nhìn về nơi nào đó trong đám người, nói:
- Hôm nay là ngày đại hôn của ta, cái gọi là nhị bái coa đường, hai vị gia gia cùng ba vị bá bá ta đã bái qua, mẫu thân ta lại chưa bái, sư trưởng cũng chưa bái.
- Mẫu thân bệnh nặng, thân là nữ nhi, liền không dám quấy rầy quá nhiều đến nàng nghỉ ngơi, nhưng sư trưởng ở đây, ta nào có thể không bái?
- Cao thủ của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu cũng đến?
Trong đám người có một trận nghị luận nho nhỏ lặng lẽ vang lên, ở trong mắt người ngoài, Hoàng Vũ đã là đệ tử của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, hôm nay là ngày đám cưới của người đệ tử này, người thì đã đến rồi lại không hiện thân, ý vị này như thế nào?
Bất kể là mọi người nghĩ như thế nào, đã bị điểm đi ra liền là không thể ẩn tàng nữa, nếu không truyền ra ngoài, danh tiếng của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu liền sẽ bị ảnh hưởng.
Trong đám người, chỉ chốc lát sau, hai người sải bước tiêu sái mà ra, một nam một nữ, nam nhân là một trung niên nhân lưng hùm vai gấu, khí độ cực kỳ bất phàm, hiển nhiên ở bên trong Tam Thiên Thanh Huyễn lưu có địa vị không tệ.
Ở phía sau trung niên nhân là một nữ tử ước chừng ba mươi tuổi, xinh đẹp cực kỳ.
- Ha ha, Hoàng Vũ, thật không có ý tứ, hai người chúng ta đến đây chỉ muốn sau khi chứng kiến hôn lễ của ngươi sẽ cùng ngươi hảo hảo hàn huyên một chút, cũng không tính toán ở trước mặt mọi người hiện thân, cho nên...
Trung niên nhân cười to.
- Không dám, không dám!
Đám người Hoàng Thiên Lôi lập tức đứng lên, cực kỳ khách khí nói.
- Tôn hộ pháp, Diêu Đồng sư tỷ, mau, mau mời ngồi!
Hoàng Vũ tức thời ra vẻ vui mừng vô cùng, lập tức dẫn hai người đến thượng vị mà ngồi, chượt đối với Tôn hộ pháp kia cung kính nói:
- Đệ tử mặc dù còn không phải là đệ tử của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, nhưng đã sớm tâm thần hướng tới nơi này, hôm nay hộ pháp đại nhân có thể đến tham dự hôn lễ của đệ tử, để cho đệ tử mừng rỡ như điên, xin nhận của đệ tử một bái!
Ở thời điểm Hoàng Vũ hành đại lễ, trong chỗ tối, thanh âm thanh thúy hơi ngưng trọng nói:
- Tam Thiên Thanh Huyễn lưu tổng cộng có thập đại hộ pháp, Tôn hộ pháp này tên là Tôn Đào, là người thứ chín trong thập đại hộ pháp, cảnh giới Địa Huyền cửu trọng, so với Từ Lăng lão quái cũng chỉ kém một bậc mà thôi. Diêu Đồng kia coi như là một nhân vật trong giới trẻ tuổi có chút bất phàm.
- Tuổi của nàng, cảnh giới Địa Huyền nhị trọng đúng là có mấy phần thiên phú, nhưng cũng chỉ là như vậy mà thôi.
Thanh âm trầm thấp cũng không để ý tới Diêu Đồng kia, nhìn về phía Tôn Đào nói:
- Hắn xếp hạng thứu chín trong thập đại hộ pháp, cũng đã là Địa Huyền cửu trọng, như thế suy tính mà nói, Đại hộ pháp của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu ít nhất đã là cảnh giới Hoàng Huyền ngũ trọng trở lên?
- Nói chuẩn xác là cảnh giới Hoàng Huyền thất trọng, mà tông chủ của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu đã nửa chân đạp vào cảnh giới Tôn Huyền!
Thanh âm thanh thúy nói.
- Không hổ là một trong những thế lực cường đại nhất của Bắc vực địa giới.
