Đan Thần

Chương 566: Nổ nát Linh Khí





Loại lực lượng này cũng khiến Trình Cung cảm giác rất khủng bố, chỉ hơi phóng thích một chút, điều này nói rõ Lý Dật Phong khẳng định cóĐại Khí Vận, đã nhận được bảo tàng nào đó.
- So với những tên xui xẻo này mạnh hơn nhiều, bất quá vẫn không cách nào so được với ngươi.
- Thủ hạ của mình, ha ha... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nguyệt Minh thái tử cười to:
- Người thật cho rằng lời nói dối của ngươi có thể gạt được người sao, lập tức tránh ra, ta cũng không tin một nhà Lý gia ngươi có thể chống lại bốn nhà chúng ta liền thủ.
Dù sao đối mặt chính là Lý Dật Phong, sau lưng của hắn là Lý gia, hơn nữa người mà Lý Dật Phong mang theo cũng không hề yếu hơn bọn hắn, Nguyệt Minh thái tử dù nói phi thường hung ác, nhưng cũng không lập tức động thủ.
- Cười, ta bảo ngươi cười, quần kinh chi thủ, đại đạo chi nguyên, Thiên địa đạo lý, thiên hạt địa phạt, oanh chết ngươi cái tên ngu xuẩn này.
Hắn có chỗ cố kỵ, Lý Dật Phong lại không có bất kì kiêng kị nào cả, trong miệng nói xong đồng thời một đoạn văn tự trong Dịch Thư hóa thành một đoàn hào quang, trực tiếp đánh về phía Nguyệt Minh thái tử.
Màđộng tác của hắn giống như một đạo tín hiệu, đám thủ hạ của Lý Dật Phong cũng đều lập tức động thủ, tuy rằng đều cóđề phòng lẫn nhau, súc tích lực lượng chuẩn bị bộc phát, nhưng người ra tay trước vẫn chiếm được tiện nghi hơn nhiều, lập tức nhân mã hai phe liền bắt đầu chém giết lẫn nhau.
- Lý gia ta mục tiêu không ở Nam Chiêu Bộ Châu, cho nên Lý gia sẽ không tham dự vào tranh đoạt của Nam Chiêm Bộ Châu. Những người này đều là người của ta, đây vừa vặn cũng là một lần khảo nghiệm và ma luyện với bọn hắn. Những tiểu tốt tử này ta sẽ giúp ngươi thanh toán, bất quá một ít đại gia hỏa ở phía sau thì ta lại bất lực, tốt nhất là ngươi nên có chuẩn bị tâm lý. Loại chiến đấu này, mặc kệ thắng bại cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu thực sự uy hiếp đến bọn hắn, người bảo hộ của bọn hắn có lẽ sẽ xuất hiện, kém cỏi nhất cũng có thể làĐịa Anh đỉnh phong, hoặc là một ít tồn tại đãđạp nửa chân vào Thiên Anh. Nếu như đặc biệt nguy hiểm, thậm chí sẽ có tồn tại Thiên Anh đi theo cũng không chừng.
Dù thế nào thì nhân tài, nhân kiệt lúc còn trẻ cũng rất yếu ớt, trừ phi bọn hắn tiếp xúc với đạo, đạo của bọn hắn xuất hiện mới có thể thực sự trở thành tồn tại cường hoành tung hoành Thiên địa. Trước đây vìđể tránh cho một ít đệ tử kiệt xuất ưu tú nhất chết non trên đường, các thế lực lớn đều điều động người bảo hộ bọn hắn. Những người này khác với những trưởng lão bình thường đều ở bên người bọn hắn, bọn hắn đều phi thường cường đại, cũng như lời Lý Dật Phong, gặp phải chuyện đặc biệt nguy hiểm thậm chí sẽ có tồn tại Thiên Anh một bước lên trời, cao cao tại thượng đang âm thầm bảo hộ cũng nên.
