Đại Đạo Độc Hành

Chương 578: Thiên hạ Kim Đan đệ nhất nhân! (1)




Nháy mắt, Lạc Ly rơi vào trạng thái mê mang. Trong cơ thể của hắn, Kim Đan biến hóa, tự động diễn sinh!
Thời gian trôi qua từng chút một. Lạc Ly bế quan trong trạng thái đó khoảng ba năm!
Ba năm sau, Lạc Ly đột nhiên trợn mắt, hét lớn một tiếng.
Cùng tiếng hét lớn của Lạc Ly, chỉ thấy trên chín tầng trời Trọng Huyền tông nổ vang một tiếng. Vô tận thiên hỏa ào ào giáng xuống mặt đất, giống như mặt trời rớt khỏi bầu trời.
Nháy mắt, tất cả mọi người trong Trọng Huyền tông đều ngây người, ai nấy đều nhìn lên bầu trời, quan sát thiên địa biến dị. Ngay cả tám đại Phản Hư cũng đều đứng dậy, nhìn lên bầu trời, kinh ngạc không thôi!
Thiên địa dị tượng, thiên hỏa tới bái!
Sau đó đại địa nổ vang, liệt hỏa vô tận phun trào ra khỏi đại địa. Tất cả đan lô ở Trọng Huyền tông đều nổ tung, phun ra vô tận hỏa diễm!
Thế nhưng hỏa diễm này không đả thương người khác, chỉ là thiên địa dị tượng!
Thiên địa dị tượng, địa hỏa tới bái!
Thiên hỏa giáng trần, địa hỏa sôi trào!
Sau đó trên đỉnh đầu của tất cả mọi người ở trong phạm vi Trọng Huyền tông bùng cháy một ngọn lửa. Bất kể là Phản Hư Chân nhất hay là người bình thường, trên đỉnh đầu của mỗi người đều có một ngọn nửa. Ngay cả gà chó linh thú cũng như vậy. Đây là linh hỏa, là Nhân hỏa!
Thiên địa dị tượng, nhân hỏa tới triều!
Nháy mắt, ba ngọn lửa thiên địa nhân dung hợp lại với nhau, một ngọn lửa kỳ lạ trải rộng khắp Trọng Huyền tông.
Tất cả mọi người đều lọt vào phạm vi ngọn lửa này, thế nhưng ngọn lửa này không hề đả thương người khác, giống như không hề có thật, thế nhưng lại có thể nhìn thấy bằng mắt.
Phó Sơn Chân nhất chậm rãi nói: “Thiên địa nhân, tam muội chân hỏa. Đã xảy ra chuyện gì, mau đi tra xét!”
Vừa nói xong thì bùng một tiếng, liệt hỏa hừng hực đốt cháy thiên địa. Thế nhưng ngọn lửa đó chỉ là hư ảo. Cẩn thận cảm thủ thì sẽ thấy đây là ngọn lửa đã cháy rất nhiều năm trước.
Đây là Quá Khứ hỏa, vượt qua thời không, trở về nhân gian!
Thiên địa dị tượng, Quá Khứ hỏa tới triều!
Sau đó lại thêm một tiếng nổ vang, liệt diễm vô tận xuất hiện. Lửa này là Vị Lai hỏa, vượt qua thời không, trở lại hôm nay!
Thiên địa dị tượng, Vị Lai hỏa tới triều!
Ba ngọn lửa Thiên Địa Nhân hợp nhất, hóa thành Tam Muội chân hỏa, cũng chính là Hiện Tại hỏa!
Ba ngọn lửa Quá Khứ, Hiện Tại, Tương Lai xuất hiện.
Chớp mắt ngũ đại dị tượng hợp nhất với nhau. Năm lửa hợp nhất, chính là Hiện Thật hỏa. Là ngọn lửa chân thật nhất trong thiên địa.
Chưởng môn Trọng Huyền tông Trọng Chuy Chân nhất chậm rãi đứng dậy, nói: “Quá khứ, tương lai, hiện tại, ba ngọn lửa này cùng xuất hiện. Không cần tra xét nữa, dị tượng như thế này nhất định là có Phản Hư Chân nhất ngộ đạo thành chân. Mọi người cùng nhau cung nghênh vị đạo hữu đó đi!”
Không một ai tin rằng dị tượng như thế này là dị tượng của Lạc Ly, đều cho rằng đây là dị tượng của Phản Hư Chân nhất!
Đột nhiên giữa thiên địa lại xuất hiện một ngọn lửa khác. Ngọn lửa này hư ảo phiêu miểu, vô ảnh vô hình. Đây chính là hỏa diễm thần kỳ tới từ vực ngoại thế giới ở bên ngoài chín tầng trời, Hư Vọng hỏa!
Thiên địa dị tượng, Hư Vọng hỏa tới bái!
Chân Thật hỏa, Hư Vọng hỏa lập tức dung hợp.
Sáu đại dị dượng dung hợp với nhau, sau đó lại phát sinh dị tượng. Toàn bộ thế giới giống như trở về cõi hỗn mang, đây là Hỗn Độn hỏa, phản phác quy chân!
Thiên địa dị tượng, Hỗn Độn hỏa tới bái!
