Đại Đạo Độc Hành

Chương 1387: Bàn nhược phong hề kim cương diễm! (1)




Có thể luyện Lục thần quyết sử đến trình độ này chỉ có một người, đó chính là Bất Giới đại sư, vì cho dù là Huyền Từ cũng chỉ nắm được Lục thần quyết Như Lai lực.
Bất Giới đại sư ra tay lần này chính là sử dụng hai đại tuyệt kỹ Lạn Đà tự, một trước một sau, một ẩn một hiện, một âm một dương.
Cái trước biểu hiện, chính là Lạn Đà tự bảy mươi hai tuyệt kĩ, mà sát chiêu chân chính, là Lục thần quyết ẩn chứa bên trong.
Đây có lẽ cũng là Tiên Tần Nhất sơn canh bỉ nhất sơn cao chi pháp, hai pháp ở trong tay hắn phối hợp hoàn mỹ, không một kẽ hở, sát ý dạt dào!
Bất Giới đại sư đem Lạc Ly kéo trở về, sau đó duỗi tay ra, lại nắm thành quyền.
Lạc Ly bị kéo trở về, chính là nghênh diện một quyền!
Trên tay hắn xuất hiện một long một tượng, sau đó hóa thành mười long mười tượng, tiếp đó lại hóa thành trăm long trăm tượng, vạn long vạn tượng!
Lạn Đà tự bảy mươi hai tuyệt kĩ Long tượng bàn nhược thần công!
Nhưng mà đây cũng chỉ là hư kĩ, sát chiêu chân chính chính là âm hắn niệm trong miệng:
“Phàm sở hữu tướng. Giai thị hư vọng. Nhược kiến chư tương phi tướng.”
Đây là Lục thần quyết Kim Cương tâm, kim cương bất diệt, phân giải vạn vật!
Nhất thời, bên trong thiên địa phạm âm vang lên:
“Tức kiến như lai, nhất thiết hữu vi pháp, như mộng huyễn phao ảnh, như lộ diệc như điện, ứng tác như thị quan”.
Một quyền này nếu đánh trúng đại lục Tuyên Châu, lập tức chính là đem đại lục đánh chìm, càng đáng sợ là, vạn ngàn lực lượng, toàn bộ tập trung ở bên trong một quyền, không lọt một tia!
Một quyền này nếu đánh trúng, giải li thiên địa, vạn pháp phá diệt!
Ngay cả Lạc Ly cũng phải chết!
Nhưng mà Lạc Ly không né không tránh!
Hắn duỗi tay ra, trong tay xuất hiện thêm một cây thiết tiên!
Cây tiên này không có mũi nhọn, dài ba thước sáu tấc năm phân, có hai mươi mốt đốt, mỗi đốt có bốn đạo phù ấn, tổng cộng có tám mươi tư đạo phù ấn, đều là Cửu long chi tâm hiện hóa mà ra.
Nhất thời trên cây thiết tiên tự động vang lên một đạo phạm âm:
“Nhất đả thần lai, nhị đả tiên, tam đả càn khôn, tứ đả thiên, Đả! Đả! Đả!”
Oành một tiếng.
Kim cương tâm, Long tượng bàn nhược công đối Đả Thần Tiên!
Lạc Ly một tiên quất ra, tích hàm lực lượng vô tận, có oai thế khai tích thiên địa.
Một chiêu đó đánh trúng Bất Giới đại sư, long tượng của Bất Giới đại sư trúng phải một tiên này liền phát ra tiếng kêu rên, liều mạng vẫy vùng, nhất thời từng con từng con một sụp đổ trong thiết tiên.
Long tượng bàn nhược lực lượng vô tận, nhưng so với Đả thần tiên kia thì dù vô tận đến mấy cũng bị tiêu diệt.
Đồng thời như thế, phía trên kim cương tâm không dính bụi trần của Bất Giới đại sư, bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Không ai có thể hình dung ra uy nghiêm của một tiên này, cũng không ai có thể hình dung được lực lượng mà nó có.
Thế như chẻ tre.
Tạp tạp tạp, vết nứt vô tận xuất hiện trên thân thể Bất Giới địa sư.
Oành một tiếng, một tiên này của Lạc Ly uy lực tận hiển, lập tức đem Bất Giới đại sư triệt để đánh thành vạn ngàn mảnh vỡ, bắn ra bốn phương!
Nhưng mà Lạc Ly nhíu mày, bên trong vạn ngàn mảnh vỡ từ thân thể Bất Giới đại sư bắn ra, một loại lực lượng cường đại xuất hiện!
“Bồ đề ý, tu phục ba, cấp ngã tái sinh!”
“Tái sinh, tái sinh!”
Mảnh vỡ bị đánh bắn ra bốn phương, thế mà thời không nghịch chuyển, một lần nữa trở về, đồng thời như thế, ở trên người Bất Giới đại sư, bắt đầu vô số sinh cơ thăng đằng dựng lên, toàn thân huyết nhục nhuyễn động, sau đó hợp lại, thế mà hoàn toàn hồi phục!
