Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư

Chương 85: Việc Làm Ăn Lớn Của Khương Đại Tỷ Đến




"Đây là thứ màu đen trong cháo của ngươi à, gọi là... cái gì trứng bắc thảo à?" Trần đại nương cầm trong tay cẩn thận quan sát:" Chà, đẹp quá, còn có cả vân hoa nữa, quả trứng này thật là kỳ lạ, mùi hương của nó cũng lạ nữa."
Mạch Tuệ nói với nàng ta:" Đại nương có thể ăn thử, đảm bảo hương vị rất ngon."
Trần đại nương trừng lớn hai mắt:" Cái này không cần nấu mà vẫn ăn được sao?"
Thấy Mạch Tuệ gật đầu khẳng định, Trần đại nương ngập ngừng cho vào miệng, cắn một miếng.
...
"Quả ℓà không tnồi, dù có được nấu hay không đều có mùi vị riêng biệt!"
Mạch Tuệ chớp thời cơ:" Vậy đại nương có muốn hợp tác với ta kiếm tiền từ cháo trứng bắc thảo không?"



Trần đại nương đặt trứng bắc thảo xuống, vẻ mặt do dự:" Mấy ngày nay tiệm cháo nhà ta làm ăn không được tốt lắm."
"Chính vì như vậy, trước khi có ai làm được món hiếm lạ này, đại nương cần phải nhanh tay nắm lấy cơ hội đi trước. Cháo này rất ngon, không lo bán không được, nếu chỉ tiệm của đại nương mới có thì nhất định khách sẽ tập trung đến tiệm của nhà đại nương ăn cháo."
Trần đại nương động ℓòng trước sự nhiệt tình của nàng, đồng ý: "Cháo này quả thực rất dễ bán, nhưng ngươi phải nói cho ta ngươi định bán trứng bắc thảo này thế nào trước, ta phải tính toán xem có ℓời hay không."
"Được." Mạch Tuệ hắng giọng, nghiêm túc nói: "Một quả trứng bắc thảo có thể nấu được ba bát cháo. Ta thấy đại nương bán sáu đồng một bát, cháo thịt nạc với trứng bắc thảo có thể bán với giá tám đồng một bát. Vốn dĩ một quả trứng bắc thảo ta bán với giá sáu đồng, bây giờ bán cho đại nương năm đồng, được chứ?"
Trần đại nương không trả lời nàng mà tự tính toán chi phí trước.
Giá gạo bây giờ là hai mươi đồng một cân, nàng ta quen biết với ông chủ bán gạo, được mua với giá mười tám đồng một cân.
Cứ một cân gạo ít nhất cũng bán được sáu bát cháo, thêm một ít thịt băm thì chi phí của một bát cháo thịt nạc với trứng bắc thảo khoảng năm đồng, một bát có thể kiếm được ba đồng, cũng tương đương với những loại cháo khác nàng ta bán. Nhưng hương vị của món cháo này ngon hơn nhiều so với những món cháo khác, vì vậy, Trần đại nương cho rằng vẫn có thể tăng giá món cháo thịt nạc với trứng bắc thảo này lên.
Mạch Tuệ cười tủm tỉm nhìn Trần đại nương, hỏi: "Đại nương thấy thế nào?"
Trần đại nương vẫn chưa thể hiện ra mặt: "Tạm thời ta mua trước một ít thử xem."
Mạch Tuệ không vội, bán cho nàng ta ba mươi quả trứng bắc thảo.

Sau đó, nàng dùng nồi hâm nóng bát cháo thịt nạc với trứng bắc thảo mình mang đến, ngồi trên băng ghế trong góc ăn từng miếng.
Trần đại nương cũng không nói gì, chỉ là thỉnh thoảng có người bị mùi hấp dẫn đến hỏi nàng ăn gì, rồi cũng hỏi gọi theo.
Trần đại nương chỉ có thể nhờ ông lão nhà mình nấu cháo, vừa nấu xong đã bị khách đợi từ lâu mua sạch. Thấy đã đạt được hiệu quả, Mạch Tuệ lau miệng, đứng dậy đeo túi trứng bắc thảo lên vai chuẩn bị rời đi.
Trần đại nương tinh mắt, vội vàng chạy tới cản nàng lại: "Nha đầu nha đầu, còn lại bao nhiêu trứng bắc thảo, ta mua hết."
Mạch Tuệ khẽ mỉm cười: "Đại nương thấy việc làm ăn này có đáng giá không?"
Tâm trạng Trần đại nương rất tốt, hai mắt cong lên: "Đáng giá!"
Mạch Tuệ bán toàn bộ số trứng còn lại cho nàng ta, Trần đại nương cũng đã công nhận Mạch Tuệ làm người cung cấp trứng cho mình.
Một trăm chín mươi tư quả trứng bắc thảo được bán với giá chín lượng bảy mươi đồng, nếu không tính thời gian ủ thì chi phí một quả trứng bắc thảo khoảng ba đồng một quả. Dù không kiếm được nhiều tiền, nhưng thắng nằm ở số lượng bán lâu dài.
Mạch Tuệ quyết định làm một vụ lớn hơn. Nàng lập tức trở về, đến Bao Tử thôn để tìm Khương đại tỷ mua trứng.
"Cái gì?! Một nghìn quả?!"
Khương đại tỷ nghe xong, vừa mừng vừa sợ, lập tức khó xử nói: "Cái này, tuy chỗ ta có nuôi chút gà vịt, nhưng cũng không có nhiều như vậy."
"Vậy Khương đại tỷ à, nhà tỷ còn bao nhiêu trứng vịt?" Mạch Tuệ hỏi.
"Cũng chỉ khoảng ba trăm."
Mạch Tuệ vung tay:" Ta lấy hết, tỷ tính xem bao nhiêu cân."
Khương đại tỷ tìm người hỗ trợ cân lên, được ba mươi lăm cân, theo giá thị trường là mười hai đồng một cân, tổng cộng là bốn lượng hai mươi đồng.
Lần trước bán gà Khương đại tỷ cũng đã được ℓợi, hơn nữa khi đó nàng ta cũng đã nói sẽ bán trứng rẻ hơn một đồng cho Mạch Tuệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.