Đan Thần

Chương 1289: Quyết Đoán




Mà giờ khắc này, Trình Cung đang ở bên trên chủ tinh cầu của Đan sư liên minh, trên tinh các cầu ngoại vi đều có rất nhiều Truyền Tống trận, nhằm vào người ở địa phương bất đồng. Chủ tinh rộng lớn vô biên, đến mấy trăm ngàn dặm, tuy không có biện pháp so với một châu của Cửu Châu đại địa, nhưng cũng là một tinh cầu to lớn.

Giờ khắc này khắp nơi trên tinh cầu đều là cung điện liên miên không dứt, thỉnh thoảng có đan hương, thậm chí đan kiếp xuất hiện, nhưng tựa hồ người nơi này đã sớm tập mãi thành thói quen.

- Các ngươi là muốn đến Đan tinh đi dạo, hay là muốn vào bên trong nghỉ ngơi một chút, đúng rồi, ta nhớ trước đó ngươi nói muốn luyện chế lại Tiểu Hư Đỉnh, không bằng luyện chế ở nơi này đi.

Thời điểm trên đường đi Nhạc Uyển Uyển từng hỏi chuyện Trình Cung đánh giết Côn Bằng Thái tử, liền nói tới Kim Bằng kiếm, Nhạc Uyển Uyển cũng rất tò mò Trình Cung sẽ xử trí Kim Bằng kiếm như thế nào.

Lúc đó Trình Cung trả lời cũng rất đơn giản, nói Tiểu Hư Đỉnh của hắn vừa đúng lúc muốn thăng cấp rèn luyện một lần nữa, đến thời điểm đó sẽ nung chảy Kim Bằng kiếm dung hợp vào bên trong Tiểu Hư Đỉnh. Lúc đó Nhạc Uyển Uyển cũng nhìn về phía Trình Cung giơ ngón tay cái lên, dám nung chảy bảo bối mà Côn Bằng Đại Đế coi như trân bảo, đúng là chuyện không phải người bình thường có thể làm được.

Trình Cung vừa cười vừa nhìn Nhạc Uyển Uyển nói: 

- Đi dạo thì không cần, bất quá nàng đem chúng ta đến đây, sợ rằng rất nhanh phiền phức sẽ tìm đến cửa.

- Ngươi ở chỗ của ta, những chuyện khác không cần ngươi bận tâm.

Nhạc Uyển Uyển hoàn toàn không để ý nói.

- Vậy chẳng phải là ta phải nhìn sắc mặt nàng sao, bị nàng nói đâu làm đó, vạn nhất Đại minh chủ nàng mất hứng đưa ta đi, vậy ta rất thê thảm rồi!

Trình Cung một bộ muốn gào khóc.

Nhạc Uyển Uyển nhất thời bị chọc cho vui vẻ cười ra tiếng, phối hợp nói: 

- Biết là tốt rồi, vậy thì phải xem ngươi làm sao làm bản minh chủ vui vẻ.

- Này, chúng ta tới những nơi khác dạo đi.

Vạn Ngạo gọi Thiết Thiên Chuy.

- Không đi.

Thiết Thiên Chuy đang nghe say sưa ngon lành, vừa nghe Vạn Ngạo nói lập tức lắc đầu nói: 

- Có cảnh gì đẹp mà chúng ta chưa từng tới, huống hồ sư thúc cũng nói không đi dạo, chúng ta đi làm cái gì.

Vạn Ngạo thật muốn bổ đầu Thiết Thiên Chuy ra xem trong óc hắn đến cùng có cái gì, ngay cả cái mặt hàng này lại đồng dạng với bọn hắn, đều là Trung Châu lục kiệt, hơn nữa bất luận là sư tôn hay là vị Trình Cung sư thúc này đều đánh giá rất cao đối với hắn, nhưng hết lần này tới lần khác hắn đều không hiểu chuyện.

- Ngươi. . . lẽ nào ngươi không nhìn ra, bọn họ đang nói chuyện gì sao?

Vạn Ngạo thật sự là bất đắc dĩ, truyền âm cho Thiết Thiên Chuy.

