Đại Đạo Độc Hành

Chương 1689: Chỉ có một mình ta trở về




Tất cả hoàn tất, Lạc Ly yên lặng chờ đợi, không biết Khúc Phong kia sống hay chết, hắn quyết định ở đây chờ đợi một đoạn thời gian, nếu thật sự Khúc Phong này không xuất hiện nữa thì mình sẽ tự phi độn rời đi.
Nhưng mà nơi này cách tiên giới xa xôi vô tận, có lẽ Lạc Ly vĩnh viễn cũng không cách nào trở về tiên giới, hoàn toàn bị lạc trong vũ trụ.
Ngay lúc Lạc Ly tự hỏi, đột nhiên, thiên địa nhất động!
Giống như linh khí vô tận dâng trào về phía này, sau đó hướng lên hư không bên trên, một điểm linh quang trong nháy mắt rơi xuống, rót lên người Lạc Ly!
Trong nhất thời, Lạc Ly có một cảm giác, thiên địa tứ phúc, toàn thân vô cùng thoải mái, linh khí vô tận xuất hiện trong lòng.
Thế giới này, bất luận trước kia Lạc Ly làm gì, nó đều không hồi ứng, bởi vì ý thức của thế giới này vô cùng mỏng manh, không hiểu điều này.
Nhưng mà lần này Ma tộc xâm nhập, thiếu chút nữa sẽ khiến hắn bị ma nhiễm, lần này khiến cho hắn hoàn toàn sợ hãi, hoàn toàn biết cái gì gọi là hoảng sợ.
Dưới sự hoảng hốt này, Lạc Ly thanh trừ ma nhiễm, khiến cho hắn cảm kích, cho nên thiên địa tứ phúc, một điểm linh quang hạ xuống.
Dị tượng thiên chân tứ linh kích hoạt!
Trong bầu trời, một điểm linh quang, có cửu thiên chậm rãi hạ xuống.
Cùng với linh quang này hạ xuống, Lạc Ly nhất thời có một loại cảm giác kì dị, biết mình đã được thiên địa tứ phúc.
Linh quang trong nháy mắt rơi xuống mi tâm của Lạc Ly, lóe lên lướt qua, sau đó ở trên người Lạc Ly tản ra một loại hào quang kì dị, tựa thánh khiết, tựa vĩ đại, tựa thuần chân, tựa vĩnh hằng!
Hào quang này dần dần biến mất, dung nhập vào trong cơ thể Lạc Ly, đột nhiên trong người Lạc Ly, bộc phát một loại quang minh cường đại!
Hào quang này vô cùng sáng ngời, sáng đến độ tinh không kia nhất thời ảm đạm lại.
Tinh thần, vũ trụ, tựa như toàn bộ tất cả đều biến mất dưới uy thế của hào quang này. Toàn bộ sinh linh đều chỉ có thể nhìn thấy đạo quang này, ý thức của bọn họ, thậm chí cả linh hồn đều bị hào quang này chiếm cứ.
Một khắc này, toàn bộ sinh linh đều đã không thể nghĩ cái khác, cũng vô lực nghĩ cái khác.
Cường đại đến lực lượng tận cùng, lấy uy thế tuyệt luân này để nghiền nát tất cả tư tưởng. Trong một khắc này, hào quang kia chính là đại địa, chính là tinh thần, chính là vũ trụ.
Cho dù cách xa mấy trăm vạn dặm, cho dù ở tinh không xa vời, đều có thể cảm nhận được hào quang vĩ đại này!
Hào quang này, hùng dũng mà ra, giống như thiên hà tuyệt đề, mênh mông vô cùng, tiếng ầm vang phá chín tầng mây. Càng đáng sợ là nó vô cùng rộng lớn.
Trong tích tắc, bầu trời, đại địa, toàn bộ tất cả đều bị hào quang phát tán trên thân Lạc Ly cắn nuốt.
Thật giống như một vầng thía dương, một ánh mặt trời, chậm rãi dâng lên, dẫn theo luân bỉ uy năng vô tận, chiếu rọi khắp vũ trụ!
Trong tích tắc, giống như cả thiên địa đều bốc cháy.
Lạc Ly chính là hào quang này, cùng với linh quang này hạ xuống, cả Thương Lân giới, nguyên năng vô tận rót vào cơ thể Lạc Ly.
Nguyên năng này vô cùng vô tận, ở trong cơ thể Lạc Ly, rửa sạch mọi tạp chất, mở ra linh trí, phúc như tâm chí, linh tê nhất điểm, tích tắc khai khiếu.
Lực lượng vô tận dâng lên trên người Lạc Ly.
Cùng với sức mạnh này dâng lên, cảnh giới của Lạc Ly lập tức tấn thăng.
Linh tiên thất trọng, Linh tiên bát trọng, Linh tiên cửu trọng!
Một hơi tấn thăng tam trọng cảnh giới.
Lúc này linh quang kia chậm rãi nhạt đi, thiên địa dị tượng biến mất.
