Dâm Ma

Chương 142: Võ Lâm Minh Chủ






Ngày hôm sau.
Lục Thừa Phong là phân thân của Dương Thần đi ra đón khách cũng không có ai để ý đến Trình Dao Già.
Dương Thần cũng đi tới còn chúng nữ tối hôm qua bị hắn hành hơi ác còn ngủ đâu , mà hắn là xa lạ không quen ai cũng không có ai để ý nên hắn cũng được yên tĩnh.
"" Ngươi nhìn hai vợ chồng Quách đại hiệp đi ra "
Dương Thần đang ngồi trong góc ăn trái cây nghe một người nói , hắn hiếu kỳ nhìn qua thấy được hai người Quách Tĩnh cũng không quá đẹp trai , nhưng toàn thân tản ra anh khí hào hùng ai nhìn cũng thán phục , mà kế bên Hoàng Dung tuổi cũng trên 30 , nhưng tuổi tác không có làm nàng già đi mà lại hộ trợ thêm sự mỹ lệ thành thục trên khuôn mặt , với thân hình đầy đặn bờ eo được thắt lưng buộc chặt càng lộ ra bờ eo nhỏ thon gọn , với hai bầu vú to lớn căn tròn như muốn phá đi cái áo trói buộc , còn bờ mông thịt căn mọng to lớn nhếch lên cao làm cho nàng thân thể tạo ra thân hình chữ S hoàn mỹ.

Mà sau lưng hai người đi theo sau một nữ hai nam Dương Thần liếc liền biết là Quách Phù và hai anh em họ Võ , hắn nhìn Quách Phù thừa hưởng được sự xinh đẹp của Hoàng Dung , khuôn mặt nàng xinh xắn đáng yêu thân hình cũng thon thả , nhưng mà trên khuôn mặt rất cao ngạo một bộ ta là đại tiểu thơ.
Mà lúc này Quách Tĩnh đứng ra nói "" Tại hạ đa tạ anh hùng hào kiệt đến đây , Quách mỗ cũng nói thẳng theo tình báo có một đại quân mông cổ đã tập chung lại , đang trên đường hướng Tương Dương đi tới , mà lần này Đại hội là muốn cùng chư vậy anh hùng kiếm ra một người văn võ song toàn , để dẫn đầu nhóm anh hùng hào kiệt chống lại quân mông cổ bảo vệ Tương Dương "
"" Ba ba ba ! !.
" Quách Tĩnh vừa nói xong thì các anh hùng hào kiệt vỗ tay lấy.
"" Ha ha nếu Quách đại hiệp nói là tất cả anh hùng hào kiệt thì không thể thiếu đi sư phụ của ta đi " Vậy mà lúc này một tiếng cười to đầy sự cao ngạo nói.
Thì có một nhóm người mặc quần áo khá lạ đi vào phía trước là một trung niên đầu trọc với bộ râu dài là Kim Luân Pháp Vương , phía sau hai thiếu niên một tên mập mạp là đại đệ tử Lôi Mãnh mà tên còn lại là Vương Tử nước mông cổ Hoắc Đô.
"" Các vị từ xa mới tới , tại hạ xin mời một ly " Quách Tĩnh khách khí đi lên chào nói.
"" Sư phụ ta không nhận được anh hùng thiệp mà tự tiện đi tới , bắt quá đã là nói anh hùng hào kiệt thì sư phụ ta cũng là một cao thủ đệ nhất nên muốn tranh chức này minh chủ " Lỗi Mãnh thân hình mập mạp hét lớn.
"" Ha ha đại sư huynh nói rất hay , nếu các ngươi sợ hãi ta sư phụ cũng có thể ngăn cản nha ha ha ha ha " Hoắc Đô không khách khí đi lên nói trêu chọc.

"" Hừ các ngươi thêm vào thì sao sợ gì "
"" Đúng đúng "
Phía dưới có nhóm người không có não vừa bị khiêu khích thì đồng ý.
Như thế bắt đầu nói quy định ra để đánh nhau vẫn là năm trận thắng ba , tuy không có Dương Quá phá rối thì có nhiều anh hùng hào kiệt , mới đánh hai trận Hoắc Đô thua mà Lôi Mãnh thắng nên hòa một một.
"" Để ta tới " Quách Tĩnh thấy thì hình không ổn chân dậm mặt đất nhảy lên võ đài.
"" Nếu Quách đại hiệp hứng thú thì để tại hạ tiếp " Kim Luân Pháp Vương thấy Quách Tĩnh đi lên cũng nhảy lên võ đài.
"" Hống hống hống hống !.
.
"
"" Hú hú hú hú ! !.
"

Quách Tĩnh và Kim Luân Pháp Vương vừa lên đài bắt đầu đánh kiệt kiệt , những tiếng hống của Giáng Long Thập Bát Chưởng và Kim Luân vòng tròn vũ khí của Kim Luân Pháp Vương va chạm đánh nhau.
Hai người đánh ta tới ngươi lùi ta lùi ngươi đến liên tục kịch liệt giao tranh " Bịch " một tiếng Quách Tĩnh lộ ra sơ hở liền ăn một chưởng của Kim Luân Pháp Vương vào ngực.
" phụt , bịch " Quách Tĩnh phun máu tươi bay ra ngoài ngã xuống đất.
"" Tĩnh ca ca , cha , sư phụ " Hoàng Dung , Quách Phù , hai anh em họ Võ la lên chạy lại bên Quách Tĩnh mà kêu lấy.
"" Ha ha , Quách đại hiệp đã thua còn ai dám tranh giành chức minh chủ " Hoắc Đô thừa cơ ha ha cười nói.
"" Ta không sao " Quách Tĩnh bị thương nặng nhưng cố đứng lên nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.