Đại Đạo Độc Hành

Chương 565: Vấn lộ xích lĩnh hướng trọng huyền! (1)




Hòa thượng Phật tông này am hiểu ảo thuật nhất, muốn cái gì thì có thể biến hóa ra cái đó. Bọn họ ngồi trong nhà tranh cũng có thể sử dụng ảo thuật biến thành cung điện, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn làm cái gì thì làm cái đó. Khi bọn họ đạt tới La Hán vị, tương đương với Trúc Cơ thì hoàn toàn có thể huyễn hóa ra một thế giới của riêng mình. Thậm chí có thể dùng ảo thuật thay đổi vật chất có thật. Nhất niệm khởi vạn vật chi chân. Đạt tới trình độ tráo giả thành thật.
Đệ tử tông này không ra núi thì thôi mà chỉ cần rời khỏi núi thì đều là hòa thượng mạnh mẽ cực điểm, có thể thay trời đổi đất, huyễn hóa mọi thứ!
Khi bọn họ đạt tới cảnh giới Bồ Tát, tương đương với Nguyên Anh thì có thể huyễn hóa bảo vật, dùng niệm luyện bảo. Hơn nữa pháp bảo này là có thật, không khác gì với pháp bảo bình thường!”
Lạc Ly nói: “Lợi hại vậy sao, nghĩ một cái là có thể luyện ra pháp bảo?”
Xích Lĩnh chân nhân nói: “Nào dễ dàng như thế, cũng cần phải trả giá. Thế nhưng pháp bảo của Chân Phật tông do huyễn hóa mà ra nên rất kỳ dị, có diệu dụng vô tận, không như pháp bảo của những môn phái khác luyện ra.
Ba môn phái này, ta đều có bằng hữu, ta có thể viết giúp ngươi một lá thư, ngươi đi tìm bọn họ, có bọn họ dẫn đường thì ngươi có thể mua pháp bảo ngươi cần mà không bị chặt chém!
Lạc Ly, ngươi muốn đi nơi nào?”
Lạc Ly nói: “Sư thúc, ta muốn đi hết!”
Xích Lĩnh chân thân thở dài một tiếng, nói: “Được rồi, ta viết cho ngươi ba lá thư, ngươi muốn đi đâu thì đi đó!”
Lạc Ly nói: “Sư thúc, chỗ nào thì gần?”
Xích Lĩnh chân nhất nhắm mắt suy nghĩ, trả lời: “Chân Phật tông ở Quan Tây địa vực, Tạo Hóa tông ở Mạc Bắc địa vực. Trọng Huyền tông gần nhất, ở Trung Nguyên Kinh Châu địa vực!”
Lạc Ly nhận lấy ba bức thư, lẩm bẩm: “Trung Nguyên Kinh Châu địa vực Trọng Huyền tông!”
Xác định mục tiêu, Lạc Ly chuẩn bị xuất phát. Thế nhưng lần này rời đi không biết khi nào thì mới có thể trở lại. Trước khi đi, hắn đi dạo một vòng xung quanh Linh Điệp tông.
Trong lúc vô ý đã đi tới Thoát Xá viện, hàn huyện một hồi với viện chủ Tư Đồ Nhã, đột nhiên phía xa có người hô:
“Đưa hàng, đưa hàng!”
Tư Đồ Nhã nói: “Buổi sáng đã đưa rồi sao còn đưa nữa chứ?”
Đệ tử Thanh Tịnh Các nói: “Tiền bối, các chủ chúng ta vừa phát hiện đưa thiếu bốn con Thiết Giáp Mô, thật ngại!”
Tư Đồ Nhã nhíu mày nói: “Tên Vương Tiềm này đúng là phế vật!”
Lạc Ly nói: “Có chuyện gì?”
Tư Đồ Nhã nói: “Tên Vương Tiềm này chính là thân thích của Hàn Hải Chân quân, hai năm trước đi cửa sau trở thành quản sự Thanh Tịnh các, thế nhưng tường xuyên làm việc thất trách, hàng hóa không đủ, lại còn giao hàng rất muộn!”
Lạc Ly nói: “Thì ra là như vậy, trở về ta sẽ nói với Phương Ánh Tuyết. Để ta đi siêu độ bốn con Thiết Giáp Mô đó vậy!”
Đây là bốn thiện công, Lạc Ly vui vẻ đi giết heo.
Hắn cầm pháp đao đi tới trước mấy con Thiết Giáp Mô đó thì sửng sốt.
Hắn lập tức sử dụng thần nhãn quan sát, trong bốn con Thiết Giáp Mô này lại có một con do tu sĩ biến thành, nhìn chẳng khác thì đồ thiệt, hoàn toàn không có sơ hở nào cả.
Chỉ tiếc thần nhãn của Lạc Ly lập tức nhìn ra dấu vết!
