Đại Đạo Độc Hành

Chương 201: Khô vinh càn khôn hiểu sinh tử! (1)




Thì ra nàng là chưởng quỹ cửa hàng này, cho nên Lạc Ly vừa đi vào cửa hàng thì nàng lập tức cảm giác được, cho nên xuất hiện ngay.
Lạc Ly lắc đầu nói: “Lần này ta không bán đồ, mà là mua đồ, tiền bối nhìn giúp ta xem ngươi có những tài liệu này không?”
Nói xong, Lạc Ly đưa qua một danh sách, trên đó ghi tài liệu mình cần, Bích Triều chân nhân nhìn thoáng qua, nói: “Những thứ này có hết, nhưng không hề rẻ, ta sai người chuẩn bị cho ngươi, quen biết lâu rồi, giảm cho ngươi tám phần trăm!”
Lạc Ly cười nói: “Đa tạ tiền bối! Phải rồi, tiền Bối, nơi này có pháp bào nào coi được không, bán ta một cái!”
Ngũ Hành Hỗn Nguyên Hoàng Huyền Bào mà lần trước Lạc Ly mua ở Quỷ Điếm đã đổi thành ba trăm linh toản, hiện tại trên người hắn không có pháp bào, cho nên muốn mua một cái.
Bích Triều chân nhân cười nói: “Khác không có, pháp bào, chỗ chúng ta có đầy!”
Nói xong, sai người đi lấy pháp bào, chốc lát đã mang tới hơn trăm loại pháp bào, Lạc Ly nhìn những pháp bào đó, thoáng cái đã nhìn trúng một kiện pháp bào!
Pháp bào này thuần một màu trắng, không phô trương như những pháp bào khác mà vô cùng mộc mạc, nhưng lại mang theo cảm giác phiêu dật tiêu sái! Đúng là Ngũ Hành Hỗn Nguyên Huyền Hoàng Bào mà Lạc Ly lấy đổi linh toản, không biết vì sao ở đây cũng có một cái!
Lạc Ly chỉ một ngón tay, nói: “Cái này đi!”
Bích Triều chân nhân thấy Lạc Ly chọn pháp bào này, chau mày nói: “Cái này? Pháp bào này bị phát hiện ở cổ di tích Tiên Tần, thế nhưng pháp bào này được chế tạo bằng bí pháp thời Tiên Tần, vượt xa cảnh giới tu tiên hiện tại, hỏng là hỏng luôn, không cách nào sửa lại, ngươi nghĩ kĩ vào!”
Lạc Ly nói: “Chính là nó!”
Bích Triều chân nhân nói: “Được, mười tám vạn linh thạch!”
Lạc Ly gật đầu, vẫn là Bích Triều chân nhân trượng nghĩa, ở Quỷ Điếm, mặc cả với chưởng quỹ cả buổi, cuối cùng mới nói giá hai mươi vạn linh thạch, Bích Triều chân nhân thì nói thẳng một giá, mười tám vạn, trực tiếp dùng giá thấp nhất!
Lạc Ly gật đầu, nói: “Được, thành giao!”
Lúc này tài liệu hắn cần được đưa tới, tính luôn pháp bào, tổng cộng hai mươi vạn linh thạch, Lạc Ly lấy ra hai mươi viên thượng phẩm linh thạch, mặc vào Ngũ Hành Hỗn Nguyên Huyền Bào, lấy các thứ tài liệu rồi từ biệt với Bích Triều chân nhân.
Nhìn túi trữ vật chỉ còn thừa lại ba viên thượng phẩm linh thạch, Lạc Ly không khỏi thở dài một tiếng, quả nhiên với người tu tiên, linh thạch nhiều mấy thì cũng không đủ!
Trở lại nơi ở, Lạc Ly bắt đầu bày trận, luyện hóa từng thứ tài liệu, bố trí thành một đại trận!
Sau đó hắn đặt hai thiên địa linh mộc vào trận, cắt rách ngón giữa, nhỏ máu lên trên đó, có câu mười ngón tay liền tâm, đây chính là tâm huyết! Sau đó hắn bắt đầu dùng tâm huyết vẽ phù lục, lần này vẽ chừng ba trăm sáu mươi lăm phù lục. Những phù lục này, có vẽ trên mặt đất, có vẽ trên tài liệu bày trận, có vẽ trên thiên địa linh vật, khi vẽ xong hết, lượng máu chảy có chừng hai chén lớn!
Sau đó Lạc Ly bắt đầu niệm chú:
“Thái sơ hỗn độn, tam cảnh khai minh, cửu huyền chi trung, thanh dương nhân ôn, bát cảnh minh hợp, đĩnh sinh lục thần, thiên địa chi đại, tối cường vi trấn, tối mãnh vi áp, trấn ác áp tứ hải, niễn áp nhất thiết, thử nãi vô thượng chi đạo!”
Quang hoán tử hư, úc lưu ngọc tinh, phân đạo tán khu, lục thập chi thần, ngũ hành ngưng kết, động diệu cửu cung, kim mộc thủy hỏa thổ, xuất huyền nhập vi, động đạt vô cùng, khí bao thiên địa, tinh quan thái không, năng li năng hợp, năng âm năng dương, năng thượng năng hạ, năng tử năng sinh, năng hữu năng vô, năng thành năng bại, thử nãi trấn chi đạo!
