Đan Thần

Chương 1256: Yêu Tộc rút quân




Hơn nữa những Tiên đan này đều là thời đại viễn cổ để lại, trên căn bản có thể còn lại đều là rất ít, một bộ phận rất nhỏ, hơn nữa theo thời gian trôi qua, hầu như Tiên đan đã biến mất, Trình Cung ngược lại là thử nghiệm luyện chế ra Tiên đan, kết quả đưa tới Hư Không Âm Dương Kiếp đánh chết hắn. Kiếp này hắn dần dần phát hiện, trừ mình ra, hình như còn có người bởi vì luyện chế Tiên đan mà chết, tất cả những thứ này tựa hồ bị một bàn tay vô hình điều khiển. . .

Những chuyện này đương nhiên Trình Cung phải truy ra, nhưng giờ khắc này không phải thời gian nghĩ những thứ đó, thân thể của mình tốt rồi, lực lượng liên tiếp tăng vọt đạt đến Thiên Anh tầng thứ mười, đây tuyệt đối là thiên đại kinh hỉ.

- A!

Tất cả những thứ này bất quá là chuyện trong chớp mắt, một bên Thiết Thiên Chuy đang không ngừng đấu cùng lực lượng của Côn Bằng Đại Đế, hai tay gần như vỡ vụn, rất không cam lòng, nhưng lực lượng chênh lệch quá lớn, căn bản không phải hắn có khả năng chống lại.

Tình huống của Vạn Ngạo cũng không khá hơn bao nhiêu, nhưng hắn vẫn thẳng tắp sống lưng như cũ, sắp chết nhưng ngạo khí không giảm mảy may.

- Côn Bằng, tuy thời gian ngươi tu luyện không nhiều, nhưng xem như là Đại Đế một phương của yêu tộc, thua thì thua, vì sao làm khó dễ đệ tử của ta?

Đột nhiên, ở trong không gian mật cảnh vang lên một thanh âm không có cảm tình gì, chỉ là thanh âm này vang lên, lực lượng chung quanh Vạn Ngạo, Thiết Thiên Chuy lại dồn dập biến mất, giống như là tro bụi chán ghét đột nhiên bị một trận gió thổi đi.

Giờ khắc này những người khác đều đã rơi vào trong huyễn trận, chỉ có Hách Liên Lam Phượng giờ khắc này chủ trì ảo trận, còn có Lô Quân Hạo cùng Trình Cung, Thiết Thiên Chuy, Vạn Ngạo đang chiến đấu cùng phân thân của Côn Bằng Đại Đế là có thể nghe được thanh âm này.

Tu luyện. . . Thời gian. . . tuy rằng. . . Không nhiều. . .

Không nhiều. . . Không nhiều. . .

Dựa vào, nghe nói như thế, Lô Quân Hạo cùng Hách Liên Lam Phượng là tồn tại đạt tới đỉnh phong của Cửu Châu đại địa cũng nhảy dựng, chuyện này sao giống như là bọn họ đang nói chuyện cùng một tên Thoát Tục kỳ vậy.

Mà bây giờ đối phương là đang nói chuyện cùng Côn Bằng Đại Đế, thời gian Côn Bằng Đại Đế tu luyện không nhiều, không tính thời gian tu luyện trong không gian gia tốc, thì cũng tu luyện mấy ngàn năm đi, thời gian cụ thể không ai biết, nhưng tuyệt đối không thể nào nói không nhiều a!

Chuyện này sao nghe giống như đang nói, ngươi tuổi còn nhỏ, nhưng tại sao ngươi có thể không hiểu chuyện như vậy.

- Ngươi. . .

Côn Bằng Đại Đế hoảng hốt, trong nháy mắt thân hình biến động ngàn vạn lần, không đi dây dưa cùng Lô Quân Hạo, trong nháy mắt đã tránh qua một bên, giật mình nhìn trong không gian bí cảnh phía dưới kia.

