Đế Quân

Chương 672: Biên Giới Tồn Vong (2)




Đây là bước hành động thứ hai của Đại Âm Tà ma vương, chính là đau đớn, đau đớn vô cùng vô tận, đau đớn không cách nào thừa nhận, đau đến sống không bằng chết, cũng có thể suy yếu ý chí lực của một người.
- Đừng, nghĩ, dễ, dàng, đánh, bại, ý, chí, của, ta, như, vậy!
Một câu nói kia, Thần Dạ quả nhiên là nói ra từng chữ, một chữ phun ra, tàn sát bừa bãi của nhiệt độ, đau nhói của thần kinh để cho hắn có lòng muốn vận hành năng lượng huyền khí để ngăn cản cũng là không cách nào làm được.
Mà nhiệt độ cao như thế, huyền khí năng lượng có phải cũng sẽ biến thành khí lưu trong hư vô hay không?
Đối mặt với chật vật hiện tại của Thần Dạ, Đại Âm Tà ma vương nhưng không từng có nửa điểm nhân từ, nó kiệt kiệt cười quái dị một tiếng, gia tăng uy lực của ma hỏa, nó phảng phất đã dự liệu được chỉ cần tiếp tục, không bao lâu nữa ý chí lực của tiểu tử nhân loại này sẽ hoàn toàn bị phá hủy, đến lúc đó nó có thể dễ dàng đem hắn cắn nuốt sạch rồi.
- Hống!
Lúc nguy cơ, thanh âm long ngâm đột nhiên ở trong người vang dội, đó là long khí đã bị Thần Dạ luyện hóa, cũng đã hoàn toàn dung hợp, không biết là tự hành hay là ở dưới sự khống chế miễn cưỡng của Thần Dạ, từ các nơi trong thân thể thật nhanh tự do đi ra.
Ngay sau đó uy thế bá đạo phô thiên cái địa dữ dội tuôn ra.
Long khí cũng không có đi tiêu diệt nhiệt độ ở chỗ nào cũng có, phảng phất bản thân nó cũng là biết không tiêu diệt được Đại Âm Tà ma vương này, chỉ là đem nhiệt độ khu trừ thì căn bản không cải biến được nguy cơ hiện tại của Thần Dạ, mà nó cũng không có đầy đủ năng lực đi tiêu diệt Đại Âm Tà ma vương.
Vì vậy sau khi long khí xuất hiện, thật nhanh bao phủ mỗi một chỗ trên xương cốt, kinh mạch của cỗ thân thể này, khiến cho những chỗ sắp đến biên giới sụp đổ kia giống như kỳ dị mà hiện lên chút ít quang trạch.
Nguyên lai, long khí xuất hiện là vì muốn thủ hộ thân thể của d.
Bất kể nói như thế nào, thân thể không bị hao tổn, vô luận đến cuối cùng là sẽ bị Đại Âm Tà ma vương phá hủy ý chí rồi cắn nuốt hay không, thân thể này cũng không thể bị hao tổn.
Mà những thống khổ kia, Thần Dạ tin tưởng mình có thể chịu đựng được.
Nhiều năm qua chính mình chịu khổ còn thiếu sao, đủ loại, hết thảy càng tăng lên, tuy cũng còn kém loại đau đớn giống như hôm nay, nhưng chính mình có khát vọng, có chờ đợi, kiên trì hai thế, Thần Dạ cũng không tin những đau đớn này sẽ đem ý chí của hắn phá hủy.
Sinh cơ kinh người này đột nhiên xuất hiện cũng là đưa tới chú ý của Đại Âm Tà ma vương, bất quá đối với nó mà nói đây ngược lại là chuyện tốt.
Nếu quyết định cắn nuốt ý chí lực của Thần Dạ, như vậy mục đích cuối cùng của Đại Âm Tà ma vương là muốn nhận được cỗ thân thể này, nếu không trực tiếp đem thân thể huyết nhục của Thần Dạ cắn nuốt sạch là được rồi, cần gì phiền toái như vậy.
Dùng ma hỏa tàn phá, đây cũng là hành động bất đắc dĩ của Đại Âm Tà ma vương, tiểu tử nhân loại này quá ương ngạnh, thủ đoạn cũng quá nhiều, không làm như thế nó căn bản không thể đem ý chí của Thần Dạ phá hủy được.
Vốn còn có chút đau lòng, sợ đem cỗ thân thể này tàn phá quá mức, sau này chiếm tới tay còn cần thời gian rất dài để khôi phục như cũ, trước mặt thì tốt rồi, chính hợp với tâm ý của nó.
Cho nên trong lòng không có bất kỳ cố kỵ nào, ma hỏa mà Đại Âm Tà ma vương thao khống càng phát ra kịch liệt, uy lực của ma hỏa tự nhiên càng lúc càng thịnh...