Bọn hắn sẽ không nghe sựđiều khiển của những người này, thậm chí giống như chưa bao giờ tồn tại vậy, chỉ có khi những thiên tài, nhân kiệt này sinh tử tồn vong mới ra tay. Bên người Lý Dật Phong nguyên bản cũng có loại người này, chỉ là bị hắn đuổi đi rồi, thân là truyền nhân của Vũ Châu Lý gia hắn tự nhiên rất rõ những chuyện này.
Nam Chiêm Bộ Châu đạo thống xuống dốc, theo bọn người Lý Dật Phong xem ra, Nam Chiêm Bộ Châu đã sớm không có thế lực lớn truyền thừa vạn năm nữa, những chuyện này Trình Cung rất có thể không biết. Mà Trình Cung nghe được lời Lý Dật Phong nói cũng có chút tức cười, là người của hai thế giới, những chuyện này hắn tự nhiên đều rõ, lúc này thất vài thủ hạ của Lý Dật Phong ra tay, quả nhiên đều đi theo đường cuồng dã, cảđám đều rất hung hãn, hiển nhiên đều là người đã trải qua vô số cuộc chiến sinh tử, hơn nữa pháp bảo của bọn hắn so với những tồn tại Địa Anh của Thất Âm Cầm Cung, Bà La Đa Thần Miếu, Phù Văn Tông và Yêu tộc vậy mà còn mạnh hơn vài phần.
Giờ phút này bọn hắn đối oanh, Thiên địa chung quanh đều bị chấn vỡ vụn, sụp đổ, lực lượng cường đại khiến những người đứng quan sát chung quanh gần đó nhao nhao né tránh, nhưng bọn người Trình Cung, Côn Bằng thái tửđứng quan sát gần đó lại sừng sững bất động, tất cả lực lượng không cách nào ảnh hưởng đến bọn hắn được.
Giờ phút này Lý Dật Phong thúc dục Dịch Thử, cũng không cần sử dụng lực lượng sát phạt mà hắn che dấu cũng đã chế trụ được Nguyệt Minh thái tử. Uy lực Bát Bảo phù lục của Nguyệt Minh thái tử tuy mạnh, nhưng Dịch Thư của Lý Dật Phong còn mạnh hơn, hơn nữa khí thế, lực lượng bản thân, vận dụng kỹ xảo chiến đấu của Lý Dật Phong đều không phải Nguyệt Minh thái tử có thể so sánh. Trong lòng Nguyệt Minh thái tử thầm ảo não, hắn đã từng vượt cấp đánh chết quá tồn tại Địa Anh tầng thứ năm thậm chí tầng thứ 9, nếu như vận dụng Bát Bảo phù lục, hắn thậm chí có tin tưởng một mình đối chiến với Địa Anh tầng thứ 9 bình thường, có thể dễ dàng đánh chết Địa Anh tầng thứ 8.
Nhưng hôm nay ngay cả Trình Cung còn chưa đụng phải đã bị Lý Dật Phong đánh cho liên tiếp bại lui, người này không lâu trước kia vẫn là tồn tại vạn tượng nhất long, sao vừa đột phá lại hung mãnh như vậy được.
Hai người bọn họ đều có pháp bảo lợi hại, đều có thể vượt cấp khiêu chiến, trong khoảng thời gian ngắn tự nhiên khó có thể phân ra thắng bại, nhưng tình huống của đám thủ hạ bọn hắn lại khác, thỉnh thoảng lại có người bịđánh nát, Địa Anh muốn đào thoát nhưng bị pháp bảo của rất nhiều người đánh thành mảnh vụn. Song phương đều có người vẫn lạc, nhưng rõ ràng phương Lý Dật Phong về mặt vũ khí và khí thế, lực lượng đều mạnh hơn một ít, cục diện đã bắt đầu dần dần nghiêng sang một bên.