Nháy mắt, Lạc Ly biết vì sao ba năm nay Thất Sát tông lại không ra tay, hóa ra bọn họ đang trà trộn vào Linh Điệp tông. Có lẽ Vương Tiềm là người của họ, hắn cố ý đưa hàng tới muộn để chờ mình đi tới đâu thì sau đó sẽ đưa đám Thiết Giáp Mô tới đó!
Nếu như mình tới đây giết heo thì đây là cơ hội ám sát, nhất kích tất sát!
Đúng là ác độc. Nếu như Lạc Ly không có thần nhãn thì hôm nay chính là ngày chết của hắn.
Lạc Ly mỉm cười, bắt đầu siêu độ. Thế nhưng Lạc Ly cố ý tránh Thiết Giáp Mô đó, siêu độ ba con Thiết Giáp Mô kia trước.
Cuối cùng đi tới phía trước con Thiết Giáp Mô đó, hắn tiếp tục niệm kinh:
“Trần quy trần, thổ quy thổ, sinh chung tương tử, linh chung tương diệt, vạn vật chung tương tiêu vong, tại huy hoàng, bất quá nhất hoàng thổ phủng thanh hôi 1 nhân sinh bách niên, như nhược nhất mộng, khởi hữu vĩnh hằng bất diệt giả, tịch dương mạt thế, kinh phố khả văn, bất quá quang âm nhất sát...”
Sát thủ đó ra tay, tung ra đòn mạnh nhất về phía Lạc Ly.
Hắn chuẩn bị một kích này đã hai năm rồi, muốn đánh chết Lạc Ly.
Thế nhưng nháy mắt thân thể của hắn mềm nhũn, không thể hành động được, cả người trở nên già nua, không còn sức lực. Trong tích tắc đó, Lạc Ly ra tay, là Liên Y Thanh Bình Sát!
Lạc Ly ra tay, cầm lấy pháp đao đâm vào hậu môn của Thiết Giáp Mô, cũng như đâm vào hậu môn của sát thủ, xuyên thủng tới trước ngực, sát thủ lập tức hét thảm một tiếng.
Lạc Ly mỉm cười, cầu người được người, ngươi đã muốn làm heo thì ta tiễn ngươi thăng thiên!
Một đao đâm chết!
Thiết Giáp Mô kêu thảm rung trời, mọi người kinh ngốc, sao heo lại biến thành người rồi!
Lạc Ly mỉm cười, không giải thích.
Vương Tiềm quả nhiên sợ tội chạy trốn. Hắn đưa tiểu thiếp tam phòng của Hàn Hải Chân quân bảy ngàn linh thạch, bắt cầu quan hệ, quả nhiên là nằm vùng của Thất Sát tông. Cái chết ngoài ý muốn của quản sự trước đó cũng do bọn họ gây ra.
Ám sát kết thúc, Lạc Ly ở lại Linh Điệp tông ba ngày. Ba ngày sau, Lạc Ly chuẩn bị hành trang xong xuôi, rời khỏi Linh Điệp tông. Lúc xuất hành, vô số tu sĩ Linh Điệp tông đi tiễn biệt hắn!
Phương Ánh Tuyết níu chặt lấy tay Lạc Ly, bịn rịn chia tay. Ba hôm nay, Lạc Ly ngày ngày triền miên với nàng. Lần này rời khỏi, không biết năm nào tháng nào thì Lạc Ly mới có thể trở lại.
Lạc Ly nói với Phương Ánh Tuyết: “Lần này ta đi Đại La ma tông tìm hảo hữu, thám hiểm thiên hạ, mười năm sau ta nhất định sẽ quay về!”
Phương Ánh Tuyết gật đầu nói: “Tướng công, ta sẽ bảo vệ tốt gia nghiệp của chúng ta!”
Lạc Ly cũng gật đầu nói: “Ta đi đây, bảo trọng!”
Sau đó hắn phất tay với mọi người ở phía sau rồi lập tức sử dụng Tứ Cửu Độn Thuật, nháy mắt biến mất.
Phi xa đã nổ tung, không thể khống chế phi xa tiêu sái rời khỏi, cho nên chỉ có thể độn đi.
Sau khi tấn thăng thành tiên thân, Tứ Cửu Độn Thuật lại có tiến bộ. Từ một bước một trăm năm mươi dặm biến thành hai trăm dặm, đi liền năm bước thì có thể độn ra ngoài ngàn dặm. Pháp thuật này có thể dùng để chạy trốn hoặc đi đường, đúng là vô thượng đại pháp!
Lạc Ly bước liền hai bước, lúc này đã đi ra bốn trăm dặm. Sau đó mỉm cười, không đi tiếp về phía trước nữa. Hắn nói dối Phương Ánh Tuyết với mọi người là mình đi Đại La ma tông!
Chỉ có Xích Lĩnh chân nhân biết chỗ Lạc Ly muốn đi. Hắn muốn đi Trung Nguyên địa vực tới Trọng Huyền tông ở Kinh Châu.
“Thất Sát tông, các ngươi hãy đi chuẩn bị ở Đại La ma tông đi thôi. Đến đó mà chờ, lão tử mới không thèm đi tới đó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.