Đấu Phá Thương Khung

Chương 1202: Hỏa Lôi Tử




Bàn tay Tiêu Viêm nắm lại, một luồng hấp lực đáng sợ theo đó bùng phát ra, từng luồng tử hắc hỏa diễm bàng bạc hóa thành những cột hỏa trụ gào thét ùn ùn kéo đến lòng bàn tay Tiêu Viêm.
"Ngưng!" Nhìn hỏa diễm hội tụ trong tay, Tiêu Viêm quát khẽ. Tiếng quát vừa dứt, năng lượng trong lòng bàn tay Tiêu Viêm đột nhiên xoay tròn rồi dựng lên tạo thành một cơn Hỏa Diễm Phong Bạo. Lốc xoáy xoay tròn càng lúc càng kinh khủng, cuối cùng như hóa thành một cái hố đen.
Tiếng ô ô trầm thấp không ngừng phát ra, làm cho không gian nổi lên từng trận dao động. Mà khi tốc độ nhanh đến một mức độ kinh khủng thì Hỏa Diễm Phong Bạo cao mười trượng lại bắt đầu nhỏ dần đi.
Nửa giờ sau, lốc xoáy đã chỉ còn lớn chừng ba cái nắm tay, nhưng thế này vẫn chưa làm Tiêu Viêm hài lòng, bàn tay hắn nắm chặt lại, lốc xoáy đột nhiên gia tốc thêm một lần nữa!
"Ô ô ô!"
Làn sóng chấn động đáng sợ từ xung quanh hỏa lưu khuếch tán ra. Một lát sau, hỏa mang chợt bộc phát ra một luồng cường quang chói mắt, những tiếng "ô ô" kỳ dị đột ngột vang lên. Hào quang tan dần, một hạt châu nhỏ bằng nắm tay trẻ con màu tử hắc xuất hiện trong tay Tiêu Viêm.
Phía trên bề mặt màu tử hắc của viên châu còn mơ hồ có hoa văn kỳ dị hiện lên, nhìn qua có vẻ trong suốt. Mà bên trong tựa như còn có một ngọn lửa hừng hực đang không ngừng thiêu đốt. Nhìn tử hắc sắc châu thể thành hình này, Tiêu Viêm cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm, trên trán đã có chút mồ hôi lạnh, xem ra ngưng tụ thứ này cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng
Loại châu thể ngưng tụ từ hỏa diễm này tên là Hỏa Lôi Tử, Tiêu Viêm từng phát hiện thứ này trong một số quyển trục mà Dược Lão lưu lại. Hỏa Lôi Tử này cũng khá kỳ dị, cần phải sử dụng thủ đoạn đặc thù đem một loại hỏa diễm đồng chất áp súc lại đến cực điểm, cuối cùng hình thành dạng hạt châu như thế này.
Chế tạo thứ này yêu cầu trình độ khống chế linh hồn cực kỳ khắc nghiệt, bởi vì khi áp súc mà không cân bằng được sẽ dẫn đến hỏa diễm bạo phát. Đến lúc đó, hậu quả khi bị phản phệ sẽ rất nghiêm trọng. Nếu như không phải thực lực Tiêu Viêm hiện giờ đã tăng mạnh thì cũng không dám thử chế tạo Hỏa Lôi Tử này.
Đương nhiên, Hỏa Lôi Tử mặc dù chế tạo rất phiền toái hơn nữa lại mang theo tính nguy hiểm, nhưng uy lực của nó lại không thể nghi ngờ. Lực phá hoại của thứ này cũng dựa trên nguyên liệu chế tạo ra nó, mà uy lực của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa thì không cần phải nói. Hỏa diễm này ngưng tụ linh hồn lực mênh mông, chính là nguyên liệu tốt nhất để chế tạo Hỏa Lôi Tử.
