Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 427: Tiểu thiên cuối cùng con cũng trở về




Dương Thiên nheo mắt lại, sau đó đưa khôi giáp Liệt Diễm, Huyễn Thị, nô lệ cấp Tinh Chủ đỉnh phong có được trong bí cảnh trước đó ra ngoài, sau đó khống chế nguyên tố hải dương hỏa di chuyển một lượt, xác nhận không còn tàn dư linh hồn của Hỏa đạo nhân.
Sau khi kiểm tra xong, Dương Thiên khua tay, sau đó một chùm ánh sáng màu đỏ xuất hiện.
"Hỏa đạo nhân đã biến mất, đây mới là bí tịch, kinh nghiệm tu luyện thật sự của ông ta!" Dương Thiên mỉm cười nói với Long Kinh Thiên.
Vừa nãy linh hồn to lớn của Hỏa đạo nhân bị pháp tắc hải dương hệ Hỏa tiêu diệt, lại dung nhập vào trong linh hồn của Dương Thiên, Dương Thiên cũng tiếp nhận một số kí ức của Hỏa đạo nhân.
Long Kinh Thiên không từ chối, sau khi nhận lấy, dung nhập vào trong đầu của mình. Sau đó ông chậm rãi ngồi xếp bằng, bắt đầu từ từ hấp thu những kinh nghiệm này của Hỏa đạo nhân.
Dương Thiên cũng ngồi xếp bằng, ý thức lại chìm vào trong Long phượng nguyên châu, bắt đầu chầm chậm lĩnh ngộ pháp tắc hệ Hỏa.
Mỗi lần lĩnh ngộ một loại pháp tắc, lực chiến đấu lập tức nâng cao nhiều lần! Bây giờ Dương Thiên cảm nhận được mình chỉ cần thời gian ba tháng liền có thể lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ Hỏa hoàn chỉnh.
Trong mười ngày, hai người đều sa vào tu luyện, đây là hai vị cường giả thiên tài nhất của trái đất, cũng là hi vọng của toàn bộ trái đất.
Thoáng cái thời gian mười ngày trôi qua, cuối cùng, phi thuyền Hi Diệu lại đáp xuống trái đất một lần nữa.

Hai người Dương Thiên và Long Kinh Thiên đồng thời tỉnh lại sau tu luyện, sau đó nhìn hành tinh mẹ của mình, trong mắt hiện niềm vui sướng.
Cho đến nay, Dương Thiên ở trong vũ trụ hơn năm rưỡi, còn Long Kinh Thiên chỉ có một năm, mà đa số thời gian họ đều trải qua trong bí cảnh Hỏa Diệu và trường tu luyện, nhưng thu hoạch giữa hai người lại vô cùng khổng lồ!
"Ha ha, Dương Thiên, chúng ta lại quay về trái đất rồi, đầu tiên về nhà của từng người trước, có chuyện gì thì gọi điện liên lạc sau!" Long Kinh Thiên mỉm cười nói: "Tôi cũng phải về Long tổ một chuyến!"
Dương Thiên mỉm cười gật đầu.
Hơn một năm, hắn cũng rất nhớ người nhà của mình.
...
Trong huyện A, võ quán Thiên Hành to lớn đứng sừng sững, có rất nhiều người trong đó, nhóm người này thỉnh thoảng lớn tiếng reo hò!
Đó chính là trận so tài được tiến hành mỗi ba tháng một lần của võ quán Thiên Hành, người chiến thắng cuối cùng sẽ có được phần thưởng là một quả Tân Tinh.
"Không thú vị chút nào". Ở một nơi trong võ quán Thiên Hành, lại có cặp vợ chồng trung niên và một cô gái trẻ.
Cô gái trẻ mặc trang phục võ giả màu trắng, buộc tóc đuôi ngựa, khuôn mặt rất đáng yêu, chẳng qua trên mặt lại hiện vẻ bất đắc dĩ.
"Ha ha, San San, những người này chưa có nhiều tài nguyên để dùng! Ở đâu như anh trai con, trực tiếp đưa cho chúng ta năm quả Tân Tinh, bỗng nhiên đột phá mà không gặp bất kì khó khăn nào!" Dương Gia Quốc lại mỉm cười nói.
Nhìn dao động khí tức trên người, bỗng nhiên đạt đến cấp S!
Đây chính là cha mẹ và em gái của Dương Thiên.
Hơn một năm qua, Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan thông qua quả Tân Tinh, nhanh chóng đột phá đến cấp S, cũng là cấp Tân Tinh, San San đã sử dụng ba quả Tân Tinh, mặc dù mới chỉ mười lăm tuổi, nhưng thực lực đã đạt đến cấp B!
Lúc này San San trông không còn ngây thơ như lúc trước nữa, mà trở nên rất hiểu chuyện: "Không biết khi nào anh trai mới trở về?"

