Đại Đạo Độc Hành

Chương 1513: Tiên vực tiếp dẫn nhất hiệt phù!




Hướng phía dưới nhìn bao quát, rèm nước tập trung thành hai dòng nước suối chảy xiết lao băng băng đến, hướng thẳng một khối đá lớn giống tim trâu hợp dòng lao mạnh, vang ầm ầm, bọt sóng tung tóe, kích lên sóng cuồn cuộn, tản mạn sương mù mờ mịt, trình hiện màu cầu vồng rực rỡ.
Ở dưới suối nước là đầm núi trong suốt thấy đáy, hoặc cao hoặc thấp, khi chậm khi nhanh, phát ra âm hưởng khác nhau, một hồi như ngựa sắt chạy chồm, một hồi như tiếng sấm mãnh liệt.
Hai người ngồi ở bên đầm, nhìn cảnh sắc này, bắt đầu hàn huyên.
Nói qua nói lại, liền đàm luận đến trên phù đạo.
Hai người ở đây đàm luận phù đạo, nói tới phù đạo, Y Y mười phần tự tin, nàng trời sinh tiềm chất luyện phù kinh người, cho nên dám lấy Đại Thừa cảnh giới, đã tu luyện Thượng Thanh Chân Hằng Thái Nhất Kim Khuyết Thiên Cung Phù kia.
Vốn nàng tưởng Lạc Ly đối với phù đạo này cái gì cũng không hiểu, nhưng không ngờ, Lạc Ly nói phù đạo, đều là thượng cổ phù lý Y Y chưa từng nghe nói.
Thượng Thanh tông, lấy phù lập môn, thật ra Trung thiên chủ thế giới vốn cũng có Thượng Thanh tông hạ viện, chỉ là bị diệt, tiêu vong rồi.
Nhưng phù đạo trong đó bị tử địch Huyết Hà tông đoạt đi, môn này kế thừa truyền thừa của Thượng Thanh tông.
Nhưng bởi vì dung hợp truyền thừa Thượng Thanh tông, ở trên tu luyện xuất hiện phân liệt, một đường theo đuổi tinh túy, một đường theo đuổi mênh mông, cuối cùng Huyết Hà tông một tách làm hai, biến thành hai tông Huyết Hải Huyết Ma.
Trong đó Huyết Hải tông nắm giữ Dung Phù thuật độc môn, đem nhiều phù dung hợp một thể, chuyên tu đạo phù lục tụ hợp; Huyết Ma tông Huyết Phù thuật, lợi dụng tinh huyết gia tăng uy lực phù lục, chuyên tu phù lục tinh túy chi đạo, đều có xảo diệu của mình!
Hai loại phù thuật này, Lạc Ly nắm giữ toàn bộ, trên loại trình độ nào đó, Lạc Ly coi như là đệ tử chi nhánh Thượng Thanh.
Bất luận Dung Phù thuật này hay là Huyết Phù thuật, đối với tiên giới mà nói, đều là lý luận ba ngàn sáu trăm vạn năm trước, hiện tại Thượng Thanh tông đã sớm đưa ra bước phát triển mới, hoặc là đã thất truyền, đều là Y Y chưa từng nghe nói.
Nàng nghe Lạc Ly chậm rãi đến, đối với nàng là sự dẫn dắt vô cùng.
Ở trong dẫn dắt, cũng đem bí mật bất truyền của Thượng Thanh tông chậm rãi nói ra, tha sơn chi thạch có thể công ngọc, khiến Lạc Ly cũng như có chút hiểu ra.
Hai người đều có thu hoạch, ngồi ở đây một lần, chính là mặt trời từ đông đến tây, bắt đầu lặn xuống, ước chừng một ngày.
Y Y đột nhiên yên lặng, nhìn đầm nước suối núi kia.
Trong đầm núi có khối đá to lớn bộ dạng như trâu, đen nhánh phát sáng, có khí thế bức người, nước suối đánh, bọt nước bắn tung tóe lại, tiếng ném ngọc ném vàng, lặp đi lặp lại không dứt, nghe cực kì vui tai.
Hồ sâu ba trượng năm trượng lại trong suốt thấy đáy. Trong hồ sâu vì ban ngày chiếu rọi, đáy sông đá trắng nho nhỏ, đá mã não có hoa văn, đều nhìn rõ hết. Trong nước cá bơi qua lại, đều như nổi ở trong không khí, núi đôi bờ cao bao nhiêu, trong núi nhiều trúc nhỏ có thể làm giấy, năm rộng tháng dài làm màu sắc thâm thúy, bức mắt người ta.
Nước đầm lúc hướng xuống dưới chảy, trở nên mở mang, địa thế bằng phẳng mà lại chậm, đá cuội đầy bãi phát ra lân quang, tiếng nước càng có thần vận hơn, chợt như bát động cổ tranh, tiếng xa xăm, như khẽ gảy dây đàn, âm thong thả; chợt như thổi vang tiêu ngọc, trong trẻo.
Nhìn, nhìn, Y Y chợt đứng dậy, tóm chặt lấy tay Lạc Ly, không chịu thả ra!