Tiêu Viêm đoán, một viên Hỏa Lôi Tử mà hắn chế tạo ra từ Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, nếu dùng bất ngờ thì dù là cường giả Đấu Tôn mà không kịp xử lý thì cũng sẽ rơi vào kết cục thê thảm. Đang cùng kẻ địch nào đó giao thủ, đột nhiên sử dụng thứ này, hiệu quả chắc chắn sẽ rất khả quan.
Chế tạo thành công Hỏa Lôi Tử, Tiêu Viêm lấy từ trong nạp giới ra một cái hộp gỗ nhỏ, rồi cẩn thận cất nó vào. Thứ này không thể dùng hộp ngọc, bằng không hàn khí của ngọc sẽ làm mất cân bằng trong đó, đến lúc lấy ra lại phát nổ ngay trong tay mình quả thật là một trò cười.
Tiêu Viêm luyện chế thành công một quả vẫn chưa dừng tay. Nơi này quả thực là một nơi luyện chế do hỏa diễm thiên nhiên tạo ra, ở bên ngoài rất khó gặp được, tất nhiên hắn phải luyện đủ mới có thể bỏ qua. Đến lúc gặp được cường giả Đấu Tôn, mà vứt mười mấy, hai mấy quả Hỏa Lôi Tử ra cùng lúc, cho dù là thực lực như Mộ Cốt lão nhân kia cũng không biết sẽ bị nổ tan xác thành cái dạng gì.
Trong lòng nảy ra ý này, Tiêu Viêm cũng nắm chặt bàn tay cười hắc hắc, hít mạnh một hơi. Hấp lực lại bùng phát ra! Dưới lực hút này, Tinh Vực đang tĩnh mịch lại một lần nữa sôi trào lên, Hỏa Diễm Phong Bạo gào thét thiêu đốt xung quanh. Dư chấn kinh khủng làm cho không gian vỡ ra thành không ít khe hở đen kịt.
Bởi vì uy lực mạnh mẽ của Hỏa Lôi Tử luyện chế từ Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, Tiêu Viêm miệt mài chế tạo như không biết mệt mỏi. Chế tạo những Hỏa Lôi Tử này tiêu hao không phải là nhỏ. Mặc dù là thực lực của Tiêu Viêm, chỉ tạo ra chừng mười tám viên cũng đã bị vắt kiệt sức, không thể ngưng tụ tiếp nữa.
Cảm thấy vậy, Tiêu Viêm cũng biết tốt xấu mà ngồi xuống xếp bằng tu luyện hồi phục. Nửa giờ sau, sự tiêu hao trong cơ thể hầu như không còn, đấu khí lại khôi phục đến bảy, tám phần. Trong lúc khôi phục đấu khí, Tiêu Viêm cũng kinh hỉ nhận ra, hiện giờ Phần Quyết cuối cùng cũng đạt thới Địa giai cao cấp!
Từ năng lực hấp thu cho đến luyện hóa của Tiêu Viêm cũng tăng mạnh hơn rõ rệt. Ngày trước cần phải nửa ngày mới khôi phục được Đấu khí, hiện tại lại không cần đến một giờ đã khôi phục hoàn toàn, đó chính là cái tốt mà Phần Quyết tiến hóa đem đến. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Hơn nữa, lấy sự đặc thù của Phần Quyết, công pháp Địa Giai cao cấp bình thường còn xa mới được như nó. Dựa theo tính toán của Tiêu Viêm, Phần Quyết hiện giờ chỉ sợ có thể coi là đệ nhất công pháp dưới Thiên Giai công pháp. Đương nhiên, nếu là một ít thế lực từ thời viễn cổ, hoặc là công pháp của chủng tộc truyền thừa thì cũng khó nói. Như cổ tộc của Huân Nhi truyền thừa nhiều năm như vậy, nếu nói không có công pháp đấu kỹ trấn tộc thì chắc chẳng có ai tin.
