Cứu Vớt Ảnh Đế Mọc Sừng

Chương 25: Chương 25




Tống Dẫn Hưu vừa ra khỏi nhà hàng đã đặt tay lên eo của Lí Thanh Bạch, khiến cô run lên, quay đầu nhìn anh.

Tống Dẫn Hưu mặt không chút biểu cảm: “Không phải tôi đã bảo em phải diễn như thế nào rồi sao.”

Bàn tay to lớn của anh đặt lên eo cô, không mơn trớn mà chỉ cố định ở một chỗ, không hề di chuyển.

Lí Thanh Bạch ngẩn ngơ gật đầu, tay trái ôm bụng, đôi lông mày xinh đẹp nhíu lại, môi khẽ mím, cắn nhẹ môi dưới.

Môi cô vốn dĩ đã nhợt nhạt hơn người thường, không cần trang điểm cũng khiến người khác cảm thấy yếu đuối.

Hai người chưa đi được bao xa đã bị Trần Tương Vũ chặn đường.

Bởi vậy nên mới có cảnh tượng kia.

Lí Thanh Bạch nhả cánh môi ra, nhỏ giọng nói: “Anh Trần... tôi... tôi bị đau dạ dày, xin lỗi, tôi..."

Không chờ Lí Thanh Bạch nói hết, Tống Dẫn Hưu đã kịp bổ sung:

“Lí Thanh Bạch bị đau dạ dày, uống rượu vào là bệnh tái phát, giờ tôi phải đưa cô ấy đến bệnh viện.”

Trần Tường Vũ không ngờ Lí Thanh Bạch bị đau dạ dày, anh ta cứ tưởng cô muốn tránh mình mới chạy nhanh như vậy, nhưng nhìn tình cảnh này, Lí Thanh Bạch quả thật rất yếu ớt.

Anh ta thích chơi đùa với phụ nữ, nhưng không thích chăm sóc phụ nữ.

Dù vậy, vẫn phải diễn cho tròn vai.

“Cô ấy bị đau dạ dày?”

Trần Tường Vũ tỏ vẻ hiểu ra vấn đề, rồi lại chuyển sang ánh mắt đầy quan tâm: “Sao em không nói sớm, anh mà biết thì đã không để em uống rượu rồi.”

Tống Dẫn Hưu: Diễn xuất hơi tệ đấy.

Lí Thanh Bạch: Đồng ý.

“Không sao đâu anh Trần, anh đã giúp tôi rất nhiều, ly rượu đó tôi mời anh cũng phải.”

Trong lòng tuy cười thầm về diễn xuất tệ hại của anh ta nhưng ngoài mặt cô vẫn tỏ vẻ biết ơn đầy cảm động.

Sau đó, Trần Tường Vũ không dây dưa nữa, để hai người lên xe rời đi.

Lí Thanh Bạch nhìn vào gương chiếu hậu, thấy Trần Tường Vũ biến mất, mới thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt trở lại bình thường, tay tự nhiên đặt lên đùi.

May mà hôm nay là tiệc đóng máy, nếu chưa quay xong, không biết cô còn bị làm phiền bao nhiêu lần.

“Tôi đưa em về nhà nhé.” Tống Dẫn Hưu, người đang làm tài xế quay lại nhìn cô nói.

Con thỏ lại vui vẻ rồi.

“Vâng, cảm ơn anh Tống.”

Lí Thanh Bạch nhỏ giọng nói: “Để tôi gửi lại địa chỉ cho anh.”

Tin nhắn của hai người vẫn dừng lại ở chỗ Tống Dẫn Hưu xin lỗi lần trước và cô đã trả lời.

Hệ thống: Chủ nhân, có muốn tôi kích hoạt hệ thống phần thưởng không?

Đột nhiên, hệ thống nói một câu, tay Lí Thanh Bạch khẽ run, ngầm từ chối hệ thống.

Hệ thống bĩu môi: Hừ, tùy cô, dù sao cũng chỉ cho cô hai tháng thôi đấy.

Nói xong, hệ thống lại im lặng, Lí Thanh Bạch quay đầu nhìn ra khung cảnh ngoài cửa sổ.

“Đóng máy xong, em định nghỉ ngơi một thời gian à?”

Tống Dẫn Hưu bất ngờ hỏi.

