Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 714: Trên Thần Thánh




Ma Cực Đại Thánh dẫn theo Tần Thiếu Phong đi bàn lý tưởng nhân sinh, chuyện còn lại do Tinh Thánh bọn họ liệu lý, có điều không ai dám oán thán, bất kể Ma Cực Đại Thánh bị Tần Thiếu Phong đùa giỡn thế nào, thì đó cũng là nữ nhân cường hãn đệ nhất chiến khu phía đông, bọn họ không đùa giỡn được.
Chỉ là không ai biết lúc này Tần Thiếu Phong cũng đang ở trong nước sôi lửa bỏng! Ma Cực Đại Thánh dẫn theo hắn trực tiếp tới hoàng cung của vương triều Ma Cực, xuất hiện trong ngự hoa viên của một tòa đỉnh tử, cảnh sắc chung quanh tất nhiên là rất đep, nhưng Tần Thiếu Phong không có lòng nào mà thưởng thức mà là chỉ khẩn trương nhìn Ma Cực Đại Thánh, trước mặt người ngoài hắn dám đùa giỡn Ma Cực Đại Thánh, nhưng khi hai người ở cùng một chỗ thì Tần Thiếu Phong lại không dám.
Còn không bỏ tay ra? Ma Cực Đại Thánh nói, mà Tần Thiếu Phong nghe vậy, thì có chút lưu luyến không rời rụt tay lại.
Chỉ là hiện tại Ma Cực Đại Thánh bảo hắn rụt tay, hắn không thể không thể không nghe theo cô nàng này cô nàng này không phải là người bình thường, Tần Thiếu Phong cũng không dám dùng sức mạnh. Sau khi rụt tay về, Tần Thiếu Phong đưa tay lên mũi ngửi ngửi, mùi thơm của cơ thể của Ma Cực Đại Thánh thập phần dễ ngửi.
Thơm quá. Tần Thiếu Phong say mê nói, có điều một câu kế tiếp của Ma Cực Đại Thánh lại khiến Tần Thiếu Phong rơi vào hó băng: Huyền công ngươi tu luyện cũng độc đáo nhỉ, không ngờ có thể ảnh hưởng tới cảm xúc của bổn tọa.
Trong đầu Tần Thiếu Phong như bị sét đánh, Tần Thiếu Phong lập tức khẩn trương, hắn không ngờ Ma Cực Đại Thánh cảm giác được hắn dùng thất tình lục dục ma đầu để ảnh hưởng tới cảm xúc của nàng ta, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong lập tức giật thót, hai mắt nhìn chằm chằm Ma Cực Đại Thánh, chuẩn bị tùy thời bỏ chạy.
Có điều Ma Cực Đại Thánh lại thản nhiên nói: Không cần khẩn trương, bổn tọa còn đang chờ ngươi theo đuổi bổn tọa thế nào, tất nhiên là sẽ không làm gì ngươi cả, ngươi chỉ cần nói với ta chuyện ngươi thấy trong đệ nhất bí tàng là được rồi.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Ma Cực Đại Thánh thì tuy rằng an tâm hơn không ít, nhưng vẫn không thả lỏng, Thiên Diễn Bát Quái nhanh chóng vận chuyển, tự tìm đối sách, có điều cục diện trước mắt, nói dối căn bản không có lợi, Tần Thiếu Phong chỉ có thể lựa chọn nói thật, vì thế nói ra chuyện trong đệ nhất bí tàng.
Lão gia này quả nhiên là chưa chết ư! Thần hồn? Hắn đã tu luyện ra thần hồn rồi sao? Ma Cực Đại Thánh lẩm bẩm, mà Tần Thiếu Phong thì không dám xen vào, chỉ lẳng lặng nghe, có điều hai chữ thần hồn lại khiến Tần Thiếu Phong rất chú ý.
Thần hồn? Cái gì là thần hồn? Tu sĩ tu luyện ra không phải là đều là nguyên linh ư? Mà thần hồn này là thứ gì? Tần Thiếu Phong hoàn toàn không biết, có điều lại biết thần hồn này tuyệt đối là phải ở trên cảnh giới Thần Thánh mới có thể tu luyện ra được, bởi vì cho dù là Đại Thánh như Ma Cực Đại Thánh cũng không thể tu luyện ra.
