Đan Thần

Chương 487: Khai chiến với hoàng gia





- Muốn chết, bọn hắn đều tìm chết, thực cho rằng trẫm không có biện pháp bắt bọn hắn sao. Công khai đánh chết Cấm vệ quân Đại tướng quân của trẫm, xé rách tường thành, còn có Trình lão thất phu, hủy hoàng cung của trẫm, không giết bọn hắn trẫm còn làm Hoàng đế gì nữa.
Hoàng đế tức giận gào thét, lập tức nhìn về phía Long Vệ đại tướng quân ăn mặc khải giáp màu vàng này nói:
- Ám Long, hiện tại xem ra cũng chỉ có cho ngươi xuất thủ, ngươi có biện pháp nào cuốn lấy Tuyết Ưng kia không, chỉ muốn cuốn lấy nó, để cho Thanh Triệt, Chương Báo còn có Hách Lộc kia đầy đủ thời gian, bọn hắn có thể đánh chết Trình lão thất phu, sau khi giết chết Trình lão thất phu, các ngươi liên thủ đánh chết on Tuyết Ưng kia.
Long Vệ đại tướng quân được Hoàng đế xưng là Ám Long tựa hồ đang do dự, cuối cùng nhìn về phía Hoàng đế nói:
- Tự ngươi an bài mà xử lý, này không giống đối phó gia tộc bình thường, một khi ta bạo lộ ra mà nói, vị trí hoàng đế này của ngươi cũng không cần làm, coi như lão tổ tông Chu gia các ngươi cũng sẽ không tha cho ngươi. Về phần cuốn lấy Tuyết Ưng kia ngược lại là không có vấn đề gì, cũng sẽ không bạo lộ, nhưng muốn nói đánh chết nó là không có khả năng, đừng nói là Thanh Triệt cùng Chương Báo, Hách Lộc kia liên thủ, cho dù nhiều gấp bội cũng rất khó đánh chết chích Tuyết Ưng kia, nhiều nhất là chỉ có thể ngăn cản hoặc là đánh trọng thương, nó muốn chạy trốn thật đúng là không ai có thể ngăn được. Đương nhiên, nếu như có thể đánh nó trọng thương khiến cho nó rời xa thành thị tiến vào Yêu Thú Sâm Lâm hoặc là vài chỗ khác, ta ngược lại có thể đánh chết.
- . . .
Hoàng đế cũng do dự, vốn là vừa rồi nổi giận thân thể đã bay lên, pháp lực bành trướng tràn ngập toàn bộ đại điện, giờ phút này chậm rãi thu liễm, cuối cùng người cũng rơi xuống mặt đất, hắn vẫn là quen đứng đấy suy nghĩ vấn đề.
- Giết!
Lần này thời gian Hoàng đế do dự rất ngắn, đã được đến một kết quả:
- Vốn trẫm cho rằng thành tựu lục địa thần tiên, có thể có thời gian chậm rãi thu thập Trình gia, có thể trở thành thiên cổ nhất đế, có rất nhiều thời gian đi đối phó các quốc gia chung quanh, đối phó Trình gia. Nhưng bây giờ căn bản không phải có chuyện như vậy, Trình Tiếu Thiên lại dám đánh đến trước mặt trẫm, Trình Cung kia càng là dám nhiều lần đánh cướp năm tỉnh Tây Nam trêu đùa hí lộng trẫm. Bây giờ ngay cả ba cái quần là áo lượt đi theo phía sau Trình Cung cũng dám giết Cấm vệ quân Đại tướng quân của trẫm, xé rách tường thành tiến vào Vân Ca thành, thật sự nếu không động thủ, Hoàng đế như trẫm còn là Hoàng đế nữa sao. Giết, tạm thời ngươi không nên bạo lộ, chỉ cần cuốn lấy chích Tuyết Ưng kia là được, chỉ cần giết Trình Tiếu Thiên, trẫm mới có thể đối phó Trình Vũ Phi, Trình Vũ Dương cùng Trình Cung, thà rằng trẫm tổn thất một nửa quốc lực, lần này cũng phải triệt để nhổ tận gốc Trình gia, lần này trẫm tuyệt đối không do dự nữa. Cho dù có tổn thất Hách Lộc hay Thanh Triệt, Phù Văn Tông cùng lão tổ tông bên kia đều sẽ tỏ vẻ. Trước kia trẫm rất kính trọng bọn hắn, cung cấp cho bọn hắn, bây giờ nên dùng bọn hắn, như đối đãi với thần tử bình thường, hừ, chỉ cần có thể tiêu diệt Trình gia, bọn hắn chết cũng đáng.