Đây chính là một trong Lục thần quyết – Bồ Đề ý, bồ đề nhất niệm, có thể sống có thể chết, Bất Giới chuyển chết thành sống, hoàn hảo như thế, hồi phục ở trước mặt Lạc Ly, hơn nữa thực lực, còn mơ hồ so với trước kia, mạnh hơn ba phần!
Lạc Ly nhíu mày, Bồ Đề ý thật lợi hại. Nhưng mà Lạc Ly lại không dừng tay, nhấc Hỗn Nguyên Kim Tiên lên, lại là một kích!
“Nhất đả thần lai, nhị đả tiên…”
Chết đi!
Bất Giới vừa mới hồi phục, Lạc Ly lại là một tiên quất đến, nhưng mà ra ngoài ý liệu của Lạc Ly, hắn thế mà không né tránh, nhìn thẳng về phía Lạc Ly, nghênh đầu đón lấy Hỗn Nguyên Kim Tiên của Lạc Ly nói:
“Ngã phật từ bi!”
Nhìn thấy Bất Giới có biểu hiện như vậy, Lạc Ly nhíu mày, nhất thời nhớ đến một tuyệt kĩ của Lạn Đà tự, lực của nhất tiên lập tực giảm bớt, thu về nửa lực, đồng thời, Hỗn Nguyên Kim Đăng dấy lên, bảo hộ bản thân!
Bốp, lại là một tiếng vang lớn, lần này, mặc dù chỉ dùng nửa lực, nhưng Bất Giới đại sư lại bị Lạc Ly đánh vỡ thành ngàn mảnh, nhưng trên người Bất Giới đại sư lại xuất hiện một nguồn dị lực bật lại, rõ ràng chính là Hỗn Nguyên Kim Tiên lực của Lạc Ly.
Bật lại này chính là Lạn Đà tự bảy mươi hai tuyệt kỹ - Đại thiện phật tâm công.
Ngươi có lang nha bổng, ta có thiên linh cái!
Ngươi lấy bao nhiêu lực đánh đối phương, đối phương liền bật lại bấy nhiêu lực.
Lực lượng bật lại này đánh vào người Lạc Ly, Hỗn Nguyên Kim Đăng lóe lên, đăng quang chút nữa là dập tắt, dù Hỗn Nguyên Kim Tiên lực chỉ có nửa lực so với bình thường thì cũng đã là vô cùng đáng sợ, thiếu chút nữa là đánh tắt hào quang Hỗn nguyên kim đăng.
Lúc này, trong vô vàn mảnh vỡ huyết nhục của Bất Giới đại sư lại có phạm âm vang lên:
“Tức kiến như lai, nhất thiết hữu vi pháp, như mộng huyễn phao ảnh, như lộ diệc như điện, ứng tác như thị quan”.
Vô số huyết nhục lập tức trọng tổ, nhất thời hắn lại một lần sống lại, mà lực trên người hắn rõ ràng lại tăng lên ba phần so với lúc trước.
Lạc Ly nhất thời thở ra một hơi dài nói: “Niết Bàn!”
Bất Giới mỉm cười gật đầu nói: “Đúng, đại đạo của ta, Niết Bàn.”
Bất Giới đại sư cũng tấn thăng cảnh giới Quy Nguyên, khác với Lão Thật hòa thượng vốn là đạo xuyên thấu, Bất Giới đại sư chính là đạo Niết Bàn, giống như Phật Đà, mỗi một lần nhập diệt, sẽ gặp được một lần kiếp số, uy lực liền tăng lớn ba phần.
Mỗi lần đánh chết Bất Giới đại sư, thì lực lượng của Bất Giới sẽ tăng thêm ba phần.
Lạc Ly nói: “Hay cho một Niết Bàn, để xem Niết Bàn của ngươi lợi hại hay là Chân hỏa chi đạo của ta lợi hại.”
Lời vừa dứt, oành một tiếng, nhất thời trên người Lạc Ly dâng lên một đạo liệt hỏa vô cùng, liệt hỏa vô tận nọ chậm rãi rót vào bên trong Đả thần tiên này.
Lạc Ly rống to: “Lại ăn một roi của ta!”
Vung tay lại là một kích.
Bất Giới nói: “Sinh tử niết bàn, giống như tạc mộng”.
Chiến đấu lúc này, đã biến thành đạo hai người đối chọi, Niết Bàn chi đạo đối Chân hỏa chi đạo!
Nhất thời chỗ chiến đấu giữa hai người, loại chiến đấu này, đã là hai người đem thiên đạo lực chính mình nắm giữ, hoàn toàn hiện hóa trong một trận chiến.
Thiện đạo lực vô tận quấn lấy nhau.
Một mặt chính là phật quang vô tận, lan tràn ngàn vạn dặm, một mặt chính là liệt hỏa vô thượng, tung hoành cửu trùng thiên.
Những cao tăng đang quan sát cuộc chiến không tự chủ lùi về xa xa phía sau.
Nếu như ai chậm chạp liền bị quấn trong phật quang và hỏa diễm, trực tiếp bị tọa hóa tử vong, lập tức biến thành tro bụi.
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.