Đại Đạo Độc Hành

Chương 660: Làm người không thể quá vô sỉ! (1)




Sau đó thần ma này, lại một lần nữa nghịch chuyển phân hoá, từ một hóa ngàn, nháy mắt, ở bên người Lạc Ly, xuất hiện mười hai đàn sinh linh cường đại, mỗi một đàn vừa đúng một ngàn linh một người!
Trong đó có là thần tướng tiên binh, có là phật thể kim cương, có là ma trùng kỳ dị, có là cự thú hồng hoang, có là khôi ma lục giới, có là thiên long bát bộ, có là Thiên Ma ngoại đạo, có là âm thần nghiệp chướng, nộ quỷ oán hận...
Ước chừng một vạn hai ngàn không trăm mười hai sinh linh cường đại, đem ngàn người Lạc Ly đoàn đoàn vây quanh!
Lạc Ly không khỏi nhíu mày, nhịn không được nói: “Sao có khả năng, người người đều là tha hóa tự tại phân thân!”
Chúng Sinh Lâm Hỗn Nguyên tông, tha hóa tự tại phân thân, có đặc tính nhân cách độc lập, có thể đem thực lực phát huy trăm phần trăm, mà phân thân bình thường, chỉ có thể đem thực lực phát huy ba thành, cần tha hoá phân thân, không ngừng na di trong cơ thể chúng, phát huy toàn lực.
Nhưng mà đối phương một vạn hai ngàn không trăm mười hai sinh linh cường đại, Lạc Ly xác định tất cả đều là tha hoá phân thân, nói cách khác, người người đều là chiến sĩ anh hùng anh hùng đạo cường đại như vậy, cái này quả thực chính là một vạn hai ngàn đấu hai trăm, thiếu nhiều lắm!
Thanh âm Thiên Đô sư huynh vang lên: “Lạc Ly sư đệ, ta kiếp trước kiếp này, bỏ qua tất cả pháp môn, khổ tu thuật hoán linh khống linh này, ngươi cũng có được một trăm hai mươi tha hóa chân linh, nói như thế nào ta kiếp trước cũng là một Hóa Thần chân tôn, dựa vào cái gì ta không thể có được mười hai vạn tha hoá phân thân?”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Sư huynh, ngươi quá vô sỉ! Mười hai vạn hai ngàn tha hóa tự tại phân thân, đánh như thế nào!”
Thiên Đô sư huynh cười ha ha, nói: “Vô sỉ hơn còn ở phía sau đây!”
Nói xong lời này, Thiên Đô sư huynh sử xuất thần thông thứ hai chính mình Kim Đan phá khiếu, nháy mắt, một đạo kim quang dâng lên, rõ ràng là Vạn thế phù đồ Kim Thần Hi, đạo kim quang này, trải rộng toàn bộ phân thân thủ hạ của Thiên Đô sư huynh!
Nhìn đến một đạo kim quang này dâng lên, Lạc Ly nhất thời không biết nói gì, chỉ có thể nói: “Cái này cũng quá vô sỉ, vô sỉ!”
Ở trong lòng Lạc Ly, lại kiên định, phải luyện thành Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, năm đó trung hưng tổ sư Vương Dương Minh, dựa vào pháp này, lấy một phá vạn, thích hợp quần chiến nhất. Chỉ có pháp này, chính mình mới có thể phá diệt nhiều loại phân thân vô cùng đáng sợ như vậy!
Nhìn bốn phương tám hướng, hơn vạn phân thân. Chiến thôi, không có gì để nói cả.
Lạc Ly ngay lập tức hòa mình vào trong một ngàn phân thân, tất cả phân thân Chúng Sinh Lâm kết thành chiến trận phóng về phía trước.
Đừng thấy đối phương có nhiều người thế nhưng Anh Hùng Đạo của Lạc Ly có một lợi thế đó là xung phong phá trận. Bất kể đối phương có bao nhiêu người thì Anh Hùng cũng sẽ không sợ hãi.
Ba đại tướng quân Điển Vi, Trương Phi, Hứa Chủ dẫn đầu tạo thành mũi tên tiên phong, dẫn dắt toàn bộ chiến tướng mưu sĩ, ngàn người một thể, kết thành một trận, giết, giết, giết!
Một hồi đại chiến bắt đầu, triển khai ở ngay nơi này.
Mà một vạn hai ngàn phân thân của Thiên Đô sư huynh không chỉ đông đảo thôi không mà trong tối tăm còn kết thành một đại trận bao vây ngàn quân của Lạc Ly, phát huy uy thế của một vạn hai ngàn phân thân tới mức không còn sơ hở. Uy áp vô tận đánh tới, vô số pháp thuật tầm xa đập tới, đầy trời đầy đất đều là biển lửa, bốn phương tám hướng đều là cường địch.