Có long khí bảo vệ thân thể, Thần Dạ chính mình cũng là không cần lo lắng về thân thể sẽ hỏng mất, lập tức khó khăn thở dốc một hơi, cố gắng để cho tâm thần của chính mình bình tĩnh lại.
Cuồng phong bạo vũ muốn tới, vậy hãy để cho bọn chúng tận tình tới đi, chính mình chỉ cần làm bờ biển vững như bàn thạch kia, xem một chút rốt cuộc là sóng biển ngập trời này đánh nát bờ biển, hay là bờ biển đụng tan sóng biển.
Phương thế giới này đột nhiên an tĩnh lại.
Một đạo thân ảnh liền lẳng lặng ngồi xếp bằng ở trong ma khí bao phủ như vậy, đang nhẫn nhịn chịu đựng loại đau đớn phi nhân loại này...
Thời gian qua đi từng chút, không biết qua bao lâu, thế giới như cũ bình tĩnh vô cùng.
Nhưng nếu có người ở nơi này tất có thể nhìn thấy khí tức của người thiếu niên kia càng thêm yếu ớt, phảng phất tùy thời đều có thể sẽ tiêu tán đi, chỉ có sắc mặt của hắn trước sau như một còn đang kiên trì.
Có lẽ tiếp tục như vậy, người thiếu niên này thật có thể thừa nhận được nỗi đau sống không bằng chết kia, song, ma khí ngập trời liên tục không ngừng vọt vào trong cơ thể của người thiếu niên, khiến cho lực lượng của Đại Âm Tà ma vương dùng không hết.
Mỗi người đều có cực hạn, một khi đạt tới cực hạn, bất luận kẻ nào đều phải gặp xu thế hỏng mất.
Những hạng người có ý chí lực cường đại kia sẽ đem cực hạn làm thành một lần cơ hội, lấy cực hạn để tôi luyện tâm trí chính mình, do đó khiến cho năng lực càng tiến một bước.
Nhưng cực hạn cũng không gián đoạn, một lần lại một lần mà đến, hơn nữa còn đến rất mạnh như thế, thử hỏi lại có người nào có thể thừa nhận được.
Cho dù là thần, sợ cũng không làm được!
Đồng dạng, Thần Dạ cũng không làm được, cho dù tâm tính cùng lực ý chí của hắn so với một ít lão yêu quái mà nói đều cường đại hơn rất nhiều.
Thời gian chuyển dời, có thể phát hiện trạng thái của Thần Dạ càng lúc càng kém, loại trạng thái này cũng không phải là thể hiện ở trên thân thể, mà là ở trên tinh thần.
Hành hạ cùng đau đớn kịch liệt chưa từng ngừng nghỉ đã đưa đến hắn hiện tại, mặc dù ở dưới cường lực áp chế, nhưng mệt mỏi cùng mềm yếu từ trong mà ra căn bản không che giấu được.
Chính là bởi vì mềm yếu cùng mệt mỏi như thế, mắt thường có thể thấy được ma khí xung quanh hắn, tốc độ tràn vào trong cơ thể so với lúc mới bắt đầu đã không biết nhanh hơn gấp bao nhiêu lần, bộ dáng kia giống như là hồng thủy xông tới.
Ma khí vĩnh tồn, Đại Âm Tà ma vương vĩnh tồn, mà số lượng ma khí càng nhiều, uy lực mà Đại Âm Tà ma vương có thể bộc phát ra cũng càng ngày càng mạnh.
Nhiệt độ kia ở trong người điên cuồng dũng động, hiện tại đã phá thể mà ra, hóa thành một đạo hồng sắc quang mang, đem người thiếu niên bao phủ vào.
Bởi vì nguyên nhân quang mang, ma khí đầy trời kia ở thời điểm trùng dũng mà qua cũng đã không tiến vào trong thân thể của người thiếu niên, trực tiếp bị hỏa hồng quang mang hấp thu... Làm cho nhiệt độ này biến thành quang mang, có một loại cảm giác dường như muốn đem ma khí trong trọn cái Tà Ma ngục này đều đốt cháy hòa tan.
Mà động tĩnh như vậy xuất hiện hiển nhiên đối với người thiếu niên mà nói lại là một uy hiếp thật lớn.
Hô hấp vốn là cũng không quá thông thuận cư nhiên trở nên đứt quãng, sau mấy giây mới có thể có một lần hô hấp như người bình thường.
- Kiệt kiệt!
Tựa như có lẽ đã cảm ứng được đại công sắp hoàn thành, tiếng cười của Đại Âm Tà ma vương lại một lần nữa vang dội lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.