- Biết chứ, không phải là nói chuyện Nguyên Thủy Ma Tông cùng Chính Khí Tông sao, vì lẽ đó chúng ta càng phải ở nơi này, bọn khốn kiếp Chính Khí Tông kia ta ghét nhất, mỗi ngày giả chính nghĩa, hiện tại nhi tử chết rồi hắn chạy đi tìm sư thúc, một hồi nếu bọn hắn tới chúng ta động thủ trước.

Thiết Thiên Chuy nóng lòng muốn thử một hồi đại chiến.

Vạn Ngạo đã có kích động muốn xông lên bắt Thiết Thiên Chuy lại đánh một trận, bởi vì tâm của hắn đã không giống như trước, cố ý mô phỏng theo Thanh Trúc Đạo Tôn, sau khi bị Trình Cung đánh tan ngược lại rất dễ dàng nổi giận.

- Ta nói chính là, muội muội Nhạc Uyển Uyển, Nhạc Đại minh chủ của ngươi, còn có sư thúc chúng ta, Trình Cung Trình sư thúc, hai người bọn họ đang tình chàng ý thiếp, nói chuyện yêu đương, chúng ta ở lại đây làm gì?

Vạn Ngạo truyền âm, cũng đã nghiến răng nghiến lợi nói.

- Có sao?

Thiết Thiên Chuy gãi gãi đầu, không có cảm giác đó a!

Vạn Ngạo đã triệt để hết chỗ nói rồi, hắn cũng không muốn ở này, mượn cớ Trình Cung đang chuyện trò vui vẻ cùng Nhạc Uyển Uyển tránh đi ra chỗ khác rồi nói tiếp.

Nhưng vào lúc này, hư không xé rách, có hai người đã từ giữa đi ra.

Một người hơi béo phì, làm cho trên mặt hắn giống như lúc nào cũng có thể cười, cho dù giờ khắc này rất sốt ruột, có chút tức giận, nhưng vẻ mặt cũng là khuôn mặt tươi cười, một người khác là một lão giả râu dài, chòm râu màu trắng bạc, cả người có vẻ rất cơ trí.

- Minh chủ, xảy ra chuyện lớn, xảy ra chuyện lớn. . .

Mập lão giả này vừa ra lập tức lo lắng nói, ngay sau đó phát hiện đám người Trình Cung bên người Nhạc Uyển Uyển, lập tức dừng lại.

- Sư thúc, Lão đầu có khuôn mặt mập mạp tươi cười kia là người phụ trách chuyện ở Cửu Châu đại địa của Đan sư liên minh, họ Công Dương, tên Thứ, Công Dương Thứ này là thủ tịch Thái Thượng trưởng lão phụ trách Cửu Châu đại địa của Đan sư liên minh, còn lão giả râu bạc bên cạnh gọi là Tống Thạch, tính cách gàn bướng, là thủ tịch Thái Thượng trưởng lão của Đan sư liên minh, phụ trách những luyện đan sư khác ở phương diện tinh không, Đan sư liên minh có hai thủ tịch Thái Thượng trưởng lão, tuy hai mà một. Ở tình huống đặc biệt, bọn họ đều có thể trực tiếp phụ trách công việc của người khác.

Sợ Trình Cung không biết, Vạn Ngạo trước tiên giải thích cho Trình Cung.

Trình Cung cười nhạt, khen ngợi nhìn Vạn Ngạo. Tiểu tử này vẫn là rất thông minh, thân là truyền nhân Tứ phương lâu, tình báo, tin tức vốn chính là sở trường của bọn họ.

Đừng xem chuyện này không lớn, nhưng nói rõ một loại chuyển biến của Vạn Ngạo.

- Minh chủ, Tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông Hách Liên Cửu Tiêu, Tông chủ Chính Khí Tông Đường Trường Tồn mang người ở bên ngoài, đã liên hệ chúng ta, mời chúng ta giao ra hung thủ giết Đường Hạo Nhiên, trọng thương Hách Liên Thiên Long, đối phương vẫn không có làm lớn chuyện, chính là không hy vọng tổn thương hòa khí lẫn nhau, nói sáu thế lực lớn như thể chân tay. Hơn nữa chuyện này đối phương là có nguyên nhân, kính xin minh chủ sớm định đoạt.