"Đúng vậy! Hơn một năm rồi! Tiểu Thiên ở trong vũ trụ, mẹ vẫn luôn cảm thấy không an tâm trong lòng!" Ở bên cạnh, Thẩm Tân Lan cũng lo lắng nói.
Dù sao Dương Thiên vừa đi đã hơn một năm, đấy chính là thời gian dài nhất mà Dương Thiên rời khỏi nhà, trong lòng họ chắc chắn rất lo lắng.
"Cha mẹ, San San!" Đột nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai họ.
Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan, còn có San San nhìn nơi vang lên giọng nói với vẻ hoài nghi, họ nhìn thấy bóng người mà họ vẫn luôn nhớ mong.
Một thanh niên diện mạo thanh tú đang lẳng lặng đứng ở đằng xa, khuôn mặt nở nụ cười dịu dàng.
"Tiểu Thiên!" "Anh!"
Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan, San San vội vàng chạy qua, sau đó vui mừng nhìn Dương Thiên.
"Tiểu Thiên, cuối cùng con cũng trở về!" Thẩm Tân Lan xúc động nói.
"Mẹ!" Dương Thiên mỉm cười gọi.
"Anh, lần này anh đi lâu quá đó?" San San ở bên cạnh bất mãn nói, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy niềm vui sướng.

"San San lại cao lên rồi này!" Dương Thiên nhìn em gái của mình, bây giờ San San đã cao gần một mét bảy.
Người một nhà cười đùa trò chuyện với nhau, còn một số người ở bên cạnh lúc thấy Dương Thiên mới xuất hiện, liền nhận ra hắn, khuôn mặt đầy vẻ kích động.
"Là Dương Thiên!" Có người hưng phấn nói.
Đến hai người đang thi đấu cũng nhanh chóng bước xuống võ đài, không quan tâm đ ến trận đấu, vẻ mặt vui mừng nhìn Dương Thiên.
Thời gian trôi qua, người tu luyện dị năng giả trên trái đất càng nhiều, lại càng cảm kích Dương Thiên, địa vị của Dương Thiên trong lòng họ rất cao.
Dương Thiên mỉm cười chào hỏi họ, sau đó cùng với cha mẹ mình rời khỏi đây.
"Oa! Dương Thiên đẹp trai quá! Lại còn dịu dàng như vậy, không hề có dáng vẻ kiêu ngạo của cường giả, tại sao tôi không có bạn trai như vậy chứ?" Một cô gái đang ở tuổi xuân nói với khuôn mặt si mê.
"Nghe nói Dương Thiên hình như chưa có bạn gái, cô có thể thử xem?" Ở một bên, một cô gái xinh xắn mỉm cười trêu ghẹo.
"Ôi, bỏ đi! Tôi chỉ cần im lặng làm một cô gái hâm mộ Dương Thiên là được rồi, tôi không xứng với Dương Thiên". Cô gái bất đắc dĩ nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.