Theo chú ngữ của hắn, ba trăm sáu mươi lăm phù lục tỏa ra hào quang, tất cả bị điểm sáng, phát ra ánh sáng bảy màu, bắt đầu luyện hóa linh vật.
Theo chú ngữ của hắn, ba trăm sáu mươi lăm phù lục tỏa ra hào quang, tất cả bị điểm sáng, phát ra ánh sáng bảy màu.
Sau đó Cổ Thần Mộc cùng Liên Vân Bích Chi bắt đầu mềm dần, vật chất hư hóa, bắt đầu biến thành hai thứ ánh sáng, bay lên như sương mù, bay về phía Lạc Ly!
Ánh sáng bay đến chớp mũi của Lạc Ly! Chốc lát, tiến vào bên trong cơ thể Lạc Ly, chốc lát cả người Lạc Ly chấn động.
Lạc Ly không tự chủ bắt đầu niệm chú:
“Thiên chi đạo, vạn vật thiên lí! Huyền phượng tấn vân cách, bạch kinh hân trù trừ, phi hương hòa phương hoa, lưu cảnh diệu vân cù, cự cầu khống trường bí, phi tiên hỗ tương phù, vạn chân khánh gia cát, hân phượng hư trung du, nguyên thủy bổn vô tích, huyền cảm tự tương cầu, u minh chi ngoại, sinh hồ không động.
Không động chi nội, sinh hồ thái vô.
Thái vô biến nhi tam khí minh yên. Tam khí hỗn độn, sinh hồ thái hư nhi lập động, nhân động nhi lập vô, nhân vô nhi sinh hữu, nhân hữu nhi lập không. Không vô chi hóa, hư sinh tự nhiên. Thượng khí viết thủy, trung khí viết nguyên, hạ khí viết huyền.
Cấp cấp như luật lệnh!”
Theo Lạc Ly niệm chú, pháp thuật ngưng tụ, nhất thời xảy ra dị tượng!
Thời gian giống như ngưng đọng. Trên trời lôi đình cuồn cuộn, một đoàn lôi quang cực lớn bay múa trong thiên địa. Trong hư không đột ngột vang lên từng đợt phạm xướng, một pháp tướng hư ảo xuất hiện!
Hắn mặt xanh như điện, tóc đỏ râu hồng. Quanh người chập chờn ánh sáng năm màu, cơ thể bị kim quang che đậy. Hàng ma xử cuồn cuộn lửa đỏ bay đến; kim liên tỏa sáng múa loạn. Chính là: Trong trận thái cực Quy Y đại pháp lộ uy quang, từng đóa tường vân tung bay tám mặt.
Pháp tướng chậm rãi nói:
“Cao ngọa cửu trọng vân, bồ đoàn liễu đạo chân. Thiên địa huyền hoàng ngoại, duy ngô ngộ chân kinh. Bàn cổ sinh thái cực, lưỡng nghi tứ tượng tuần. Vạn vật đô hữu đạo, khô vinh thiên địa thần!”
Từng chữ thốt ra trầm thấp mà trang nghiêm, giống như có vô thượng thần lực, thiên địa đều lay động, càng có vô tận lục đạo chúng sinh trong tam giới quỳ lạy vái tụng, nhất thời tiếng ca tụng trong hư không vô tận nhiều như núi bể.
Thế nhưng Đại Danh phủ lúc này, tất cả tu sĩ, bất kể Nguyên Anh chân nhân, hay Trúc Cơ chân tu, gồm cả Lạc Ly, tất cả đều không cảm nhận tới pháp tướng kỳ dị này, chỉ có vài Hóa Thần chân tôn ít ỏi mới có thể nhìn thấy pháp tướng thần kỳ này!
Trong đó bao gồm Tân Nguyên tổ sư truyền thụ Hỗn Nguyên Chùy cho Phạm Vô Kiếp, còn có lão nhân bị kiếm ý của Lạc Ly hấp dẫn, bọn họ kinh ngạc nhìn pháp tướng này, thế nhưng không ai biết đây là chuyện gì.
Chờ khi pháp tướng thốt ra chữ cuối cùng, tiếng tụng vô tận trong hư không vẫn còn. Mà đoàn lôi quang kia vào lúc này ầm ầm phát nổ. Hư không giống như xuất hiện một mặt trời màu lam, ức vạn lôi quang màu lam bao trùm lấy pháp tướng trang nghiêm nọ.
Dưới uy lực như thế, chớp mắt pháp tướng đã tan rã thành điểm sáng màu trắng, biến mất không thấy!
Theo pháp tướng biến mất, Ô Thần Mộc cùng Liên Vân Bích Chi được Lạc Ly hấp thu xong hóa thành hai đạo nguyên năng.
Một đạo nguyên năng uẩn hàm vô tận khí phồn vinh hưng thịnh, thế nhưng bên trong dấu diếm một tia héo rũ, biểu thị vật phồn vinh mấy, cuối cùng cũng có lúc héo rũ; Đạo nguyên năng khác uẩn hàm vô tận khí héo rũ suy sụp, nhưng bên trong dấu diếm một tia sinh mệnh khí tức, trong lúc héo rũ, lại tìm về phồn vinh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.