Cảm nhận được sát ý đang điên cuồng bộc phát ra từ cơ thể Tiêu Viêm, mọi người trong thành mang theo ánh mắt có chút kinh nghi nhìn về hắn. Thiên Xà cũng có một chút kinh ngạc, chợt suy nghĩ, xem ra Tiêu Viêm này hẳn là đã sớm có ân oán với Hồn Điện.
"Khách khách, sát ý cũng không tệ lắm, so với việc năm đó chỉ mượn lực lượng của người khác, cáo mượn oai hùm thôi, giờ ngươi đã mạnh hơn không ít nha" Quay sang nhìn hai con mắt đỏ ngầu của Tiêu Viêm, thì hắc vụ cũng chậm rãi dao động, tiếng cười lạnh của Vụ hộ pháp từ trong đó truyền ra.
Hai mắt đỏ ngầu của Tiêu Viêm gắt gao nhìn chằm chằm Vụ hộ pháp. Sau một hồi khá lâu mới hít một hơi thật sâu, hai tay run run đem sát ý ở trong lòng áp chế xuống, thanh âm bởi vì quá kích động nên có điểm khàn khàn.
"Ngươi đáng chết"
"Lão phu có đáng chết hay không còn chưa tới phiên tiểu bối như ngươi cuồng ngôn." Vụ hộ pháp cười lạnh một tiếng, nói: "Lão phu ngay cả Dược Trần cũng có thể bắt về được huống chi một tên đệ tử như ngươi?"
Tiêu Viêm sắc mặc âm trầm, bàn tay vung lên, Địa Yêu Khôi cả người phát ra ánh sáng ngọc liền thiểm điện lướt ra.
Khi nhìn thấy Địa Yêu Khôi xuất hiện thì hắc vụ chung quanh thân Vụ hộ pháp cũng nổi lên một chút ba động, một tiếng kinh dị truyền ra: "Lại là khôi lỗi? Bất quá không nghĩ tới, đã nhiều năm như vậy mà ngươi vẫn như trước chỉ có thể dựa vào ngoại lực thôi à"
"Hắc hắc, Vụ hộ pháp, khôi lỗi này có thể địch được Bát tinh Đấu Tông, nhưng ngươi yêu tâm đi, khôi lỗi này giao cho lão phu là được, ngươi chỉ cần đem tiểu tử này bắt đi là xong." Thiên Xà ở một bên cười thành tiếng.
"Vậy, phiền toái Thiên Xà trưởng lão rồi. Yên tâm, đợi lão phu bắt tiểu tử này sẽ giao cho trưởng lão xả giận a" Nghe vậy, Vụ hộ pháp âm trầm cười lạnh nói. Lấy thực lực hôm nay của hắn, tuy nói không sợ khôi lỗi này nhưng ứng phó có chút phiền phức, có Thiên Xà ra tay kiềm chế tự nhiên giảm đi không ít tâm tư.
"Yên tâm, đối với ngươi không cần khôi lỗi ra tay."
Tiêu Viêm trong mắt hiện lên vẻ châm chọc, hắn cảm giác được, hiện giờ Vụ hộ pháp so với năm đó mạnh lên không ít. Dựa theo phỏng đoán của hắn, hẳn cũng là Bát tinh Đấu Tông, tốc độ tu luyện bậc này đã là cực kỳ không kém. Xem ra, sau khi bắt được Dược lão đem về, Hồn Điện đã cho hắn được không ít chỗ tốt.
Hiện tại, với thực lực của Vụ hộ pháp cho dù so với Thiên Xà cũng chỉ yếu hơn một bậc mà thôi, nhưng bằng vào lời này mà nói là không đủ để cho hắn thúc thủ vô sách. Trước mắt, hắn là người mà Tiêu Viêm oán hận nhất trong những năm gần đây, nếu không có người này, Dược lão cũng sẽ không rơi vào trong tay Hồn Điện chịu đủ mọi vô tận thống khổ.