Lý Dật Phong cũng đã nói thế rồi, Trình Cung cũng không khách khí với hắn, ánh mắt hắn trực tiếp rơi vào trên người Chu Dật Phàm, sau đó sải bước ra.
Ầm ầm... Oanh...
Vừa sải bước ra, Thiên Địa đã như sụp đổ, ầm ầm chấn động, uy thế cũng không yếu hơn bao nhiêu so với người bình thường độ kiếp. Đạp Thiên Bộ, Trình Cung đã dạy qua cho mập mạp, nhưng hắn tự mình thi triển mới thể hiện ra uy thế cường đại chính thức của Đạp Thiên Bộ này.
Phản ứng của Chu Dật Phàm coi như rất nhanh, ngay khi ánh mắt Trình Cung nhìn về phía hắn, ngón tay của hắn đãđặt trên Đại Thánh Di Âm, Phạm Âm Đồng Chung đã xuất hiện dưới sự thúc dục của hắn, bao hắn vào bên trong. Phạm âm trên Phạm Âm Đồng Chung không đợi mà vang lên, chỉ vừa mới xuất hiện, Trình Cung chân đạp Đạp Thiên Bộ cường thế vô biên, mang theo uy thế ngập trời uy thế cũng xuất hiện trước mặt Chu Dật Phàm, một quyền đánh về phía hắn.
Oanh!
Phạm Âm Đồng Chung, trung phẩm linh khí pháp bảo mà trước kia Trình Cung phải hao hết lực lượng mới chỉ miễn cưỡng phá vỡ được một ít này, lúc này Trình Cung lại không sử dụng bất cứ pháp bảo nào, chỉ dựa vào lực lượng thân thể, dưới một quyền Phạm Âm Đồng Chung đã bị trực tiếp nổ tung.
- Phạm Âm Đồng Chung kia nói như thế nào cũng là trung phẩm linh khí pháp bảo phòng ngự, dưới sựđiều khiển của Chu Dật Phàm, cho dù thượng phẩm linh khí bình thường muốn công phá cũng khó khăn chứđừng nói chi đến một kịch hủy diệt nó.
- Trình Cung vậy mà chỉ dựa vào thân thểđã hủy diệt Phạm Âm Đồng Chung, trời ạ, nhục thể của hắn đã cường đại đến mức nào rồi.
- Cái này cũng thật bất khả tư nghị a, cho dùĐịa Anh đỉnh phong chỉ bằng vào thân thể cũng không thể khoa trương như thếđược.
- Chẳng lẽ hắn đơn tu thân thể, muốn dùng nhục thân vấn đạo sao?
... ...
Mọi người thấy một màn như vậy đều ngây người, bằng vào thân thể hủy diệt trung phẩm linh khí, cái này sợ rằng chỉ có tồn tại Thiên Anh mới làm được, sao hắn làm được như vậy chứ?
Một tiếng đàn như rồng giống như phượng vậy mà huyễn hóa ra các loại vũ khí hữu hình, va chạm vào nắm tay dùng đấm nát Phạm Âm Đồng Chung uy thế cũng không yếu hơn chút nào của Trình Cung.
Oanh...
Lân va chạm này, so với vừa rồi khi Trình Cung đánh nát Phạm Âm Đồng Chung không chỉ cường đại hơn gấp mười lần, trên bầu trời vậy mà xuất hiện một tầng vết rách không gian, không gian xuất hiện chút khe hở, dù chỉ một thoáng rồi khép lại nhưng cũng khiến người xem hít sâu một hơi. Nếu thực sự xuất hiện không gian sụp đổ thì người chung quanh cũng khó mà còn mạng, cái này quả thực có thể so với tồn tại Địa Anh đỉnh phong va chạm với nhau rồi.
