Đại Đạo Độc Hành

Chương 1609: Đại tiên thuật cảnh giới Kim tiên!




Sau khi sắp xếp xong mọi việc, Lạc Ly rời khỏi Tiên Thiên Nhất Khí tông, hắn không cưỡi phi thuyền, mà là trực tiếp đạp không mà đi.
Chính là dựa vào tự thân phi độn, long điệp cửu thiên, nhanh chóng rời xa.
Sau ba ngày ba đêm, dần dần, Lạc Ly cũng thoát khỏi tiên vực của Tiên Thiên Nhất khí tông.
Lạc Ly đột nhiên quay đầu, hướng Tiên Thiên Nhất Khí tông hô:
“Ta đi đây, dù như thế nào đi nữa thì cũng xin đa tạ ân chiếu cố trong mấy năm nay.
Nếu có một ngày, Lạc Ly ta đạt được lực lượng cường đại, Tiên Thiên Nhất Khí tông mà gặp nguy, Lạc Ly ta sẽ giúp Tiên Thiên Nhất Khí tông vượt qua ba đại hạo kiếp, xem như để báo đáp ân tình hôm nay.”
Nói xong, Lạc Ly tiếp tục rời khỏi tiên giới.
Sau khi hắn rời đi, trong tinh vực của Tiên Thiên Nhất Khí tông từ từ xuất hiện ba đạo cường lực.
“Có thể nói là đi rồi, rốt cuộc Tiên Đế đại nhân cũng rời khỏi tinh vực của chúng ta rồi.”
“Đúng, đúng, rốt cuộc cũng đi rồi, chúng ta cũng có thể nghỉ ngơi mấy vạn năm rồi.”
“Ngươi nói xem, tên tiểu tử này thực sự có thể xuất nhân đầu địa sao?”
“Mặc kệ hắn! Chúng ta cũng chẳng phải là muốn nhìn hắn, mà là muốn xem mặt mũi tiên đế.”
“Lần này đều là tên nhóc Văn Bân, hắn cũng không biết chúng ta đã làm tốt lắm rồi.”
Văn Bân chính là tổ sư Văn Bân, chưởng giáo đại nhân của Tiên Thiên Nhất Khí tông.
“Đúng, đúng, không liên quan đến hắn, không làm ảnh hưởng đến việc tu luyện của hắn, không bảo hộ, không hại hắn, không quan tâm, không khên thưởng, hoàn toàn không đếm xỉa đến hắn.”
“Nói thì nói thế, nhưng cũng ta cũng không thể giải quyết được mấy vấn đề này.
Đúng rồi, mấy tên nhóc có quan hệ không tồi với hắn như Đông Môn Cao Ca, Cao Hàn, Kinh Duệ Đạt, Bắc Dương Vân… đều phải chú ý bồi dưỡng, vạn nhất có ngày nào đó cần dùng đến.”
“Biết rồi, biết rồi, được rồi, ta sẽ chuyển lên thượng giới, đành chịu uỷ khuất vậy.”
“Đi thôi, đi thôi!”.
Ba lực cường đại đó dần dần biến mất, khong dấu vết, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Lạc Ly đạp không mà bay trong tiên giới vô tận.
Lúc này, hắn đã rời khỏi tiên vực của Tiên Thiên Nhất khí tông, dựa theo chỉ dẫn của Diệt Độ kim tiên, cứ bay về hướng xa xa khỏ tiên giới.
Trong tiên giới vô tận, tất cả đều là hư không cô tịch.
Ngoài chiếc phi thuyền cách đó xa mù thì tất cả đều là một mảng tĩnh mịch.
Cũng có những lúc không tĩnh mịch, đó là khi gặp phải những không tặc tiên linh, bọn họ đều đã vứt bỏ tiên linh của mình, thậm chí là đã mất đi thần trĩ, chỉ cần nhìn thấy tiên linh là truy sát.
Cũng có những không đạo có thần trí, nhưng đó cũng chính là những kẻ đáng sợ, đi cướp vì cuộc sống, sẵn sang làm tất cả.
Nhưng bọn họ gặp phải Lạc Ly, lại chính là tự tìm đường chết.
Lần phi độn này đối với Lạc Ly mà nói thì cũng như lần tu luyện, điên cuồng chạy ở tiên giới.
Gặp không đạo, giết không tha.
Lạc Ly phi độn trong không trung hơn một tháng, đến một ngày, phía trước đột nhiên xuất hiện một đại lục phi hành.
Sau đó một đám không đạo xuất hiện, chính là một đám thiên thứu.
Đám không đạo này vô cùng mạnh mẽ, số lượng lại vô cùng nhiều, hơn nữa trong đó còn có ba đại phi thiên thứu rất mạnh, đều ở cảnh giới Linh tiên cảnh.
Những tiên đạo này không phải bẩm sinh đã là tiên đạo, mà là được người ta nuôi dưỡng thành.
Đây là do Địa tự thả tiên linh của mình ra, để chúng ở trong hư không, chuyên đánh cướp của những tiên nhân qua đường.