Công Dương Thứ dừng lại, nhưng Tống Thạch lại không quan tâm những chuyện đó, căn bản không để ý tới Trình Cung ở một bên, nói thẳng ra.

Nhạc Uyển Uyển đang vừa nói vừa cười cùng Trình Cung, quay đầu nhìn hai vị thủ tịch Thái Thượng trưởng lão này: 

- Sợ tổn thương hòa khí lẫn nhau, nếu như bọn họ sợ đả thương hòa khí, liền bảo bọn họ biến càng xa càng tốt, Trình đại thiếu muốn giết Đường Hạo Nhiên đã sớm giết. Không cần phí lớn khí lực như vậy đi giết hắn, bảo bọn hắn trở lại dùng đầu suy nghĩ. Còn Hách Liên Thiên Long kia, hắn ở trước mặt vô số người của Cửu Châu đại địa nói loại lời kia. Bổn minh chủ không có tìm hắn tính sổ, Lão Tử hắn còn không ngại chạy tới đây, lúc đó Trình đại thiếu động cũng không có động, bọn họ chạy tới là có ý gì, nói cho bọn họ biết, người đang ở Đan sư liên minh, ai cũng không thể thương tổn mảy may, bảo bọn hắn lập tức cút càng xa càng tốt.

Đừng nhìn thời điểm Nhạc Uyển Uyển nói chuyện cùng Trình Cung thì vừa nói vừa cười, bình thường cũng rất tùy ý, nhưng giờ khắc này Nhạc Uyển Uyển tràn đầy cường thế, uy nghiêm không thể nghi ngờ.

Công Dương Thứ vừa nghe, sắc mặt hơi thay đổi, lập tức nhìn về phía Tống Thạch. Nguyên bản bọn họ cũng sẽ không như vậy, nhưng trước đó có tin tức nói Nhạc Uyển Uyển ở Nam Chiêm Bộ Châu công khai cầu ái về Trình Cung, theo đuổi Trình Cung, bây giờ chuyện này đã truyền khắp Cửu Châu đại địa, lưu truyền đến mức sôi sùng sục. Vì chuyện này bọn họ cũng rất tức giận.

Nhạc Uyển Uyển là ai, đây chính là người trong Linh Sơn nhận định, đệ tử của Băng Diễm Thiên Tôn. Địa vị của Băng Diễm Thiên Tôn ở Đan sư liên minh rất đặc thù, ngoại trừ những lão quái vật không xuất thế kia, nàng hoàn toàn xứng đáng là người số một.

Đường đường minh chủ Đan sư liên minh, làm sao có khả năng đi theo đuổi người khác, khi biết chuyện này, bọn họ lập tức muốn điên.

Cái gì, Trình Cung này lại bị Nguyên Thủy Ma Tông, Chính Khí Tông truy sát chạy tới Đan sư liên minh, nhờ Nhạc Uyển Uyển che chở, quả thực. . . quả thực quá mất mặt.

Dưới cái nhìn của bọn họ, Trình Cung chạy đến đây chính là bị đuổi giết, bất đắc dĩ chạy đến Đan sư liên minh tìm che chở.

- Minh chủ, việc này vô cùng trọng đại, dù sao liên quan đến Nguyên Thủy Ma Tông cùng Chính Khí Tông, hơn nữa thế lực hai người bọn họ lớn, cũng không có công khai đòi người, cũng là cho Đan sư liên minh chúng ta đủ mặt mũi...

- Cho đủ mặt mũi?

Không đợi Tống Thạch nói xong, âm thanh Nhạc Uyển Uyển lạnh lẽo, lạnh đến khiến người ta rét run: 

- Ngươi nói như vậy, là mặt mũi của Nhạc Uyển Uyển ta không thể đại biểu mặt mũi Đan sư liên minh, cũng không phải là mặt mũi, ta mất mặt cũng không có chuyện gì đúng không, khách nhân của ta, bằng hữu của ta, bọn họ nói giao liền giao ra đúng không?