Chu Dật Phàm dưới tình huống đã có chuẩn bị trước, vẫn bị Trình Cung đánh nát Phạm Âm Đồng Chung, sau đó dùng đại thánh di âm phát ra một kích cường hoành nhưng cũng bị chấn bay người ra bên ngoài hơn mười dặm, quần áo trên thân thể nhao nhao vỡ vụn, tay đánh đàn vừa rồi đã bị nổ tung. Chu Dật Phàm phun ra một búng máu, một kích này đã khiến hắn tổn thương không nhẹ, nhưng chuyện kinh khủng nhất vẫn còn ở phía sau, Trình Cung cũng bịđánh bay ra ngoài vậy mà lại như không có việc gì vậy, chân đạp Đạp Thiên Bộ, mang theo tiếng nổ vang tiếp tục đánh tới.
Chu Dật Phàm ngay cả thời gian phục dụng đan dược cũng không có, dốc hết toàn lực né tránh. Lúc này hắn mới nhớ tới khi Trình Cung xông tới Nam hoang, cướp bóc năm tỉnh Tây Nam, sau đó hắn càng nghĩ càng hối hận, lúc ấy tuyệt đối có cơ hội đánh chết Trình Cung. Giờ mình ra chủ ý, liên hợp Côn Bằng thái tử, Võ Thân Vương và Nguyệt Minh thái tử, kết quả lại khiến Trình Cung như cá vượt Long Môn. Giờ chỉ cần dựa vào thân thểđã có thể hủy diệt Phạm Thánh Đồng Chung của mình, trong khi mình vận dụng Đại Thánh Di Âm cũng khó tổn thương được hắn, cái này cũng quá kinh khủng.
Chu Dật Phàm vốn có thói quen khống chế hết thảy giờđã hối hận không thôi, tự lấy đáđập vào chân mình, còn không chỉ là một lần, không phiền muộn mới là lạđấy.
- Tiếp ta Thủy Long Kích.
Ngay khi Trình Cung tiếp tục đuổi giết Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương ở sau lưng lăng không nhảy lên, đánh ra một kích, mang sát ý vô biên như Thượng Cổ Thủy Long Vương bay vút lên màđến. Một kích này nhanh như lưu tinh còn chưa nói, trên đó còn mang theo một chút Thủy Chi Lực, kích chưa tới nhưng loại Thủy Chi Lực này đã buộc chặt không gian chung quanh, khiến hành động của Trình Cung cũng chịu ảnh hưởng nhất định.
Nhìn thấy Trình Cung tiêu diệt phân thân của Nguyệt Minh thái tử, thiếu chút nữa đãđánh chết hắn, giờ lại truy kích Chu Dật Phàm. Bọn hắn và Trình Cung sớm đã là cừu địch không thể nào hóa giải, sau khi Trình Cung đối phó xong Chu Dật Phàm khẳng định sẽ đến phiên mình, cho nên Võ Thân Vương không chút do dự liền toàn lực ra tay đối phó Trình Cung.
Vũ khí có thể cóđược lực lượng đặc thù, ít nhất cũng là tuyệt phẩm Linh Khí.
- Tự mình đến tìm chết, vậy bản thiếu gia sẽ thành toàn cho ngươi.
Thân thển hìn như toàn lực lao đi của Trình Cung đột nhiên quay người, đánh ra một quyền nữa.
- Ngươi thực sự cho rằng ngươi đã thân thể thành thánh, thành tựu kim cương bất hoại chi thân rồi sao, lại dám dùng thân thểđối kháng với tuyệt phẩm Linh Khí Thủy Long Kích, quả thực tìm chết.
Nhìn thấy Trình Cung dùng thân thểđánh ra một quyền đối chiến với tuyệt phẩm Linh Khí Thủy Long Kích của hắn, trong lòng Võ Thân Vương như nở hoa. Tuyệt phẩm Linh Khí không thể so với trung phẩm linh khí phòng ngự của Chu Dật Phàm được, lực công kích bản thân vô song, lại có thủy trị lýđặc biệt gia trì, có thể khiến tốc độ đối phươn chậm lại, như người bình thường ở trong nước sẽ bị ảnh hưởng cực lớn vậy, cộng thêm sự sắc bén của Thủy Long Kích, coi như tồn tại Địa Anh đỉnh phong và nửa bước Thiên Anh cũng không dám dùng thân thểđối bính.