Nàng lớn tiếng hô:
“Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi!”
“Ta hiểu rồi, vì sao Thượng Thanh Chân Hằng Thái Nhất Kim Khuyết Thiên Cung Phù của ta không cách nào vẽ ra!”
“Thiên đạo tự nhiên, như nước chảy đầm núi này, ta không đem mình vẽ vào thiên cung, cho nên thất bại!”
“Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi!”
Nàng nhìn Lạc Ly, trong mắt đều là ánh mắt cao hứng, vạn phần hưng phấn, lúc này mới phát hiện mình nắm tay Lạc Ly, lập tức thả ra, sắc mặt ửng đỏ, quay đầu bỏ chạy!
Nhìn cô gái chạy, Lạc Ly mỉm cười.
Y Y chạy ra rất xa, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Lạc Ly, hô: “Cám ơn!”
Sau đó biến mất.
Lạc Ly thở ra một hơi dài, tâm tình cũng rất tốt, một lần này, hẳn có thể thành công nhỉ?
Ngay lúc này, ở bên cạnh Lạc Ly xuất hiện một nữ tử, nàng áo sa mỏng sa vàng, châm vàng cài tóc, ngọc bích áp váy, có một mái tóc dài màu lam đến hông, đôi mắt cũng là màu lam của nước, quanh thân tựa như mơ hồ quấn quýt tiếng sóng.
Lạc Ly hành lễ nói: “Ra mắt Trường Thanh đạo nhân!”
Nữ tử kia khẽ cười, nói: “Trường Thanh đạo nhân chỉ là hí xưng của ta ở đây, ta chính là Thượng Thanh tông Hãn Ba tiên tử!
Ngươi mới nói rất có đạo lý, Lạc Ly, ngươi có từng nghĩ, sau khi tấn thăng tiên giới, ngươi hướng tới mảng tiên vực nào tu luyện chưa?”
Lạc Ly khẽ nhíu mày, điều này hắn căn bản chưa từng nghĩ!
Hãn Ba tiên tử lại nói: “Ngọc Tiêu tông, năm ấy quả thật từng huy hoàng, nhưng hiện tại đã lụi bại!
Nếu ngươi không có chỗ đi, có thể đến Thượng Thanh tiên vực ta, tới tu luyện, đến lúc đó, ta có thể bảo vệ ngươi!”
Nói xong, nàng đưa cho Lạc Ly một cái lá cây, lá cây đó rõ ràng chính là tiên phù, trong đó ghi chép một tọa độ tiên giới, chỉ có dựa vào tọa độ này, mới có thể hướng tới Thượng Thanh tiên vực!
Lạc Ly thu hồi cái lá cây này, Hãn Ba tiên tử cũng chính là Trường Thanh đạo nhân biến mất trong nháy mắt.
Nàng sở dĩ sử dụng danh hiệu Trường Thanh đạo nhân này, có thể là tùy ý mượn tên nơi đây chính là Trường Thanh sơn.
Nhìn nàng biến mất, Lạc Ly cười cười.
Tiếp tục ngồi ở chỗ này, quan sát đầm sâu nước chảy kia.
Đến lúc này, Lạc Ly rốt cuộc không nhìn đến Y Y nữa, nhưng đại hội rất nhanh lại mở, Y Y lại bắt đầu vẽ tranh.
Một lần này, Lạc Ly không nhúc nhích, phối hợp nàng vẽ tranh, sau đó tâm thần vươn ra, đến đại điện nơi đó, nhất thời bị Hãn Ba tiên tử dịch chuyển đến đại điện.
Một lần này, tu sĩ tới đây đều ở đây, nhưng lại nhiều thêm mười người, mọi người đều nhìn Y Y vẽ tranh, chờ đợi nàng vẽ phù.
Rất nhanh, ba trăm sáu mươi lăm bức tranh, Y Y vẽ xong, sau đó nàng chuẩn bị sắp xếp, bắt đầu vẽ phù.
Giống như một lần trước, cung điện to lớn xuất hiện, ngọc hoàng ở trước, vương mẫu ở sau, tam thanh tứ ngự, mười hai thiên sư, vô số thần tướng, tập trung đến trong thần phù này.
Một lần này, Lạc Ly phát hiện Y Y cũng xuất hiện ở trong thiên cung, nàng thế mà lại hóa thành vương mẫu kia, ngồi ở bên cạnh ngọc hoàng.
Quả nhiên một lần này, nàng xâm nhập trong phù lục của mình, hoàn mỹ dẫn vào.
Lạc Ly sửng sốt, chút chân linh kia của mình hóa thành ngọc hoàng, mà Y Y thì là vương mẫu, hai người gắn bó làm bạn, vô cùng thân mật.
Người khác hình như cũng nhìn ra cái gì, không ngừng có người nhìn về phía Lạc Ly.
Lạc Ly coi như không biết, không để ý tới ánh mắt mọi người.
Bút vẽ của Y Y cuối cùng hạ xuống, thiên cung kia dần dần bắt đầu nhỏ đi, bắt đầu chèn ép, từ thiên cung khổng lồ nọ dần dần hóa thành một tờ phù lục.
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.