Đại La Thiên Tôn

Chương 100: Hữu sử đệ nhất (Hạ)




Chỉ thấy Hoa Tử Khâm gương mặt có chút u oán, mục quang có chút mờ mịt. Hắn im lặng một hồi lâu, bỗng thở dài một hơi, sau đó quay người lại, nhìn thẳng vào Tinh Hồn, tư thế trở nên nghiêm nghị lạ thường:
- Tinh Hồn, ta muốn hợp tác với ngươi. Chính xác hơn là ta muốn đi theo ngươi.
Tinh Hồn tâm tình kinh ngạc, dường như rất bất ngờ với những lời Hoa Tử Khâm vừa nói. Ngồi bên cạnh, Dịch Phong Hành đứng dậy, không cầm được kích động mà nói:
- Hoa Tử Khâm, huynh đang nói gì vậy? Huynh là thất công tử Ngạo kiếm thần điện, sau này sẽ là trụ cột của Ngạo kiếm thần điện, sao có thể đi theo hắn được?
Hoa Tử Khâm chuyển ánh mắt sang Dịch Phong Hành, khí khái rất nghiêm túc, nói:
- Ngươi cảm thấy ta có tương lai ở Ngạo kiếm thần điện sao? Từ trước tới giờ, phụ thân vốn không có xem trọng ta, luôn đặt tin tưởng ở các đại ca. Rất lâu rồi ta đã có tư tưởng muốn rời khỏi Ngạo kiếm thần điện, bước đi trên con đường riêng của mình. Ta muốn chứng minh cho phụ thân thấy, ta không thua kém bảy vị đại ca của ta.
- Huynh có tư tưởng như vậy, đệ cũng không ngăn cản. Thế nhưng Tinh Hồn chính là kẻ địch của Trịnh Thần Không, là địch nhân của Thiên Phong quốc đấy. Đệ công nhân, Tinh Hồn hắn rất có tiềm năng, nhưng đứng trước một đại thế lực đứng đầu Huyền Thiên giới, huynh nghĩ Tinh Hồn hắn sẽ có cơ hội chiến thắng sao? – Dịch Phong Hành kịch liệt phản đối.
- Cho dù như vậy đi nữa, ta vẫn quyết định đi con đường này. Dịch Phong Hành, đệ không ngăn ta được đâu.
Nói rồi, Hoa Tử Khâm lại quay sang Tinh Hồn, ý tứ có vài phần khẩn cầu, nói:
- Tinh Hồn, từ lúc gặp ngươi ở khách điếm, ta đã nhìn thấy được ngươi có gì đó rất khác với phàm nhân. Nên ngay thời khắc đó, trong lòng ta đã quyết định cùng đi một con đường với ngươi. Cho dù có kết quả như thế nào đi nữa, ta quyết không hối hạn. Tinh Hồn, ngươi sẽ không cự tuyệt ta chứ?
Tinh Hồn bỗng cười phá lên, làm cho hai người Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành nhíu mày khó hiểu.
- Hoa Tử Khâm, ngươi nên biết, con đường mà ta đi không phải là con đường bình thường, mà chính là hoàng giả chi lộ. Ngươi cũng biết, địch nhân của ta là kẻ như thế nào. Thiên Phong quốc chỉ là địch nhân hiện tại, sau này có thể sẽ đắc tội với Bạo Tuyết đế quốc, Tây Hàn đế quốc, Viêm Dương đế quốc, hoặc có thể gây thù oán với cả tứ đại thần điện, bao gồm cả Ngạo kiếm sơn trang nữa. Nếu như đi theo ta thì tính mạng sẽ không còn thuộc về ngươi nữa. Dù là như vậy, ngươi vẫn quyết chí?
Hoa Tử Khâm chắc nịch đáp:
- Quyết không hối hận.
Nói rồi, Hoa Tử Khâm quỳ xuống mặt đất, thái độ cung kính đối với Tinh Hồn:
- Hoa Tử Khâm ra mắt Ma quân.
Hành động dứt khoát, Hoa Tử Khâm này chính là đã vứt bỏ đi thân phận tôn quý của mình. Phải biết, thân phận Thất thiếu chủ Ngạo kiếm sơn trang của Hoa Tử Khâm tương đương với địa vị hoàng tử của hoàng gia Viêm Dương quốc, thậm chí còn muốn cao hơn nữa. Dịch Phong Hành nét mặt cứng đờ lại, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Nhìn biểu hiện đầy sự kiên quyết của Hoa Tử Khâm, Dịch Phong Hành hoàn toàn không thể ngăn cản được.
