Đại Đạo Độc Hành

Chương 202: Khinh trọng khô vinh thiên đạo ngân! (1)




Nhìn bốn chữ này, Lạc Ly lòng có linh tê, khó trách khí hải của mình lại mở rộng, đều là ích lợi do bốn chữ này mang tới, một chữ mở rộng khí hải của mình một lần, chính vì thế khí hải của mình mới biến thành dáng vẻ như thế này.
Vốn khi Lạc Ly tiến vào Luyện Khí tầng thứ sáu thì dung lượng khí hải của hắn tương đối kinh khủng, tương đương với tu sĩ Luyện Khí tầng thứ tám. Biến hóa như thế này, khí hải của Lạc Ly liền tương đương với tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn, Lạc Ly không khỏi nhíu mày, không biết điều này là tốt hay là xấu?
Nghĩ lại nghĩ, Lạc Ly dừng việc tu luyện, đi tìm Vương Ngũ sư huynh thỉnh giáo việc này.
Vương Ngũ nghe Lạc Ly kể lại, sau đó tỉ mỉ xem xét khí hải bên trong cơ thể của Lạc Ly, thần sắc hoảng hốt, nhìn Lạc Ly, không biết nói gì mới phải!
Cuối cùng, hắn mới nói:
“Lạc Ly, Lạc Ly, nên nói như thế nào đây? Nói như thế nào đây?
Trước hết, bốn cái phù lục này, là cơ duyên của ngươi, chúc mừng ngươi!”
Vương Ngũ nói tiếp:
“Bốn chữ này chính là mảnh nhỏ của thiên địa pháp tắc, áo nghĩa chứ đựng trong đấy gọi là thiên địa pháp tắc, cũng chính là lực lượng căn bản nhất của thiên địa, muốn nắm giữ một chút, đều cần cơ duyêt thật lớn.
Không thể ngờ ngươi chỉ mới Luyện Khí kỳ mà đã cảm ứng được mảnh nhỏ của thiên địa pháp tắc, theo ngươi tu luyện, cảnh giới tăng lên, thiên địa pháp tắc này vô cùng có ích với ngươi!
Còn việc khí hải tăng lên, điều này đối với tu sĩ mà nói thì cũng ích lợi vô cùng. Ngươi bây giờ là Luyện Khí tầng sáu mà đã tương đương với Luyện Khí đại viên mãn. Chờ khi ngươi tiến vào Luyện Khí đại viên mãn thì tương đương với tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Chờ ngươi Trúc Cơ thành công, Trúc Cơ tầng thứ nhất liền tương đương với tu sĩ Trúc Cơ tầng thứ bảy!
Đây là chuyện tương đối khó gặp, chân khí là căn bản của tu sĩ, có thể nói ngươi đã chiếm hết ưu việt!
Thật ra không chỉ mình ngươi như thế, ta biết ít nhất ba mươi mốt thượng môn có bí pháp như thế này, đặc biệt là mấy đại tông môn đặt song song với Hỗn Nguyên Tông chúng ta, thậm chí còn lợi hại, còn biến thái hơn ngươi nữa.
Bọn họ là tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn nhưng số lượng chân khí lại tương đương với Trúc Cơ kì tầng thứ chín, cho nên ngươi như thế này là tốt!”
Nói tới đây, Vương Ngũ dừng miệng, giống như đang sắp xếp câu chữ!
Lạc Ly nói: “Sư huynh, ngươi nói đi, nói tác hại đi! Ta có thể chịu được, khi ngươi bắt đầu nói mấy câu kia, ta đã biết phía sau nhất định còn tiếp!”
Vương Ngũ cười ha ha, nói: “Phải, trạng thái này của ngươi, ở tu tiên giới có một thuật ngữ chuyên môn, gọi là Vạn Thế Chi Cơ! Đối với những tông môn đó, chính là trạng thái luyện khí tốt nhất!
Thế nhưng với Hỗn Nguyên Tông chúng ta, lại là kém cỏi nhất!”
Vương Ngũ thoáng nhìn ra phía xa, tiếp tục nói:
“Bảy nhà Hỗn Nguyên Tông chúng ta đều lấy bản thân xây ngũ pháp thánh địa, cung cấp nguyên khí, lượng chân khí ẩn chứa trong cơ thể chúng ta, không có ý nghĩa quá lớn với chúng ta, ít nhất dưới Kim Đan kỳ, không có bao nhiêu ý nghĩa!
Lúc này khí hải của ngươi mở rộng, lượng chân khí tăng mạnh, điều này cũng tương đương, ngươi muốn tăng cảnh giới thì phải hấp thu thêm nhiều chân khí. Điều này sẽ khiến ngươi tăng cảnh giới chậm lại, mà tu sĩ Luyện Khí kì ở Hỗn Nguyên Tông, sứ mệnh lớn nhất là nhanh chóng tăng cảnh giới. Tiến vào Trúc Cơ kì, tu luyện Hỗn Nguyên Thất Pháp.
