Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 367: Ta thích (2)




【 Số 4: Vấn đề này để ta giải đáp, Chú sát thuật của Vu sư chỉ có thể nhằm vào mục tiêu có tu vi thấp hơn bản thân, còn Lương Hữu Bình hẳn là có người che chở. Là ai thì không rõ ràng lắm, rất nhiều người có thể làm được điểm này.
【 Về phần năng lực xem bói, cường giả tu vi cao cường thuộc các đại thế hệ đều có thủ đoạn chống cự người khác bói toán bản thân, nhưng lại không thể che chắn giúp người khác, trừ một hệ thống. 】
Nói tới đây, số 4 dừng một chút, cách vài giây mới nói: 【 Thuật sĩ Ti Thiên Giám. 】
Giống như một luồng sấm sét bổ vào trong lòng mọi người.
Thuật sĩ Ti Thiên Giám? Hứa Thất An lắp bắp kinh hãi.
【 Số 2: Số 4, ý của ngươi là, người đã bắt Lương Hữu Bình là thuật sĩ Ti Thiên Giám? 】
【 Số 4: Ha ha, tất cả suy đoán này đều phải trên cơ sở tiên quyết Lương Hữu Bình mất tích. 】
【 Số 1: Nếu Lương Hữu Bình thật sự là bị thuật sĩ Ti Thiên Giám bắt đi, vậy vì sao Trương Tuần Phủ không biết? Hay là cố ý muốn giấu diếm số 2? 】
【 Số 2: Không giống như là giấu diếm, bọn họ hẳn là thật sự không biết. 】
【 Số 4: Cái này càng thêm có ý tứ sâu xa. Nhưng các ngươi cần cảnh giác một điều, chúng ta có thể đoán được, người Vu Thần giáo cũng có thể nghĩ đến, dù sao thuật sĩ khắc chế Quẻ thuật cùng Chú Sát. Vì thế mới có việc thẩm vấn trong mộng tối nay, thử tìm hiểu xem Lương Hữu Bình có ở trong tay Đả Canh Nhân không.
【 Thử như vậy có thể sẽ không chỉ xuất hiện một lần hai lần. Chúng ta có thể tương kế tựu kế, dần lọc ra thân phận người phía sau màn. Ngươi nói cho Trương Tuần Phủ biết việc này, hắn sẽ hiểu nên làm như thế nào. 】
Số 1 lại phát biểu ý kiến: 【 Còn có một chuyện nữa, nếu đối phương đến thử, chứng tỏ đã làm tốt chuẩn bị hành động khi Lương Hữu Bình rơi vào trong tay Đả Canh Nhân. Ít nhất ở trong mắt bọn họ, rơi vào trong tay thuật sĩ Ti Thiên Giám và rơi vào trong tay Đả Canh Nhân có bản chất giống nhau.
【 Nói như vậy, hẳn đã làm tốt chuẩn bị liều magnj một phen, ngọc đá cùng vỡ! 】
Nghe nói như thế, trong lòng Hứa Thất An và Lý Diệu Chân đồng thời rùng mình.
Nếu quả thật là như vậy, chỉ có thể động thủ trước tiên, bắt giặc bắt vua trước.... Hứa Thất An nói thầm trong lòng.
Nhưng muốn làm được điều đó thì cần tìm ra kẻ phía sau màn trước. Nếu không địch ở trong bóng tối, mình ở trong ánh sáng, rất khó đánh trúng.
Lúc này số 1 hỏi: 【 Vụ án này tuy rằng phiền toái, nhưng với năng lực Hứa Thất An hẳn là không đến mức bó tay. 】
Số 1, những lời này nếu được thì nên nói nhiều một chút, đừng keo kiệt.... Hứa Thất An cảm giác mình bị liếm một cái, rất thoải mái.
Lý Diệu Chân đáp lại: 【 Hắn đang đánh sâu vào Luyện Thần Cảnh, trạng thái cực kém. 】
【 Số 6: Hứa đại nhân nhanh như vậy đã đánh sâu vào Luyện Thần Cảnh? Trước khi hắn rời kinh còn kém Luyện Khí Cảnh đỉnh phong một khoảng cách nhỏ, ta nghĩ hắn cần chờ sang đầu xuân mới tấn thăng Luyện Thần Cảnh. Thiên phú bậc này quả thật làm người ta phải giật mình. 】
Nguyên nhân chỉ có Hứa Thất An tự mình biết, hắn tấn thăng Luyện Khí Cảnh tới nay, vấn đề liên tục ập tới, thời gian tu luyện kì thực không nhiều lắm.
Trên đường chạy tới Vân Châu, ngoại trừ chém gió với đồng nghiệp, đại bộ phận thời gian đều rất nhàm chán, chỉ có thể tu luyện. Bởi vậy tiến bộ thần tốc.
