Dâm Ma

Chương 89: Lý Thương Hải






Ngày hôm sau.
Lý Thu Thủy tĩnh lại thì cảm giác trong thân thể có một cây to lớn thì nàng mới nhớ lại chuyện hôm qua , nàng ngước mắt lên nhìn đến khuôn mặt tuy không đẹp trai như lại làm cho nàng cảm giác thần phục và an toàn.
"" Tĩnh " Dương Thần bỗng mở hai mắt nhìn nàng hỏi.
"" Ừ " Lý Thu Thủy nhẹ gật đầu một cái.
Dương Thần nhẹ hôn Lý Thu Thủy một cái nói.
"" Ngươi đi soi gương sẽ có kinh hỉ nha "
"" Tốt " Lý Thu Thủy Nghe Dương Thần tự nhiên kêu đi soi gương làm cho nàng ngạc nhiên nhưng vẫn nghe lời , nàng như thế trần truồn đứng lên thì "" ư " một tiếng rên rỉ , vì khi nàng đứng lên thì côn thịt ma sát trong âm đạo làm nàng rên rỉ , thì côn thịt xuất ra nàng âm đạo.
Làm Lý Thu Thủy thoải mái nhẹ một cái rồi bước đến cái gương soi vào , mà làm nàng vui sướng đó là nàng chán ghét ba vết sẹo trên mặt đã mất , chỉ còn một khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp , lông mi dài mũi cao cùng với bờ môi nhỏ nhắn mê người.

Lý Thu Thủy nhìn trong gương khuôn mặt của mình hai mắt lần nữa rơi lệ , tay nàng nhẹ sờ lên khuôn mặt bóng lóng của mình , Lý Thu Thủy không kiềm chế được lần nữa nhào lên Dương Thần.
"" Chơi ta "
Dương Thần như thế bị Lý Thu Thủy lời nói khiêu khích sao chịu được xoay người đè lên thân thể nàng , miệng hôn lên môi hai tay nhào nặn hai vú to tròn , côn thịt nhắm ngay âm đạo đâm vào.
"" Ahhh " Lần nửa trong căn phòng vang lên tiếng rên rỉ.
Mà Vu Hành Vân ở đại sảnh chờ lấy Dương Thân đã lâu thì không thấy đi ra , nàng liền hận hận đi đến phòng Dương Thần thì nghe tiếng rên rỉ thì biết bên trong đang làm gì.
"" Ầm "
Vu Hành Vân phá cửa đi vào tính nói gì thì một lực hút đem nàng kéo lên giường , thì không lâu một giọng nữ khác vang lên tiếng rên rỉ.
Gần giữa trưa cửa phòng mở ra Dương Thần đi trước , Lý Thu Thủy và Vu Hành Vân đi phía sau trên khuôn mặt hơi mệt mỏi.
"" Thủy nhi nghe nói ngươi còn một người cháu gái tên Ngân Xuyên đúng không " Dương Thần nhìn qua Lý Thu Thủy hỏi.
"" Đúng nha lão công " Lý Thu Thủy đáp một tiếng.
"" Ừ vậy người về một chiến tây hạ đem nàng đến Đại Lý hoàng cung tìm ta , ta và Hành Vân về trước đại lý " Dương Thần nói cho Lý Thu Thủy một tiếng.
"" Tốt nha lão công " Lý Thu Thủy không hỏi gì liền đồng ý.
"" Mà thôi cũng không cần giờ ta mở ra không gian ngươi đem nàng qua luôn rồi cùng ta đi đại lý luôn " Nói Dương Thần tay vẽ hư không một cái thì một vòng xoáy hiện ra.
"" Tốt " Lý Thu Thủy gật đầu bước vào , thì không lâu trên vai nàng vác một thiếu nữ hôn mê chừng 16 tuổi xinh xắn đáng yêu đi ra , Dương Thân đi đến tiếp lấy thiếu nữ rồi vòng xoáy kia biến mất , lại có một vòng xoáy hiện ra thì Dương Thần bước vào trong tay ôm công chúa Ngân Xuyên sau lưng là Lý Thu Thủy và Vu Hành Vân.
Về đến hoàng cung thì được chúng nữ chào đón và cũng là mở một cuộc giao hoan với chúng nữ mà Ngân Xuyên cũng bị Dương Thần ăn luôn , mà chúng nữ và nha hoàn cùng hắn song tu nên tu vi cao cường , mà Lý Thu Thủ và Vu Hành Vân hai nữ đều là đạt đến giới hạn Tiên Thiên Cao Thủ , Dương Thần cho Vu Hành Vân dẫn đệ tử Linh Thứu Cung còn Lý Thu Thủy dẫn đám nha hoàn trong cung.
Đi đánh môn phái cùng mấy nước nhỏ xung quanh , còn Dương Thần thì ở trong hoàng cung cùng Alice và Dương Mịch chơi đùa , mà ngoài cổng thành có một cây cột hình chữ thập được treo lên Vô Nhai Tử thân hình khô quắt , môi đều nứt nở rất thê thảm vì đã bị phơi như thế vài ngày.
Dương Thần đang cùng hai nữ chơi đùa thì hai mắt hắn lóe lên một cái rồi hướng hai nữ nói "" Alice trong chừng Dương Mịch nha ta đi một chút , Mịch nhi nghe lời Alice tỷ tỷ nha "
"" Vâng " Hai nữ ngoan ngoãn gật đầu.