Thập đại hộ pháp, đều lấy Tôn Đào đến suy tính, như vậy có ít nhất một nửa người đang ở trong cảnh giới Hoàng Huyền, đội hình bậc này so sánh với ngũ đại thế lực bá chủ của Đông vực, ít nhất so với Lăng Tiêu điện chỉ mạnh chứ không yếu!
Huống chi ba nghìn người của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu từng người đều là tuyển chọn kỹ lưỡng, vô luận là thực lực chỉnh thể hay là thực lực cá nhân...Khó trách có thể ở bên trong địa giới Bắc vực rộng lớn như thế có được danh khí mà người khác không dám chen vào.
- Hoàng Vũ, mau đứng lên!
Tôn Đào lại cười nói, trong thần sắc rất là ôn hòa.
Hoàng Vũ theo lời đứng lên, nụ cười phát tán ra từ trong nội tâm kia đột nhiên tiêu tán, thay vào đó là lạnh như băng, lạnh lùng nói:
- Tôn hộ pháp, mặc dù ta còn không phải là đệ tử chính thức của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, nhưng thủy chung cũng là có quan hệ nhất định với cái thế lực này, xin hỏi hộ pháp đại nhân, nếu như ta có khổ, trong môn cùng hộ pháp đại nhân có thể vì ta làm chủ hay không?
- Tiểu Vũ, ngày đại hôn, ngươi nói nhăng nói cuội gì đấy? Nếu như ngươi có ủy khuất liền nói cho Nhị gia gia, Hoàng gia chúng ta chẳng lẽ chỉ là bày ra cho đẹp thôi hay sao?
Hoàng Thiên Lôi ngửi được khí tức bất an cùng nguy hiểm, vội vàng quát lên.
- Ha hả, Hoàng lão gia tử chớ tức giận!
Tôn Đào khoát khoát tay, nghiêm mặt nói:
- Tam Thiên Thanh Huyễn lưu tuy chỉ có ba nghìn người, không thêm một người mà cũng không thiếu một người. Mà nay lần chiêu thu này tuy một cái danh ngạch mà ba người tranh đoạt, nhưng bất kể ngươi cuối cùng có nhận được Tam Thiên Thanh Huyễn lưu chấp nhận hay không, ngươi cũng cùng chúng ta có quan hệ không giống như người bình thường, cái quan hệ này có lẽ không đủ để trở thành chỗ dựa cho ngươi, nhưng ở bên trong khả năng, ngươi có ủy khuất cùng yêu cầu bất kỳ nào chúng ta đều sẽ đáp ứng.
Những lời này nói đến thanh tình tịnh mậu, giành được trận trận tiếng vỗ tay, mà thế lực lớn nếu như hông có lòng bênh vực chỉ sợ cũng khó mà ngưng tụ tâm của rất nhiều đệ tử trong môn.
- Đa tạ hộ pháp đại nhân!
Hoàng Vũ nghiêm nghị nói:
- Ta biết phụ thân cùng mẫu thân của ta đã mang đến thương tổn rất lớn cho Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, nhiều năm qua, người một nhà chúng ta đều hết sức băn khoăn...
- Chuyện đã qua, không cần thiết nhắc lại!
Sắc mặt Tôn Đào trầm xuống nói.
Hoàng Vũ nói:
- Mặc dù đã qua, tất cả phát sinh đều là sự thật, phải nói! Mấy năm nay mẫu thân của ta một mực nói cho ta biết, nàng muốn đem đồ vật không thuộc về mình trả lại...
- Thật?
Tôn Đào dù là địa vị bất phàm, giờ khắc này không nhịn được mừng rỡ.
Nhìn lại đám người Hoàng Thiên Lôi, thần sắc không khỏi đại biến, bọn họ mơ hồ hiểu được Hoàng Vũ rốt cuộc muốn làm cái gì rồi.
- Ta muốn trả lại, mẫu thân của ta cũng muốn trả lại, nhưng mà có người không cho chúng ta trả lại, cho nên một mực kéo dài đến hôm nay.
Thanh âm của Hoàng Vũ cố ý dừng lại một chút, nhìn về phía Tôn Đào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.