Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 254: Nhật ký đã lâu (2)




"Ngày 2 tháng 1, hôm nay cho ta bắt đầu viết, bởi vì đáp ứng Linh Nguyệt, phải viết một thứ gì đó thú vị cho nàng xem, nên ta viết 《 Cả bầu trời duyên phận 》, ta nhớ rõ mở đầu là: Năm cấp ba thành tích học tập của Tiểu Binh cũng không lý tưởng, trước đó đã có một người bạn thanh mai trúc mã...."
"Ngày 3 tháng 1, hôm nay cùng Phiếu Phiếu chèo thuyền, vị công chúa này có chút yếu ớt, điêu ngoa tùy hứng, nhưng rất dễ lừa dối, bụng dạ đơn thuần, phi thường tín nhiệm ta, ta thành công lừa từ chỗ nàng bức tranh trị giá hai mươi lượng vàng. Đợi có thời gian sẽ đưa cho Ngụy ba ba."
"Ngày 4 tháng 1, hôm nay nói chuyện với Hoài Khánh công chúa, nói tới án Tang Bạc ảnh hưởng thế cục triều đình, nàng liền mời ta tỷ thí. Nàng đúng là một Luyện Tinh cảnh đỉnh phong.... Ta giống như phát hiện cái gì, mọi người đều biết, Luyện Tinh cảnh không thể làm chuyện nam nữ, điểm ấy nam nữ đều giống nhau.
"Ừm, cái ta muốn nói không phải Hoài Khánh công chúa có còn là gái trinh không, công chúa không lấy chồng đương nhiên còn trinh, ý của ta là, với thiên phú của nàng không lý nào bị kẹt ở Luyện Tinh cảnh. Có lẽ nàng cố ý làm vậy vì không lấy chồng. Ta nhìn thấy được dã tâm của vị công chúa này. Nếu nàng sinh ra ở thời đại kia, khẳng định là một nữ tổng giám đốc bá đạo."
"Ngày 5 tháng 1, nghe nói ta hôm qua tìm Trưởng công chúa, vẻ mặt Phiếu Phiếu công chúa như người vợ có chồng ngoại tình, chỉ tay vào mặt ta mắng cẩu nô tài, vong ân phụ nghĩa, rõ ràng trước đó còn thưởng cho ta một bức danh họa. Ta nói Trưởng công chúa thưởng ta hai trăm lượng bạc. Nàng vừa nghe, thế mà còn tặng ta tiền..... Ta cũng không chiếm lợi của nàng, làm cho nàng nàng một quả cầu, trong cung không có trò chơi này, Phiếu Phiếu chơi đùa rất vui vẻ, lôi kéo ta đi cùng chơi đến hoàng hôn, thật sự là cô bé hư hỏng."
"Ngày 6 tháng 1, mang theo Hứa Linh m cùng Trử Thải Vi tới Quế Nguyệt lâu ăn cơm, hai nàng thật đáng sợ, thế mà ăn mắt của ta 5 lượng bạc. Ta cảm thấy mình như mắc bệnh thiếu máu, trải qua khoảng thời gian này ở chung, phát hiện một chuyện không quá tốt, Trử Thải Vi năm nay 18 tuổi, nhưng tựa như còn chưa khai mở tâm trí, rất ngốc nghếch về mặt tình cảm, ta trêu chọc nàng, nàng sẽ đỏ mặt, nhưng quay đi quay lại liền quên mất.
"Hoặc là ta không đủ đẹp trai, hoặc là nàng còn chưa thông suốt, ta cảm thấy lý do thứ hai vẫn có khả năng hơn, dù sao ta chưa từng thấy ai đẹp trai hơn mình. Nam Cung Thiến Nhu cùng Nhị lang là xinh đẹp, mà không phải đẹp trai.
"Còn phải tiếp tục cố gắng, kinh nghiệm trước kia nói cho ta biết, nếu ta sớm thông đồng trên giường với Trử Thải Vi, căn bản không có nhiều chuyện phiền toái như vậy. Dù sao đầu năm nay, có thể giúp ngươi mang đồ là bằng hữu, có thể giúp ngươi mang thai là bạn gái.
"Đương nhiên, thông đồng với công chúa cũng giống vậy, chỉ là di chứng quá lớn. Hoài Khánh công chúa có đẳng cấp rất cao, khó khăn hơi lớn, Phiếu Phiếu thì thật ra có thể thử xem. Kết cục đại khái hẳn là chém đầu cả nhà...
"Dù sao với phong cách thời đại này, ta làm thế không gọi là gạo nấu thành cơm, mà là rước họa vào thân. Căn bản không tồn tại nhân quyền."