"Vẫn giống như trước kia a, miệng lưỡi quá sắc bén!" Vụ hộ pháp cười nhạt, bàn chân chậm rãi giẫm từng bước, tiếng loạt kim thiết từ trong hắc vụ truyền ra, chợt một đạo xiềng xích màu đen quỷ dị lượn lờ quanh hắc vụ, giống như độc xà từ trong bóng tối trườn ra quấn quanh người Vụ hộ pháp, xiềng xích lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
"Yên tâm, ngươi rất nhanh liền có thể nhìn thấy Dược Trần. Đến lúc đó, bổn hộ pháp sẽ làm cho lão gia hỏa kia biết rằng, người mà Hồn Điện ta muốn thì không thể nào chạy thoát được"
Sắc mặt Tiêu Viêm lạnh lùng, hỏa diễm xanh biếc chầm chậm từ trong cơ thể dữ dội tuôn ra, bàn tay nắm chặt lại, Huyền Trọng Xích nhanh chóng hiện ra, tức thì đem Huyền Trọng Xích chỉ về phía Vụ hộ pháp, nói: "Mạng của ngươi hôm nay, ta thu!"
"Chậc … chậc"
Đối với lời nói của Tiêu Viêm, Vụ hộ pháp kia vẫn cười lên một tiếng lạnh lẽo. Hắc vụ bắt đầu khởi động, mà xiềng xích đang quấn quanh thân đột nhiên run lên, hóa thành tia chớp hướng Tiêu Viêm bắn mạnh tới.
Bàn tay Tiêu Viêm nắm chặt Trọng Xích, ánh mắt không nửa điểm ba động, cước bộ nhẹ nhàng lướt tới, nhất thời một đạo hắc sắc thiểm điểm trực tiếp từ trong hư không xuyên thấu ra, sau đó như tia chớp bắn đi.
Đinh! Đang!
Hỏa diễm xanh biếc quanh quẩn phía trên Trọng Xích, cổ tay Tiêu Viêm vừa động, Trọng Xích mang theo hỏa diễm nóng bỏng hung hăng chém lên trên xiềng xích. Mà dưới nhiệt độ của Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, xiềng xích quanh hắc vụ nhất thời bị hòa tan.
Hừ!
Cảm nhận được cự lực từ xiềng xích truyền tới, trong lòng Vụ hộ pháp hơi hoảng sợ, liền cười lạnh một tiếng, mười ngón tay kết xuất ra một đạo tàn ảnh, sau đó chỉ nghe từng đợt tiếng xé gió khúc khích truyền ra, gần mười đạo hắc sắc xiềng xích từ trong cơ thể lướt ra dữ dội. Ở giữa không trung, trực tiếp ngưng tụ thành một thanh trường mâu xiềng xích khổng lồ màu đen.
"Đi!"
Quát nhẹ một tiếng, thanh trường mâu xiềng xích khổng lồ màu đen đang lượn lờ quanh hắc vụ quỷ dị nồng đậm kia nhanh như tia chớp lướt đi, sau đó chợt lóe liền biến mất.
Ngay khi trường mâu xiềng xích màu đen kia biến mất, con ngươi Tiêu Viêm hơi co lại, bàn chân lui về sau vài bước, Trọng Xích đột nhiên vẽ lên một đường cong huyền dị.
"Lục Hợp Du Thân Xích - Lục Hợp Hỏa!"
Tàn ảnh hiện lên, Trọng Xích đột nhiên huy động, một đóa hỏa mang xuất hiện ở đỉnh thước hóa thành mũi thước (xích) nhọn hoắc gào thét phá ra.
Mũi thước nhọn hoắc vừa mới rời thước, không gian trước mặt đột nhiên vặn vẹo, trường mâu xiềng xích khổng lồ phá không mà hiện ra, mang theo kình phong đáng sợ. Tại vô số ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, hung hăng cùng mũi thước bén nhọn kia va chạm vào nhau.
"Grraaào!"
Một tiếng động kinh thiên cực lớn vang lên, một vòng tròn năng lượng bàng bạc khuếch tán ra, ngân mang dưới chân Tiêu Viêm chớp động cấp tốc lui về sau.