【 Số 1: Không, phần thiên phú này đã có thể nói là thế gian kinh hãi. 】
Vốn mọi người cũng không thèm để ý, dù sao thất phẩm Luyện Thần Cảnh không tính là cái gì, người trong Thiên Địa hội đều là nhân tài, chỉ số thông minh cao, nói chuyện lại dễ nghe. Một võ giả Luyện Thần Cảnh không có gì hiếm lạ.
Nhưng nghe số 1 cùng số 6 nói như vậy, mọi người đều nổi lên hứng thú, bao gồm cả Hứa Diệu Chân từng tiếp xúc với Hứa Thất An ba lượt.
【 Số 4: Nghe giọng điệu của hai người các ngươi, hình như Đồng la còn là một thiên tài tu luyện? 】
Hằng Viễn hòa thượng nghĩ một lát, đáp lại: 【 Cũng không phải như vậy, chỉ là trước khi rời kinh ta từng gặp hắn, với trạng thái lúc đó, muốn tấn thăng Luyện Thần Cảnh hẳn là phải chờ sang đầu xuân, không nghĩ tới nhanh như vậy. Số 1 chắc càng hiểu biết về hắn hơn. 】
【 Số 1: Ta lần trước từng kể về bối cảnh của hắn, nhưng lúc ấy không nói cho các ngươi biết khi Hứa Thất An này gia nhập Đả Canh Nhân mới chỉ là Luyện Tinh Cảnh. Đến bây giờ tính toán thời gian tổng cộng chỉ có hai tháng. 】
Không cần nói thêm gì nữa, mỗi người đều có thể nghe ra tin tức ẩn trong những lời này.
Hai tháng tăng một phẩm chất, mặc kệ là ở hệ thống nào, thế lực nào, đều là thiên tài đỉnh cao nhất.
Số 4 không khỏi suy tư, số 3 nghi ngờ là đường đệ Hứa Thất An kia, nguyên nhân thanh khí trùng tiêu rất có khả năng liên quan người đường đệ này. Hiện tại, lại có Hứa Thất An thiên phú cao ngất trời, chỉ sợ trong tương lai không xa, Hứa gia ở kinh thành sẽ trở thành một ngôi sao sáng chói.
Kim Liên đạo trưởng tặng mảnh vỡ Địa Thư cho vị đường đệ kia, thật ra muốn kết nối quan hệ với cả hai huynh đệ?
Lý Diệu Chân lắp bắp kinh hãi, ngày đó những gì số 1 nói với nàng đều là năng lực phá án của Hứa Thất An lợi hại như thế nào, nhưng lại không nhắc tới phương diện thiên phú tu hành.
.... Không biết hắn thức bao nhiêu ngày đêm rồi? Lý Diệu Chân bỗng rất hiếu kì về vấn đề này.
【 Số 5: Có gì đâu, hai tháng phá một phẩm mà thôi. 】
Số 5 nãy giờ im lặng bỗng nhiên xen vào.
【 Số 3: Chuyện này đã rất không dễ dàng. 】
Hứa Thất An muốn tự xây đắp hình tượng.
【 Số 5: Ừm, cũng phải. Có điều ta cũng chỉ cần hai tháng đã đột phá một phẩm. Ta hiện tại chuẩn bị bồi dưỡng mệnh cổ, chính là lục phẩm cảnh. Ta từ bát phẩm đến lục phẩm, chỉ dùng thời gian hơn bốn tháng. 】
?
Một cái dấu chấm hỏi thật to xuất hiện ở trong đầu mọi người.
Bốn tháng đột phá hai phẩm, hai tháng tăng một phẩm, không khác nhau bao nhiêu... Các thành viên Thiên Địa hội thật muốn biết nguyên nhân Kim Liên đạo trưởng mời số 5 gia nhập Thiên Địa hội.
Lý Diệu Chân hưng phấn đến mức lăn lộn vòng quanh chỗ ngủ, nắm tay dùng sức vung một cái. Quả nhiên xin các thành viên Thiên Địa hội giúp đỡ là lựa chọn chính xác.
Số 1 tâm cơ thâm trầm, số 4 kinh nghiệm phong phú cùng với số 3 thông minh tuyệt đỉnh, bọn họ đồng tâm hiệp lực là có thể nhanh chóng mổ xẻ rõ ràng vụ án.
Thậm chí còn cho nàng biết rõ kế tiếp cần ứng đối như thế nào.
.....
Ngày tiếp theo, Hứa Thất An mang theo đôi mắt trũng sâu thâm đen đi vào đại sảnh ăn điểm tâm. Không lâu sau đó, đám người Trương Tuần Phủ cùng Khương Luật Trung cũng xuống dưới.
Lý Diệu Chân là người xuống cuối cùng, mặc giáp mềm, lưng có thương bạc, thắt lưng đeo bội kiếm, tóc đuôi ngựa vung lên vung xuống, tràn ngập vẻ đẹp trai. Ẩn sau lại là vẻ đẹp cực kì năng động, một sức hút riêng, nghiêng nước nghiêng thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.