Đan Vũ Càn Khôn

Chương 193: Chân Vũ thánh địa




- Mà chỉ cần tiến vào Chân Vũ thánh địa, có thể đạt được Thánh chủ đại nhân chúc phúc cùng tự thân chỉ điểm, cũng đạt được tài nguyên ủng hộ tối ưu nhất, mà sau khi ra, từng cái đều có thể đạt tới cảnh giới Võ Tôn!

Thái Ngọc tiếp tục giải thích nói:

- Nói cách khác, đã nhận được tư cách tiến vào Chân Vũ thánh địa, cơ hồ là một chân bước lên cường giả chi lộ chân chính.

- Từng cái đi ra đều có thể đạt tới cảnh giới Võ Tôn?

Tần Phàm không khỏi lộ vẻ kinh hãi, bên trong toàn bộ Đại Càn quốc, hơn một tỷ người, số lượng Võ Tôn đoán chừng cũng chỉ mấy trăm, mà từng Võ Tôn ở bên trong Đại Càn quốc, cũng có thể được xưng tụng là tuyệt thế cường giả, địa vị cực kỳ cao thượng, đều được xưng Tôn giả, có được rất nhiều đặc quyền!

Hiện tại mặc dù Tần Phàm cách cảnh giới Tiên Thiên chỉ có một bước, nhưng mà đối với trở thành Võ Tôn, dù cho có Cổ Mặc dạy bảo, hắn cũng không dám cam đoan mình có thể 100% thành công đột phá, mà tiến vào Chân Vũ thánh địa này, từng cái đều có thể đạt tới Võ Tôn!

Từng cái tiến vào trong đó đều có thể trở thành Võ Tôn, vậy Chân Vũ thánh địa này thực có thể được xưng tụng là căn cứ đào tạo cường giả rồi.

Đương nhiên, bởi vì điều kiện tiến vào hà khắc, kỳ thật cuối cùng số lượng Võ Tôn sinh ra cũng sẽ không quá nhiều.

Một cơ hội khó được như vậy, cho dù Tần Phàm có được rất nhiều ưu thế, võ đạo so với những người khác muốn bằng phẳng hơn rất nhiều, nhưng đối với cái này cũng động tâm không thôi, chớ nói chi là Triêu Thánh giả khác.

Như vậy cái này tự nhiên là ban thưởng lớn nhất, so với tài vật, đan dược đều trân quý hơn rất nhiều.

Từng cái ở bên trong đi ra đều có thể trở thành Võ Tôn! Địa phương như vậy ai không muốn đi vào?

Nhưng mà cơ hội như vậy, có lẽ chỉ có một!

Săn giết yêu thú bình thường cùng thu thập Thánh lệnh có thể cho Triêu Thánh giả thành công bảo vệ phẩm, thậm chí thăng phẩm, nhưng mà muốn lấy được quán quân, muốn vào Chân Vũ thánh địa, chỉ có đi tham gia tinh anh tranh đoạt chiến cuối cùng kia!

Chân Vũ Thánh điện là cần một người mạnh nhất, một siêu cấp thiên tài đáng giá dốc hết lực cả nước đi bồi dưỡng!

- Ha ha, lần này nàng đem tin tức này nói cho ta biết, nếu như ta thực sự tiến nhập Chân Vũ thánh địa, cái kia thật là một thiên đại nhân tình! Bất quá bởi như vậy, ta không phải là cướp đi cơ hội của ca ca nàng sao?

Tần Phàm cười nói, một Võ Tôn đối với một gia tộc không cần nói cũng biết, Thái Ngọc đem tin tức này nói với mình, chẳng khác nào cho ca ca nàng nhiều một đối thủ.

- Ngươi bắt được quán quân hay nói tiếp!

Thái Ngọc không cho là đúng nhếch miệng nói, trong nội tâm cũng không tin Tần Phàm thật có thể bắt được quán quân thí luyện lần này.

Bởi vì cho dù Tần Phàm lợi hại thế nào, cũng chỉ là Võ sư cấp chín đỉnh cao, ở trong tinh anh Tiên Thiên tề tụ tranh đoạt, căn bản không có bất luận ưu thế gì.

Tần Phàm chỉ là nhún vai, không có biện giải ình, bởi vì dùng thực lực bây giờ của hắn, hoàn toàn chính xác không có sức thuyết phục gì.

- Kỳ thật ta cũng không hi vọng ngươi đi tham gia tranh đoạt chiến kia, bởi vì cái kia thật sự là quá nguy hiểm, cũng không biết ta đem tin tức này nói cho ngươi biết là đúng hay sai, nếu như ngươi bởi vậy có gì ngoài ý muốn, ngược lại là khiến ta áy náy.

Thái Ngọc nhỏ giọng lầu bầu nói.

Nói thực ra, bây giờ Tần Phàm hắn đối với cướp lấy quán quân hoàn toàn chính xác là không có nắm chắc gì, bất quá ban thưởng mê người như thế, còn quan hệ đến thành tựu võ đạo sau này của mình, làm sao có thể không toàn lực đi tranh thủ!