Nghĩ đến những chuyện tình gần đây, sắc mặt Hoàng đế trở nên vô cùng khó coi:
- Trẫm muốn để cho bọn hắn biết rõ, trẫm mới là Hoàng đế của Lam Vân đế quốc.

- Bà mẹ nó, ẩn dấu vài chục năm, giấu ở băng động, đến giáo huấn La Anh Hùng dĩ nhiên là gia gia của Sắc Quỷ.
- Hóa thân thành yêu, ách. . . Mạnh mẽ!
Hai người Bàn Tử cùng Túy Miêu ở một bên nghe Tống Chiến Thiên nói chuyện những năm này, hai người cũng đều nghe đến sững sờ, chớ đừng nói chi là Tống Phúc với tư cách người trong cuộc.
Tống Phúc không nghĩ tới, gia gia của mình vẫn còn sống, lại mạnh như thế, thậm chí còn hóa thân thành yêu, đây quả thực thật bất khả tư nghị.
Nhưng này hết thảy đều là chân thật, hơn nữa đang ở trước mắt. Đọc Truyện Online Tại TruyệnY Y
- Đối với bảo hộ cùng phong tỏa các tin tức về Ngọc Trúc đã là nghiêm mật nhất, hơn nữa thần niệm của ta thời thời khắc khắc thủ hộ chung quanh nàng, cho dù gặp chuyện không may ta cũng có thể tới ngay. Kỳ thật nàng vụng trộm vào thành rất nhiều lần, một mực cũng không có chuyện gì, nhưng không nghĩ tới lần này tự nhiên người Phù Văn Tông tiến nhập Đế đô Lam Vân đế quốc. Vốn là một số người Đồ Đằng Đế Quốc gần đây tiềm phục tại Vân Ca thành đều bị ta thanh lý, cuối cùng bọn hắn cũng không biết dùng phương pháp gì, vậy mà biết Ngọc Trúc mang thai. Kỳ thật chuyện như thế này đã phát sinh qua nhiều lần trên người phụ thân ngươi cùng các thúc thúc của ngươi, thậm chí phụ thân cùng các thúc thúc của ngươi cố ý cùng một ít người lưu lại con nối dõi bên ngoài, dùng qua các loại thủ đoạn giấu diếm, nhưng chỉ cần là nam hài đều sẽ xảy ra chuyện, bởi vậy ta cảm giác đây cũng không phải là tin tức tiết lộ đơn giản như vậy.
Tống Chiến Thiên rất là bất đắc dĩ nói:
- Kỳ thật cho dù nói, ngươi cũng không có cách nào giải quyết, Phù Văn Tông là một quái vật khổng lồ siêu cấp, bây giờ chúng ta có thể làm cực kỳ có hạn. Ta đã thương lượng qua cùng đại soái, bây giờ sẽ chờ Trình Cung trở về, xem ý của hắn cùng tình huống thế lực sau lưng hắn, nếu như thật sự không được, chúng ta cũng chỉ có thể toàn bộ rút lui khỏi Nam Chiêm Bộ Châu. Nhưng mà ngươi yên tâm, gia gia tuyệt đối sẽ không buông tha Nguyệt Minh Thái tử kia.
- Nguyệt Minh Thái tử… Nguyệt Minh Thái tử. . .
Ánh mắt Sắc Quỷ lạnh như băng, trong lòng mặc niệm bốn chữ này, hắn muốn nói không cần gia gia hỗ trợ, nhưng hắn không có lên tiếng. Có một số chuyện không cần nói, cần chính là làm, bởi vì trong lòng hắn, không chỉ là một cái Nguyệt Minh Thái tử, mà là cả Đồ Đằng Đế Quốc, cả Phù Văn Tông.
Vừa rồi Tống Chiến Thiên đã giảng giải tình huống lúc đó, Nguyệt Minh Thái tử trực tiếp ra tay tập kích, cho dù Tống Chiến Thiên lập tức đuổi tới, nhưng vì bảo hộ Ngọc Trúc cùng đứa con bị thương nặng của nàng, nhưng cuối cùng nhất cũng không thể tránh khỏi bất hạnh.
