Đại Đạo Độc Hành

Chương 220: Trong môn quy củ giảng phương viên! (1)




“Trong đó chúng ta có đủ bí tịch cơ sở của tứ đại bàng môn ở Xương Châu các ngươi, thậm chí còn đủ hơn bọn họ, thế nhưng bí tịch hạch tâm như Khí Thôn Thiên Địa của Thôn Thiên Giáo, Cửu Chuyển Thập Thành Công của Cửu Chuyển tông, Vạn Viêm Hỗn Độn Quyết của Viêm Ma tông, ở chỗ chúng ta không có, có lẽ trong nội môn có, ta đây cũng không biết.
Những bí tịch đó không phải cho các ngươi tu luyện miễn phí mà cần giá trị cống hiến môn phái để đổi.
Các ngươi thuộc về đệ tử vừa mới nhập môn, là trường hợp đặc biệt của môn phái, các ngươi có thể lựa chọn miễn phí hai bản bí pháp, sau hai bản thì cần phải trả giá trị cống hiến môn phái để đổi lấy.
Hơn nữa Tàng Kinh Các có quy định, nhằm tránh đệ tử ham ăn ăn nhiều không nuốt trôi, mỗi nửa năm các ngươi chỉ có thể chọn hai bản bí tịch, sau khi tu luyện bí tịch đó đại thành hoặc tu luyện bất thành, chọn từ bỏ thì mới có thể chọn bí tịch mới!
Mặt khác, bí tịch Tàng Kinh Các chỉ cho phép cá nhân tu luyện, không được truyền thụ người khác, khi chọn bí tịch sẽ phải thề, vi phạm lời thề, tất chịu lời thề phản phệ.
Người khác này bao gồm thân nhân bằng hữu ở quê nhà các ngươi, con cháu đời sau của các ngươi, thế nhưng đây không phải tuyệt đối, chỉ cần các ngươi hoàn thành nhiệm vụ tương ứng hoặc hiến tài vật thì có thể thay đổi linh hoạt.”
Lục Chu mở miệng hỏi: “Xin hỏi Kim chấp sự, làm sao có được giá trị cống hiến môn phái?”
Kim chấp sự trả lời: “Đây là nhiệm vụ cùng trách nhiệm tương ứng của các ngươi!
Để có giá trị cống hiến môn phái thì các vị cần hoàn thành nhiệm vụ môn phái tương ứng, hoặc hiến linh thạch, kỳ hoa, dị thủy, trân cầm, dị thú, công pháp, mật lục, linh đan, diệu dược vân vân... để đổi lấy.
Nhiệm vụ môn phái, có nhiệm vụ rất đơn giản, ví như truyền tin, ví như sửa sang kho hàng, chỉ là hoạt động tay chân, cũng là một loại tu luyện, chủ yếu để mọi người đổi mồ hôi lấy, biết những thứ này không phải dễ dàng có được.
Thế nhưng những nhiệm vụ môn phái đó có giá trị cống hiến môn phái rất ít, chỉ có vài điểm, nếu các ngươi muốn có lượng lớn giá trị cống hiến môn phái thì phải hoàn thành một ít nhiệm vụ môn phái nguy hiểm.
Có giá trị cống hiến môn phái, các ngươi có thể hưởng thụ phúc lợi đãi ngộ của ngoại môn dành cho các ngươi, sẵn nói một câu, giá trị công hiến môn phái có thể thế chỗ cho linh thạch, mà cửu quan thí luyện cũng cần các ngươi giao nộp giá trị cống hiến môn phái tương ứng thì mới có thể tham gia!”
Kim quản sự nói: “Tốt lắm, nói cho các ngươi môn quy cuối cùng!
Đầu tiên, không cho các đệ tử trong phái tranh đấu lẫn nhau, nếu có tranh đấu thì phải đến đấu kỹ tràng, ở nơi đó chiến đấu bất luận sinh tử, nhưng nếu ở ngoại môn Hôn Nguyễn tông thì tuyệt đối không được tranh đấu, những kẻ tự tiện tranh đấu, sử dụng thủ đoạn kích động đối phương, một khi tra ra, lập tức đuổi, nhẹ thì phế bỏ tu vi, nặng thì đánh vào luân hồi.
Tiếp theo, mọi người dưới Trúc Cơ, không cho phép ở Tuyên Châu tự mở động phủ, có việc có thể xin phép ở bên ngoài, nhưng không cho mở động phủ. Mặt khác ở yêu bài có bốn mươi chín hạng môn quy, mọi người trở về đọc thuộc lòng.
Cuối cùng, phía trên Tuyên Châu, có rất nhiều cấm địa, mọi người tu vi không đủ không nên xông loạn, nếu không đi vào không đi ra được, hàng năm đều có đệ tử đi loạn chết ở cấm địa, ở Yêu Bài, có một phần bản đồ pháp tức, mời mọi người nhớ kỹ.
Vô luận là nguyên nhân gì, Thông Thiên Phong huyễn tượng dưới ngàn dặm đất, không cho nhích tới gần, nếu không trời giáng lôi phạt, hình thần câu diệt.