Có thể dễ dàng phá tan công kích của hắn như vậy, còn có thể dùng loại ngữ khí này nói chuyện với hắn, chẳng lẽ là những vị kia trong. . .

Không thể nào, có lẽ Cửu Châu đại địa sẽ có chút hấp dẫn đối với người khác, nhưng những người kia sao lại đi quản chuyện ở đây.

Thiết Thiên Chuy, Vạn Ngạo, lẽ nào truyền thuyết kia là có thật, tuy Luyện khí sư liên minh cùng Tứ Phương Lâu không có truyền thừa trực tiếp ở Linh Sơn, nhưng sau lưng bọn hắn cũng có đại nhân vật chống đỡ, có người nói mỗi một quãng thời gian còn có thể tự mình truyền thụ một ít đệ tử. . .

- Đệ tử chân truyền của Yêu Tôn, Côn Bằng xin ra mắt tiền bối, vừa nãy bởi vì nhi tử bị giết, muốn tru sát thủ phạm, không cẩn thận liên lụy đến hai vị ái đồ của ngài, sau này ta nhất định sẽ bồi thường đầy đủ, kính xin tiền bối thứ lỗi.

Tâm tư Côn Bằng thay đổi thật nhanh, cẩn trọng thăm dò nói.

- Không cần mang lão yêu kia ra, tuy ta đánh không lại hắn, nhưng cũng không sợ hắn, không cần ở trước mặt ta đùa bỡn chuyện vuốt mặt nể mũi kia, chuyện của các ngươi ta không quản, nhưng ngươi muốn giết truyền nhân của ta ta liền cho ngươi một ít cảnh cáo. Phân thân này của ngươi ta phong ấn ngàn năm, nếu như không phục có thể cho lão yêu kia tự mình đến đòi lại.

Từ trong không gian mật cảnh truyền tới một âm thanh lần thứ hai, sau một khắc một đạo hào quang màu xanh lóe lên một cái rồi biến mất.

- Không tốt!

Tuy đây chỉ là một phân thân, nhưng mà Côn Bằng Đại Đế bỏ ra tâm huyết rất lớn mới làm được, vừa đúng nằm ở cực hạn của Cửu Châu đại địa. Cái này cũng là nguyên nhân hắn vẫn kiêm nhiệm Đại Đế Yêu tộc, chưởng khống Yêu tộc, bởi vì hắn vẫn âm thầm lấy phân thân này điều khiển tất cả, thậm chí có thể làm rất nhiều chuyện, chống đỡ yêu tộc tiếp tục phát triển, một khi phân thân này bị phong ấn, ngàn năm sau hắn cũng đừng nghĩ lại có thêm tiến bộ.

Tuy ngàn năm đối với hắn mà nói cũng không tính cái gì, nhưng hắn đường đường là yêu tộc Đại Đế, càng từng được nhân vật ngưu bức nhất của yêu tộc ở Linh Sơn là Yêu Tôn tự mình truyền thụ, làm sao có thể bị người phong như thế ấn.

Trong nháy mắt phân thân của Côn Bằng Đại Đế vỡ vụn thành ngàn tỉ đạo quang mang, giống như ánh mặt trời chiếu rọi xuống thế gian vậy, trong nháy mắt muốn tiêu tán ở trong thiên địa này.

- Bành!

Vệt ánh sáng xanh kia vừa đúng đánh vào vị trí của phân thân Côn Bằng Đại Đế vừa nãy, sau một khắc những ánh sáng tản mất kia bị tia sáng màu xanh này ngưng tụ, phân thân của Côn Bằng Đại Đế trực tiếp được ngưng tụ lần nữa, sau một khắc bị một lực lượng hút vào bên trong ánh sáng màu xanh. Ánh sáng màu xanh lóe lên, mọi người mới nhìn rõ cái kia dĩ nhiên là một cái lá trúc, không sai, chính là một lá trúc màu xanh, sau đó lá trúc kia bay trở về bên trong không gian bí cảnh.