Người cầm lái sáu thế lực lớn Trung Châu, như Nhạc Uyển Uyển, Vạn Ngạo, Thiết Thiên Chuy,… không chỉ là lực lượng ở Cửu Châu đại địa lựa chọn, trên căn bản là Linh Sơn định đoạt cuối cùng, quyền lực vô cùng lớn, có thể đạt được Linh Sơn ủng hộ, một ít gia chủ thế lực ở Cửu Châu đại địa còn không bằng.

- Tống Thạch cũng không phải là ý này. . .

- Ngươi không phải ý này thì là có ý gì, nếu như các ngươi cho là ta không phải minh chủ của Đan sư liên minh, có thể lập tức liên hệ Linh Sơn xem có thể thay đổi hay không, chỉ cần một ngày không có thay đổi, hiện tại Đan sư liên minh theo ta nói mà làm. Bây giờ ta không muốn phí thời gian ở việc này với các ngươi, đi nói cho Nguyên Thủy Ma Tông Hách Liên Cửu Tiêu, Chính Khí Tông Đường Trường Tồn, nhi tử hai người bọn họ ngu ngốc vô năng, chết đáng đời, đi đi.

Nhạc Uyển Uyển vung tay lên, không nói thêm gì nữa.

Khí thế như cầu vồng, căn bản không cho bọn họ có cơ hội nói chuyện, đây chính là khí thế của người cầm lái sáu thế lực lớn Trung Châu. Đương nhiên, cũng tùy người, Nhạc Uyển Uyển tuyệt đối là loại người nhìn bề ngoài cười ha ha, cái gì cũng rất dễ nói chuyện, nhưng gặp phải loại chuyện này lại cho thấy nàng quả đoán, cường thế.

- Anh thư, hào khí can vân, thô bạo.

Trình Cung dựng thẳng lên ngón cái, cũng mặc kệ Tống Thạch cùng Công Dương Thứ còn ở đó, trực tiếp tán thưởng.

Thật không biết xấu hổ, vì tránh né, dĩ nhiên vỗ mông ngựa, nịnh nọt minh chủ như vậy, tiểu bạch kiểm! Tống Thạch nhìn thấy Trình Cung trực tiếp nói như vậy, trong lòng nộ a.

Trong lòng Công Dương Thứ cũng cảm giác có vấn đề, nhưng Nhạc Uyển Uyển hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội nói chuyện, hai người chỉ có thể mặt mày xám xịt lui ra ngoài.

- Hiếm thấy có cơ hội như thế, Trình đại thiếu đừng trách ta đoạt danh tiếng của ngươi là tốt rồi.

Nhạc Uyển Uyển vừa nói chuyện cùng Trình Cung, hoàn toàn trở nên rất tùy ý, thản nhiên.

Kỳ thực Nhạc Uyển Uyển cũng biết, khẳng định Trình Cung có biện pháp giải quyết cục diện này, mặc dù là ở Trung Châu, nhưng Trình Cung dám đến đã nói lên hắn có tự tin, chắc chắn. Tuy lúc đó Côn Bằng Đại Đế là điều khiển thân thể con trai của hắn, nhưng này dù sao cũng là Côn Bằng Đại Đế a, ngay cả Băng Diễm Thiên Tôn cũng từng nói, Côn Bằng Đại Đế có thể đặt chân đến cảnh giới Đạo Tôn sớm hơn nàng, trở thành siêu cấp thiên tài trong vòng vạn năm đặt chân tới Đạo Tôn.

Nhưng nhân vật như vậy, cuối cùng cũng bị Trình Cung giết chết, ngay cả Kim Bằng kiếm của Côn Bằng Đại Đế cũng bị Trình Cung cướp đi trấn áp, tuy Nhạc Uyển Uyển không có đi hỏi Trình Cung làm sao làm được, nhưng chỉ bằng điểm này, Trình Cung ngang dọc Trung Châu cũng không ai có thể làm gì được hắn.

Đúng như Nhạc Uyển Uyển nói, sở dĩ nàng ra mặt rất đơn giản, Trình Cung đến địa bàn của nàng, nàng không thể mặc kệ, dù cho Trình Cung có năng lực tự mình giải quyết, đám người kia trước tiên cũng phải qua cửa ải của nàng.