Lí Thanh Bạch vẫn nhìn dòng nước dưới cầu, nghe anh hỏi vậy cô quay đầu lại, tóc bị gió thổi rối, cô vội dùng tay vuốt lại mái tóc dài qua trán, chỉnh lại những sợi tóc rối, nhìn Tống Dẫn Hưu.

“Đạo diễn nói dự kiến hơn một tháng nữa sẽ phát sóng, thời gian này tôi cũng thử vai một bộ điện ảnh nhưng chưa biết có thành công không, nếu không được chọn thì nghỉ ngơi thôi.”

Tống Dẫn Hưu gật đầu, thấy anh không nói gì thêm, Lí Thanh Bạch hỏi ngược lại: “Còn anh thì sao, anh sắp kết hôn với chị Khương Khinh rồi à?”

Cô hỏi điều mà cô luôn thắc mắc.

Nhưng, Lí Thanh Bạch cũng không rõ là vì nhiệm vụ của hệ thống hay vì bản thân muốn biết.

Nghe vậy, Tống Dẫn Hưu bất giác siết chặt vô lăng.

Anh và Khương Khinh đã một tháng không gặp, thỉnh thoảng Khương Khinh gọi điện, bảo rằng cô ấy đang ngoan ngoãn đợi anh ở nhà, thỉnh thoảng những người đàn ông kia gọi điện cho anh, nói rằng đã an toàn đưa Khương Khinh về nhà.

Anh cảm thấy, nếu Khương Khinh không thể giải quyết vấn đề quan hệ bừa bãi của mình thì đám cưới này chắc còn rất xa vời.

Vì vậy, anh trả lời Lí Thanh Bạch không mấy chắc chắn.

“Khương Khinh còn trẻ, chờ cô ấy chơi chán rồi mới tính đến chuyện cưới hỏi.”

Nghe vậy, Lí Thanh Bạch không khỏi nhìn Tống Dẫn Hưu như nhìn thánh nhân.

Tuy rằng câu trả lời này khiến cô có chút buồn, nhưng sự kinh ngạc còn lớn hơn nỗi buồn.

Người đàn ông này... chắc là ninja* chuyển thế chăng, còn muốn người ta chơi chán mới cưới, người đàn ông tốt nhất thế giới đây rồi.

*ninja - nhẫn giả đồng âm với người giỏi chịu đựng

Lí Thanh Bạch thầm chế nhạo suốt đường mà không biết rằng đó chỉ là câu trả lời cho có lệ của Tống Dẫn Hưu.

Vài phút sau, đến dưới tòa nhà, Lí Thanh Bạch tháo dây an toàn, cảm ơn rồi bước đi.

Tống Dẫn Hưu vẫn ngồi bên dưới nhìn đèn cảm biến sáng dần, đến khi tất cả vụt tắt anh mới lái xe đi với tâm trạng nặng nề.

Về đến nhà, Lí Thanh Bạch nằm dài trên giường khoảng mười phút, sau đó vào phòng tắm xả hết mệt mỏi, khi trở lại, phát hiện có tin nhắn trên điện thoại.

Là tin nhắn thông báo kết quả thử vai bộ phim cô vừa nhắc đến với Tống Dẫn Hưu. Tuy chỉ là vai nữ ba, nhưng bộ phim này là một dự án lớn, quan trọng nhất là đạo diễn chủ động tìm cô trao đổi về vai diễn.

Lí Thanh Bạch đọc kỹ tin nhắn, bên kia chúc mừng cô đã thành công trong buổi thử vai, dự kiến sẽ vào đoàn trong nửa tháng nữa, quay khoảng một tháng là xong, cát-xê cũng khá cao.

Những ngày này, Lí Thanh Bạch đã tìm được nhà ở trung tâm thành phố T, một căn hộ có ba phòng ngủ một phòng khách, ngày mai sẽ gọi Tiểu Tiểu đến giúp cô chuyển nhà.

Nhìn cuộc sống dần tốt lên, trái tim Lí Thanh Bạch như được lấp đầy, cô cầm bức ảnh chụp cùng bà từ nhỏ, ngón tay vuốt ve tấm ảnh.

Bà ơi, cuối cùng con cũng thực hiện được ước nguyện của bà, có thể sống tốt hơn rồi.

Nửa tháng tiếp theo, Lí Thanh Bạch bận rộn với việc chuyển nhà và đọc kịch bản, thời gian rảnh thì nằm xem phim trong căn nhà mới, cuộc sống thật thoải mái.

