Đại La Thiên Tôn

Chương 68: Đông hải Bàn Long (Trung)




Sắc mặt của Diệp Hoàng chốc lát trở nên âm trầm, ánh mắt đăm chiêu xa xăm, có lẽ là đang cân nhắc xem thử có nên mạo hiểm hay không. Sau một lúc, cuối cùng Diệp Hoàng cũng đã có quyết định của mình. Nhưng bỗng linh quang lóe lên, lão bất chợt hỏi:
- Vài ngày trước, Lưu Tổ Quang cho người đến tìm ngươi, nếu ta đoán không nhầm thì mục đích chính là muốn ngươi gia nhập Vô thượng thiên cung. Hẳn là ngươi đã từ chối?
- Phải. Ta không muốn bản thân phải cúi đầu trước bất kỳ ai, chưa kể địch nhân của ta có một số người thuộc Vô thượng thiên cung. Đối với chúng chỉ có thể là địch, không thể là bạn. – Tinh Hồn gật đầu, đáp.
- Như vậy thì tốt, ta đồng ý với giao ước này. Nhưng đừng quên mối quan hệ giữa chúng ta chỉ là hợp tác, hy vọng ngươi làm đúng với những gì mà ngươi vừa nói. 
- Một lời đã định!
Diệp Hoàng đã đồng ý, như vậy sự an toàn của Hắc tinh hội đã được chắc chắn, hành động sau này sẽ không phải câu nệ gì cả. Nền móng đầu tiên cho sự quật khởi của Tinh Hồn cứ như vậy được hình thành. Hiện tại Hắc tinh hội chỉ là một hội kín nho nhỏ, nhưng ai mà biết được sau này nó sẽ trở thành thế lực cường đại như thế nào. Âu chỉ có tương lai mới quyết định được. 
Trở lại với hiện tại, giao ước đã xong, phía bên Hắc tinh hội cũng đã có mấy tên Âu Dương Thiếu Cung, Diệp Nhất Phàm và Thương Kỳ lo liệu, việc tiếp theo Tinh Hồn cần làm chính là rời khỏi Trục Nhật đảo Tứ Hải vương triều này, tiếp tục phi hành về hướng đông để đến nơi sinh sống của Long tộc – Bàn Long đảo. Thứ nhất là trao trả Thiên long giới cho Long tộc, thứ hai là tiến vào Đông Ly thánh cảnh để giải phong ấn của Mặc Uyên. 
Đại sự ở Lang Gia thành còn rất nhiều việc chờ Tinh Hồn phải xử lí, thế nên làm việc càng nhanh càng tốt. Đang muốn từ biệt Diệp Hoàng thì bỗng Tinh Hồn nhớ ra một việc quan trọng khác. Nhớ lại lúc Diệp Hoàng thi triển Hỏa lân diễm, bỗng nhiên Huyễn linh châu xuất hiện biến dị lạ thường. Nó giống như lúc mà Tinh Hồn sau khi được Hỏa Công Công đưa cho mười viên Huyễn linh châu – dị bảo mà Tiên tôn thái cổ Thái lưu lại cho Tinh Hồn. Khi đó đã có ba viên Huyễn linh châu rung động, nhắm vào hai người Phượng Cửu và Cơ Vô Dạ, còn lại là quả trứng thần bí mà Tinh Hồn tình cờ mua được tại đấu giá hội Lục Nguyên. Hôm nay lại có thêm một Huyễn linh châu phát sinh biến dị nữa, tuy rằng mờ nhạt nhưng Tinh Hồn vẫn cảm nhận được. 
- Ta có một điều muốn hỏi, dị hỏa Hỏa lân diễm của ngươi từ đâu mà có?
Diệp Hoàng nội tâm hơi ngạc nhiên, lão không ngờ Tinh Hồn có thể nhận ra được Hỏa lân diễm. Bởi vì Hỏa lân diễm chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không hề có bất kỳ tài liệu nào ghi chép về nó cả, chỉ nghe qua những truyền thuyết lưu truyền từ thời thượng cổ mà thôi. Thậm chí ngay cả những đại trưởng lão trong công hội cũng chẳng có mấy người biết được Diệp Hoàng có Hỏa lân diễm cả. 