Chưởng môn Trọng Huyền tông Trọng Chuy Chân nhất nói tiếp: “Xem ra ông trời phù hộ Trọng Huyền tông ta. Chuyện mà chúng ta chuẩn bị bảy ngàn năm chắc chắn trở thành hiện thực. Trọng Huyền tông ta nhất định rầm rộ!”
Tức thì Hỗn Hộn hỏa lại biến đổi, hóa thành ngàn vạn linh hỏa, tản khắp bốn phía, bao trùm thiên địa.
Thiên địa dị tượng, vạn hỏa tới bái!
Cuối cùng tất cả ngọn lửa đều biến mất, chỉ còn lại một ngọn lửa duy nhất. Lửa này chính là lửa, không phải là thứ gì khác, là ngọn lửa chân chính, ngọn lửa thuần khiết nhất, ngọn lửa đơn giản nhất, là ngọn lửa tinh túy nhất vũ trụ.
Thiên địa dị tượng, chân hỏa tới bái!
Sau đó hỏa diễm được sinh ra từ chín đại dị tượng này đều truyền vào trong Kim Đan trong cơ thể Lạc Ly, nháy mắt biến mất.
Lạc Ly chậm rãi đứng dậy, quát:
“Ngũ nhạc tam sơn diễn thiên địa, lưu li bách bảo luyện đan tuyền.
Thiên linh bảo vật sinh viêm đạo, công đức viên mãn hóa nguyên thần!
Trọng huyền thăng tiên đắc vũ lộ, hỗn nguyên đại pháp luyện càn khôn.
Khổ tu bách niên kim ngộ đạo, kim đan nhất lạp định trường sinh.”
Khởi đầu như thế nào thì kết thúc như thế đó!
Lạc Ly kết thành Kim Đan, siêu cấp Đại Đan chân chính!
Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả!
Thiên hạ đệ nhất!
Lạc Ly tấn thăng cảnh giới Kim Đan, dẫn đến cửu đại dị tượng, thế nhưng mọi người không nhìn thấy biến hóa cuối cùng, bọn họ chỉ biết vạn hỏa tới bái Trọng Huyền tông, thiên địa bát biến!
Tin tức này giống như lốc xoáy, chỉ trong một tháng đã nhanh chóng truyền khắp Tu Tiên Giới. Từ Trung Nguyên núi Côn Luân tới Liêu Đông, Sở Nam, đến Miêu Cương, Cao Tàng, đến Bắc Hải Tây Hải, đến vực ngoại thế giới. Thậm chí đến cả Đại Phạm Chân Giới. Thiên hạ đều biết.
Thế nhưng bọn họ không biết rốt cuộc vì sao lại có thiên địa bát biến, ngay cả tám đại Phản Hư của Trọng Huyền tông cũng không biết dị tượng này tới từ đâu.
Không một ai cho rằng một Trúc Cơ nho nhỏ tấn thăng Kim Đan lại khiến cho thiên địa biến dị như thế. Không ai cho rằng Lạc Ly có thể dùng chín mươi Thiên giai linh vật để luyện thể, có thể nắm giữ sức mạnh đạo đức trong truyền thuyết.
Đây là thói quen sức mạnh, bóng râm dưới ánh đèn. Không ai phát hiện ra bí mật của Lạc Ly.
Mặt khác đây chỉ là thiên địa dị tượng, không để lại dấu vết để truy tìm cho nên dù muốn tìm Lạc Ly thì cũng không tìm thấy.
Không ai biết chân tướng, thế nhưng chuyện mà không ai biết thì mới là chuyện thần bí nhất. Tất cả mọi người đều cho rằng chuyện này là do Trọng Huyền tông gây ra. Vô số lời đồn nổi lên bốn phía, khắp cả đại địa đều bị sương mù bao phủ.
Gió thổi mưa giông trước cơn bão!
Núi Côn Luân, đỉnh Cửu Nhận. Trên này có cửu thiên cương phong vô tận mà ngay cả Tiên Nhân cũng khó chịu nổi. Thế nhưng lại có một lão giả đứng ở ngọn cao nhất, hứng lấy cửu thiên cương phong. Hắn đã đứng ngước đầu nhìn trời ở nơi đó một tháng rồi. Trên gương mặt của hắn không ngờ có tới mười hai con mắt, trong mỗi con mắt đều mơ hồ có thể nhìn thấy phong vân biến ảo, thiên địa phản phục. Hắn đang nhìn trời xem sao!
Hồi lâu sau, hắn lắc đầu, chậm rãi nói: “Lần này Trọng Huyền tông sẽ không thành công, thời cơ chưa tới. Làm theo kế hoạch của bọn họ thì căn bản không thể đánh ra thông đạo thăng tiên, nối liền hai giới Tiên – Người. Bọn họ quá nóng vội rồi!”
Vừa nói xong, trong một đại điện trên núi Côn Luân, Kiếm Thần đứng lên, chậm rãi nói: “Đa tạ Thiên Tinh sư thúc nhìn trời xem sao!”
Lão giả trả lời: “Được rồi, mệt chết ta đi mất. Ta muốn nghỉ ngơi thật tốt. Trong vòng trăm năm đừng quấy rầy gì tới ta!”
Lão giả Phản Hư Chân nhất đó thở dài một tiếng, rời khỏi đỉnh Cửu Nhận, biến mất không còn tăm tích!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.