Mà lúc này từ bên ngoài có một nữ tử khuôn mặt có cái lụa mỏng che đi , một thân áo trắng như tuyết cùng với thân hình lòi lõm , nhìn như thiên thần hạ phàm không ăn khói lửa nhân gian bay đến Vô Nhai Tử đang bị treo trên cây.
"" Nhai Tử sư huynh " Lý Thương Hải nhìn lấy người mình từng thích , mà vì sư tỷ tranh giành nàng lựa chọn rời đi , bây giờ gặp lại thì đã như thế.
"" S!.
.
ư.
.
m! !.
u!.
ội! " Vô Nhai Tử nghe được tiếng nữ tử làm hắn ngày nhớ đêm mong thì cố gắng ngẩn đầu nói từng tiếng đứt ngãng.
"" Ta đến cứu huynh " Lý Thương Hải nói định đưa tay lên tháo sợ dậy buột Vô Nhai Tử.
"" Ha ha ruốt cuộc ngươi cũng hiện thân , kiếm ngươi thật khó đâu Thương Hải " Dương Thần thì Thuấn Di hiện ra ở sau lưng Lý Thương Hải nói.
Lý Thương Hải nghe tiếng ở sau lưng thì tay định rút ra trường kiếm định đâm Dương Thần , thì Dương Thần nhanh hơn nàng điểm lên nguyệt đạo , thì bàn tay hiện lên chữ Nô rồi đánh lên thân thể nàng làm xong thì mở nguyệt đạo của Lý Thương Hải.
"" Ken " Lý Thương Hải thân thể được cử động không nói lời gì mà rút kiếm đâm Dương Thần.
"" Ha ha thật không ngờ ngươi vậy mà đạt đến Tiên Thiên cao thủ đâu , nhưng đứng lại ngoan ngoãn đi đến trước người ta " Dương Thần nhìn Lý Thương Hải trường kiếm đâm tới thì mĩm cười nói.
Lý Thương Hải nghe được lời của Dương Thần thì cũng kinh ngạc , nhưng còn chưa đợi nàng hết kinh ngạc mà đã chuyển thành sợ hãi , thân thể nàng vậy mà không thể tự khống chế mà như thế ngoàn ngoãn đi đến trước Dương Thần mà đứng.
"" Ngươi ngươi đã làm gì ta " Lý Thương Hải cũng hoản sợ mà hỏi.

"" Ha ha nói ngươi cũng không biết , ồ thật xinh đẹp nha " Dương Thần cười nói tay cũng đưa lên thao lựa mỏng , lộ ra khuôn mặt xinh đẹp làm hắn không khỏi khen một tiếng.
"" Ngươi ngươi !.
ô!.
ô!.
ô " Lý Thương Hải tính nói gì nhưng bị Dương Thần ôm vào trong ngực cuối đầu hôn lên nàng bờ môi mềm mãi đầu lưỡi tách ra hàm răng cuốn lấy cái lưỡi của nàng.
Mà Vô Nhai Tử nhìn thấy thì tự dưng thân thể có lực lượng mà gầm lên "" Ngươi nhanh buôn nàng " nói mà hắn hai tay nắm chặt móng tay cắm vào da thịt đều chảy ra tiên huyết , còn trên trán nỗi đầy gân xanh.
"" Hừ hừ thật phiền Hải Nhi giết hắn " Nghe được Vô Nhai Tử thì Dương Thần chán ghét ra lệnh cho Lý Thương Hải , mà chỉ có hắn và nàng nghe được.
"" Ahh không muốn nhanh dừng tay " Lý Thương Hải được Dương Thần ra lệnh thì thân thể không bị khống chế hướng đến Vô Nhai Tử đi tới.
"" Thương Hai " Vô Nhai Tử thấy Lý Thương Hải cầm trường kiếm đi đến , thì làm một bộ ôn nhu kêu.
"" Phốc "
Còn chưa đợi Vô Nhai Tử nói xong trường kiếm bị đâm xuyên qua tim hắn , Vô Nhai Tử trợn tròn con mắt khó có thể tin nhìn người mà hắn yêu thương mong nhớ , tự tay cầm trường kiếm đâm qua tim thì hắn chưa nói gì thì khuôn mặt không cam lòng đau thương đầy tuyệt vọng chết đi mà không có nhắm lại mắt.
"" Không " Lý Thương Hải nhìn một màng quát to một tiếng ngất đi , Dương Thần liền đi đến Lý Thương Hải đở nàng rồi biến mất.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.