Đại Đạo Độc Hành

Chương 1464: Hỗn Nguyên nhất khí sơ khai tích! (1)




Oành, oành, oành...
Mười quyền trong nháy mắt phát ra, oành, kim quang này vỡ nát
Nhưng lúc này Cô Bắc Trần đã toàn thân hồi phục, hắn hét lớn:
“Kim hầu của ta, sao có thể!”
Ta cũng không tin!”
Trên người hắn dâng lên một đạo huyết khí, trong đó tích chứa cương kính vô tận, ứng về phía Lạc Ly.
Hắn quát: “Đây là huyết cương, bổn nguyên huyết khí, chân cương vô địch, trong vạn thiên cương khí, nó là mạnh nhất, lấy cương khí này, ta đánh bại tam đại Đại La Hỗn Nguyên Kim tiên, ta cũng không tin...”
Huyết cương này bắt đầu đối kháng lại với thiết quyền của Lạc Ly, ầm ầm ầm!
Lạc Ly dốc toàn bộ sức lực của mình, dưới vô số trọng kích, một kích mạnh nhất, huyết cương của Cô Bắc Trần kia vỡ nát.
Cô Bắc Trần lộ ra bản thể, nhưng mà một khắc này, Thái Thượng chi lực của Lạc Ly, cũng cạn kiệt.
Trong thời khắc này, Lạc Ly rống to, phun ra một cái, chân hỏa phun ra, hóa thành một đạo hỏa diễm, thiêu đốt Cô Bắc Trần.
Nhưng mà trên người Cô Bắc Trần, huyết quang lóe lên, chân hỏa kia dập tắt, hắn nhìn về phía Lạc Ly, lắc đầu nói:
“Chân hỏa chi lực này, mặc dù là vũ trụ bổn nguyên, nhưng mà so với Hỗn Nguyên thất lực của ta thì không được, lần này ngươi thành thật đi!”
Lạc Ly lập tức té ngã, toàn thân cao thấp, rốt cuộc không có một chút sức lực nào, đại chiến lần này, dù rất ngắn nhưng mà Lạc Ly dốc hết toàn lực.
Chỉ cần cho Lạc Ly chút thời gian, hắn có thể từ trong đại đạo của chính mình, khôi phục lực lượng, nhưng mà Cô Bắc Trần không cho Lạc Ly cơ hội này, ở trong tay hắn, lục sắc mệnh nguyên lóe lên. Hóa thành tỏa liên, khóa lấy Lạc Ly.
Mệnh nguyên tỏa liên này xuất hiện, lập tức sức lực của Lạc Ly vừa mới khôi phục từ trong thiên địa đại đạo đều bị rút sạch.
Cô Bắc Trần nói: “Tốt rồi, tốt rồi, nếu không thể nào phá đi hồn phách của ngươi, vậy thì chỉ có một cách, cường hành đoạt xá!
May mà ta có kinh nghiệm!
Bọn họ đều nói ta đoạt xá quá nhiều cho nên ta điên rồi, thực ra đều là bọn họ ghen tị mà ra, trong tiên giới, đoạt xá này, ta chính là đệ nhất!
Nói xong, Cô Bắc Trần chấn động toàn thân, toàn thân huyết nhục lập tức ngưng kết lại một chỗ. Cơ thể Ngụy Bất Phàm bị đoạt xá này, lập tức bị sụp đổ, toàn bộ huyết nhục lực lượng kia, tập trung trong không trung, hóa thành một thất lăng thủy tinh.
Thất lăng thủy tinh này, bảy cái lăng trụ lại có một màu riêng, lần lượt là trắng, đen, xanh, tím, lục, vàng, đỏ!
Đại biểu cho Hỗn Nguyên thất lực mà Cô Bắc Trần tu luyện, thần ngưng, ảm sát, lam cức, chân dương, mệnh nguyên, kim hầu, huyết cương!
Thủy tinh kia chậm rãi đánh về phía đầu lâu của Lạc Ly. Lạc Ly giống như chấp nhận số mệnh không hề nhúc nhích, thủy tinh kia nhất thời rót vào mi tâm Lạc Ly, dung nhập vào trong đầu Lạc Ly.
Vừa mới dung nhập một nửa, Lạc Ly đột nhiên cười, nói: “Bắt được ngươi rồi!”
Người hắn rung mạnh một cái. Huy chương nuốt vào, nhất thời từ trong dạ dày phun ra đến miệng.
Đây cũng không phải là pháp thuật gì, đây là Thất Sát tông Thôn Hải Tàng Tuyệt Thuật mà Lạc Ly đã tu luyện ở Ngân Châu đại lục, Thiên Tuyệt sát là một trong những bí pháp phụ trợ, phàm nhân đều có thể tu luyện, năm ấy Lạc Ly dựa vào pháp này, ở Ngân Châu đại lục, lấy ra được huyết tinh thạch cực phẩm.
Không thể tưởng được, thời gian như thoi đưa, bao nhiêu năm qua, Lạc Ly đã thành chân linh Hợp Đạo, thế mà vẫn dựa vào bí pháp nguyên thủy nhất này, thay đổi số mệnh.
