Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 497: Vân long bị thương rồi




Lúc này ở Lâm Hoa Tinh, cơ thể của Dương Thiên lưu chuyển từng đợt dao động kì lạ.
Mặc dù Dương Thiên trong không gian ảo, nhưng cảm nhận trong thế giới ảo, thân thể trong hiện thực hoàn toàn có thể cảm nhận một trăm phần trăm.
"Chỉ cần thực lực của mình mạnh hơn một chút! Mình có thể chiến thắng!" Trên sân đấu ảo, khuôn mặt Dương Thiên đầy vẻ không cam lòng, từ từ nhìn đại đao chém về hắn, đột nhiên, hắn cảm nhận tốc độ của đại đao chậm hơn rất nhiều, dường như hắn đang ở dưới trạng thái thần kì, theo tốc độ của đại đao này, hắn hoàn toàn có thể né tránh đòn công kích của đại đao Vân Long.
Dương Thiên không hề do dự, thử xoay người, lại thật sự né tránh được!
Sau đó tốc độ của hắn vô cùng chấn động, so với trước đây đột nhiên nhanh hơn gấp đôi, trong nháy mắt xuất hiện ra ngoài trăm mét.
"Cái gì?" Vân Long kinh ngạc, Dương Thiên đã hoàn toàn sa vào trong pháp tắc hệ Thổ của anh ta, dựa vào thực lực của Dương Thiên, cơ thể không thể thoát khỏi, huống hồ trường đao của anh ta đã hoàn toàn bao phủ lấy Dương Thiên, lại bị Dương Thiên né tránh!
"Dương Thiên né tránh đòn công kích của Vân Long!Tốc độ của hắn thay đổi rất nhanh!"
"Dương Thiên đột phá vào thời điểm cuối cùng rồi?"

...
Toàn bộ nhóm thiên tài đang vây xem hiện vẻ kinh ngạc, vào thời khắc cuối cùng đột nhiên tốc độ của Dương Thiên bùng nổ nhanh gấp đôi.
"Loại cảm giác vừa rồi?" Ánh mắt Dương Thiên hiện vẻ kinh ngạc, vừa nãy hắn cảm thấy ở trong một lĩnh vực kì diệu, mà trong lĩnh vực này, đòn công kích của Vân Long trở nên rất chậm.
Dương Thiên hơi động suy nghĩ, loại lĩnh vực này lại hiện ra.
"Hừ!" Ở đằng xa, Vân Long tức giận, đuổi theo Dương Thiên, Dương Thiên hơi động suy nghĩ, sau đó trong nháy mắt lĩnh vực này bao trùm một khoảng mười mét xung quanh hắn.
Bóng dáng Vân Long nhanh chóng, đang đi vào trong lĩnh vực của hắn, hắn liền cảm nhận tốc độ của Vân Long chậm đi rất nhiều, giống như hình ảnh đột nhiên làm chậm lại.
Dương Thiên cầm trường đao trong tay, bóng người chớp động, nhanh như chớp, đao mang khổng lồ liền chém xuống cánh tay phải của Vân Long.
Vân Long lại phản ứng không kịp, dưới đòn công kích của Dương Thiên. Ở cánh tay phải xuất hiện một vết thương khổng lồ.
"Vân Long bị thương rồi?" Toàn bộ người xem video hiện vẻ chấn động.
"Anh trai!" Trên trái đất, người nhà Dương Thiên đầu tiên nhìn thấy Dương Thiên bị Vân Long áp chế, sắp thua, nhưng bây giờ kết cục lại đảo ngược lập tức, nhìn thấy vết thương của Vân Long, San San bắt đầu vui mừng.
"Dương Thiên!" Người của toàn trái đất, hệ Ngân Hà cũng đang kích động reo hò.
Khuôn mặt Vân Long khó có thể tin, anh ta cảm nhận tốc độ của Dương Thiên hoàn toàn tăng nhanh, tốc độ công kích của Dương Thiên nhanh gấp đôi so với trước đây, thậm chí anh ta phản ứng không kịp.
Khuông mặt Dương Thiên hiện vẻ mừng rỡ, ở lĩnh vực này của hắn, Vân Long không phải đối thủ của hắn.
"Ầm!" "Ầm!"