Hơn nữa tuy hắn là người của hai thế giới, tâm tính so với bạn cùng lứa tuổi thành thục hơn rất nhiều, nhưng vẫn là thời điểm nhiệt huyết, trong lòng của hắn cũng có ngạo khí của mình, hắn sẽ không cam lòng mình bại bởi bất kỳ một bạn cùng lứa tuổi nào!

Thời điểm tuổi trẻ, ai không có một ít lông bông? Ai không muốn gia tộc phát triển? Ai không muốn đứng trên vạn người!

Cho nên không biết thì thôi, đã biết cuối cùng có một hồi tranh đoạt chiến, hắn không có khả năng không đi tham gia.

Hơn nữa hắn đối với mình cũng có được tự tin nhất định, dùng khí lực của hắn, dù cho cuối cùng cướp đoạt không đến mười vạn điểm kia, nhưng bảo vệ tánh mạng hẳn là không có vấn đề.

- Vô luận như thế nào, ta cũng cám ơn nàng nói cho ta biết tin tức này.

Cuối cùng Tần Phàm nói, cái nàacute; nghĩa tâm ý của hắn đã quyết, lúc này tranh đoạt chiến hắn là nhất định sẽ tham gia.

Đêm càng ngày càng sâu, hai người cũng đều trầm mặc lại.

Mặc dù là nghỉ ngơi, nhưng Tần Phàm không dám buông lỏng cảnh giác, vẫn bảo trì trạng thái cảnh giác, chỉ cần có dị động gì, hắn có thể lập tức bắt đầu tác chiến.

- Ah…

Sáng sớm, Thái Ngọc lại đột nhiên phát ra một tiếng kêu sợ hãi, làm Tần Phàm thiếu chút nữa từ trên tàng cây rớt xuống.

- Chuyện gì xảy ra?

Tần Phàm nhíu mày hỏi.

- Ca ca ta tìm tới.

Vẻ mặt Thái Ngọc đau khổ, thầm nói:

- Quên mất trên người hắn có linh ngọc cảm ứng, trong phạm vi trăm dặm có thể cảm giác được đối phương, ta tiến vào vòng trong, hắn cảm ứng được vị trí của ta rồi.

Tần Phàm tập trung tư tưởng nghe ngóng, quả nhiên đã nghe được có tiếng bước chân đang hướng bên này chạy đến, hắn đoán chừng người nọ là Thái Hiên. Vì vậy, hắn cười cười, nhìn Thái Ngọc nói ra: Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Cái kia vừa vặn, ta cũng đang muốn tiến hành tu luyện của mình, chúng ta cứ như vậy tách ra, nàng thay ta vấn an Thái huynh a.

Nói xong, thân hình Tần Phàm lóe lên, rất nhanh biến mất ngay tại chỗ, không muốn ở chỗ này cùng Thái Hiên chạm mặt.

- Này... uy...

Thái Ngọc ở sau lưng kêu vài tiếng, gấp đến độ dậm chân.

Nhưng Tần Phàm đã chạy ra rất xa, chỉ là cười cười không có đáp lại. Hắn cảm kích Thái Ngọc nói cho hắn biết tin tức trọng yếu kia, chẳng qua hiện tại Thái Hiên tới tiếp nàng, hắn cũng được nhẹ nhõm.

Hắn vẫn là thói quen một mình lịch lãm rèn luyện, một mình lĩnh ngộ.

Mục tiêu của Tần Phàm là muốn ở trước khi tranh đoạt chiến cuối cùng kia diễn ra, đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, thời gian cũng không phải rất sung túc, có ít người tiêu tốn vài năm vẫn không có thể vượt qua cánh cửa Tiên Thiên này, cho nên hắn chỉ có thể bảo trì một tâm tính bình tĩnh, không vội tiến, cũng không buông lỏng, cố gắng hết sức là được.

Kỳ thật bởi vì năng lượng Chu Tước mô phỏng nguyên khí, hắn so với Võ sư cấp chín đỉnh phong khác nhiều hơn rất nhiều ưu thế, đã mò tới bậc cửa, thậm chí đã thấy được phong cảnh bên trong, bất quá chỉ là thiếu một cơ hội.

Chỉ cần cơ hội kia đến, là hắn có thể bước ra một bước này.

Từ nay về sau thoát khỏi phàm thai, một bước lên trời!

Vòng trong thí luyện chi địa, Tần Phàm một người chậm rãi hành tẩu ở trong đó, lá rụng ở dưới chân phát ra thanh âm "Xèo...xèo", mỗi một bước, mỗi một tiếng, cảm giác thập phần có tiết tấu.

Tần Phàm cứ như vậy hành tẩu ở khu vực biên giới, một bên săn bắt lấy điểm tích lũy, một bên cảm ngộ nguyên mạch huyền diệu trong thiên địa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.