Nhưng bất kể thế nào, hiện giờ Phần Quyết đã từ từ lộ ra tiềm năng của nó. Tu luyện phần quyết mà thêm Dị Hỏa tăng phúc, uy lực tự nhiên cực kỳ khủng bố. Bây giờ chỉ bằng như vậy, dù Tiêu Viêm không sử dụng bất kỳ đấu kỹ nào, thì có là cường giả Đấu Tông đỉnh phong mà ngay mặt giao chiến cũng sợ không phải đối thủ của hắn.
Nghĩ đến đây Tiêu Viêm không khỏi nhớ đến Đại trưởng lão của Băng Hà cốc, ngày đó, để đối phó với những cường giả như vậy, Tiêu Viêm phải dùng hết mọi thủ đoạn. Nhưng giờ hắn mà gặp lại, hắc hắc, Tiêu Viêm đảm bảo tên kia không có một chút cơ hội nào để xuất thủ.
Ở trong lòng tự sướng một phen, Tiêu Viêm đứng dậy, lại một lần nữa muốn chế tạo một ít Hỏa Lôi Tử, nhưng ngạc nhiên phát hiện tử hắc hỏa diễm còn dư lại trong Tinh Vực đã không còn nhiều Tinh Thần chi lực lắm. Loại hỏa diễm này mà chế tạo ra Hỏa Lôi Tử không chỉ uy lực kém đi, mà còn không thể bảo tồn lâu dài, đến thời gian sẽ tự động tiêu tán, cứ như vậy giá trị sử dụng cũng không lớn…
Nhìn thấy vậy, Tiêu Viêm cũng đành lắc đầu bỏ qua ý muốn luyện chế trăm tám mươi viên. Ánh mắt đảo qua một vòng, hắn liền đạp hỏa mà tiến tới không gian đại môn, cũng đã tới lúc nên đi ra rồi.
Trong lúc Tiêu Viêm luyện chế Hỏa Lôi Tử, thì cả tòa Đan tháp cũng vì vậy mà lâm vào khẩn trương. Cơ hồ tất cả ánh mắt của cường giả Đan Tháp đều ngưng trọng nhìn lên bầu trời, nơi đang xuất hiện không gian bị vặn vẹo kịch liệt. Trong đó mơ hồ có một loại nhiệt độ cực kỳ kinh khủng đang tràn ngập ra, làm cho độ nóng của cả vùng xung quanh dần dần tăng cao.
Mảnh bầu trời kia, người Đan Tháp tự nhiên rõ ràng đó là địa phương gì. Nơi đó chính là Tinh Vực, là một trong những cấm địa của Đan Tháp. Ai cũng còn nhớ rõ khoảng hơn nửa năm trước, Huyền Không Tử phải mang theo bộ dáng chật vật chạy ra. Với thực lực cường giả như vậy còn không dám ở lâu trong đó, thì nói gì đến những người khác?
Hơn nữa, nếu hỏa diễm trong Tinh Vực kia hoàn toàn bùng nổ, thì chỉ sợ toàn bộ Thánh Đan thành này sẽ biến thành một tòa phế tích trong nháy mắt. Mà giờ đây, Tinh Vực hơn nửa năm không có động tĩnh kia giờ lại đột nhiên có dấu hiệu bùng nổ. Thậm chí, nó lại manh theo cảm giác không thể chống đỡ, điều này quả thực làm cho toàn bộ người Thánh Đan thành đều hồn phi phách tán.
"Thực lực từ Đấu Hoàng trở xuống đều lập tức lui lại, các cường giả còn lại chuẩn bị kết trận bảo vệ Thánh Đan thành." Trên bầu trời, ba người Huyền Không Tử đang lơ lửng, sắc mặt nhưng trọng ban bố mệnh lệnh. Bọn họ có thể thấy được sự thay đổi của Tinh Vực, nó đã trở nên hoàn toàn bạo động, nếu bùng nổ ngay lúc này thì sẽ là một tai họa khủng khiếp. Loại tai nạn này, dù là Thánh Đan thành cũng không chịu nổi.