"Thực lực chỉ Nhị tinh Đấu Tông mà cũng dám cùng bổn Hộ pháp ngạnh kháng sao, quả nhiên là muốn chết!" Vụ hộ pháp cười lạnh một tiếng, hắc mang trên ngón tay chớp động, chợt mạnh mẽ "điểm" vào hư không một cái.
Xuy xuy xuy xuy!
Theo thanh âm Vụ hộ pháp vừa dứt, tại bên trong vòng năng lượng đang khuếch tán kia đột nhiên truyền đến tiếng xé gió kịch liệt. Chợt, mười đạo hắc sắc tựa như tia chớp đột ngột bắn ra, mục tiêu chính là nhắm thẳng vào những chỗ yếu hại của Tiêu Viêm mà tới.
Cảm thụ được thân thể như bị phong tỏa, Tiêu Viêm hơi nhíu mày, bất quá hắn với kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nên chẳng có nửa điểm bối rối, liền huy động Trọng Xích trong tay, từng đạo thước ảnh hiện lên hóa thành một cổ phòng ngự cực mạnh.
"Đinh đinh đinh đinh đinh đinh!"
Hắc sắc xiềng xích ùn ùn kéo đến bùng nổ tại bên trên cổ phòng ngự kia, nhất thời tạo nên những tiếng động liên miên không dứt, mà dưới công kích điên cuồng của mười đạo xiềng xích hắc sắc kia, phòng ngự của thước ảnh cũng bị chấn lui về phía sau.
"Không có khôi lỗi, tiểu tử này bất quá cũng chỉ thế thôi."
Ở một bên, Thiên Xà đang lơ lửng giữa không trung khi nhìn thấy Tiêu Viêm liên tiếp bại lui, thì không khỏi lắc lắc đầu cười lạnh một tiếng, trong mắt xẹt qua vẻ khinh thường.
Nương theo công kích điên cuồng của hắc sắc xiềng xích, thân ảnh của Trọng Xích cũng dần tán loạn, chỉ dựa vào thực lực bản thân, Tiêu Viêm thật có chút khó có thể cùng cường giả Bát tinh Đấu Tông chống đỡ được. Nhưng may mà, thực lực chiến đấu đích thực của hắn cùng biểu hiện thực lực cấp bậc ở bên ngoài cũng không tương xứng.
Ngay khi thân ảnh Trọng Xích cuối cùng tán loạn biến mất, thì từ bên trong cơ thể Tiêu Viêm một đạo ánh sáng màu bạc dữ dội tuôn ra, chợt thân hình nhoáng lên, hóa thành tàn ảnh chớp động lui về phía sau.
"Xuy xuy!"
Hắc sắc xiềng xích kia như bóng với hình, tại vị trí tàn ảnh vừa mới xuất hiện liền đột ngột hiện ra đem nó chấn thành một mảnh hư vô. Bất quá may mà, Tiêu Viêm đã đem Tam Thiên Lôi Động thi triển đến cực hạn, nhưng mà cũng khó khăn lắm mới có thể nhanh hơn tốc độ công kích của Vụ hộ pháp.
"Tiêu Viêm, ngươi với bổn sự như thế này mà cũng dám tiến nhập Trung Châu sao? Bằng thực lực như thế còn muốn cứu ra Dược Trần, thật đáng chê cười đó nha!" Nhìn Tiêu Viêm nhảy choi choi như con khỉ, hàn quang trong mắt Vụ hộ pháp chớp động, lúc này cười lạnh châm chọc nói.
Ngân mang chớp động giữa không trung, Tiêu Viêm lướt ra ngoài trăm thước. Cũng không để ý tới lời nói của Vụ hộ pháp, hắn ngẩng đầu nhe răng cười, hai tay kết ấn, sau đó mạnh mẽ biến đổi.
"Thiên Hỏa Tam Huyền Biến – Đệ nhất biến!"
Theo thủ ấn kết động, một ngọn lửa màu xanh đột nhiên từ trong cơ thể Tiêu Viêm bùng phát lên, sau đó lui trở về. Lúc hỏa diễm màu xanh trở về thì hơi thở Tiêu Viêm trong một thoáng đột nhiên tăng vọt.
"Bí pháp? Chút tài mọn."