Sau đó trong nháy mắt không gian bí cảnh kia hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh, biến mất ở bên trong trời đất.

- Sảng khoái a, nhi tử bị giết, phân thân Lão Tử cũng bị phong ấn, cuối cùng Nam Chiêm Bộ Châu cũng coi như có thể thanh tịnh một chút.

Trong tay Trình Cung cầm một chiếc không gian giới chỉ do Thiết Thiên Chuy ném cho hắn, một bên điều tra thu hoạch lần này, vừa cảm thán nói.

- Đây là. . .

Lô Quân Hạo cũng không ngờ Trình Cung không có tim không có phổi như vậy, vì tràng cảnh vừa nãy quá chấn động lòng người.

Có thể phong ấn phân thân của Côn Bằng Đại Đế có lực lượng không phân cao thấp cùng mình, nói cách khác bất cứ lúc nào cũng có thể phong ấn mình, đây là lực lượng khủng bố cỡ nào.

Phải biết rằng bản thể của Côn Bằng Đại Đế kia đã đạt đến Đại Đế đỉnh phong, bước ra một bước nữa chính là siêu việt Thiên Tôn, ở Linh Sơn chính là Yêu Tôn chí cao vô thượng. Tương đương với cảnh giới Đạo Tôn của nhân loại. Nhân vật như vậy, tuy rằng phân thân chỉ là thuần dương lực lượng đỉnh phong, nhưng coi như một Đạo Tôn cũng chưa chắc có thể dễ dàng phong ấn, mà vừa nãy lại dễ dàng. . . bị phong ấn như vậy.

- Trình Cung, này sẽ không có quan hệ cùng ngươi chứ?

Đột nhiên, Lô Quân Hạo ý thức được có một chút không đúng. Đối với Côn Bằng Đại Đế, thật giống như Trình Cung có tự tin có thể đối phó, mà đó là tồn tại ngay cả dùng tới lực lượng của Thiên Cung thần điện cũng không có biện pháp đối phó, tại sao hắn tự tin như vậy.

Tuy Lô Quân Hạo ý thức được không đúng, nhưng cũng không dám khẳng định, bởi vì vừa nãy tất cả đều rất xảo hợp, đối phương chỉ là ra mặt vì đồ đệ mà thôi, nếu như không phải Côn Bằng Đại Đế mới vừa xằng bậy, không phải bởi vì nhi tử bị giết rối loạn tâm thần, dưới sự nổi giận muốn đánh giết Thiết Thiên Chuy cùng Vạn Ngạo, thì không có hậu quả tai hại như bây giờ.

- Khi mình xui xẻo thì uống nước lạnh cũng sẽ nhét kẽ răng, Côn Bằng Đại Đế chính là đen đủi, hắn chính là bi kịch. Lần này xem như chúng ta kiếm lớn, trước tiên chúng ta nghĩ biện pháp giải quyết những đại quân yêu tộc này, chỉ dựa vào những tán tu này còn không được, hơn nữa có một ít người có thế lực lớn, có bối cảnh bị nắm giữ ở trong huyễn trận này, chúng ta cũng không thể thật sự cuốn bọn hắn vào trong đó, bằng không sẽ thật sự thành mục tiêu công kích.

Trình Cung nói xong, thân hình lóe lên đã tiến vào trong Đan thành, tự mình chủ trì trận pháp.

- Đáng ghét. . .

Nơi sâu xa của U Minh tuyệt vực, trong không gian mênh mông rộng lớn, một toà thần điện yêu tộc to lớn, bản thể Côn Bằng Đại Đế đang bế quan cảm ngộ gầm lên một tiếng, âm thanh vang vọng toàn bộ U Minh tuyệt vực.

