Dâm Ma

Chương 131: Tập Chung






Ba người nói chuyện một hồi thì cửa đá lại lần nữa mở ra , một thân già nua cầm cây gậy đi vào không ai khác đó là Tôn bà bà.
"" Tiểu thơ " Tôn bà bà nhìn lấy Lâm Triều Anh Khuôn mặt quen thuộc thì cũng kêu lên.
"" Tôn bà " Lâm Triều Anh đi tới ôm lấy Tôn bà bà tuy lúc trước nàng còn trẻ thì ra ngoài gặp Tôn bà bà thì cũng đã già lại một mình , nàng liền dẫn Tôn bà bà về cổ mộ cùng mình chung sống , hai người chăm sóc lẫn nhau cũng một thời gian dài.
Lâu ngày gặp lại cảm xúc dâng cao ôm lấy nhau mà tâm sự , mà khi bị Tôn bà bà hỏi sống lại lý do thì nàng đành phải hai mắt trừng lấy Dương Thần đang dụ dỗ lấy tiểu Long nữ kể chuyện xưa đâu.

Nàng đành phải vì có tiểu Long nhi nên cũng dấu đi sự thật đành phải kể lại cho Tôn bà bà giống như Dương Thần kể cho tiểu Long nữ.
"" Hời ~ tiểu thơ kiếm được một người thật tâm thật tốt nha " Tôn bà bà khuôn mặt lên vui vẽ nói.
"" Ân " Lâm Triều Anh không biết nói gì chỉ gật đầu một cái.
"" À quên ta thấy ở đây rộng lớn mà ít người nên vắng vẻ ta đã kêu vài người đến ở " Dương Thần nói tay cách không thì một Không Gian vòng xoáy hiện ra , thì từng mỹ nhân từ mỹ phụ đến loli đi ra.
Lâm Triều Anh trợn trọn không ngờ tên hộn đản này lại có nhiều như vậy nữ nhân , bắt quá nàng cùng không có gì ghen mà đi lên bắt chuyện , Tôn bà bà hiểu chuyện liền đi ra ngoài.
"" Ahh Thần tăng ca ca " Hinh nhi vừa đi ra thì nhào tới Dương Thần trong ngực.
Dương Thần tiếp lấy Hinh nhi , còn tiểu Long nữ thì lần đầu gặp nhiều người như vậy thì cũng không tỏ ra gì , cũng không có bày tỏ không vui hay là kinh ngạc chỉ lặng lặng đứng nhìn.
Dương Thần thấy vậy ôm lấy Hinh nhi và nháy con mắt với Trình Anh và Lục Vô Song dù sao nhỏ nhỏ tuổi dễ nói chuyện nha.

Trình Anh và Lục Vô Song đi theo Dương Thần đến tiểu Long nữ còn để cho tiểu Hinh nhi ra kể về bên ngoài cho Long nữ hòa hợp.
"" Sư phụ " Lý Mạc Sầu có hơi xấu hổ nhìn lấy Lâm Triều Anh.
"" Hời ~ sau này cùng đừng gọi sư phụ , không biết kiếp trước thiếu nợ gì hắn nha , dù sao đã là nữ nhân của hắn rồi thì kêu ta tỷ tỷ là được " Lâm Triều Anh nhìn qua Dương Thần đang cùng với mấy nữ mà nói chuyện với tiểu Long nữ.
"" Vâng tỷ tỷ " Lý Mạc Sầu hô ra tiếng thì mặt đỏ lên , Lâm Triều Anh cũng thế.
"" Ha ha đã tựu tập đông đủ à còn thiếu một người đâu " Dương Thần cười nói thì nhìn lại còn thiếu Tôn Như Nhất.
Hắn truyền âm cho nàng thì theo như chỉ dẫn của Dương Thần , Tôn Như Nhất dùng ý niệm vào cái nhẫn một cái thì nàng biến mất , khi nàng hiện ra thì đã đến Dương Thần bên người.
Mà chúng nữ thấy thì chỉ hơi bất ngờ một tý không nói gì , Dương Thần vung tay một cái thì bàn ăn đã đầy đủ món ăn mùi thơm bóc lên , Làm chúng nữ bụng đều kêu " ọt ọt ọt " lấy.
"" Ăn thôi , Long nhi đến đến sư thức dạy cho cách ăn " Dương Thần bỉ ổi văng đi tiểu Hinh nhi mà kêu lấy tiểu Long nữ.

"" Ca ca bất công " Hinh nhi bị văng thì mỏ chu lên.
"" Ha ha , vâng sư thút " Chúng nữ cười lên , tiểu Long nữ vâng một tiếng đi đến Dương Thần bên cạnh ngồi xuống.
"" Đây đây lại đây cái này ăn vậy cái này gấp vậy " Dương Thần kéo qua tiểu Long nữ ngồi vào lòng mình rồi tay nắm lấy tay nàng , hướng dẫn nàng gấp món ăn từng món từng món cho vào trong miệng.
"" Sư thức thật ngon " Tiểu Long nữ ăn được một miếng thì hai mắt sáng lên , còn chúng nữ thì không quan tâm hai người tập chung ăn lấy.
Dương Thần cũng thả ra tay nàng , tiểu Long nữ cũng cố từ từ dùng đũa , dù sao nàng chỉ toàn là uống mật ong mà thôi , nay ăn ngon như vậy dù là điềm tĩnh như nàng cũng không ngừng mà gấp ăn lấy.
Dương Thần thì sau lưng hít lấy nàng mùi thơm cơ thể , một tay nhẹ xoa xoa cái eo thon nàng của nàng dù sao tiểu Long nữ cũng là hắn thích không muốn mạnh nha , mà thời gian dài với tính cách ngây thơ chưa trải sự đời thì nàng cũng dễ dụ dỗ nha



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.