Ma Cực Đại Thánh nói xong thì nhìn Tần Thiếu Phong, nói: Lấy ra tất cả thánh khí cao giai của lão gia này cho bổn tọa xem, yên tâm, bổn tọa sẽ không lấy của ngươi đâu.
Tâm thần khẽ động, tất cả thánh khí cao giai có được trong đệ nhất bí tàng đều xuất hiện trước mặt Ma Cực Đại Thánh, mà Ma Cực Đại Thánh chỉ nhìn thoáng qua rồi mỉm cười nói: Quả nhiên đều là lão gia này làm, không ngờ, tuyệt kỹ diệu thủ không không của lão gia hỏa này rất thục luyện.
Tuyệt kỹ diệu thủ không không? Đó không phải là trộm ư? Tần Thiếu Phong trong lòng nghĩ, chẳng lẽ những Đó cao giai này đều là Bàn Cổ trộm ư? Đúng vậy, Tần Thiếu Phong thấy đúng rồi, những thánh khí cao giai này đích xác đều Bàn Cổ trộm về, năm đó thánh khí cao giai của các cường giả của ngũ đại chiến khu đều không cánh mà bay, toàn bộ mất hết, thì ra đều bị Bàn Cổ trộm đi.
Nghe nói năm đó Bàn Cổ muốn bố trí một tòa đại trận cái thế, cần ba ngàn kiện thánh khí cao giai để đột phá cảnh giới Đại Thánh, cho nên các cường giả của ngũ đại chiến khu xui xẻo rồi, tất cả thánh khí cao giai của bọn họ bởi vậy bởi vậy mà biến mất, chỉ là nhưng không biết ai làm, bởi vì người trộm thánh khí cao giai một chút manh mối của không lưu lại.
Mà lúc trước cũng có người hoài nghi đây là Bàn Cổ,, bởi vì lúc ấy Bàn Cổ là Đại Thánh cường đại nhất, ngay cả Trung Ương Đại Thánh của chiến khu Trung ương cũng không phải là đối thủ, chỉ có điều hoài nghi cũng vo dụng, không có chứng cớ thì ai dám chất vấn Bàn Cổ, chỉ có thể tự nhận xui xẻo, chỉ có điều cuối cùng Bàn Cổ vẫn không thể được như ước nguyện.
Bởi vì đến cuối cùng, Bàn Cổ muốn dùng Hồng Mông đài làm mắt trận, nhưng Hồng Mông đài đó Bàn Cổ không thể thu phục được, cho nên chuyện này cuối cùng không giải quyết được. Rồi sau đó Bàn Cổ biến mất, không ai biết hắn đi đâu, dù sao bắt đầu từ lúc đó đến bây giờ vẫn không xuất hiện.
Mà hiện tại Tần Thiếu Phong có được truyền thừa của đệ nhất bí tàng, triển lãm thánh khí cao giai ra cho Ma Cực Đại Thánh xem, tất nhiên là khiến Ma Cực Đại Thánh biết chuyện này đều do Bàn Cổ làm, lại khiến Ma Cực Đại Thánh biết Bàn Cổ đã tu luyện đến cảnh giới trên Thần Thánh.
Nhìn nhìn những thánh khí cao giai này, Ma Cực Đại Thánh gật đầu với Tần Thiếu Phong, lập tức bảo Tần Thiếu Phong thu lại, cũng không hỏi gì nữa, mà Tần Thiếu Phong lại có nghi vấn, vì thế hỏi: Lão bà Tương lai à, thần hồn đó rốt cuộc là sao?
Nếu Ma Cực Đại Thánh nói là chờ Tần Thiếu Phong theo đuổi, như vậy Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không khách khí, chiếm chút tiện nghi ngoài miệng cũng, mà Ma Cực Đại Thánh nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì ngẫm nghĩ một chút, tựa hồ là đang đắn đo xem có nên nói hay không, cuối cùng cũng bại trận dưới ánh mắt đáng thương của Tần Thiếu Phong, nói: Thần hồn là siêu việt cảnh giới Thần Thánh mới có thể tu luyện tu luyện được.
Siêu việt Thần Thánh? Cảnh giới Thần Thánh không phải là cao nhất rồi ư? Tần Thiếu Phong nghe vậy thì rung động, trong mắt Tần Thiếu Phong, cảnh giới Thần Thánh đã là đỉnh phong rồi, cho dù là tồn tại như Ma Cực Đại Thánh cũng vẫn thuộc về cảnh giới Thần Thánh, chẳng lẽ trên cảnh giới cảnh giới còn có cảnh giới khác ư?
