Đại Đạo Độc Hành

Chương 575: Năm đó Bưu ca nay Hổ Hành! (1)




Hàn Hổ Hành nói: “Không được, sư phụ ta nói bất kể là bạn tốt hay người thân. Nếu như tới đây mua pháp bảo thì phải dẫn đến toàn bộ cửa hàng, để các ngươi so sánh, cuối cùng mới tới cửa hàng nhà mình. Có cái so sánh như vậy mới là già trẻ không gạt. Nếu như ta dẫn ngươi tới đó ngay, ngươi e ngại mặt mũi, tương lai sẽ oán thầm ta.”
Lạc Ly gật đầu. Sư phụ của Hàn Bưu rất lợi hại. Người ta không sợ ngươi so hàng với hàng. Người ta rất tự tin. Đây mới là vương đạo kinh doanh.
Cứ như vậy, Lạc Ly bắt đầu được Hàn Bưu dẫn đi xung quanh phường thị.
Hàn Bưu dẫn vào từng cửa hàng một. Trước tiên là đi vào một cửa hàng luyện chế tinh thiết. Cửa hàng này vô cùng xa hoa, vô cùng đại khí, trên cửa là ba chữ Thiên Chùy Lâu rõ to. Hắn nói với Lạc Ly:
“Đây là Thiên Thành nhất mạch của Trọng Huyền tông ta. Bọn họ giỏi cấu tạo chỉnh thể nhất, pháp bảo thành hình chỉ trong một lần. Nếu như muốn luyện chế pháp bảo cỡ lớn thì ngươi tìm bọn họ là thích hợp nhất.”
Hàn Bưu rất có mặt mũi, chưởng quầy tiệm này cố ý đi ra tiếp đãi, dâng lên linh trà. Lạc Ly nói ra vài món pháp bảo mà mình cần, cuối cùng đưa lên hơn ba mươi cái. Lạc Ly chọn từng cái một, nhìn trúng một cái trong số đó, hỏi giá. Pháp bảo ở nơi này quả nhiên tinh túy hơn bên ngoài gấp nhiều lần, rất là thần diệu. Thế nhưng giá cả lại cao hơn ba phần!
Chọn xong, rời khỏi nơi này. Bên ngoài khói bụi dày đặc, bỗng dưng ở hư không phía đông nam xuất hiện một ngọn gió lốc thật lớn, cuồng phong thổi quét bốn phía, quét sạch thiên địa. Khói bụi trên đại địa đều bị thổi tan hết. Cả vùng thiên địa lại trở nên trong sáng.
Toàn bộ tu sĩ trên đường cái đều cởi pháp thuật bảo vệ, tất cả phàm nhân tháo mặt nạ xuống, mở to miệng hô hấp không khí mới mẻ.
Lạc Ly nói: “Khói bụi đã hết rồi!”
Hàn Hổ Hành nói: “Không có tác dụng đâu. Qua một phút nữa thì lại xuất hiện. Mỗi canh giờ thổi sạch chỉ có thể giữ trong sạch một phút này mà thôi.”
Lạc Ly nói: “Không có cách nào hay sao?”
Hàn Hổ Hành nói: “Không có. Tám vị đại huynh nghĩ ra rất nhiều cách, thậm chí có người đề nghị một phút quét một lần, thế nhưng dao động nguyên khí quá lớn cũng không tốt với thân thể của mọi người.
Sau này Phó Sơn đại huynh nói. Dù chúng ta thổi bay khói bụi đi thì nó cũng chỉ bị thổi tới nơi khác, cũng sẽ có người hít vào. Thiên hạ này nào có chuyện thập toàn thập mỹ, làm sao có chuyện chuyện tốt đều là của ngươi. Có lợi nhất định có hại. Mọi người cứ coi như là tu luyện, là lời cảnh tỉnh của ông trời dành cho chúng ta!”
Lạc Ly gật đầu nói: “Nói hay!” Không có cách giải quyết, chỉ có thể nói sao cho dễ nghe hơn.
Hàn Hổ Hành nói: “Thật ra khói bụi này không lợi hại đến như thế. Mấy ngàn năm trước chỉ có một chút mà thôi. Thế nhưng gần đây, Trọng Huyền tông càng ngày càng lớn mạnh. Lúc này đang đứng thứ mười một trong bảng xếp hạng thượng môn, chỉ còn kém một chút nữa thì có thể bước vào mười hạng đầu thì khói bụi trở nên nghiêm trọng tới tình trạng này!”
Hai người cười cười nói nói, lại đi tới một cửa hàng. Nhìn cửa hàng này rất giống dòng nước đang chảy, vô cùng tự nhiên, trước cửa có ba chữ lớn: “Thủy Tạ Đường”.
Đi vào trong đó cũng được chiêu đãi nhiệt tình, Hàn Hổ Hành nói: “Đây là Thủy Lưu nhất mạch của Trọng Huyền tông chúng ta. Bọn họ sử dụng thủy pháp luyện khí, tẩy sạch tạp chất của pháp bảo, có đặc sắc riêng của mình!”