Bởi vì lúc ấy Nguyệt Minh Thái tử kia sử dụng phù văn quá cường đại, cộng thêm lúc ấy Tống Chiến Thiên vì bảo hộ Ngọc Trúc không thể trốn đi, bởi vậy Tống Chiến Thiên vừa mới đạt Yêu Vương bị trọng thương, kỳ thật đến nay cũng còn rất nghiêm trọng.
Mặc dù Tống Chiến Thiên nói ra chuyện năm đó, cùng với chuyện những năm này giấu ở bên trong băng động, nhưng trong lòng Sắc Quỷ cũng có thể cảm nhận được loại đau khổ này, đây là vì toàn cả gia tộc, còn có sự quan tâm của hắn đối với mình, bởi vậy Sắc Quỷ không muốn lại khiến cho gia gia lo lắng.
Nhưng trong lòng của hắn đã thầm hạ quyết tâm, hắn tin tưởng đại thiếu trở về, cũng nhất định sẽ ủng hộ quyết định của mình, dù Đồ Đằng Đế Quốc rất cường đại, dù Phù Văn Tông rất cường đại, thế thì đã sao.
- Gia gia yên tâm đi, ta sẽ không tùy tiện hành động, ta sẽ đợi đại thiếu trở về, hết thảy nghe đại thiếu. Ta bây giờ chỉ hy vọng Ngọc Trúc có thể tốt lên, hài tử không còn, ta không hy vọng nàng lại có chuyện.
Sắc quỷ biết Tống Chiến Thiên cùng Trình lão gia tử lo lắng cho bọn hắn, hai người lo lắng sau khi bọn hắn trở về làm xằng bậy, mặc dù giờ phút này Sắc Quỷ cũng rất muốn phát tiết, rất muốn phá hủy hết thảy, tiêu diệt Nguyệt Minh Thái tử cùng Đồ Đằng Đế Quốc kia, ngay cả Phù Văn Tông thậm chí Hoàng đế của Lam Vân đế quốc cũng diệt, nhưng bây giờ hắn còn không có đánh mất lý trí, biết rõ đây là vấn đề không phải xúc động có thể giải quyết.
Trình lão gia tử vừa rồi cố ý nói tình huống chiến đấu của hắn cùng người Phù Văn Tông, cùng tình huống chiến đấu với Thanh Triệt, Tống Chiến Thiên cũng nói tình huống ngày đó hắn bị Nguyệt Minh Thái tử trọng thương, mục đích chính là vì không muốn bọn hắn làm xằng bậy.
Bây giờ, nghe thấy Sắc Quỷ có thể nói như thế, Tống Chiến Thiên cùng Trình lão gia tử đồng thời thở dài một hơi.
Thời điểm tâm tư Tống Chiến Thiên cùng Trình lão gia tử buông lỏng, hơi chút thở ra, Bàn Tử ở một bên thì nhíu mày, liếc qua Túy Miêu, phát hiện Túy Miêu vừa vặn cũng cười nhìn về phía hắn, hai người nhìn nhau cười cười.
Ở trong mắt Trình lão gia tử, Tống Chiến Thiên, bởi vì Trình Cung dần dần phát triển, còn có những chuyện hắn đã làm, mặc dù lúc ấy làm cho người ta lo lắng hãi hùng, nhưng hắn quật khởi lâu như vậy, đến nay xác thực đã làm ra thành tích. Hơn nữa bọn hắn cũng giống như những người khác, tin tưởng vững chắc sau lưng Trình Cung có một thế lực cường đại ủng hộ, bởi vậy trong lúc bất tri bất giác bọn hắn đã chấp nhận Trình Cung là chủ đạo.
Nhưng bọn hắn lại quên một ít sự tình, này cũng chính là nguyên nhân vì sao Sắc Quỷ nói hết thảy nghe theo đại thiếu, muốn nói điên cuồng, không ai điên cuồng hơn so với Trình Cung, muốn nói quần là áo lượt, hung hăng càn quấy, muốn nói gặp chuyện này nhất định sẽ nổi điên, cũng đồng dạng không ai có thể vượt qua đại thiếu. Sắc Quỷ, Bàn Tử, Túy Miêu càng tin tưởng, bởi vì Trình Cung đã từng nói, nếu có một ngày bọn hắn muốn lấy cây chọc trời, vậy Trình Cung sẽ để cho bọn họ đứng ở trên vai của mình, chỉ đơn giản như vậy.