Vô số người nằm rạp trên mặt đất, cả người run rẩy không dám làm một cử động nhỏ nào, ở U Minh tuyệt vực này, Côn Bằng Đại Đế chính là tồn tại chí cao vô thượng.

Thân thể hắn khổng lồ như núi, thật cao ngồi ở chỗ đó, cực kỳ tức giận.

Nguyên bản phân ra một bộ phận thần niệm cùng lực lượng hòa vào trong khí linh Kim Bằng kiếm, có thể lâm thời làm cho lực lượng nhi tử tăng lên, tùy thời có thể mở Đạo môn, còn ngưng tụ ra một phân thân có thể hoành hành ở Cửu Châu đại địa, dưới áp chế của Cửu Châu đại địa, kia là tồn tại cực hạn.

Hắn hầu như đã cân nhắc hết thảy các vấn đề có thể cân nhắc đến, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, cuối cùng dĩ nhiên là kết cục như vậy, nhi tử bị giết như thế nào không biết, ngay cả Đạo môn cũng không thể mở ra, Kim Bằng kiếm biến mất ở trong thiên địa, hiển nhiên là bị người trấn áp. Mà cuối cùng phân thân của mình, lại bị một lá trúc phong ấn.

Cửu Châu đại địa có lực lượng áp chế, có cực hạn là không sai, nhưng mà cũng phải xem đó là người nào. Nếu như là người đạt đến trình độ Dẫn Đạo kỳ, trong nháy mắt phóng thích một ít lực lượng, nếu như nắm giữ bản lĩnh che giấu Thiên Cơ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không có vấn đề quá lớn. Nhưng này tuyệt đối không phải hắn hôm nay có khả năng làm được, coi như một ít Yêu Tôn bình thường cũng không làm được, có thể làm đến một bước này tuyệt đối không phải nhân vật bình thường, che giấu Thiên Cơ, trong nháy mắt phong ấn phân thân của mình, loại thủ đoạn này tuyệt đối là kinh thiên động địa.

Coi như bản tôn của Côn Bằng Đại Đế rất lợi hại, nhưng mà từ trong lòng cảm giác được sợ hãi, mình mang ra lão tổ tông Yêu Tôn của yêu tộc, dĩ nhiên cũng không dùng được.

- Lá trúc. . . Lá trúc. . .

Côn Bằng Đại Đế cũng ở Linh Sơn rất lâu, không ngừng hồi tưởng lại lá trúc này, đột nhiên vẻ mặt hắn biến đổi:

- Chẳng lẽ là hắn. . . Nếu như đúng là hắn, vậy thì phiền toái. Không có nghe nói người này có thế lực gì, không nghĩ tới hắn là chỗ dựa sau lưng của Luyện khí sư liên minh cùng Tứ Phương Lâu. Theo lý thuyết, hắn sẽ không cuốn vào chuyện của Cửu Châu đại địa, chẳng lẽ mình xui xẻo như vậy, bởi vì nhất thời mất khống chế nên chọc giận hắn. . . đáng ghét. . .

Nghĩ đến chỗ này, Côn Bằng Đại Đế nổi giận lần thứ hai, nhi tử bị giết, mình không hiểu ra sao chọc giận một vị vốn không quan hệ cùng chuyện này, thậm chí ngay cả phân thân cũng bị phong ấn, còn có chuyện nào ghê tởm hơn, xui xẻo hơn chuyện này nữa không?

- Giết con trai của ta, tuyệt đối không thể tha. Bất quá. . .

Côn Bằng Đại Đế hơi chút bình tĩnh một thoáng, lại nghĩ tới một vấn đề, Côn Bằng Thái tử bị giết, Kim Bằng kiếm bị trấn áp, phân thân của mình bị phong ấn, bây giờ đại quân yêu tộc đang rơi vào bên trong đại trận của Trình Cung kia, tuy những đại quân này rất tinh nhuệ, nhưng Côn Bằng Đại Đế biết đã không còn đủ sức xoay chuyển đất trời.