Thỉnh thoảng lên Weibo, từ khi nhận bộ phim này, cô đã có thêm hàng trăm nghìn người hâm mộ, dưới bài đăng đều là những bình luận thúc giục bộ phim sớm ra mắt.

Thỉnh thoảng, Lí Thanh Bạch cũng trả lời vài câu, thường xuyên tương tác với người hâm mộ trong nhóm, từ một diễn viên không tên tuổi đã trở thành diễn viên có chút danh tiếng.

Cô cũng không quên chăm sóc Tiểu Tiểu, tăng lương cho cô ấy, cô nàng vui mừng hôn lên mặt Lí Thanh Bạch mấy cái, nói rằng mình không nhìn lầm người.

Thậm chí, Tiểu Tiểu còn tự bỏ tiền túi rủ cô đi uống rượu.

Lí Thanh Bạch không từ chối, cô đã nằm dài gần hai tuần, cơ thể sắp thoái hóa rồi, cần ra ngoài thư giãn, dù sao vài ngày nữa cũng phải vào đoàn.

Tối đó, cô trang điểm theo kiểu tự nhiên học được từ video của các beauty blogger gần đây, mặc một chiếc váy quây lệch vai và bắt taxi đến quán bar.

Quán bar đó mới khai trương nên rất đông người, Lí Thanh Bạch kéo mũ beret xuống che gần hết mặt.

Dù sao cô cũng không còn là diễn viên vô danh nữa, lần đầu bị chụp lại ở quán bar thì không hay ho gì.

Nhanh chân bước vào quán bar, ánh mắt đầu tiên đã thấy Tiểu Tiểu bên cạnh DJ, cô ấy vẫy tay gọi cô, vỗ vỗ lên chiếc ghế sofa bên cạnh, ra hiệu cô tiến lại gần.

Lí Thanh Bạch khó khăn len qua đám đông, vừa ngồi xuống đã bị Tiểu Tiểu rót một ly bia, miệng lẩm bẩm: “Hôm nay chị mời, cứ uống thoải mái.”

Dù Lí Thanh Bạch muốn uống thoải mái dạ dày cô cũng không cho phép, nhưng cô vẫn cầm ly: “Tăng lương cho cậu rồi, cậu không biết tiêu tiền thế nào, giờ còn phải hiếu kính lại cho tớ hả?”

Vị đắng của bia lan tỏa trong miệng khiến Lí Thanh Bạch không khỏi nhíu mày.

May mà trước khi đi cô đã ăn rồi, nếu không sẽ bị bia lạnh làm đau dạ dày.

Tiểu Tiểu ôm lấy vai Lí Thanh Bạch, đầu tựa vào mặt cô, cười tươi: “Cậu tăng lương cho tớ nhiều như vậy, dù bảo tớ làm vú em cho cậu tớ cũng sẵn lòng.”

Tiểu Tiểu nở nụ cười ngọt ngào, má lúm đồng tiền lộ ra, đôi mắt hạnh nhân cong cong, cô ấy là kiểu con gái ngọt ngào điển hình, Lí Thanh Bạch cũng không kiềm được cười, tay trái nắm tay Tiểu Tiểu.

Tiểu Tiểu vốn là bạn thân từ nhỏ của Lí Thanh Bạch, đi theo cô từ khi mới bước chân vào làng giải trí đến giờ, lo liệu mọi việc lớn nhỏ, lúc rảnh còn giúp cô gửi hồ sơ, đúng chuẩn trợ lý kiêm quản lý.

Quan trọng nhất, Tiểu Tiểu luôn tin rằng Lí Thanh Bạch sẽ nổi tiếng, luôn tin tưởng cô.

Khi hai người đang chơi xúc xắc, hệ thống xuất hiện.

Hệ thống: Chủ nhân, nhìn thẳng phía trước.

Lúc này, Lí Thanh Bạch đã bị Tiểu Tiểu chuốc cho say, dạ dày cũng bắt đầu khó chịu, theo phản xạ cô nhìn về phía trước.

Trong ánh sáng mờ ảo của quán bar, người ra người vào ôm ấp nhau, tiếng nhạc lớn đập vào tai Lí Thanh Bạch, giữa khung cảnh hỗn loạn đó, cô vẫn nhìn thấy Tống Dẫn Hưu đang ngồi đơn độc.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.