Ma Cực Đại Thánh cười lạnh rồi nói: Thần Thánh chính là cao nhất ư? Ai nói cho ngươi? Đúng vậy, ở cảnh giới như ngươi, trước mặt phàm nhân đã là trời, là thần rồi, nhưng trên ngươi không phải vẫn có người lợi hại hơn ư? Trên cảnh giới Thần Thánh chẳng lẽ lại không có? Ngũ đại chiến khu tuy lớn, nhưng thế giới còn khổng lồ hơn ngũ đại chiến khu chẳng lẽ không có à? Vũ trụ này lớn hơn nhiều so với sự tưởng tượng của ngươi!
Cảnh tỉnh, tuyệt đối là cảnh tỉnh, mục tiêu từ trước tới giờ của Tần Thiếu Phong đều là làm đệ nhất cường giả của ngũ đại chiến khu, cho rằng tinh vực vô cùng của ngũ đại chiến khu chính là cực hạn của thiên địa, mà cảnh giới Đại Thánh cũng là cực hạn của tu luyện, chỉ cần đạt tới cảnh giới như vậy thì hắn chính là đệ nhất thiên hạ rồi.
Chỉ là hiện tại Ma Cực Đại Thánh lời nói của Ma Cực Đại Thánh lại khiến Tần Thiếu Phong biết mình sai rồi, hơn nữa còn rất sai, hắn vốn cho rằng dã tâm của mình cũng đủ lớn rồi, nhưng hiện tại xem ra còn vẫn còn nhỏ lắm, đúng vậy, chẳng lẽ trên ngũ đại chiến khu không có thiên địa vũ trụ to hơn ư? Trên cảnh giới Đại Thánh chẳng lẽ không có người mạnh hơn ư?
Tần Thiếu Phong trong nháy mắt đã tỉnh lại, Hoàng Kim Thánh Huyết trong cơ thể sôi trào, tuy rằng vẫn không biết thần hồn đó rốt cuộc là gì, nhưng Tần Thiếu Phong tin mình nhất định là có thể tu luyện tới trình độ đó, tuy rằng hắn hiện tại chỉ là tam thập lục phẩm Thần Đế, nhưng Tần Thiếu Phong tin tưởng hắn tin tưởng hắn rồi sẽ có một ngày có thể vượt qua Đại Thánh.
Đối với khiêu chiến, Tần Thiếu Phong trước giờ đều không sợ, hơn nữa khiêu chiến khó khăn Tần Thiếu Phong lại càng cao hứng, bởi vì chỉ có như vậy mới phấn khích, bằng không, cuộc sống làm gì còn lạc thú.
Hiện tại biết trên cảnh giới Đại Thánh còn có cảnh giới cao hơn, Tần Thiếu Phong tất nhiên là rất vui mừng, mà đối với cảnh giới mà Ma Cực Đại Thánh cũng rất khó vượt qua, Tần Thiếu Phong lại có lòng tin, bởi vì hắn từ nhỏ đã sáng tạo ra kỳ tích, một đường đi tới đã chứng minh điểm này.
Ngươi trước tiên cứ đột phá đến cảnh giới Thần Thánh đi đã rồi hẵng nghĩ tới cái khác, đừng nhìn ngươi hiện tại có được vị trí số một, nhưng ở chiến khu Trung ương, người tiến vào Hồng Mông đài khẳng định đã đạt tới cảnh giới Thần Thánh, thực lực của ngươi vẫn không thể đủ để tiếu ngạo quần hùng đâu. Ma Cực Đại Thánh thản nhiên nói với Tần Thiếu Phong.
Tần Thiếu Phong nghe vậy thì cười hắc hắc, nói: Lão bà Tương lai, ngươi đây là đang lo lắng cho ta ư? Hắc hắc, yên tâm đi, lão công của ngươi sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu. Nói xong, Tần Thiếu Phong phóng ra số mệnh được che giấu, mà nhìn thấy số mệnh của Tần Thiếu Phong, Ma Cực Đại Thánh trợn tròn cả mắt!
Lão bà Tương lai à, trăm năm sau tuổi ta tất thành Thần Thánh, đến lúc đó ngươi chính là của ta! Tần Thiếu Phong tuyên ngôn rất bá đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.