Đế Quân

Chương 633: Nhân Thân, Long Hồn (1)




Trong đôi mắt của Tử Kim Song Dực Sư đang có biến hóa kịch liệt. Không phải bởi vì hành động của đối phương khiến cho nó cảm thấy nguy hiểm cho nên có cảm giác sợ hãi, mà là cảm thấy rung động vì hành vi liều mạng của đối phương.
Thân là yêu thú hàng đầu, Tử Kim Song Dực Sư tất nhiên hiểu rõ ràng, người thiếu niên nhân loại này hiện tại rốt cuộc đang làm cái gì.
Với Chân Long Chi Thân thì hiển nhiên vẫn là có lẽ vô phương làm rung chuyển được Tử Kim Song Dực Sư. Mà trừ cái đó ra, thủ đoạn khác của Thần Dạ thì cũng không có khả năng bức lui nổi hắn.
Hôm nay không được, ngày khác tái chiến, rồi cũng sẽ có đồng dạng kết quả.
Không nên quên, Tử Kim Song Dực Sư đã áp chế tu vi đến tình trạng tương tự cùng với ngươi. Nói cách khác, cho dù ngươi trong lần đến khiêu chiến tiếp theo mà tu vi của ngươi thăng tiến, thì mức độ áp chế của Tử Kim Song Dực Sư cũng nhỏ đi.
Trừ phi tu vi đạt tới trình độ so sánh không kém mấy so với Tử Kim Song Dực Sư, nếu không, với thủ đoạn hiện có thì căn bản vô phương chiến thắng!
Mà Thần Dạ căn bản là không biết, tu vi đích thực của Tử Kim Song Dực Sư nằm ở cảnh giới nào.
So với việc tu luyện nhàm chán và không ngừng thử dò xét, chẳng bằng liền trong lần này đây cứ giải quyết đích thực.
Quyết tâm liều mạng và dũng khí, cho tới bây giờ Thần Dạ liền không thiếu hụt !
Long thân kia đang nhỏ đi kịch liệt, rốt cục đã không còn nhỏ đi nữa. Nhìn qua, cũng không phải một con Tiểu Long siêu nhỏ nữa. Thân hình là thân thể của Thần Dạ, nhưng mà tràn ngập trong ánh mắt cũng là cái nhìn một mực cũng không từng biến hóa của Chân Long... Hung ác và dữ tợn !
Hiện nay Thần Dạ, hiển nhiên là thân người, Long Hồn!
Đây là một loại phương thức dung hợp kỳ lạ, cũng chỉ có tồn tại yêu thú đứng đầu cấp bậc ngang nhau như Tử Kim Song Dực Sư cùng Long Tộc thì mới có thể biết đến. Còn những tộc khác, trừ phi có quan hệ phi thường tốt đẹp cùng những yêu thú đứng đầu này, nếu không, coi như là cao thủ đỉnh cao thì cũng không cách nào biết cả quá trình này!
Thân người, Long Hồn, chính là Thần Dạ lấy thân thể của chính mình để dung nhập hòa tan vào trong Chân Long. Lấy hồn phách Chân Long làm chủ đạo, tiến tới dung hợp tất cả lực lượng của cả hai bên, để dành cho kẻ địch một kích cường đại lớn nhất.
Loại phương thức dung hợp này thì vẫn nói rằng mặc dù tịnh không có nguy hiểm gì. Nhưng dù sao, nếu đã có thể hòa tan vào nhau như thế thì quan hệ giữa đôi bên nhất định phải phi thường phi thường tốt. Nếu không, ai dám?
Long Hồn chiếm cứ thân người, sẽ không sợ nhân cơ hội bị Long Hồn ngầm chiếm lấy hồn phách của mình sao?
Cho nên, băn khoăn này không tồn tại do không có nguy hiểm gì. Bởi vì Chân Long này vốn là Thần Dạ lấy long khí ngưng tụ mà ra, bản thân liền không có hồn phách, nên càng không phải lo lắng Chân Long sẽ nuốt chửng hồn phách của Thần Dạ.
Nhưng, vào lúc dung hợp hòa tan vào mà không có nguy hiểm, điều đó tịnh không có nghĩa là sau đó cũng không tồn tại bất cứ vấn đề gì.
Lực lượng của Chân Long cường đại như thế nào, mặc dù tu vi thân thể của người thiếu niên đích xác không tệ, bởi nếu không cũng sẽ không được Chân Long đồng ý, khiến cho hắn hấp thu được long khí. Thế nhưng cũng không cách nào đón nhận đầy đủ lực lượng của Chân Long.
