Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 374: Còn có bọn tôi nữa




Nếu Dương Thiên làm cháu rể của ông ta, ông ta nguyện ý 100% nhưng Dương Thiên lại hoàn toàn không có hứng thú với An Lam.
"Hừ! Người muốn theo đuổi bổn tiểu thư rất nhiều, Dương Thiên này có cái gì đặc biệt sao!" An Lam có chút tức giận nói.
Tính cách kiêu căng từ nhỏ đã khiến cô có chút kiêu ngạo, luôn cảm thấy thế giới hết thảy đều vây quanh mình.
Hiện tại gặp phải Dương Thiên có thái độ này với mình liền không khỏi có chút tức giận.
Nhưng mà cô lại có chút ủ rũ, trong lòng cô sùng bái nhất chính là anh hùng giống như Dương Thiên, nếu Dương Thiên trở thành bạn trai của cô, vậy tuyệt đối làm cho những người khác hâm mộ chết. Tuy nhiên, mọi thứ không diễn ra như cô nghĩ.
Sau khi Dương Thiên rời đi, trực tiếp đi tới chỗ khoa kinh tế của đại học An, mọi người xung quanh đều tự động tránh đường, vẻ mặt sùng bái nhìn Dương Thiên.
Trịnh Vân Long, Phùng Thiếu Phong, Lý Kim Hâm nhìn thấy Dương Thiên đi tới, vừa định tiến lên chào hỏi, nhưng ngay sau đó lại dừng bước, hiện tại thân phận của Dương Thiên không phải là loại thân phận mà bọn họ có thể trèo lên cao.
“Lão đại, lão nhị, lão tứ!” Dương Thiên lại trực tiếp đi tới, cười nói. Nụ cười vẫn như bình thường.

"Lão... Lão tam!" Đám người Trịnh Vân Long nói chuyện đều có chút lắp bắp.
"Có chuyện gì vậy? Không biết tôi sao?", Dương Thiên cười nói.
"Lão Tam, thực lực của cậu bây giờ cũng không tầm thường a! Chúng tôi không dám đi lên chào hỏi!" Vẫn là Trịnh Vân Long tùy tiện, đùa giỡn nói đùa.
“Ha ha, mặc kệ tôi biến thành cái dạng gì, tôi vẫn là lão tam của các cậu!” Dương Thiên cười nói. Người bên cạnh nhìn bộ dáng Dương Thiên cùng đám người Trịnh Vân Long thân mật nói chuyện với nhau, trong mắt đều lộ ra thần sắc hâm mộ.
Hiện tại Dương Thiên chính là người mạnh nhất thế giới, có được quan hệ này của Dương Thiên, địa vị của ba người Trịnh Vân Long lập tức nâng cao lên.
Ngay cả khi họ chỉ là một người bình thường thì cũng không ai dám làm gì họ.
Ngược lại có khi còn tranh giành trở thành bằng hữu với bọn họ.
"Dương Thiên!"
Một lớp khác của khoa kinh tế, một nữ sinh xinh đẹp đi ra, khí chất phi thường tốt, chính là nữ thần khí chất của đại học An Dương Lộ Tâm.
“Đã lâu không gặp!” Dương Thiên cười nói.
“Đã lâu không gặp!" Dương Lộ Tâm nhìn Dương Thiên, cũng cười nói.
Trong lòng cô ta có chút may mắn, may mắn hiện tại giữa cô ta và Dương Thiên không có mâu thuẫn gì.
Lúc trước khi biết thân phận của Dương Thiên, cha cô ta đã vô cùng sợ hãi.
Chỉ chốc lát sau, lại có mấy nữ sinh tới, lại là Tịch Mộng Dao, Lãnh Tình, còn có Đới Văn Quân.

Dương Thiên cũng cười chào hỏi các cô. Họ cũng là bạn bè.
Bên cạnh càng ngày càng có nhiều người nhìn Dương Thiên, còn có rất nhiều người cầm điện thoại di động, chụp ảnh.
“Dương Thiên, có thể cho tôi chụp ảnh cùng cậu được không? Cậu không ngại chứ?" Đột nhiên, Tịch Mộng Dao mỉm cười nói.
“Không ngại!" Dương Thiên gật đầu đồng ý.
Nhìn hoa khôi của đại học An cùng Dương Thiên đứng chung một chỗ, trong lòng những người khác lại không có bất kỳ lòng ghen tị nào, chỉ có hâm mộ, sùng bái.
"Ha ha! