Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 245: Con đê ngàn dặm bị hủy bởi đàn kiến (2)




Mọi người đều biết, số 3 là học sinh thư viện nho gia, có một số chỗ cực kì bất thường, đó là thực lực không mạnh, lại chiếm được rất nhiều tài nguyên, biết rất nhiều bí mật chỉ cao tầng thư viện Vân Lộc mới biết. Chuyện này rất không hợp lý. Số 4 từng là người đọc sách, đã sớm nhận thấy một tia không thích hợp, cũng không phải là nghi ngờ thân phận học sinh thư viện Vân Lộc của số 3, mà là cảm thấy đãi ngộ của hắn có chút khoa trương.
Nhưng nếu số 3 có quan hệ với thanh khí trùng tiêu của thư viện Vân Lộc thì sao? Như vậy được cao tầng thư viện Vân Lộc coi trọng, có phải là chuyện đương nhiên không?
Nhưng nhặt bạc tồn tại liên hệ gì với thanh khí trùng tiêu.... Số 4 nghĩ mãi không rõ.
"Xem ra, cần sớm đi một chuyến tới kinh thành, bái phỏng Triệu Thủ viện trưởng." Số 4 âm thầm quyết định trong lòng, trước cuối năm sẽ trở lại kinh thành.
Nghĩ đến đây, tự cảm thấy đã hiểu chút ít về bí mật của số 3, khóe miệng nhếch lên, gửi tin nói: 【 Thú vị, ta trước kia đã xem nhẹ số 3 rồi, xem ra cần một lần nữa đánh giá giá trị cùng tiềm lực của ngươi. 】
Số 4 biết nguyên nhân số 3 thường xuyên nhặt bạc? Mà nguyên nhân này, còn liên quan tới một bí mật trọng đại.... Bằng không số 4 sẽ không đánh giá như vậy.... Trừ số 5 ra, những người khác đều cảm nhận được ẩn ý trong lời nói của số 4.
Thấy mọi người đã tán gẫu gần xong, Hứa Thất An híp mắt, lấy đầu ngón tay viết thay, gửi tin: 【 Ta có một nghi hoặc, sao số 5 biết được người nhặt bạc là ta? 】
Với chỉ số thông minh của số 5, không có khả năng lừa hắn, nói cách khác nàng thật sự biết nguyên nhân mình kiểm bạc, ít nhất cũng hiểu biết một ít tin tức.
Đây đúng là chuyện Hứa Thất An bức thiết muốn biết, hắn vẫn rất để ý vận khí cổ quái của mình.
【 Số 5: Ta không thể nói được, ta đã đáp ứng.... Người khác, không thể tiết lộ với bất luận kẻ nào, cho dù là ngươi cũng không được. 】
Số 5 cự tuyệt rất lưu loát.
【 Số 3: Trao đổi đồng giá. 】
【 Số 5: Không giao đổi, làm người phải có chữ tín. 】
Đồ ngốc này, có tin lão tử viết tên ngươi vào sổ đen, tương lai đè ngươi xuống giường một lần, sau đó kéo quần liền không quen biết nữa không.... Hứa Thất An chửi rủa trong lòng.
Suy nghĩ lại thì Kim Liên đạo trưởng thương thế chưa lành, không thể mở ra công năng chat riêng tư, hiện tại quả thật không phải thời cơ tốt để hỏi thăm.
Chờ tương lai có nói chuyện riêng, hắn sẽ bỏ công tâm sự với số 5 về lý tưởng cuộc đời này một phen. Tỷ lệ thành công vẫn rất lớn.
.....
Ngự thư phòng, triều hội loại nhỏ.
Nguyên Cảnh Đế mặc đạo bào ngồi ở chủ vị trên cao, nghe phủ doãn Trần Hán Quang nói chuyện, đối với chuyện hàng trăm đầu người rơi xuống trước cổng chợ, không giận không vui, trong lòng không có một gợn sóng.
"Chức vị Binh bộ Thượng Thư cùng Hộ bộ Đô cấp sự trung, các vị ái khanh có ý nghĩ gì?" Nguyên Cảnh Đế ra vẻ tùy ý mở miệng.
Lúc này có đại thần bước ra khỏi hàng, tiến cử người của mình. Nguyên Cảnh Đế mặt không chút thay đổi nhìn bọn quan viên Trần Từ kịch liệt tranh cãi, vì hai chức vị tràn ngập thực quyền này, hận không thể trực tiếp đánh nhau ở chỗ này.
Ngay cả hai vị lão đại quyền thế ngập trời như Ngụy Uyên cùng thủ phụ Vương Trinh Văn cũng không thể ngồi yên được.
Mắt thấy xung đột càng ngày càng kịch liệt, vài đại thần tính tình nóng nảy đã xắn tay áo, Nguyên Cảnh Đế gõ bàn, ngăn lại đúng thời điểm.
"Thượng ái khanh, ngươi là Lại bộ Thượng Thư, có đề nghị gì?"
Thượng Hiền bước ra, thừa dịp cúi đầu chắp tay, ánh mắt thầm liếc qua Thủ phụ Vương Văn Trinh, thấy người kia âm thầm lắc đầu một cái, lúc này mới nói:
"Vi thần tạm thời chưa biết chọn người nào, xin bệ hạ chỉ điểm."
Nguyên Cảnh Đế hài lòng vuốt cằm: "Việc này sẽ bàn lại."
Quả nhiên.... Các đại thần chậm rãi phun ra một hơi trong lòng, oán hận nhìn nhau.
Lúc này, Ngụy Uyên bước ra khỏi hàng, cất cao giọng nói: "Bệ hạ, vi thần có điều muốn bẩm báo."
Đợi Nguyên Cảnh Đế gật gật đầu, Ngụy Uyên nói: "Đồng la Hứa Thất An lập được công lao hiển hách ở vụ án của Bình Dương quận chúa, xin bệ hạ ban thưởng."
Tấu chương tương ứng, hắn đã trình lên nội đình từ hôm qua.
Nguyên Cảnh Đế hiển nhiên đã biết quá trình vụ án, cũng biết Đồng la Hứa Thất An lập đại công, mặc kệ là phá án Bình Dương quận chúa, hay là phát hiện tung tích hòa thượng Hằng Tuệ, từ đó tìm ra xác chết của Bình Dương quận chúa, Đồng la kia đều góp công.
Nhưng Nguyên Cảnh Đế vẫn có chút do dự, hắn không thích Đồng la kia, không có lý do gì khác, kẻ này cho hắn một loại cảm giác không phối hợp, rất không thoải mái.
Không thích từ đáy lòng.
Ngày đó ở hoàng thành nhìn thấy hắn, hắn chém ra một đao, dọa Linh long không dám tiền thêm nửa bước. Từ một khắc đó, trong lòng Nguyên Cảnh Đế đã không nhịn được chán ghét hắn.
Ngụy Uyên đang muốn nói chuyện, Hình bộ tôn Thượng Thư đột nhiên lớn tiếng nói: "Bệ hạ, vi thần có chuyện muốn bẩm báo."
Hắn nhanh chóng bước ra khỏi hàng, chắp tay nói: "Vi thần nhận lệnh tra án Tang Bạc, mấy ngày liền dốc hết tâm huyết, một khắc cũng không dám chậm trễ. Theo vi thần kiểm chứng, Khanh Thừa Ngôn của Đại Lý Tự cấu kết Yêu tộc, nội ứng ngoại hợp, phá hủy Tang Bạc. Xin bệ hạ cách chức kẻ này, giao cho vi thần tra rõ."
Khanh Thường Ngôn của Đại Lý Tự híp mắt, nhìn sang Tôn Thượng Thư.
Hắn là một trong những thành viên trung tâm của Tề đảng, bởi vì chuyện hỏa dược, một thành viên trung tâm khác của Tề đảng, công bộ Thượng Thư đã muốn đi qua một lần dây thép.
Công bộ Thượng Thư hừ lạnh một tiếng, đi ra: "Bệ hạ, Hình bộ làm vậy hoàn toàn là vu oan Thường đại nhân. Vi thần cho rằng Lễ bộ Thượng Thư cũng có hiềm nghi."
Lễ bộ Thượng Thư lúc này bước ra khỏi hàng, hô to: "Vi thần oan uổng."
Ngụy Uyên thở dài một tiếng, có chút thất vọng. Quả nhiên, nghe Nguyên Cảnh Đế nói: "Án Tang Bạc còn chưa chấm dứt, giao trách nhiệm cho Đồng la Hứa Thất An tiếp tục công việc này, nửa tháng đã trôi qua hơn phân nửa. Nếu không tra ra manh mối, trẫm vẫn chém hắn như thường."
"Bệ hạ!" Ngụy Uyên nhướng mày, chắp tay nói: "Hứa Thất An cho dù phá án không được, nhưng vẫn có công lao trong án Bình Dương quận chúa. Vì sao vẫn tử hình?"
Các đại thần không khỏi nhìn về phía Ngụy Uyên, trong ánh mắt có cảm xúc khác nhau, có vui sướng khi người khác gặp họa, có kinh ngạc, có khoái chí.
Tôn Thượng Thư thân là Thủ phụ Vương đảng, mặt ngoài là công kích Đại Lý Tự Khanh, mặt ngầm cũng giương cung bắn lén Ngụy Uyên. Chỉ cần án Tang Bạc vẫn chưa phá, Đồng la Đả Canh Nhân kia vẫn sẽ không được đếm xỉa đến. Bị một lần nữa kéo xuống nước.
Tương tự, Đại Lý Tự cũng sẽ bị chụp mũ tình nghi, án không phá được, cũng đừng muốn chạy. Bình thường thì không có gì, trong lúc kinh sát, loại nước bẩn này, tùy tiện có thể phóng đại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.