Tiếp theo, Vân Long giống như một mục tiêu sống, không ngừng bị Dương Thiên tấn công, không hề có sức phản kháng.
Khuôn mặt Vân Long sợ hãi, anh ta thấy bóng người Dương Thiên, giống như ma quỷ, anh ta hoàn toàn không thể tấn công Dương Thiên, nhưng Dương Thiên lại không ngừng tiếp cận anh ta, từng đạo đao mang chém xuống người anh ta. Trong thời gian ngắn, cơ thể của anh ta toàn là vết thương, nhìn có vẻ rất thê thảm!
Cuối cùng, sau một phút, Dương Thiên dùng một đao đâm chính giữa ngực Vân Long, trái tim của anh ta bị băm nát!
"Sao có thể?" Sắc mặt Vân Long hiện vẻ khó tin, thấy trái tim vỡ nát của mình, ánh mắt hoàn toàn trở nên ảm đạm!
"Dương Thiên quyết đấu với Vân Long, Dương Thiên thắng, giành được một điểm!" Một giọng nói vang lên.
Dương Thiên nghe thấy giọng nói này, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó bóng người xuất hiện ở khu tập trung thiên tài.
Hắn ngẩng đầu nhìn danh sách khổng lồ kia, lúc này thi đấu đã hoàn toàn kết thúc, hắn và Vân Long là trận đấu cuối cùng.
Điểm số của hắn là mười một, mà trên bảng danh sách khổng lồ, từ số 970 đến 1040 đều là mười một điểm, nói cách khác, có bảy mươi mốt thiên tài tranh giành cho ba mươi mốt vị trí từ 970 đến 1000.
"Dương Thiên!" Tháp Nại Tề đi đến bên cạnh Dương Thiên, khuôn mặt ngạc nhiên nhìn hắn: "Sao thực lực của ngươi đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy?"
Trận đấu trước đó, hắn đã bại dưới tay Vân Long, biết sự lợi hại của anh ta.

"Trong trận chiến có thể đột phá mà thôi!" Dương Thiên mỉm cười nói.
"Ngươi lợi hại! Haiz, lần đầu gặp ngươi ngươi còn bị ta đánh bỏ chạy, bây giờ ngươi lại có thể lọt vào trận đào thải, mà ta thì đến trận đào thải cũng không vào được, chỉ có thể vào võ trường Côn Trụ". Tháp Nại Tề thở dài nói.
Tháp Nại Tề trong hai tám trận đấu, chỉ giành được chín điểm, liền bị đào thải!
"Điều này chứng minh tốc độ tiến bộ của ngươi quá chậm". Dương Thiên mỉm cười nói.
"Ngươi không thể an ủi ta hai câu sao?" Tháp Nại Tề bất mãn nói. Ở chung hai tám ngày, anh ta và Dương Thiên trở thành bạn tốt.
Dù sao họ đều cùng một trận doanh của Đế quốc Long Vũ.
"Ha ha, chào mọi người! Tiếu Kim Đạt ta lại gặp các ngươi lần nữa! Bây giờ thi đấu đã qua hai tám ngày, mà xếp hạng cũng có, ta tuyên bố, trận đào thải hai ngày cuối cùng dành cho người từ xếp hạng 970 đến 1040 tham gia, có tổng cộng 71 người, hai ngày cuối cùng, hi vọng các ngươi có thể nắm lấy cơ hội! Đương nhiên, người đào thải cũng không cần lo lắng, bất kì thiên tài bị đào thải đều có thể tuyển chọn gia nhập trong võ trường Côn Trụ chúng ta!" Tiếu Kim Đạt với vóc dáng thấp bé, chòm râu màu trắng nói với mọi người.
Khuôn mặt của nhóm thiên tài bị đào thải có vẻ không cam tâm. Họ vẫn không có duyên với trận đấu cuối cùng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.