Huy chương kia đến bên miệng Lạc Ly, Lạc Ly cắn mạnh một miếng, răng rắc một tiếng, cắn huy chương này vỡ nát.
Huy chương vỡ nát, Nguyên Thủy chi lực trong đó, nhất thời bộc phát, giống như nước lũ, bao bọc lấy toàn thân Lạc Ly.
Vừa rồi Lạc Ly thực sự là không để lại chút sức lực nào, toàn bộ đều cố ý dốc hết, Cô Bắc Trần kia há có thể an tâm đoạt xá như thế?
Dưới Nguyên Thủy chi lực này, Mệnh nguyên tỏa liên vây khốn Lạc Ly nát bấy, đoạt xá của Cô Bắc Trần vừa mới khởi động, còn chưa phát huy tác dụng thì đã bị phá diệt!
Cô Bắc Trần nhất thời phát ra một tiếng kêu thảm: “Không!”
Pháp thuật bị phá hoại, một khắc này hắn lại không có nhục thân, chỉ là một tinh thể phụ hồn, chính là lúc hư nhược nhất.
Tinh thể kia muốn thoát ra khỏi não Lạc Ly, trốn về phía mười bốn quang cầu xa xa kia, Lạc Ly một tay đè tinh thể này lại, nói:
“Đến rồi thì không phải đi nữa!”
Dưới Nguyên Thủy chi lực trong tay Lạc Ly, tinh thế kia nhất thời không cách nào di động, dừng ở trên mi tâm của Lạc Ly, hình như là một ấn kí.
Trong tinh thể, nhất thời một đạo linh quang bay ra, bay về phía mười bốn quang cầu nơi xa, chỉ cần đến chỗ đó, là có thể đoạt xá trọng lai.
Nhưng mà Lạc Ly lắc đầu, nói: “Nằm mơ!”
Hắn duỗi tay ra, cầm lấy linh quan kia, dưới Nguyên Thủy chi lực, linh quang kia lập tức bất ổn!
Cô Bắc Trần ở linh quang kia quát: “Khốn kiếp, khốn kiếp, nhưng mà, tiểu tử, ngươi đừng tưởng ta thua, ta là Đại La Hỗn Nguyên Kim tiên, bất tử bất diệt, ta đã thoát khỏi lao lung, vĩnh viễn không chết, vĩnh…”
Lạc Ly dùng sức sờ, răng rắc một tiếng, ở dưới Nguyên Thủy chi lực, linh quang của Cô Bắc Trần, nhất thời vỡ nát.
Lạc Ly há miệng thở dốc, nói: “Cứ cho là thế đi, nhưng mà bây giờ, ngươi chết chắc rồi!”
Đến lúc này, Đại La Hỗn Nguyên Kim tiên phá diệt, hắn cả đời đoạt xá, thành vì nó mà bại cũng vì nó.
Lạc Ly cũng không tin gia hỏa này bất tử bất diệt, Cô Bắc Trần chẳng qua vừa mới ra khỏi lao tù, chính là thủ đoạn bất từ bất diệt cũng không có cơ hội thi triển.
Nhưng mà, Lạc Ly nhìn về phía mười bốn quang cầu kia, Trần Như Mộng, Vạn Lý Trường Không trong đó, phải diệt sát.
Quỷ mới biết, chỗ đó liệu có hậu thủ Cô Bắc Trần để lại hay không.
Lạc Ly vừa định động thủ, đột nhiên trong thân phận minh bài có thanh âm truyền tới, chính là Xích Cước đại tiên, vô cùng yếu ớt:
“Tình huống khẩn cấp, tình huống khẩn cấp, thiên địa trọng tố, thiên địa trọng tố. Lập tức truyền tống, sơ tán...”
Cô Bắc Trần tử vong, Xích Cước đại tiên khôi phục, cùng với lời hắn nói, Lạc Ly liền cảm thấy trước mắt lóe lên, ngay sau đó, hắn đã rời khỏi Linh Thổ Hồng Hoang giới, chỉ thấy bên minh, có vô số nhân loại bay về phía một đoàn quang minh!
Lạc Ly cắn răng, đáng tiếc, còn thiếu một bước, chưa kích sát Trần Như Mộng, Vạn Lý Trường Không kia, mất đi cơ hội rồi.
Hào quang lóe lên, Lạc Ly rơi vào trong hào quang kia, trong nhất thời liền cảm giác được sự ấm áp vô tận, khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái, rồi mắt nhắm lại, sau đó ngủ say.
Không chỉ là hắn, toàn bộ nhân tộc đến đây, đều ngủ say, dưới Địa tiên, tiến nhập vào đây đều say ngủ.
Rất lâu, Lạc Ly liền cảm giác được người hơi lạnh, Rất lâu, Lạc Ly liền cảm giác được
Lập tức sửng sốt, hắn thấy mình đứng giữa một vùng sơn dã, sơn dã đại địa này, xung quanh đều là rừng trúc, lúc này tịch dương treo trên ngọn cây, ánh nắng chiếu hồng rực một góc trời.
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.