Còn có một chuyện cuối cùng, mỗi người các ngươi ở chỗ này đều có một phân số bí mật, đối với các ngươi là giữ bí mật, tốc độ tu luyện của các ngươi, thái độ tu luyện, tiến triển tu luyện, hoàn thành nhiệm vụ, hoàn thành trình độ, số lượng vật phẩm hiến dâng, một chút biểu hiện chỗ này, sẽ có ngoại môn pháp linh tiến hành phán đoán phân tích, sau đó tiến hành cho điểm, mỗi tháng, sẽ đào thải ba mươi người có phân số thấp nhất, hoặc là sẽ như đệ tử mới vào, bảy người thấp nhất trong danh sách sẽ bị loại bỏ, sẽ ghi rõ ra vị trí mà các ngươi nhượng ra ở trên bia đá.
Chuyện ước chừng cứ như vậy, còn có gì không rõ, các ngươi có thể tìm tới ta. Hoan nghênh chư vị tới Hỗn Nguyên tông, chúng ta cùng nhau cố gắng lên.”
Nói xong, Kim quản sự gật đầu, lúc này phía ngoài đi vào mười người đệ tử, năm nam năm nữ chia ra hướng đám người Lạc Ly thi lễ chào hỏi, Lạc Ly rối rít hoàn lễ.
Kim quản sự nói:
“Các ngươi có thể lựa chọn một người bọn hắn làm hướng đạo, bọn họ sẽ nói cho ngươi biết cụ thể hết thảy chuyện, đây chính là nhiệm vụ đơn giản nhất môn phái, được rồi, chúc các vị có thể một bước lên trời, tiến vào nội môn.”
Nói xong quản sự quay đầu rời đi, mười người kia ở lại chờ bọn họ lựa chọn, bất tri bất giác tất cả mọi người đưa ánh mắt tập trung ở trên người Lạc Ly, đợi chờ hắn lựa chọn!
Lúc này một đại hán trong những người kia nói: “Huynh đệ cho chút mặt mũi, nhiệm vụ mới ba điểm này kiếm cũng không dễ dàng.”
Lạc Ly cười một tiếng, nói: "Vậy thì nhờ cậy sư huynh rồi!”
Những người khác rối rít lựa chọn, còn lại ba ngoại môn đệ tử cuối cùng không có ai lựa chọn thất vọng rời đi!
Ở dưới sự hướng dẫn của đại hán kia, bọn người Lạc Ly đi ra ngoài cửa, đại hán tên là Diệp Huyền, đến từ Lương Châu đại lục. Hắn rất khéo nói, dưới sự hướng dẫn, Lạc Ly đi ra đường lớn, xuyên qua quảng trường, đi tới một chỗ đất u tĩnh!
Bên ngoài cửa, những thứ phòng ốc đều là tiểu lâu hai tầng, mọi người chiếm diện tích năm mươi trượng, tiểu lâu chắc chắn trang nhã cũng là đá hoa cương đá cẩm thạch chờ thêm tốt vật liệu bằng đá xây dựng mà thành, có vài tiểu lâu không có chút nào trang tu, mộc mạc dị thường, lại có tiểu lâu trang tu xa hoa vô cùng, người hầu một đống, thậm chí có cô gái tuyệt đẹp ẩn ẩn như hiện.
Những tiểu lâu mộc mạc kia cũng là môn phái Tầm Linh tông bên ngoài Hỗn Nguyên tông, khắp nơi tìm được mầm tu tiên, đạt tới chỗ này tu tiên. Bọn họ vô luận đến từ gia đình nghèo khổ hay giàu có, nhưng là, đối với tu tiên xem ra đều là người nghèo.
Những thứ trang thu xa hoa là chỗ tu tiên của đệ tử ngoại môn, rất nhiều cũng là vương thất thành viên trong phạm vi thế lực Ngũ Châu các quốc gia của Hỗn Nguyên tông, có công tử gia tộc nhà giàu tu tiên, những chi nhánh phái tinh hoa đệ tử, cho nên ở chỗ này cũng muốn hưởng thụ như thế.
Những thứ này hưởng thụ nhưng không chỉ là đơn thuần hưởng thụ đơn giản như vậy, muốn Hỗn Nguyên tông ngoại môn sử dụng người ở, phi thiếp, chỉ có hai biện pháp, một là thuê Tuyên Châu phàm nhân bản địa, hai là tự mình từ nhà mang đến.
Phàm nhân bản địa cũng là đệ tử Hỗn Nguyên tông lúc trước lưu lại đời sau, bọn họ không có linh căn tu tiên, nhưng mà tổ tông có công với Hỗn Nguyên tông, thì phải lấy chỗ ở Tuyên Châu này sinh sôi nảy nở, bất quá chỉ qua năm đời, nếu như sau năm đời, còn không có linh căn tu tiên, vậy cũng chỉ có rời Tuyên Châu đi ra bên ngoài Ngũ Châu sinh sống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.