- Ngay cả tuyệt phẩm Linh Khí, cóđược lực lượng đặc thù hắn cũng đối oanh, muốn chết hay sao thế?
- Dù là tồn tại Thiên Anh, không vận chuyển pháp lực thần thông, đơn thuần dùng thân thể cũng chưa chắc dám đón đỡ oanh kích của tuyệt phẩm Linh Khí.
- Thằng này cũng quáđiên đi.
...
Oanh...
Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Trình Cung thật ngông cuồng, quả thực đang tìm chết thì Trình Cung đãđối oanh với tuyệt phẩm Linh Khí Thủy Long Kích của Võ Thân Vương. Đang ở trên bầu trời, lực lượng của một kích này khiến bầu trời chung quanh xuất hiện vết rạn ngàn mét, yêu thú bên dưới trong mấy km đều bịđánh chết toàn bộ, có một ít ngọn núi không nằm trong sự bảo hộ của trận pháp đều nhao nhao vỡ vụn.
Đây là ở trên bầu trời, nếu là chiến đấu dưới mặt đất thì chung quanh trong vòng trăm dặm đều sẽ bị hủy hoại trong chốc lát mất. Tồn tại đãđến bực này, di sơn đảo hải cơ hồ không gì làm không được, phá hư do chiến đấu tạo thành cũng kinh thiên động địa. Chấp pháp giả có một nhiệm vụ khác, chính là giám sát vàđiều khiển cường giả bực này tùy tiện chiến đấu ở thế tục, tránh cho sanh linh đồ thán, núi sông vỡ vụn.
Trừ phi là trong một ít không gian đặc thù, trận pháp các loại, nếu không cho dù là tồn tại Thiên Anh một bước lên trời, cao cao tại thượng, như khi Đại Tế Tự của Bà La Đa Thần Miếu chiến đấu với Tư Mã Hằng Thiên, cũng phải bay lên không trung rất cao để chiến đấu.
Sau lực phá hoại siêu cường của một kích này, không ai nghĩđến là người kêu rên một tiếng bay ra ngoài lại là Võ Thân Vương, không chỉ người hắn bay ra ngoài, mà ngay cả cánh tay nắm Thủy Long Kích của hứn cũng có chút vặn vẹo, xương cốt hiển nhiên đã nát đến không thể nát hơn được nữa.
Trình Cung tuy rằng cũng bịđánh bay ra ngoài, nhưng không đến mười dặm đã ổn định thân hình, sau một khắc liền phóng tới Võ Thân Vương như một đạo sao băng.
- Hắn. . . Hắn. . . Điều này sao có thể, hắn lại dùng thân thểđối kháng với tuyệt phẩm Linh Khí, còn. . . Còn thắng nữa.
- Đây là người sao? Coi như là thân thể của yêu thú cũng không biến thái như vậy ah.
- Không cần binh khí, cũng có thểđánh cho Võ Thân Vương và Chu Dật Phàm liên thủ đến thảm như vậy, hắn thật sự làĐịa Anh tầng thứ hai sao?
... ...
Người chung quanh đều nhìn mà choáng váng, mà ngay cả Vương Bằng Khải đã rối loạn vì mất đi pháp bảo cũng hít một hơi khí lạnh. Tiểu tử này cũng quá kinh khủng a, thủ đoạn này dù có so với một ít thiên tài nhật kiệt kiệt xuất nhất của Trung Châu cũng không kém bao nhiêu, một nơi xuống dốc như Nam Chiêm Bộ Châu sao có thể xuất hiện nhân vật bậc này được?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.