Sau khi rơi vào trạng thái dung hợp thì thân thể của người thiếu niên ắt sẽ phải bởi vì một lần hành động này mà gánh chịu đủ loại tàn phá. Hắn có thể cầm cự thành công qua được hay không thì coi như là tồn tại đến mức Tử Kim Song Dực Sư cũng không cách nào có một phán đoán chuẩn xác.
Đối với những điều này, Thần Dạ làm sao mà không biết rõ ràng. Thế nhưng đối mặt Tử Kim Song Dực Sư cường đại thì hắn không có biện pháp khác. Bởi vậy, cho dù sau chuyện này mà phải gánh chịu nỗi đau đớn thân thể bị tàn phá thì hắn cũng muốn trước tiên ở chỗ này, đánh lui đối phương đi rồi hãy nói sau!
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Hắn ngửa mặt lên trời hét dài, nhưng tiếng hô kia đều tựa như một con rồng đang gầm rống giận dữ!
Người thiếu niên cất tiếng cười thản nhiên, trong nụ cười có dư vị hung ác đáng sợ:
- Kế tiếp, xuất một chiêu phân định thắng bại đi !
Hắn giơ cánh tay lên, trên đó đã xuất hiện những vết nứt có máu tươi ri rỉ thẩm thấu ra ngoài. Xem ra, không cần chờ đến dung hợp kết thúc mà bắt đầu từ bây giờ, thân thể Thần Dạ đã phải gánh chịu hậu quả sau khi có nguồn năng lượng mạnh mẽ nhập thể.
Có điều ở phía đối diện mà nói, trong mắt Tử Kim Song Dực Sư ngược lại là có thêm sự thích thú bắt đầu khởi động. Người thiếu niên này, quá thông minh.
Sau khi dung hợp sẽ lập tức phải đón nhận loại tàn phá kia. Nó nhất định sẽ cuồn cuộn như sóng gió mãnh liệt. Còn bắt đầu từ bây giờ, nếu đã phải từ từ đón nhận loại đau đớn này thì sẽ có một quá trình từng bước phát triển. Đến lúc đó, có lẽ cái loại tàn phá đó, bất kể là đau hay là thương tổn đối với thân thể, hoặc là công kích tinh thần đối với người thiếu niên, thì tin tưởng cũng sẽ không mãnh liệt như trong tưởng tượng.
Mà cơ hội vượt qua nó thì tương ứng, cũng lớn hơn rất nhiều.
Từ ban đầu đến bây giờ, đủ loại biểu hiện của người thiếu niên kỳ thật đều đã khiến cho Tử Kim Song Dực Sư phi thường vừa lòng. Ngoài ra trong hành động nỗ lực vừa rồi đã thể hiện ra cả sự thông minh !
Đáng tiếc, nó không thể cố tình buông tha. Nếu không, thật đúng là nó không muốn ép người thiếu niên này đến bước đó.
- Hảo, một chiêu cuối cùng, ta nhất định sẽ không lưu tay!
- Như vậy là tốt nhất!
Sự hung ác và điên cuồng cùng tồn tại trong tiếng cười. Người thiếu niên đã giơ cánh tay lên rồi đột nhiên chấn động. Tức thì, nắm đấm kia của hắn nện xuống, có một chùm tia sáng trắng nhờ nhờ lóng lánh bắn ra tựa như chớp.
Mà Tử Kim Song Dực Sư cũng không nhân nhượng chút nào. Chân trước vừa nhấc, hào quang vàng tím đã nhanh chóng bao bọc lấy. Chỉ trong một cái chớp mắt, lực lượng vàng tím ẩn chứa trong lòng bàn tay đã phóng về hướng phía trước mà bao phủ kín.
Hai chùm tia sáng chỉ trong nháy mắt liền hung hăng chạm vào nhau tại một chỗ giữa không trung.
- Keng!
Âm thanh phát tán ra ngoài kia lại hình như là có một cây búa vô cùng to lớn. Nó lấy thiên địa làm đe mà nện xuống. Âm thanh nặng trình trịch giống như tử thần nuốt chửng, trực tiếp khiến cho tất cả khí lưu trong không gian của một vùng mấy ngàn dặm, tất cả đều tiêu tan đi đâu mất.
Ở trong vùng đất chân không xứ sở này, một lớn một nhỏ, có hai đạo bóng dáng hoàn toàn chênh lệch nhau rất xa lại giống như hóa đá, đều đứng yên không nhúc nhích.
Nhưng mà còn có thể đứng được thì người thiếu niên trông càng thê thảm hơn. Hiện nay, hắn đã không chỉ có cánh tay bị xơ xướp, có máu tươi chảy ra. Mà bất cứ một chỗ nào trên dưới toàn thân cũng đều có vết rách như thế. Máu tươi thấm ra ngoài phủ kín lấy cả người, trông có vẻ cực kỳ thê thảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.