Quyết định này có một chút ám muội, nhưng nói đến đây cũng làm cho Trình Cung không có biện pháp từ chối.

- Nàng dự định giải quyết hai nhóm người bên ngoài thế nào?

Trình Cung chỉ chỉ bên ngoài.

Nhạc Uyển Uyển căn bản không thèm để ý nói: 

- Trên Cửu Châu đại địa chỉ có Đông Bắc Đan Châu còn có thể chống lại cùng Đan sư liên minh, hơn nữa bởi vì có một ít bảo vệ của Linh Sơn đối với Cửu Châu đại địa, Đan sư liên minh cũng không quá nhúng tay vào chuyện của Cửu Châu đại địa, nhưng ở Trung Châu cùng vô tận tinh không lại bất đồng, lực ảnh hưởng của Đan sư liên minh vượt quá tưởng tượng. Nói trắng ra là, nếu như đổi thành một thế lực khác, hai đại thế lực này liên thủ đã sớm xung phong liều chết tiến vào, hoặc là trực tiếp đòi người, chứ đâu có chuyện đứng ở bên ngoài khách khí, bọn họ chính là sợ nháo lên không có biện pháp kết thúc, cái hậu quả này là bọn hắn chịu không được, cho nên chỉ cần ngươi ở Đan sư liên minh, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có thể kêu to, chỉ cần ta không để ý tới bọn họ, bọn họ cũng không dám làm những chuyện khác.

Tu luyện không thể thiếu đan dược, tuy rằng một ít thế lực lớn đều có Đan Đạo đại sư cùng hệ thống đan sư của mình bồi dưỡng, nhưng nếu như đắc tội Đan sư liên minh, các con đường cung ứng sẽ gặp sự cố. Hơn nữa rất nhiều phương pháp bồi dưỡng Đan Đạo đại sư cấp bậc cao đều nắm ở trong tay Đan sư liên minh, không phải vạn bất đắc dĩ, không ai nguyện ý phát sinh xung đột cùng Đan sư liên minh.

Đạo lý đồng dạng, Luyện khí sư liên minh, Tứ phương lâu đều nắm giữ tài nguyên của mình, từ điểm này mà nói, Nguyên Thủy Ma Tông, Chính Khí Tông, Liệp yêu mạo hiểm liên minh sẽ yếu đi rất nhiều. Ở bên trong sáu thế lực lớn Trung Châu, Đan sư liên minh, Luyện khí sư liên minh, Tứ phương lâu không phân cao thấp, sau đó mới là Nguyên Thủy Ma Tông, Chính Khí Tông, Liệp yêu mạo hiểm liên minh.

- Được, vậy ta ở chỗ này tránh một hồi.

Trình Cung cười nói, giơ tay phân biệt ném cho Thiết Thiên Chuy cùng Vạn Ngạo một khối ký ức tinh thạch: 

- Ta chuẩn bị tăng Tiểu Hư Đỉnh lên thành Đạo khí thượng phẩm, bất kể là luyện khí, luyện đan, hay là đối với tu luyện bản thân đều có chỗ tốt nhất định, đến thời điểm đó các ngươi cũng sang đây xem, đây là một vài thứ bây giờ ta vẫn khiếm khuyết. Bởi vì lần này chủ yếu là phải dung hợp Kim Bằng kiếm của Côn Bằng Đại Đế, Tiên Âm của Thất Âm Cầm Cung vào bên trong Tiểu Hư Đỉnh, vì lẽ đó tài liệu cần cũng không nhiều, các ngươi mau chóng giúp ta chuẩn bị kỹ càng.

Kim Bằng kiếm của Côn Bằng Đại Đế, Tiên Âm của Thất Âm Cầm Cung, Thiết Thiên Chuy cùng Vạn Ngạo nghe xong cũng giật nảy mình.

Trong lòng chỉ có một cảm giác, quả nhiên không hổ là Tiểu sư thúc, quá ngưu. Coi như bọn họ, cũng tuyệt đối không có loại quyết đoán này a.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.