Biến hóa của ngươi, đối với tu sĩ tông môn khác là phúc, đối với Hỗn Nguyên tông chúng ta là họa! Ngươi cần phải cố gắng gấp người thường mười sáu, thậm chí hai mươi mấy lần. Như thế mới có thể đuổi kịp tu sĩ bình thường ở Hỗn Nguyên tông.
Thế nhưng, cơ duyên mà ngươi nhận được sẽ khiến ngươi thoải mái phá quan, tấn thăng cảnh giới! Mặt khác, chờ khi ngươi đạt tới cảnh giới Kim Đan, có lẽ sẽ khác, nói cho cùng, ta cũng chỉ mới ở cảnh giới Trúc Cơ. Cao thâm hơn, ta không hiểu!”
Nghe như vậy, Lạc Ly cắn môi, không biết nói gì cho phải! Tự hỏi lòng mình:
“Tại sao lại như thế, phải làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Cần phải cố gắng gấp mười sáu lần người khác thì mới có thể đuổi kịp bọn họ, làm sao bây giờ?”
Nhìn trạng thái của Lạc Ly, Vương Ngũ mỉm cười, nhìn Lạc Ly!
Từ từ Lạc Ly mỉm cười. Trong lòng sáng tỏ, hắn mở miệng nói:
“Ta là Lạc Ly! Ta muốn sống sót! Ta muốn tu tiên! Vì tu tiên có thể trả mọi giá! Bây giờ gặp trở ngại, ngăn cản con đường phía trước của ta, ta đây chém mở chướng ngại này, tiếp tục tiến tới!”
Vương Ngũ gật đầu, nói: “Hỗn Nguyên vấn tâm! Không sai, không sai, ngươi tìm được đường của mình rồi!”
Lạc Ly nói tiếp: “Chém mở như thế nào, rất đơn giản, không phải cố gắng thêm mười sáu lần thôi sao? Quên đi thôi! Đừng nói mười sáu lần, cho dù gấp trăm gấp ngàn lần, ta cũng làm được, ta nhất định đi tiếp!”
Đời đời như thế, kiếp kiếp như thế, đều nằm trong một ý nghĩ, không thể từ bỏ!”
Thốt ra lời này, Lạc Ly cảm thấy cả người thoải mái, cảm giác tự tại không nói nên lời dâng lên trong lòng, sống sót tới giờ, có mục tiêu, có phương hướng, không còn nghi hoặc!
Vương Ngũ gật gật đầu, nói: “Thế nhưng ngươi sẽ bị bọn họ vượt xa, bọn họ Trúc Cơ, ngươi chỉ mới Luyện Khí, bọn họ Kim Đan, ngươi chỉ mới Trúc Cơ, tình cảm của các ngươi, có lẽ sẽ tiêu tán, thậm chí bị bọn họ vô tình cười nhạo, ngươi có thể kiên trì?”
Lac Ly cười, nói: “Ta sống vì ta, có liên quan gì tới bọn họ, bọn họ muốn như thế nào thì làm thế đó, ta sống cuộc sống đầy màu sắc của ta, bọn họ sống cuộc sống của bọn họ! Ta không quan tâm tới bọn họ!
Còn cười nhạo ta, hắc hắc, hỏi kiếm trong tay ta đã!”
Vương Ngũ vỗ tay, nói: “Chúc mừng Lạc Ly ngươi, ngươi đã vượt qua ải thứ ba! Đây không phải là ngoại môn cửu môn thí luyện, mà là ải thứ ba trong tam quan tiến vào ngoại môn! Tìm được đường của mình!
Mặt khác ngươi đừng quá thương tâm, đừng thấy cần có lượng lớn linh khí, nếu cơ duyên của ngươi đến, ví như ngộ đạo, ví như bất ngờ cảm ngộ, chân khí sẽ được bổ sung vô tận, thì có thể thoải mái tấn thăng cảnh giới!”
Lạc Ly đứng lên vái một cái, nói: “Đa tạ sư huynh chỉ điểm!”
Vương Ngũ thản nhiên đón nhận!
Lạc Ly thần thanh khí sảng, trong lòng vô cùng thanh mình, đột nhiên trong lúc vô ý, Lạc Ly phát hiện trong thần thức hải của mình hình như còn có một thứ, cái đó giống như mặt nạ lệ quỷ làm bằng đồng thau, trong thần thức hải, như ẩn như hiện, bay cao múa thấp, đây là gì?
Lạc Ly vội vàng hỏi Vương Ngũ, Vương Ngũ bắt đầu thi pháp xem xét cẩn thận, sau đó lắc đầu nói:
“Ta cũng không biết, ngươi chờ một chút, ta hỏi đồng môn ở Liễu Châu thử xem.”
Nói xong, Vương Ngũ nhắm mắt, mi tâm hắn lóe lên hào quang, giống như hắn đang cách không truyền âm, lâu sau trên mặt hắn dần lộ nét cười, mở to mắt nói:
“Lạc Ly nhà ngươi thật may mắn, đúng lúc Kim Đan đệ nhất nhân Hổ Thiền sư bá đang thí luyện ở đây, ta nói việc này cho hắn biết, hắn nói với ta đang tìm kiếm đáp án, chờ một lát sẽ biết!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.