- Truyền lệnh, đại quân yêu tộc tạm thời rút khỏi. . . Nam. . . Chiêm. . . Bộ. . . Châu. . .

Thần niệm Côn Bằng Đại Đế khẽ động, mượn một ít lực lượng truyền đạt mệnh lệnh của mình cho mấy người trong yêu tộc, mấy chữ cuối cùng hắn gần như là gằng từng chữ đi ra, sau đó trực tiếp ầm ầm nổi lên, trong nháy mắt một toà cung điện khổng lồ hóa thành hư vô, mà Côn Bằng Đại Đế thì trực tiếp sát nhập vào nơi sâu xa trong U Minh luyện ngục.

Bây giờ hắn bị hạn chế không có biện pháp rời khỏi nơi này, càng không có biện pháp tiến vào Cửu Châu đại địa, nhưng hiện tại hắn cần phát tiết, hắn cần chiến đấu, giết chóc, hắn chỉ có thể tiến vào bên trong chiến trường U Minh tuyệt vực, cũng chỉ có ở loại chiến trường này, mới có thể cho tồn tại như hắn có cơ hội xuất thủ, mới có người có thể chiến một trận cùng hắn.

Chiến, bây giờ hắn cần chiến đấu, chỉ có chiến đấu mới có thể phát tiết phẫn nộ trong lòng hắn.

Trong huyễn trận to lớn, vô số người lạc lối ở trong đó, coi như một ít người đạt tới cảnh giới Thuần Dương cũng khó có thể tự kiềm chế, thế nhưng đang ở trong huyễn trận to lớn này có một người vẫn lặng yên không một tiếng động ẩn giấu, bất luận ảo trận biến ảo như thế nào cũng khó ảnh hưởng đến nàng.

Nàng vẫn lẳng lặng ẩn ẩn ở chỗ kia, đang đợi, đang đợi.

Mà cách nàng không xa chính là không gian bí cảnh của Đường Hạo Nhiên, đám người Đường Hạo Nhiên mượn không gian mật cảnh, còn có pháp bảo đặc thù trong không gian mật cảnh, cũng có thể không bị ảo trận này ảnh hưởng, nhưng mà thỉnh thoảng có những tu chân giả khác xông lại, bọn họ cũng chỉ có thể bị động ứng chiến.

- Đáng ghét, chúng ta giết ra ngoài.

Hách Liên Thiên Long có chút sốt ruột, bởi vì bị ảo trận này ngăn cản, hắn đã không có biện pháp biết tình huống của Nhạc Uyển Uyển.

- Ngươi muốn giết ai, hiện tại bên ngoài loạn một đoàn, ngươi cho rằng ngươi là vô địch sao?

Thiên Ngữ khinh bỉ nói.

- Ha ha, mỹ nữ, tới, cười cho đại gia một cái, đêm nay đại gia sẽ ân sủng ngươi!

Nhưng vào lúc này, có một tên tán tu đạo tâm bất ổn đột nhiên nhảy vào trong không gian bí cảnh này, cười dâm đãng vọt về phía Hách Liên Thiên Long, nhìn dáng vẻ của hắn cùng nghe hắn cười liền biết, giờ khắc này ở trong mắt hắn, Hách Liên Thiên Long là một mỹ nữ không có mặc quần áo.

- Đi chết!

Hách Liên Thiên Long gầm lên một tiếng, lăng không một chưởng đánh giết tên tán tu này.

Loại không gian bí cảnh này của bọn họ, không giống như những không gian bí cảnh cỡ lớn khác, trên căn bản có thể xem như là một không gian đặc thù có thể di động.

Nhưng trong nó cũng có rất nhiều vấn đề, cũng không thể tùy ý điều khiển di động, cần phải có lực lượng cùng chuẩn bị đầy đủ, nếu không sẽ xảy ra biến cố lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.