Lạc Ly há miệng thở dốc, chậm rãi cảm nhận bản thân cường đại lên, hiện tại Lạc Ly, bất luận là tiên khí hay thần thức, toàn bộ tất cả, đều là tăng thêm vô tận.
Mặc dù hắn hiện tại là Linh tiên cửu trọng, nhưng mà thực lực của hắnb ây giờ, ước chừng đã đạt tới Địa tiên cửu trọng, vượt qua một đại cảnh giới.
Hơn nữa đây còn là lợi ích nhỏ nhất trong toàn bộ nó, thiên chân tứ linh này cho Lạc Ly càng nhiều lợi ích khác.
Lạc Ly há miệng thở dốc, nhìn về phía mảnh trời đất này, mỉm cười, không thể ngờ được chuyện mình đau khổ muốn cầu, cuối cùng lại có được như vậy, đúng là ông trời trêu ngươi.
Ngay lúc Lạc Ly thở dốc, ở trên đại địa này, xuất hiện một bóng người.
Lạc Ly xem qua, chính là Phi tiên Khúc Phong!
Hình tượng hiện tại của Lạc Ly không tiên phong đạo cốt như lúc trước, một khuôn mặt chật vật, pháp bào toàn thân như bị nước thấm ướt, đen tuyền khó mà nhìn rõ.
Khúc Phong đến đây, nhìn quanh bốn phía sau đó nhìn về phía Lạc Ly, nói:
“Ài da, ta cũng không biết nên nói sao, không thể tưởng tượng được, cuối cùng chỉ có mình ngươi sống sót!”
Hắn tưởng các Địa tiên khác đều bị Ma tộc tiêu diệt, chỉ có Lạc Ly vẫn còn sống.
Lạc Ly nói: “Vâng, đại nhân, may mà ta nắm giữ được một ít độn thuật nên mới may mắn thoát khỏi nguy nan.”
Nói xong, Lạc Ly khởi động chân lý chi bào, lóe lên một cái, sau đó lập tức xuất hiện.
Khúc Phong gật gật đầu, nói: “Thật sự là cường đại độn thuật. Thật sự là may mắn! Hai lần hạo kiếp, đều trốn được!”
Hắn tưởng Lạc Ly đến đây chính là độn tàng được, trốn được thế truy sát của các Địa tiên, sau đó trốn được Ma tộc xâm nhập.
Khúc Phong nhìn về phía bốn phương, lại nói: “Vừa rồi linh quang trùng thiên, là chuyện gì xảy ra?
Huyền Ma này, thực sự là lợi hại, may mà ngày tháng nàng trở thành Huyền Ma không nhiều, mà Khúc Phong ta cũng không phải là Phi tiên bình thường, cho nên thoát khỏi sự truy sát của nàng!
Vốn ta tưởng các ngươi đều chết chắc rồi, lập tức định rời đi, đột nhiên phát hiện chỗ này linh quang vạn đạo, không giống dáng vẻ lúc ma khí dâng trào, cho nên lại đây nhìn xem.
Ở trong miệng hắn, trốn thoát sự truy sát là đáng tự hào rồi!
Lạc Ly nói: “Ta cũng không biết, ta luôn luôn tránh né, hình như là bọn họ bị ma tộc bức nóng nảy, sử dụng đại tiên thuật gì đó?”
Khúc Phong gật gật đầu, nói: “Cũng có khả năng, bỏ đi, mặc kệ nó, chúng ta trở về đi!
Còn một mình ngươi sống, ta cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ rồi!”
Lạc Ly gật đầu nói: “Vậy phiền đại nhân!”
Khúc Phong nhìn Lạc Ly nói: “Nhưng mà, ta cũng sẽ không đưa ngươi đến đây không công, tiên thạch kia cũng không thể thiếu!”
Lạc Ly nói: “Ta biết, một phần ba số thu được!”
“Không cần, đó là phí vận chuyển của người chủ trì tiên nhân viễn chinh lần này.
Ngươi là một Linh tiên nho nhỏ, có được cái gì đâu, cứ dựa theo quy củ bình thường, đưa ta một ngàn tiên thạch là là được!”
Lạc Ly sửng sốt nói: “Đại nhân, thu hoạch lần này không ít, theo lý phải giao nạp một phần ba phí vận chuyển.
“Không cần, không cần, thật ra lần này bọn họ dẫn ngươi theo, không có ý gì tốt đẹp, ta không định giúp bọn họ.
Nhưng mà, ngươi cũng biết, người sống trong giang hồ, thân bất do kỷ, bất luận ngươi có được bao nhiêu lợi lộc, ta cũng không cần, xem như là ta bồi thường cho ngươi đi!”
Lạc Ly gật đầu, Khúc Phong này cũng không tệ, ít nhất từng cảnh cáo mình.
Khúc Phong nắm lấy Lạc Ly: “Chúng ta đi thôi, lần này chỉ có hai chúng ta, tốc độ có thể nhanh hơn chút.”
Trong nháy mắt, Khúc Phong bay lên, thì không na di, bắt đầu Phi tiên viễn độn vạn dặm.
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.