Đan Thần

Chương 608: Ba đại cấm kỵ của Lý gia





Bọn họ không hề nghĩ tới, nếu không phải thực lực của bọn họ cao hơn người khác, cần phải bảo vệđại đương gia, chắc có lẽ, bọn họ hiện giờ không thể tiến vào nơi này.
Tiếp tục chạy đi, tốc độ nhanh hơn trước kia rất nhiều, có thể nói là quét ngang những thứ cản trở.
Trình Cung cũng không chậm trễ thời gian, chỉ khi gặp phải những Đại Yêu Vương thực lực cường hãn, hắn mới ra tay. Nhưng hành tẩu trên mặt đất, đương nhiên không nhanh bằng bay đi rồi, bọn họ phải mất bảy ngày, mới có thểđi tới khu kiến trúc Càn Khôn Đan Tông.
- Cái này... Nơi đây xảy ra chuyện gì?
- Thật sự quá khủng khiếp!
- Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân Càn Khôn Đan Tông bị diệt vong?
Thời điểm bọn họ tiến tới khu kiến trúc của Càn Khôn Đan Tông, mọi người nhìn thấy cảnh trước mặt, tất cảđều khiếp sợ, ở xa thì nhìn thấy đủ loại công trình kiến trúc, nhưng khi tới gần mới phát hiện, đây chính là phế tích, ngẫu nhiên còn một ít công trình kiến trúc chưa bị hủy diệt, nhưng cũng rất thê thảm.
Chẳng qua khi đứng ở quá xa xôi, khó nhìn thấy rõ ràng.
Khắp nơi đều có dấu tích lôi điện oanh kích, hơn nữa còn có dấu vết chiến đấu, cũng không biết trôi qua bao nhiêu năm tháng, rất nhiều trận pháp của các công trình kiến trúc đã phai mờ, những tài liệu trân quý kiến tạo công trình kiến trúc cũng hóa thành hư vô. Nơi này làm gì có bảo tàng, tất cảđều là phế tích, chiến trường, có lẽ là chiến trường mấy vạn năm trước.
Hơn nữa tuyệt đối là chiến trường thê thảm tới mức tận cùng, khu kiến trúc của Càn Khôn Đan Tông rộng lớn khôn cùng, không nhìn thấy giới hạn, nhưng toàn bộ đều liên quan tới nhau.
Năm đó nơi đây xảy ra chuyện gì, Lý Dật Phong, Tần Vân nhi còn có Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh đều khiếp sợ nhìn tất cả, nơi đây bị hủy diệt quá mức khủng khiếp.
Ở đây cũng không có bất cứ yêu thú nào, giống như những con yêu thú kia sợ tiến vào nơi đây, từ khi bọn người Trình Cung tiến vào phạm vi trăm dặm quanh phế tích này, tất cảđều yên tĩnh, yên tĩnh tới mức đáng sợ.
- Thầy tướng số, tính toán.
Túy Miêu uống một hớp rượu, nhìn Lý Dật Phong.
Bản lĩnh của Lý Dật Phong bọn họ đã nhìn thấy, hiện tại chuyện gì cũng có thói quen tìm hắn tính toán. Trên thực tế không cần Túy Miêu nói, Lý Dật Phong nhìn tình huống nơi đây, đãđộng tâm chuẩn bị suy diễn một phen, nhìn xem có tìm được manh mối nào không. Dù sao nơi này bịđánh thành như thế, quá mức kỳ quặc, trên thực tế Càn Khôn Đan Tông năm đó biến mất và diệt vong, bản thân nóđã là chuyện cả Cửu Châu đại địa chưa tìm được đáp án.
- Dừng tay.
Trình Cung đang đứng nhìn phế tích bị hủy diệt chín thành chín này, nhìn thấy cũng quát lên, vào lúc này, rốt cuộc hắn đã hiểu được, tại sao khi tiến vào Càn Khôn Đan Giới này, hắn lại có cảm giác đặc biệt. Bọn họ nhìn thấy không ít dấu vết lôi điện oanh kích, nhưng thêm nữa... Chính là dấu vết chiến đấu hủy diệt, biến Càn Khôn Đan Tông này thành một phế tích.
Nhưng trong mắt của Trình Cung, sau khi nhìn thấy trành cảnh nơi đây, hắn có thể cảm nhận được một tia khí tức đặc biệt trong đó, khí tức này tiếp cận khí tức của mười ba đạo Hư Không Âm Dương Kiếp, nhưng kém hơn Hư Không Âm Dương Kiếp một chút. Mảnh vỡ Hư Không Âm Dương Đỉnh Trình Cung thu hồi, có ẩn chứa khí tức của Hư Không Âm Dương Kiếp, cho nên đặc biệt mẫn cảm với lôi kiếp.
Đây không phải độ lôi kiếp, mà là Hư Không Âm Dương Kiếp hủy diệt, có ẩn chứa lực lượng của Tiên Giới.
- Ân?
