[Đấu La] Võ Hồn Của Ta Là Một Cái Gương!

Chương 9: Lần đầu đánh nhau




3 h sáng một tiếng còi báo động vang lên làm tiểu Phong giật cả mình, cả hai bật phát dậy lao ra khỏi lều. Phát hiện có ba cái bóng đen đang đi đến.
- dựa theo cái bóng chắc là con người.
- đúng vậy. Nhìn bước đi khá lảo đảo nữa.
Tiểu Phong phất tay thu cả gian lều và trong không gian thì 3 cái bóng đen lảo đảo đi đên gồm có 2 nam 1 nữ đầu tóc rối bời quần áo có chút bị rách giống kiểu móng vuốt cào cho một phát. Cả ba người chỉ tầm có 11 - 12 tuổi tên thiếu niên trước tiên nói trong câu nói mang chút thất vọng.
- hóa ra là hai tiểu thí hài chắc mới 6 tuổi đi.
- hai đứa bé trong tinh đấu xâm lâm buổi đêm làm gì?
- đúng a nhìn chúng có vẻ rất sạch sẽ và nhàn hạ.
- Ta còn tưởng là một hồn vương chứ dám hạ lều ở đây mà không sợ à.
Cả ba người nhìn cậu và Tô Vân Hàn nghị luận một tý thì bị tiểu Phong ngắt lời.
- ê mấy người tự nhiên đến đây làm chuông cảnh báo kêu rồi làm bọn tôi thức dậy mấy người có biết bây giờ là 3 h sáng không hả?.
Ba người sửng sốt một chút nhìn tiểu Phong cô gái nhìn xinh đẹp thế kiêu căng quát.
- ta không biết ngươi là ai nhưng ta chỉ cần một ngón tay cũng giết được các ngươi.
- thật sao vậy nhào vô mày nghĩ tao sợ chắc.
Tiểu Phong cùng Tô Vân Hàn tế ra võ hồn ba người kia mặc dù bị thương nhưng dầu gì cũng là nhị hoàn đại hồn sư cũng triệu hồi võ hồn của mình hai người con trai người cao hơn thì võ hồn là hỏa hạc còn đứa thấp hơn võ hồn là chiến hổ người con gái võ hồn là một con bướm.
Võ hồn hỏa hạc dùng hồn kỹ đầu bắn ra một chùm những quả cầu lửa.
- gương áo. Phản đòn thôi.
Một tấm gương chữ nhật xuất hiện trước mặt cậu chùm quả cầu lửa bắn vào bị phản lại với hỏa lực mạnh hơn nhưng hắn không nhắm vào hỏa hạc mà xoay gương để nó bắn vào người có võ hồn chiến hổ khiến lông tóc của hắn bị xém lại và bị đánh bật ra gốc cây người có võ hồn con bướm bay lên cao rung rung cánh rải phấn mê hồn kỹ đầu tiên Tô Vân Hàn dùng xuất thần các hạt phấn ngưng lại trên không trung gộp lại thành quả cầu phấn rồi bị hắn ném lên tên hỏa hạc.
Hỏa hạc lảo đảo rơi bịch từ trên xuống thì chiến hổ lao ra dùng vuốt sắt chém vào tiểu Phong bị cậu dùng gương áo lại thành vết cào trên người mình chảy cả máu.
- ha ha cho mày chết định cào ta à.
Cô gái nhìn thấy tình hình không ổn vội dùng hồn kỹ thứ hai phấn trị liệu thoáng cái hai người kia đã tốt hơn rất nhiều phát động hồn kỹ thứ hai. Hỏa hạc dùng ngọn lửa phun vào Tô Vân Hàn tốc độ khá nhanh nên hắn không kịp tránh bị ngọn lửa đánh bật ra lăn xuống cái ao bên cạnh.
- ca ca.
Tiểu Phong hốt hoảng kêu lên ba người thấy một tên bị bay ra rồi nhắm công kích vào người cậu hỏa hạc phun lửa bị gương áo phản lại nhưng ngọn lửa nhắm vào cô gái võ hồn con bướm. Hệ bọ sợ lửa nên cô ta rất nhanh tránh ra bị xém mất một ít tóc. Trong lúc cậu bận phản đòn của hỏa hạc võ hồn thì tên có võ hồn chiến hổ đã ra sau cậu hồn kỹ thứ nhất vuốt sắc phát động đánh một phát vào lưng khiến sau lưng chảy máu và ngã phịch xuống Tô Vân Hàn vừa từ dưới nước ngoi lên thấy cảnh đấy rất tức giận dùng xuất thần nâng nước ở trong ao đất đá xung quanh tạo đòn công kích.
- các ngươi giám đánh em ấy, vậy chết!!!
Đôi mắt đen sâu thẳm sáng đã lên một vòng màu xanh lam phát ra cực đại nước ném vào tên có võ hồn hỏa hạc còn đá tảng thì ném vào tên võ hồn chiến hổ. Hai người không kịp tránh né bị đè xuống đất bất tỉnh.
Tô Vân Hàn dùng xuất thần kéo cô gái xuống ném phịch xuống đất mất đi võ hồn phù thể. Tiểu Phong vừa bò dậy đến đạp cho cô ta một phát nói.
- ta chưa gặp qua ai dám nói như vậy với ta trừ bố mẹ ta ra ngươi là người đầu tiên dám nói với ta như vậy nên hãy gánh chịu hậu quả đi.
Tiểu Phong đút cho cô ta và hai người đang hôn mê kia một viên khiến bọn chúng tạm thời không thể nói được rồi trói vào gốc cây ném tại đó Tô Vân Hàn nắm tay cậu kéo đi mất rồi.
Trận đánh kéo dài có 20 mấy phút do ba người kia đã hơi đuối sức rồi nên mới nhanh như vậy sắc trời vẫn còn tối nhưng cậu lại không buồn ngủ nữa. Tô Vân Hàn xử lý vết thương cho cậu, xử lý xong tiểu Phong dựa vào người Tô Vân Hàn nói
- ca ca ngươi thật tốt với ta.
- ân, nhưng lần sau nhớ phải cẩn thận.
Hai người dựa vào thân cây im lặng chờ đợi mặt trời mọc. Tuy gặp khá nhiều nguy hiểm nhưng hai người quyết định đi thám hiểm một chút trong rừng này ra sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.