- Ngươi có thể như thế gia gia rất an tâm, đúng rồi. . . Không tốt, đi mau!
Tống Chiến Thiên thở ra, vừa muốn nói gì, đột nhiên thần sắc kịch biến, trảo của Tuyết Ưng to lớn lăng không bắt lấy Ngọc Trúc, giương cánh muốn di chuyển, nhưng cũng đã chậm.
Ở vị trí hắn đứng, đột nhiên có rất nhiều tầng khói đen bao phủ lấy Tuyết Ưng.
- Chiến Thiên. . .
- Gia gia. . .
Bọn người Trình Tiếu Thiên, Sắc Quỷ thấy tình huống không đúng, thời điểm muốn xông tới cũng đã xong, cơ hồ ba đạo khí tức cường đại đồng thời tuôn ra, khi bọn hắn kinh hô, đã từ chỗ sâu trong hoàng cung bay tới, trong chớp mắt rơi xuống vị trí mà Tống Chiến Thiên bị khói đen thôn phệ.
- Trình lão thất phu, hôm nay trẫm muốn giết ngươi, rồi lại triệt để tiêu diệt Trình gia ngươi. Trẫm là con trời, ngươi là thần tử, ngươi là thần tử đại nghịch bất đạo, đã sớm tội đáng chết vạn lần, giết, giết, giết hắn đi.
Tiếng gào thét vang vọng toàn bộ Trấn Quốc Công Phủ, thậm chí chấn không ít công trình kiến trúc vỡ vụn. Đây chỉ là Hoàng đế bay tới sau, đang ở trên không trung trăm mét gầm lên, mặc dù lực chiến đấu của hắn rất yếu, nhưng dù sao cũng là tồn tại Nhân Anh kỳ, khống chế thanh âm gào thét của hắn vang vọng bên trong Trấn Quốc Công Phủ, chủ yếu là nhằm vào Trình Tiếu Thiên.
Hoàng đế thân ở trên không trung hô lên những lời này, cảm giác mình có một loại vô cùng sảng khoái, mà ngay cả thở ra cũng thoải mái rất nhiều, thoải mái, rất thư thái a. Này so với lúc trước hạ mệnh lệnh, thánh chỉ thì thoải mái nhiều lắm, cái này là phương thức mà tên Trình Cung quần là áo lượt phá gia chi tử, đứng đầu Tứ đại hại Vân Ca thành, Nam Chiêm Bộ Châu đệ nhất quần là áo lượt thích nhất.
Giờ phút này Hoàng đế cảm giác chưa từng có trải qua khoan khoái dễ chịu như vậy, nguyên lai dựa vào lực lượng, trực tiếp như thế, hung hăng càn quấy nói ra lời nói như thế, sẽ sảng khoái như thế.
Kỳ thật căn bản không cần Hoàng đế hạ lệnh, ba người Thanh Triệt, Chương Báo, Hách Lộc vừa rơi xuống đều đã xuất thủ, trước kia bọn hắn cũng đã sớm có chuẩn bị, Chương Báo thân là Nhân Anh kỳ tầng thứ tám phụ trách diệt sát ba người bên trong Tứ đại hại Vân Ca thành, Thanh Triệt, Hách Lộc thì phụ trách liên thủ đối phó Trình Tiếu Thiên. Trước kia giữa bọn họ đánh nhau nhiều lần, hai người liên thủ có thể đánh bại Trình lão gia tử, nếu như không có Tuyết Ưng cứu Trình Tiếu Thiên mà nói, bọn hắn có thể giết chết Trình Tiếu Thiên.
Huống chi ở trong kế hoạch, Chương Báo sẽ nhanh chóng giết chết ba người Sắc Quỷ, Bàn Tử, Túy Miêu, sau đó gia nhập vòng chiến vây công Trình Tiếu Thiên.
- Tiểu oa nhi, những ngày an nhàn của các ngươi đã chấm dứt, chuyển thế đầu thai đi thôi.
Chương Báo bạo rống một tiếng, trực tiếp đưa tay chụp vào đầu Sắc Quỷ, hắn muốn vặn đầu của Sắc Quỷ xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.