- Tốt lắm. Đợi vài ngày nữa ta sẽ giới thiệu với ngươi vài người. Đến lúc đó, ta sẽ cho ngươi biết kế hoạch của ta là gì.
Như vậy Tinh Hồn đã có thêm một viên gạch trong đại kế hoạch của mình. Sẽ sớm thôi, chúng ta sẽ biết được vai trò của Hoa Tử Khâm là gì.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********
Ba ngày sau, Ngô Tinh thu phục xong Bá Kiếm môn thì cũng đã có mặt tại Cổ La tông hội họp với Tinh Hồn. Ngô Tinh còn dẫn theo môn chủ Bá Kiếm môn là Trần Lôi Động cùng thái thượng trưởng lão. Nhìn bộ dạng bọn họ vô cùng thê thảm, người nào người nấy thương thế tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng không tính là nhẹ. Ngô Tinh ra tay đúng là không câu nệ. Đám người Bá Kiếm môn nhìn thấy mặt vị chủ tử chân chính là vô cùng khiếp sợ. Lại biết được ngũ đại tông môn Lang Gia thành đã lọt vào tay của Tinh Hồn thì càng khiếp hãi hơn nữa.
Ngũ đại tông môn luôn có ý định thống nhất Lang Gia thành, thế nhưng việc này hoàn toàn không dễ. Thật không ngờ lại xuất hiện một thiếu niên, với thủ đoạn bá đạo trong một khoảng thời gian ngắn đã khuất phục được toàn bộ năm thế lực. Tuy rằng hiện tại không thấy Hàn Chí Đông và Thu Trường Khiếu trở về, nhưng với thực lực hai người bọn họ cộng lại, Cự Linh môn kia sẽ không chống đỡ được đâu.
Quả nhiên, hai ngày sau, đoàn quân Hàn Chí Đông và Thu Trường Khiếu đã trở về, dẫn theo tông chủ Cự Linh môn và tất cả thái thượng trưởng lão. Tuy rằng lực lượng đã bị tổn thất, nhưng cũng không quá nhiều. Tinh Hồn vô cùng hài lòng với biểu hiện lần này của Hàn Chí Đông và Thu Trường Khiếu nên liền lấy ra trăm khỏa Ngũ hoàng thần mạch đan ban thưởng cho bọn họ. Loại đan dược này trong Huyền Tiên các có rất nhiều, đều là từ mấy ngàn cái Càn khôn trạc của đám vương tôn công tử bị tử vong ở Không Di sơn cả.
Đối với Tinh Hồn mà nói, Ngũ hoàng thần mạch đan không có tác dụng gì cả, nhưng đối với mấy người như Thu Trường Khiếu, Hàn Đông Chí mà nói thì vô cùng trân quý. Lập tức bọn họ khấu tạ không thôi. Tinh Hồn để cho bọn họ nghỉ ngơi, còn bản thân thì gieo xuống tinh thần ấn ký đối với Cự Linh môn, như thế đã hoàn toàn thu phục được bọn họ.
Lang Gia thành đã hoàn toàn được thống nhất. Cũng chính là bước đầu tiên trong kế hoạch, làm tiền đề cho những dự định sau này.
Lúc này, Tinh Hồn đang ngồi một mình trong phòng. Bỗng một ngọn lửa rực lên, hiện ra một nữ tử hồng y tuyệt sắc thế gian. Hồng y nữ tử này, hiển nhiên chính là Phượng Cửu. Mấy ngày hôm nay, nàng đều không có bên cạnh Tinh Hồn. Ngô Tinh trở về, nàng cũng trở về theo, do lúc trước Tinh Hồn ở trong Huyền Tiên các tu luyện nên chưa có gặp mặt nàng.
Cảm ứng được sự xuất hiện của nàng, Tinh Hồn khuôn mặt vẫn lãnh đạm như trước hỏi:
- Như thế nào, có thu được kết quả không?
Phượng Cửu bước lại gần, ngồi xuống ghế đối diện với Tinh Hồn, khuôn mặt xinh đẹp không tì vết bỗng hiện lên một nét đăm chiêu, thanh âm ôn hòa nói:
- Khí tức quả thật rất giống với tam ca Lãnh Dạ Huyền, quả thật làm ta rất khó hiểu.
Lãnh Dạ Huyền trong lời Phượng Cửu nói, chính là một trong tứ linh Băng nguyên huyền vũ đang bị phong ấn ở Thiên Băng đại lục. Tinh Hồn đôi mắt lấp lóe tinh quang, lại hỏi:
- Lãnh Dạ Huyền tu vi như thế nào?
- Đương nhiên so với ta mạnh hơn rất nhiều. Trong ký ức của ta, thực lực của tam ca so với đại ca hình như chỉ thua kém đôi chút.