"Huyền Y, Thiên Lôi Tử, chúng ta cùng hợp lực tăng thêm phong ấn!" Sau khi truyền đạt mệnh lệnh, Huyền Không Tử ngưng trọng nhìn hai người bên cạnh, trầm giọng nói.
"Ừ." Huyền Y cùng Thiên Lôi Tử cũng trịnh trọng gật gật đầu, bọn họ cũng hiểu lực phá hoại khi Tinh Vực bùng nổ.
"Tiểu Y Tiên, chúng ta có cần rút lui không?" trên một tòa kiến trúc của Đan Tháp, Thiên Hỏa Tôn Giả khẽ cau mày nhìn không gian vặn vẹo kia, nói với Tiểu Y Tiên. Hiện giờ Tiểu Y Tiên vẫn mặc quần áo màu trắng, chẳng qua hai má lại gầy hơn so với trước kia rất nhiều.
Nghe được lời của Thiên Hỏa Tôn Giả nói, Tiểu Y Tiên khẽ lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Ta muốn chờ hắn…"
"Ai.." Thiên Hỏa Tôn Giả than nhẹ một tiếng, nhìn thoáng quá Tử Nghiên đang buồn rầu bên cạnh. Nàng bây giờ không ngừng cầm sợi tóc khuấy động vào Kim Quang Ấn Phù trong lòng bàn tay, khẽ thầm thì: "Long Ấn vẫn không có gì khác lạ, Tiêu Viêm chắc chắn không có việc gì. Nhưng vì sao lâu như vậy vẫn chưa có tin tức."
Vừa nói chuyện, nàng vừa liếc nhìn Tiểu Y Tiên bên cạnh, hai tròng mắt Tiểu Y Tiên đang nhìn chằm chằm dao động không gian trên bầu trời.
"Tăng thêm phong ấn!" Trên bầu trời, Huyền Không Tử hét to một tiếng, ba đạo quang mang mạnh mẽ lướt vào không gian, mơ hồ nhập vào trong đó, tạo thành từng gợn sóng vô hình lặng yên khuếch tán ra.
Sau khi ba người Huyền Không Tử toàn lực thi triển phong ấn, không gian đang dao động kia cũng từ từ bình tĩnh lại. Nhưng không đợi mọi người trong thành vui mừng, không gian nơi cửa vào tinh vực đột nhiên vặn vẹo, một cái khe lớn quỷ dị xuất hiện trước ánh mắt ngơ ngác của đám người Huyền Không Tử.
"Làm lại." Nhìn không gian quỷ dị vỡ ra, sắc mặt ba người Huyền Không Tử trong nháy mắt đã trở nên cực kỳ khó coi.
"Ầm ầm!"
Thanh âm vừa dứt, khe không gian kia đột nhiên rung mạnh lên, một luồng tử hắc hỏa diễm như gió bão khuếch tán ra toàn bộ Thánh Đan thành, trong phút chốc, nơi đây liền lâm vào khủng hoảng.
"Kết đại trận!" sắc mặt Huyền Không Tử xanh mét, phẫn nộ quát.
"Rõ." Phần đông cường giả của Đan tháp đồng thanh hét lên, từng luồng đấu khí hùng hồn bộc phát ra giữa bầu trời.
"Khụ khụ… Hỏa diễm chết tiệt này, trở về cho ta."
Ngay thời điểm cường giả Đan Tháp chuẩn bị kết trận. Trong khe không gian đang tích tụ tử hắc sắc hỏa diễm kia, một thân ảnh gầy gò chậm rãi hiện lên. Mơ hồ còn mang theo vài tiếng mắng chửi.
Khi âm thanh này vọng xuống, thân thể đám người Huyền Không Tử và Tiểu Y Tiên ở trên tòa kiến trúc bên cạnh đều cứng ngắc lại trong nháy mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.