Nếu như Anh Hùng Đạo không am hiểu phá trận, ngàn người một thể, giống như mũi giáo bất khuất thì chưa giao thủ đã bị đối phương đánh bại rồi.
Nháy mắt, đội ngũ xung phong lên trước. Lạc Ly xuất hiện, duỗi tay, tay trái là Đông Hải hạo đãng, tay phải là Bắc Hải huyền minh!
Bị Lạc Ly công kích mạnh mẽ, đại trận của đối phương hở một lỗ hỏng, sau đó các tướng Anh Hùng Đạo xung phong qua đó, tử chiến.
Trên người toàn bộ phân thân của đối phương đều có kim quang. Đây chính là thần thông Vạn Thế Phù Đồ Kim Thần Hi. Thế nhưng bởi vì phân bố phạm vi rộng cho nên oai lực phòng thủ chỉ còn lại một phần mười. Thế nhưng chỉ với một phần mười đó cũng đủ khiến Lạc Ly hao binh tổn tướng rồi.
Giao thủ chưa tới mười giây, ngoại trừ mười hai anh hùng cùng một trăm lẻ tám nhân kiệt ra thì toàn bộ phân thân chiến binh bình thường đều chết trận, cho dù có sống lại thì cũng chết ngay tức khắc. Lạc Ly không cho bọn họ xuất hiện. Trận chiến này, không phải Tha Hóa Phân Thân của hắn thì không có cơ hội ra tay.
Một lát sau, Tha Hóa Phân Thân của Lạc Ly bắt đầu chết dần. Điền Phong chết trận, Điển Vi chết trận. Thế nhưng Chúng Sinh Lâm của Lạc Ly lay nhẹ một cái, bọn họ lại xuất hiện, không hư hao cọng lông sợi tóc nào cả.
Nhìn thấy các Anh Hùng Chúng Sinh Lâm trở về, trong lòng Lạc Ly có một cảm giác như là những phân thân của mình hình như lợi hại hơn vừa rồi không ít, mạnh mẽ hơn không ít. Trước kia mình rất ít chiến đấu với bọn họ. Chỉ khi trải qua huyết chiến thì bọn họ mới càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Sau mưa bão mới có cầu vồng!
Vậy chiến thôi. Lạc Ly duỗi tay, Tiểu Bạch, Tiểu Thạch, Tiểu Hồng, Tiểu Hôi đều xuất hiện, tham gia chiến đấu. Mặc dù Tiểu Hôi vừa xuất hiện thì đã bị đối phương đánh thành cặn bã thế nhưng Lạc Ly không hề để ý, tiếp tục triệu hồi.
Trận chiến này như lò luyện, có thể ngưng luyện phân thân của mình thêm mạnh hơn!
Đồng thời Lạc Ly cũng không ngừng đi qua đi lại giữa các phân thân, biến hóa thân hình, sau đó thi triển Lưu Ly Sinh Hải, tứ hải đều được tung ra, ngũ hồ oanh tạc, liều mạng tung ra ngũ hồ tứ hải của mình.
Cùng những đòn oanh tạc loạn xạ của các hải vực ngũ hồ tứ hải, Lạc Ly dần dần ngộ ra, trận chiến này, hoàn toàn đáng giá!
Trận chiến này, một vạn hai ngàn phân thân của Thiên Đô sư huynh bất kể bị hao tổn như thế nào thì cũng không thấy số lượng giảm bớt, đội hình trật tự, kết thành đại trận, quá mạnh rồi!
Chớp mắt trôi qua một canh giờ, một tiếng nổ vang dội vang lên, nháy mắt, chiến trường tiêu tán, Lạc Ly cùng Thiên Đô trở lại vị trí cũ, hai người sửng sốt.
Một thanh âm vang lên: “Trận chiến này đã tới mức thôi diễn cực hạn của bản chiến trường, không thể tiếp tục chiến đấu nữa, mời hai vị ngày mai tái chiến!”
Lạc Ly lập tức ngồi lên mặt đất, trút ra một hơi, nói: “Đã nghiền, đã nghiền!”
Thiên Đô sư huynh lắc đầu nói: “Không đã, không đã. Phân thân của ta vẫn còn có chỗ thiếu hụt!”
Lạc Ly nói: “Phải, sư huynh, trong những phân thân của ngươi, có rất nhiều phân thân vô dụng, chỉ để trang trí!”
Thiên Đô sư huynh nói: “Phải, ta phải nghiên cứu lại. Sư đệ, thêm lần nữa chứ?”
Lạc Ly nói: “Nữa, nữa chứ. Ta cũng cảm thấy được lợi không ít!”
Thiên Đô sư huynh nói: “Được, chúng ta tiếp tục thôi, không cần tới diễn võ trường nữa. Cả ngươi với ta đều dùng phân thân Chúng Sinh Lâm. Phân thân của ta có thể không ngừng sinh sôi, mà ta có thể sống lại chúng ba lần. Chúng ta đánh ngoài thật đi thôi.”
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.