"Ngày 7 tháng 1, Hằng Viễn hòa thượng tới tìm ta, hỏi vay tiền.... Thực muốn thu hồi câu "Có khó khăn gì cứ tới tìm ta". Còn mượn tiền? Mẹ nó, ngươi là một hòa thượng thối không phải nuôi mẹ già con thơ thế mà còn có mặt mũi mượn tiền ta? Mà thôi mà thôi, coi như làm từ thiện. Đúng rồi, trong khoảng thời gian này, thế cục triều đình quỷ dị khó lường, đảng phái tranh đấu hừng hực khí thế, cái này có lẽ chính là điều bệ hạ muốn thấy."
"Ngày 8 tháng 1, Hứa Thất An à Hứa Thất An, ngươi đã sắp đạt tới Luyện Khí Cảnh đỉnh phong, tư chất tốt như thế, không nên trầm mê nữ sắc, nắm chắc thời gian tu luyện đi. Từ hôm nay trở đi, không theo hai vị công chúa, không theo Trử Thải Vi, không theo Hứa Linh Nguyệt, không ngủ với hoa khôi Giáo Phường Ti. Nếu vi phạm lời thề này, cắt tiểu đệ để trừng phạt."
"Ngày 9 tháng 1, nghe khúc câu lan."
...
Buổi sáng hôm nay, Hứa Thất An bị Kim la Dương Nghiễn triệu hồi tới Thần Thương đường, khuôn mặt cứng ngắc tựa như điêu khắc, đi thẳng vào vấn đề:
"Nghĩa phụ cố ý đề bạt ngươi lên làm Ngân la."
Ngụy Công muốn đề bạt ta làm Ngân la? Hứa Thất An sửng sốt, xem ra sắp thăng chức tăng lương, đi lên nhân sinh đỉnh phong, cưới bạch phú mỹ rồi.
Đầu tiên, lương tháng Ngân la là mười lượng bạc, cái này còn chưa tính thu nhập ẩn, tương lai cho dù ở trong thành mua tòa nhà, Hứa Thất An vẫn có thể cùng Nhị thúc gánh vác chi tiêu.
Tiếp theo, quyền lực Ngân la rất lớn, chẳng những có Đồng la lệ thuộc để sai bảo, hơn nữa địa vị càng củng cố, bởi vì cho dù là Kim la cũng không có quyền tùy ý khai trừ Ngân la.
Cuối cùng, Ngân la phụ trách đi tuần hoàng thành ban đêm. Cái này cũng nghĩa là Hứa Thất An về sau có thể tự do ra vào hoàng thành, gặp Hoài Khánh cùng Lâm An càng thêm tiện.
Cái này dễ dàng cho hắn cơ hội bồi dưỡng tình cảm với các công chúa, ôm đùi ngục của công chúa.
"Phải đợi kinh sát, " Dương Nghiễn nói: "Đả Canh Nhân cũng có kinh sát, do nghĩa phụ tự mình khảo sát, Đả Canh Nhân lên xuống đều trong lúc kinh sát. Ta nói trước với ngươi một tiếng."
Suy nghĩ đầu tiên trong đầu Hứa Thất An chính là: mua tòa nhà.
Sau khi hết giờ làm quay về nhà, ăn xong cơm chiều, Hứa Thất An buông bát, ho khan một tiếng: "Ta có việc muốn tuyên bố."
Người nhà nhìn tới, chỉ có Hứa Linh m đắm chìm trong thế giới của mình, gặm một cái chân gà.
"Kinh sát trôi qua, ta chính là Ngân la. Đương nhiên, cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là, ta định mua tòa nhà bên trong thành."
Trong mắt đẹp của cặp mẹ con xinh như hoa như ngọc là thẩm thẩm cùng Hứa Linh Nguyệt bắn ra tia sáng, mức độ hưng phấn vượt xa Hứa Nhị thúc cùng với Hứa Linh m ngây thơ.
Dù sao ở trong nội thành, bảo an tăng mạnh, dân nữ bên đường bị trêu ghẹo rất ít xảy ra, không phải tố chất nha môn đề cao, mà là ít nhiều sẽ có băn khoăn.
Hơn nữa cửa hàng trong nội thành hơn xa ngoại thành, mua gì cũng có, đồ ăn đều cách xa nhau mấy cấp bậc.
Ban đêm, Hứa Thất An nằm ở trên giường, miên man bất định.
"Mình có thể thăng chức tăng lương, trừ công lao án Tang Bạc án cùng vụ của Bình Dương quận chúa, còn nhờ tài năng nịnh nọt, Phiếu Phiếu tặng mình bức danh họa kia, Ngụy Uyên rất thích. Hắn thấy mình biết điều, đương nhiên càng ra sức bồi dưỡng mình.
"Cho nên mới nói, dù năng lực xuất chúng, không được lãnh đạo yêu thích, cũng sẽ không làm nên trò trống gì. Ngày mai đi chỗ người môi giới kiếm một phần danh sách, lần lượt chọn từng căn nhà. Mình bây giờ còn có bảy ngàn bốn trăm hai mươi lượng gửi ngân hàng, muốn mua một căn nhà ba sân hẳn là không khó."
Nghĩ nghĩ, hắn liền nặng nề ngủ đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.