Cứu Vớt Bạo Quân Tàn Tật

Chương 23: Thất Học Rồi





Lưu Kỳ sao?Khóe miệng hắn gợi lên.
Cho dù việc hắn đã sớm đoán được, tiểu yêu quái này sau khi biết hắn đã khong có giá trị lợi dụng gì, khẳng định sẽ chạy, nhưng lại không nghĩ đến, đối tượng nàng lựa chọn tiếp theo lại thái quá như vậy.
Xem ra hắn phán đoán không sai, tiểu gia hỏa này xác thật không được thông minh cho lắm.
Dù cho muốn đổi đối tượng lợi dụng, cũng không nên đổi thành Lưu Kỳ cái thứ không ra gì này……Không biết tiểu yêu quái cần thứ gì, là sự cung phụng? Nếu đúng là cái này, kiểu đồ đệ nhát gan, chỉ sợ sau khi biết được sự tồn tại tại của nàng sẽ quỳ xuống quỳ bái, rồi cung kính…… Chỉ cần hù dọa một chút, là có thể thu phục được thứ này rồi,tuyển chọn cũng không tồi.
Chỉ tiếc…… kiểu người như Lưu Kỳ, sẽ không bảo vệ được nàng.
Thiếu niên cầm lấy bút than, dưới ngòi bút đi nhanh như gió, tâm tình thập phần bình tĩnh nói những gì mình biết ra cho nàng, bao gồm cả sở thích của Lưu Kỳ, gia thế, quan hệ , !.

Nếu để Lưu Kỳ nhìn thấy mấy dòng chữ này, có lẽ sợ đến mức ứa hết mồ hôi ra——Ai cũng không nghĩ tới, thiếu niên luôn luôn an tĩnh thế nhưng lại có sức quan sát nhạy bén như vậy.
Không biết bắt đầu từ khi nào, Lưu Kỳ mỗi tiếng nói cử động đều phảng phất như bị thiếu niên xem ở trong mắt, hắn tự cho là đó chỉ là động tác nhỏ, âm thầm làm … Từng việc một, thiếu niên đều rõ như lòng bàn tay.
Tâm trí khủng bố như vậy, có thể không tiếng động hiểu rõ từng chân lông kẽ tóc một người, chữ viết thiếu niên chỉnh tề, đều đặn, thậm chí cách hành văn vô cùng ôn hòa.
Từ câu trả lời trước, thiếu niên đã coi Khương Tiểu Viên trở thành đến yêu quái chui ra từ trong núi, cũng học cách nàng vẽ tranh minh họa.
Thiếu niên từ nhỏ đã được dạy dỗ vô cùng nghiêm khắc, một tay vẽ bừa thôi cũng đẹp hơn Khương Tiểu Viên vẽ cẩn thận rất nhiều.
Trong câu trả lời mà lời ít ý nhiều này, thiếu niên cất giữ một lượng thông tin rất lớn, không chỉ đem tính cách Lưu Kỳ phân tích thấu triệt, còn nói thẳng ra nhược điểm của người này.
Nhưng hiển nhiên, thiếu niên cũng không phải xuất phát từ việc hảo tâm nói cho nàng biết.
Lớn lên ở thâm cung, nhìn quen thế sự ấm lạnh, thiếu niên vô cùng hiểu rõ về kiểu người nông cạn chỉ muốn kiếm lợi từ chỗ hắn.
Thường thường mà nói, chỉ cần hắn nhẹ nhàng bâng quơ mà đề điểm một hai câu, kiểu người tham lam ngu dốt như vậy sẽ đi theo hướng hắn muốn.
Sau khi đọc được lượng thông tin quan trọng như vậy, mọi người thường thường sẽ lựa chọn dùng nhược điểm uy hiếp người khác, hoặc là thay thế, mưu cầu ích lợi lớn hơn nữa.
Dù cho thiếu niên không biết được mục đích thật sự của tiểu yêu quái này, dựa theo thói quen để lại một tay, đó là một loại dụ dỗ thâm sâu, nếu để tiểu gia hóa làm theo những gì hắn nói……Lưu Kỳ không còn là chuyện nàng phải đắn đo nữa.

Thiếu niên rũ mắt, lông mi dài thon ở khuôn mặt tái nhợt để lại một bóng ma, đôi tay xinh đẹp, xương ngón tay siết chặt, một hồi lâu mới buông ra.
Hắn đột nhiên cảm thấy tẻ nhạt và vô vị , gác xuống bút, rốt cuộc vẫn không viết thêm câu cuối cùng.
Thôi, nàng phải đi vậy đi thôi.
Hắn chỉ là không nhịn được cười nhạo bản thân —— biết rõ người ta phải đi, lại còn suy nghĩ có thể dọa nàng khóc được hay không.
Thật sự là, dại dột quá.
……Khương Tiểu Viên rất nhanh đã thấy được câu trả lời của thiếu niên.
Nàng gian nan hân biệt mấy kí tự “@#¥%%&” khó hiểu trên mặt đất, kết hợp với tranh minh họa thiếu niên vẽ trên mặt đấy, cuối cùng cũng hiểu được một vài ý.
Nếu những người khác trong cung nhìn mấy dòng chữ về Lưu Kỳ này, chỉ sợ sẽ chấn động, nhưng Khương Tiểu Viên hiển nhiên không nằm trong những người này.

Đương nhiên, cuối cùng những dòng chữ đầy ẩn ý của thiếu niên , Khương Tiểu Viên dù một chữ cũng không hiểu, kết hợp hình ảnh còn có thể lý giải được nửa chữ:Lưu Kỳ, thích tích bảo gần chết!Đúng vậy, thích tích bảo đến gần chết!Khương Tiểu Viên tỉnh ngộ.
Nếu đổi thành cá nhân khác có lẽ sẽ không có biểu cảm thái quá, nhưng Khương Tiểu Viên cảm thấy bản thân mình đã thất học ở thế giới này rồi, thất học vượt sức tưởng tượng, đánh bậy đánh bạ vậy mà có thể hiểu được ý.
Khương Tiểu Viên thật ra cảm thấy có chút buồn rầu, rốt cuộc cảm giác thất học không biết chữ rất là khó chịu với tư cách là một người hiện đại.
Nàng tính toán chờ đến khi nào thiếu niên chuẩn bị đi kiếm điểm học thức, sẽ tranh thủ học luôn chữ của thời đại này.
Tác giả có lời muốn nói: Trần Thu: Tính kế tính kế tính kế_ing.
Viên: Khum khum khum khum! biết chữ!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.