Đám phi thiên thứu này ước chừng có mấy vạn, trong đó có ba Linh tiên ở sau cùng, áp chế trận địa.
Nhìn một đoàn hốn loạn, nhưng trận pháp lại vô cùng nghiêm ngặt.
Nhìn thấy bọn họ, Lạc Ly thở dài một hơi. Hắn quyết định sử dụng Thái thượng chương ma ha tuyệt diệt vừa mới luyện thành.
Đám phi thiên thứu kia nghênh diện mà đến, đại trận uy áp, nhất thời Lạc Ly bị bao vây, bây giờ muốn truyền tống thì không cũng không thể.
Nhưng Lạc Ly cũng không quan tâm đến chúng, hắn chắp hai tay, chậm rãi đẩy.
Nhẹ nhàng đẩy, chỉ một động tác đơn giản, đẩy ahi tay về phía trước.
Cái đẩy này, nhìn thì đơn giản như vậy, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, có thể đẩy cả tháp la tiên giới.
Cái đẩy này, Lạc Ly sử dụng lực lượng toàn thân, tinh, khí, thần trong nháy mắt cùng được phát ra, hình thành ba mũi công kích vô cùng mãnh liệt.
Đẩy một hồi, giải đạo, ngộ đạo, giải thoát khổi sinh tử, nhập thánh siêu phàm.
Mặc dù chỉ một động tác như vậy thôi nhưng lại có thể thay trời đổi đấy, phá hủy vạn vật.
Lạc Ly liền cảm thấy cả thế giới như chấn động, vô hình chung tinh khí toàn thân mở rộng, lực lượng tăng lên gấp trăm lầm, tinh thần vô hạn, tùy tâm sở dục.
Xung quanh Lạc Ly mơ hồ xuất hiện vô tận tinh hà, tinh linh vô số, chiếu snags lấp lánh.
Ánh hào quang màu trắng trầm tĩnh, trong trẻo nhưng lại vô cùng lạnh lung. Hào quang lưu chuyển, khí tức vô tận không ngững phát tán.
Hào quang chiếu đến đâu, toàn bộ sinh linh ở đó đều bị tiêu diệt, hóa thành tro bụi, không thể chống lại.
Đại trận phi thiên thứu của đối phương lập tức vỡ nát, ba vạn phi thiên thứu lần lượt hóa thành tro bụi.
Có lẽ mỗi một chỗ có ánh sáng đó đi qua, thì tất cả sinh linh ở đó đều biến thành tro bụi.
Không có một chút chống lại, không có ai có thể bỏ chạy, tất cả chỉ có chết chóc.
Đó chính là cực hạn, tất cả đều bị hủy diệt, một chưởng này chính là mang đến sự hủy diệt vô tận, tất cả đều tử vong.
Ngay cả ba kể mạnh nhất trong phi thứu, có cảnh giới linh tiên cảnh, cũng không kịp phản kháng, đã hóa thành tro bụi.
Ánh hào quang sáng trắng chậm rãi phát tán, trong ánh hào quang này phát ra một loại âm thanh kỳ dị.
“Chư thiên thần ma, đầy trời tiên phật, ma ha tuyệt diệt, ngộ giả tiêu tán, vô kiên không thúc giục, vô vật không phá, vô vãng bất lợi.”.
Những âm thanh kỳ dị này lúc đầu tựa như được một người nào đó nhẹ nhàng ngân lên, sau đó dần dần biến thành thanh âm hợp xướng, ào ào như núi lở, uy lực không thể kháng cự, văng khắp vũ trụ.
Những thanh âm này vang lên, toàn bộ phi thiên thứu đều tử vong, đồng thời, đại lục phi hành cũng hoá thành tro bụi.
Chỉ còn lại một mình Lạc Ly ở trong hư không, nhìn về bốn phía trống trơn.
Lạc Ly nhịn không được nói: “Thật lợi hại, thật lợi hại!”.
Diệt Độ Kim tiên mỉm cười đáp lại: “Đương nhiên rồi, tiên thuật này có sức mạnh nhất, là đại tiên thuật của Kim tiên, ngươi thử nói xem!”
Lạc Ly sửng sốt, hỏi: “Cái gì đại tiên thuật của Kim tiên?”
Diệt Độ Kim tiên nói: “Phàm là tiên thuật dẫn phát thiên địa dị tượng đều được gọi là đại tiên thuật.
Nhưng đại tiên thuật cũng có cảnh giới, yếu nhất là đại tiên thuật của Địa tiên, tiếp theo là phi thiên, sau đó là thiên tiên, mạnh nhất chính là đại tiên thuật của Kim tiên cảnh.
Ví dụ như ngươi có năm đại tiên thuật, trong đó sẽ có hai đại tiên thuật của kim tiên cảnh.”
Nghe những lời này, Lạc Ly liền thấy vô cùng phấn chấn, không nhịn được mà nói: “Vẫn còn đại tiên thuật của kim tiên cảnh? Sư phụ, hai cái đó là gì?”
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.