- Nhiều năm trước đây, ta trong một lần du ngoại ở Thiên Dương đại lục, tại bí địa Hỏa hải nam hoang gặp được một đầu Hỏa kỳ lân. Đầu Hỏa kỳ lân này nói rằng nó bị thương rất nặng, cần có nơi để tịnh dưỡng, chờ đợi một người có thể giúp nó chữa thương. Sau đó ta liền bí mật đem Hỏa kỳ lân về Luyện khí công hội, để nó tịnh dưỡng trong mật thất. Ngươi có thể nhận ra Hỏa lân diễm, chắc hẳn có liên quan một chút với nó, nói không chừng có thể trị thương được cho Hỏa kỳ lân cũng nên. Để ta dẫn ngươi đến đó. 
Tinh Hồn gật đầu, sau đó đi theo Diệp Hoàng tiến về phía mật thất. Mật thất này nằm ngay bên trong nơi bế quan tu luyện của Diệp Hoàng, tuyệt đối là một địa phương an toàn nhất. Chẳng trách mặc dù tịnh dưỡng ở Luyện khí công hội nhiều năm mà chẳng một ai phát hiện ra. 
Diệp Hoàng đi về phía cuối bức tường, nguyên lực khẽ động, tay đặt áp vào mặt bức tường. Chỉ sau đó vài giây, bỗng từ trong không gian truyền đến một loại âm thanh kỳ lạ. Tinh Hồn có thể cảm nhận được nơi dùng để bế quan của Diệp Hoàng rung chuyền nhè nhẹ, đồng thời từ bên dưới lòng đất có một cỗ nhiệt khí nóng bỏng như muốn thiêu rụi mọi thứ dâng lên. Đương nhiên nhiệt khí này không thể tác động được Tinh Hồn, bởi vì trong đan điền của hắn có Hỏa chi bản nguyên, vô luận loại hỏa diễm nào còn nằm trong ngũ hành pháp tắc thì không thể làm bị thương Tinh Hồn được. 
Chỉ thấy mặt đất đột nhiên tách ra làm hai, bên dưới xuất hiện một thông đạo nhỏ đâm sâu vào bên dưới đại địa. Cỗ nhiệt khí bức nhân chính là từ thông đạo này truyền ra. Tiếp đó Tinh Hồn và Diệp Hoàng đi vào bên trong thông đạo để đến nơi Hỏa kỳ lân đang dưỡng thương. 
Chẳng biết thông đạo này dài bao nhiêu mà đi gần một nửa canh giờ mà vẫn chưa tới nơi. Tinh Hồn trong lòng thầm toan tính, khoảng cách chỗ hắn đang đứng so với bên trên có lẽ đã hơn một ngàn trượng rồi. Càng tiến sâu xuống bên dưới, lực lượng Thổ chi pháp tắc càng nồng đậm, nếu không có nhục thân mạnh mẽ thì sẽ bị Thổ chi pháp tắc này chấn nát, thân vẫn đạo tiêu. 
Tinh Hồn đoán rằng, thông đạo này có lẽ không phải là Diệp Hoàng kiến tạo nên, mà chính là Hỏa kỳ lân. Coi bộ đầu Hỏa kỳ lân này có thể hóa thành hình người. Tiếp tục đi thêm một khắc nữa, rốt cuộc cũng đã đến được nơi cần đến.
Trước mặt hai người là một mảng huyết hồng, nhiệt khí nóng rát liên tục thổi ra khiến người ta rất khó chịu. Tinh Hồn có Hỏa chi bản nguyên nên không bị ảnh hưởng, Diệp Hoàng thì nhờ có Hỏa lân diễm tương đồng nên cũng không bị tác động nhiều. Ngoại trừ hai người ra, chỉ sợ không có một người nào có thể tiến vào địa phương chí dương này. 
Không gian khe khẽ vang lên một tiếng thở dốc, tiếng thở này phát ra từ một sinh vật cực kỳ lớn. Bỗng Diệp Hoàng đứng bên cạnh Tinh Hồn thất thanh nói:
- Khổng Lân, hôm nay ta dẫn đến một người nhìn ra được Hỏa lân diễm mà ngươi đã ban cho ta. 