Lạc Ly nhìn quanh nơi này, loay hoay nửa ngày mới đi tới nhà kế tiếp!
Cứ như thế, được Hàn Hổ dẫn dắt, Lạc Ly đã đi tham quan cả ngày nhưng vẫn chưa thăm hết tất cả cửa hàng.
Càng đi thì Lạc Ly càng bội phục. Trọng Huyền tông quả nhiên là tông môn luyện khí đệ nhất thiên hạ. Thủ đoạn luyện chế pháp bảo của bọn họ đúng là không thể tưởng tượng. Pháp bảo được luyện ra, cái nào cái đấy đều có đặc sắc riêng, không có tốt nhất, chỉ có tốt hơn, Lạc Ly nhìn mà chóng mặt!
Đến ngày hôm sau, Lạc Ly lại được Hàn Hổ Hành dẫn quanh một vòng. Đến ngày thứ ba thì mới coi như đi hết. Hàn Hổ Hành dẫn Lạc Ly đi tới một cửa hàng.
Cửa hàng này nằm trên con đường sầm uất nhất. Nhìn qua không có vẻ xa xỉ như những cửa hàng trước đó mà chỉ là một phòng gạch đá bình thường. Thậm chí khi xem qua thì như phủ đầy tro bụi. Nhưng thực ra nơi này lại không hề có một chút bụi bặm. Đây chính là vết tích của sương gió thời gian.
Hàn Hổ Hành nói: “Kiếm Tuyệt Hậu, đây chính là cửa hàng của sư phụ chúng ta, tương lai nơi này sẽ là của ta!”
Lạc Ly nói: “Không tệ, không tệ, phản phác quy chân, ẩn chốn thành thị, cửa hàng này tên gì?”
Hàn Hổ Hành nói: “Chưa đặt tên, thế nhưng tu sĩ ở nơi này đều gọi nó là lão điếm!”
Hàn Hổ Hành dẫn Lạc Ly vào cửa hàng. Bên trong cũng vo cùng giản dị. Trên vách tường ở nơi này không treo gắn vật trang trí hay thương phẩm. Chỉ có một lão già cầm thiết chùy trong tay, đứng trước lò thiết nghiên cứu gì đó.
Hàn Hổ Hành nói: “Sư phụ, đây là huynh đệ của con, Kiếm Tuyệt Hậu…”
Lão già cất thiết chùy, nhìn Lạc Ly, Hàn Hổ Hành nói: “Đây là sư phụ của ta, Huyền Phác chân nhân.”
Lạc Ly nói: “Tại hạ Hỗn Nguyên tông Lạc Ly, ra mắt Huyền Phác tiền bối!”
Người này tuyệt đối có quan hệ với Hỗn Nguyên tông cho nên Lạc Ly không giả bộ với hắn, báo thẳng tên của mình.
Huyền Phác chân nhân nhìn Lạc Ly nói: “Lạc Ly… đệ tử của Hổ Thiện đại ca. Phi Thiên Tàng Hình Cửu Độ Chân Linh Kiếm xài được chứ?”
Quả nhiên là có liên quan, Lạc Ly nói: “Xài được, xài được. Tịch Chiếu tổ sư đã được siêu độ rồi!”
Huyền Phác chân nhân gật đầu, nói: “Nhất mạch này của chúng ta gọi là Chân Luyện. Chúng ta luyện bảo lấy người là chủ, căn cứ vào thể chất cùng pháp thuật, tính cách của từng người mà định chế pháp bảo. Không cần ngươi thích ứng pháp bảo mà là để pháp bảo thích ứng ngươi.
Nói đi, ngươi cần pháp bảo gì?”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Tiền bối, ta cần một số pháp bảo để dung hợp sau khi Lưu Ly Hải đại thành!”
Huyền Phác chân nhân gật đầu, nói: “Chuyện này thì đơn giản. Ngươi cứ nói tên cho ta, ta sẽ làm giúp ngươi. Ta sẽ sử dụng Thiên Lô Quy Nguyên Chân Chùy Định Thần Pháp của Trọng Huyền Chân Luyện nhất mạch. Một lò pháp khí này được luyện chế ra cùng lúc với nhau, trời sinh có tâm tính cùng đặc tính, đến khi đó đại hải vực Ngũ Hồ Tứ Hải được chúng nó dung hợp thành sẽ mạnh hơn đại hải vực do ngươi dung hợp linh ta linh tinh mà ra gấp ba phần!”
Lạc Ly nói: “Như vậy thì tốt quá, cám ơn tiền bối!”
Huyền Phác chân nhân nói: “Thế nhưng ngươi cần phải chuẩn bị tâm lý. Luyện chế pháp bảo như thế này, cùng là Tứ giai nhưng sẽ mạnh hơn Tứ giai khác ba phần. Đương nhiên giá cũng đắc hơn một nửa. Hơn nữa số lượng luyện chế pháp bảo trong một lò càng nhiều thì tài liệu cần thiết càng mắc, thậm chí có khả năng gấp đôi giá bình thường.”
Lạc Ly nói: “Linh thạch không thành vấn đề, tiền bối cứ làm đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.