Tinh Hồn nhẹ gật đầu.
- Mấy ngày nay ngươi quan sát Ngô Tinh, cảm thấy hắn như thế nào?
- Không tệ. Nhưng có một điểm đáng lưu ý. Lúc hắn chiến đấu với Trần Lôi Động đã hiện ra chân thân, cái chân thân Hắc thủy huyền xà không hiểu sao lại bị mất đi phần đuôi.
Phượng Cửu ôn hòa nói. Tinh Hồn mày kiếm bỗng nhíu lại. Bị mất đi phần đuôi? Tinh Hồn trước giờ chưa từng nhìn qua chân thân Ngô Tinh nên hoàn toàn không biết việc này. Ngô Tinh mất đi phần đuôi, không lẽ là do Thần ma chiến trước đây sao? Không phải, nếu như là vì Thần ma chiến thì Ngô Tinh đã kể với Tinh Hồn rồi. Có lẽ, việc này phải hỏi trực tiếp Ngô Tinh mới được. Tinh Hồn nội tâm thầm quyết định. Sau đó, hắn liền nói với Phượng Cửu:
- Việc này tạm thời bỏ qua một bên. Ngươi sắp xếp một chút đi, mấy ngày nữa ta sẽ trở về Thiên Phong quốc một chuyến, rồi bắt đầu đi Đông hải luôn.
Sau khi sắp xếp xong chuyện ở Lang Gia thành, Tinh Hồn muốn trở lại Thiên Phong quốc giải quyết một số chuyện. Đồng thời hắn cũng muốn đưa Trương Vô Thường rời khỏi Thiên Lam thần điện, nếu như mà chuyện Trương Vô Thường có quan hệ mật thiết với Tinh Hồn mà lộ ra ngoài, đặc biệt là lọt vào tai Trịnh Thần Không thì đối với Trương Vô Thường cực kỳ bất lợi. Thậm chí còn có thể nguy hiểm tới tính mạng của hắn.
Tuy rằng Trương Vô Thường không phải đệ đệ ruột thịt của Tinh Hồn, nhưng trước đây trước linh cữu mẫu thân Trương Vô Thường, Tinh Hồn đã thề sẽ chăm sóc tốt cho hắn. Việc nào đã hứa, Tinh Hồn nhất định phải làm, có thể nói đây chính là điểm mạnh của hắn. Ngoài giải quyết chuyện Trương Vô Thường ra, Tinh Hồn còn muốn thăm… Sở Tiểu Điệp và Tô Hân Nhi nữa.
Lúc trước trở lại Thiên Phong quốc, Tinh Hồn đã tính đến chuyện đi thăm hai nàng rồi, thế nhưng mọi chuyện cấp bách nên đành phải tạm thời bỏ qua một bên. Hiện tại đã xong chuyện Lang Gia thành, nên hắn liền tính đến chuyện này. Chỉ thấy Tinh Hồn đứng dậy, bước về phía cửa sổ hướng mắt nhìn về phương xa, nét đượm buồn hiện hữu trên gương mặt ấy.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********
Một ngày sau khi đám Hàn Chí Đông và Thu Trường Khiếu trở về. Đại điện Cổ La tông đã được tu sửa hoàn toàn, so với trước đây còn lớn hơn gấp hai lần. Ngồi trên bảo tọa chính là Tinh Hồn, bên cạnh hắn là Phượng Cửu. Đứng hàng dưới là Ngô Tinh và Hoa Tử Khâm, cuối cùng là tông chủ cùng thái thượng trưởng lão ngũ đại tông môn Lang Gia thành.
Tinh Hồn xuất hiện, tất cả bọn đều quỳ xuống cung kính hô vang:
- Tham biết Ma Quân.
Chỉ thấy trên người hắn bộc lộ một cỗ khí thế bất phàm, tựa hồ hàng vạn chúng sinh đều nằm dưới chân của hắn. Tinh Hồn ngồi xuống bảo tọa, rồi sau đó để cho bọn họ đứng dậy. Để cho hai môn phái Bá Kiếm môn và Cự Linh môn báo cáo qua một hồi. Tinh Hồn thầm tính toán, hiện tại cường giả Thần vương cảnh chỉ có một mình Cổ Xích Phong, nếu như tính thêm cả hắn và Phượng Cửu thì tổng cộng có ba người. Chân Thần cảnh thì hơn năm trăm người, còn Thiên thần cảnh thì đông vô số. Thực lực thế này có thể xem là không tồi, nhưng Tinh Hồn vẫn không hài lòng, có lẽ phải nâng cao thực lực bọn họ lên mới đảm bảo chắc chắn cho kế hoạch của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.