Khổng Lân chính là tên gọi của Hỏa kỳ lân. Không có bất kỳ một âm thanh phản hồi nào ngoại trừ tiếng thở dốc cả khiến cho Tinh Hồn và Diệp Hoàng kinh ngạc. Nhưng chỉ sau đó vài giây, bên dưới mặt nham tương nóng chảy đang bốc khói liên tục kia bỗng có biến động, bọt khí xuất hiện càng lúc càng nhiều. Cho đến khi mặt nham tương bắn ra tứ phương tung tóe, chỉ thấy sau đó xuất hiện một gã nam tử trẻ tuổi, mái tóc đỏ rực như ánh lửa, dung mạo tuấn tú phi phàm, thân thể cường tráng, cao đến tận một thước chín. Khí thế trên người tuy rằng đã thu liễm, nhưng Tinh Hồn vẫn nhìn ra được tu vi của Khổng Lân thâm sâu khó lường, tựa hồ rất giống với Phượng Cửu và Mặc Uyên. 
Tứ linh phân biệt gồm Uy lam thanh long, Tà mâu bạch hổ, Cửu vĩ hỏa phượng hoàng và Băng nguyên huyền vũ, cùng với Hỏa kỳ lân đều là thần thú từ thời viễn cổ, lực lượng như thế nào phàm nhân không ai biết được. Tinh Hồn tu vi bây giờ đã là tu chân giả Đại thừa kỳ mà vẫn không nhìn ra được tu vi của Khổng Lân, đủ biết rằng lực lượng của nó mạnh mẽ như thế nào. 
Và điều khiến Tinh Hồn vui mừng chính là Huyễn linh châu phát ra rung động cực kỳ mạnh mẽ. Khổng Lân quả nhiên chính là một trong mười kẻ mà Tinh Hồn đang tìm kiếm. Hiện tại vẫn còn sáu viên Huyễn linh châu tương ứng với sáu người nữa vẫn chưa xuất hiện. Nếu như có thể tập hợp được mười người, như vậy Tinh Hồn càng đến gần hơn với kế hoạch của mình. 
Khổng Lân thân thể phiêu đãng, mái tóc rực lửa không gió mà bay, khí tức trên người như có như không, nhưng vẫn khiến cho người ta cảm thấy áp lực. Khổng Lân đáp xuống mặt đất, Tinh Hồn nhận ra được sắc mặt Khổng Lân tái nhợt, hô hấp không đều. Cảm giác của một Luyện dược sư cho hắn biết, trên người Khổng Lân chắc chắn có rất nhiều vết thương trí mạng, đồng thời tồn tại không ít cấm chế kiềm hãm sức mạnh của y. Tựa hồ cấm chế này có gì đó rất giống với Phượng Cửu. 
Chẳng lẽ thời viễn cổ Hồng Hoang, hoặc là thượng cổ Hồng Hoang đã xảy ra biến cố gì chăng? Trong lòng Tinh Hồn không khỏi phát sinh nghi hoặc. Lúc này, Khổng Lân bất ngờ lên tiếng:
- Ngươi chính là người đã nhìn ra được Hỏa lân diễm mà bản vương lưu trên người Diệp Hoàng?
Giọng nói của Khổng Lân có chút mệt mỏi, xem ra việc tịnh dưỡng ở nơi này hoàn toàn không có chút kết quả nào. Tinh Hồn gật đầu, đáp:
- Phải. Ta có thể nhìn ra được trên người ngươi có rất nhiều vết thương trí mạng, nó không ngừng bào mòn sinh mệnh của ngươi, khiến thọ nguyên trên người ngươi giảm xuống rất nhiều. Nếu không nhờ có địa phương chí dương này, đồng thời Diệp Hoàng bố trí thêm không dưới trăm cái thượng phẩm linh mạch, thiên phẩm linh mạch và thánh phẩm linh mạch, nhờ vậy mới giúp ngươi cầm chừng được. Ta nói không sai chứ?
- Ngươi là Luyện dược sư? 
Nghe ngữ điệu của Tinh Hồn, trong mắt Khổng Lân lộ ra một tia vui mừng. Vết thương trên người của hắn không phải ai cũng có thể nhìn ra. Nhưng Tinh Hồn lại nhận ra được, chứng tỏ Luyện dược chi thuật của Tinh Hồn vô cùng thâm sâu. Khổng Lân bám trụ đến hôm nay, chính là mong muốn có thể tìm ra người chữa trị vết thương cho nó. Ông trời không phụ lòng người, cuối cùng hôm nay đã tìm ra được người này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.