Nghe Trình Cung quát ngưng lại, Lý Dật Phong cảm thấy kỳ quái, liếc nhìn Trình Cung. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Ngươi quên ba đại cấm kỵ của Lý gia rồi sao?
- Cấm kỵ của Lý gia, chẳng lẽ...
Lý Dật Phong sững sờ, nhưng sau đó dùng ánh mắt không dám tin nhìn chung quanh, nói:
- Ba đại cấm kỵ của Lý gia, người thành tiên không thể tính toán, chuyện thượng giới không được tính toán, chuyện chốn U Minh không được tính toán, chẳng lẽ nơi đây...
- Đi thôi, mau chóng tìm kiếm đường ra, từ khi chúng ta tiến vào nơi đây, đã tìm được không ít thứ tốt, xem ra bảo tàng này không phải dễ lấy như thế.
Cảm nhận nơi đây bị vô số lôi kiếp đánh xuống, nhưng Trình Cung vẫn có thể cảm nhận rõ ràng, thứ làm cho cảm giác của mình cảm thấy không bình thường, không phải làđiểm này.
Ở sâu trong phiến di tích này, đứng từ xa cũng có thể thấy chỗ đó cao nhất di tích, hơn nữa nhìn từ xa không thấy điểm cuối cùng, đại đa số phế tích phải tới gần mới thấy được, đó chính là Hà Sơn Phong của Càn Khôn Đan Tông. Nếu dùng thần niệm có lẽ sẽ tìm hiểu được nguyên nhân, nếu như dùng mắt thường quan sát, khó có thể tìm được tin tức hữu dụng.
Kỳ thật cấm kỵ của Lý gia không ít, nhưng ba cái cấm kỵ đóđược khắc sâu vào trong linh hồn, tuyệt đối không thểđụng chạm, nhẹ thì bản thân gặp bất trắc, nặng thì mang tai nạn cho cả gia tộc. Vũ Châu Lý gia truyền thưa từ thời Thượng Cổ, nhưng cũng chỉ có thể giữ vững vị trí ở một châu mà thôi. Nguyên nhân rất lớn là do Vũ Châu Lý gia mấy năm gần đây xảy ra nhiều chuyện, có một ít chuyện có thể mang tới tai ương ngập đầu cho Vũ Châu Lý gia.
Trong đó bởi vì người của Lý gia đụng chạm ba đại cấm kỵ này, cho nên tạo thành hậu quả nghiêm trọng, làm cho cả gia tộc của bọn họ gặp vận xui suốt mấy ngàn năm, nhưng bởi vì nội tình gia tộc bọn họ đủ sâu, phúc trạch của tiền bối gia tộc đủ sâu, mà ba đại cấm kỵ này, tuyệt đối dùng tính mạng của vô số người Lý gia đổi lấy,. nghe Trình Cung nói có quan hệ tới ba đại cấm kỵ, Lý Dật Phong vội vàng thu hồi Dịch Thư, cẩn thận nhìn chung quanh.
Trình Cung không nói, Lý Dật Phong cũng không có hỏi nhiều, loại chuyện này ít gặp càng tốt.
Tuy phế tích ở khắp nơi, nhưng bởi vì cảm giác không tốt này, lần này Trình Cung tự mình đi ở phía trước của mọi người, sau đóđi về hướng Hà Sơn Phong, ở đó có rất nhiều đan đỉnh.
Bọn họ tiến vào sâu trong phế tích, chạy tới một ngọn núi cực cao có nhiều đan đỉnh, từ một hướng khác cách đó mấy trăm dặm, có một đám người đi tới, cầm đầu chính là bọn người Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm cùng Nguyệt Minh thái tử.
Không thể không nói số mệnh của Vũ Thân Vương không phải người bình thường có thể so sánh được, tuy trên đường đi bọn không gặp phải chiến đấu của Trình Cung và Côn Bằng thái tử, cũng không chậm trễ thời gian để tu luyện, nhưng bọn họ cũng không có Thiên Bảo Thử có năng lực tầm bảo, cho nên không biết phương hướng chính xác,nhưng bọn họ cũng không chậm hơn Trình Cung quá nhiều, điểm này Chu Dật Phạm nhận thức sâu nhất, trước kia hắn đã từng tầm bảo ở vài khu di tích nhỏ, cũng gặp được một ít chuyện.
Nhưng đoạn đường này đi cùng với Vũ Thân Vương, nhiều lần gặp được hai Đại Yêu Vương đang dốc sức liều mạng với nhau, bọn họ chỉđi lên kiếm tiện nghi mà thôi. Màđi theo Vũ Thân Vương, ở Càn Khôn Đan Giới mênh mông khôn cùng, còn nhanh hơn so với dựđoán rất nhiều. Chỗ tốt không ít, tốc độ cũng vượt qua sức tưởng tượng, trong nội tâm Chu Dật Phàm cũng thường xuyên suy nghĩ, số mệnh sờ không được nhìn không thấy, nhưng cóđôi khi lại làm cho người ta cảm thán, chẳng lẽ nguyên nhân là do thượng thiên ưu ái sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.