Đối với việc hơi thở Tiêu Viêm đột nhiên tăng vọt, Vụ hộ pháp âm lãnh cười một tiếng, không chút để tâm.
"Đây là Phần Viêm Cốc – Thiên Hỏa Tam Huyền Biến?" Ở một bên, Thiên Xà sau khi nhìn thấy Tiêu Viêm thi triển ra cũng hơi hoảng sợ, chợt kinh ngạc nói.
"Vụ hộ pháp, ngươi nên cẩn thận đó. Thiên Hỏa Tam Huyền Biến chính là bí pháp đứng đầu của Phần Viêm Cốc, không biết như thế nào lại ở trong tay tên tiểu tử này. Bí pháp này nếu thi triển tới Đệ tam biến thì ít nhất có thể nâng thực lực lên gấp ba lần. Bất quá có bản lãnh đem bí pháp thi triển đến Đệ tam biến, thì cho dù là những người ở Phần Viêm Cốc, làm được điều này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay."
"Khặc khặc, gấp ba sao, bất quá tên tiểu tử này còn chưa đủ trình độ để bổn Hộ pháp coi trọng" Nghe được lời nhắc nhở của Thiên Xà, Vụ hộ pháp cũng chỉ cười lạnh.
Đối với lời nói của hai người, Tiêu Viêm giống như không nghe thấy, khuôn mặt hờ hững. Sau đó, thủ ấn lại lần nữa biến hóa, một ngọn lửa vô hình lần nữa từ trong cơ thể dữ dội bộc phát ra.
"Thiên Hỏa Tam Huyền Biến – Đệ nhị biến!"
Theo ngọn lửa vô hình bộc phát ra, hơi thở Tiêu Viêm tiếp tục tăng vọt. Lần này, cho dù là Thiên Xà cùng Vụ hộ pháp thì sắc mặt cũng hơi có chút biến đổi. Bởi vì lúc này, hơi thở Tiêu Viêm đã tăng lên gần Lục tinh rồi.
"Tiểu tử này trên người cư nhiên lại mang theo hai loại Dị hỏa, khó trách có thể thi triển Thiên Hỏa Tam Huyền Biến với tăng phúc kinh khủng như vậy." Thiên Xà sắc mặt hơi thâm trầm, hai loại Dị hỏa, cho dù là Phần Viêm Cốc Đường Chấn kia cũng không có được.
"Khó trách có đảm lược đến Trung Châu, đích xác còn có con bài chưa lật." Vụ hộ pháp điềm nhiên nói, nhưng mà trong lời nói đó của hắn cũng dần dần dâng lên một chút cảm giác bất an. Thiên Hỏa Tam Huyền Biến này có Tam biến, Tiêu Viêm sau khi thi triển xong nhị biến thì đã đạt đến Lục tinh, nếu như thi triển thêm một lần nữa mà nói, chẳng phải ít nhất cũng đạt tới Thất tinh?
"Nghe nói, Thiên Hỏa Tam Huyền Biến này của Phần Viêm Cốc mỗi một lần biến hóa đều sinh ra năng lượng cực kỳ cuồng bạo. Ngay cả một ít trưởng lão của bọn họ cũng không dám dễ dàng thi triển Tam biến, mà lấy năng lực của tên tiểu tử này hẳn còn chưa đạt tới cấp độ kia."
Tự an ủi một phen, Vụ hộ pháp vừa mới cảm thấy có chút yên tâm, thì tại lúc hắn vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy, Tiêu Viêm ở phía đối diện lại một lần nữa biến đổi thủ ấn, lập tức sắc mặt của hắn trong chớp mắt liền cứng ngắc. Nguồn: http://truyenfull.vn
Ánh mắt Tiêu Viêm chăm chú nhìn ba động của Vụ hộ pháp ở bên trong hắc vụ, trên khuôn mặt vẻ dữ tợn dần dần hiện lên, đồng thời cùng lúc đó một đoàn hỏa diễm bạch sắc từ trong cơ thể bộc phát ra trước vô số người đang trợn mắt há mồm.
"Thiên Hỏa Tam Huyền Biến – Đệ tam biến!"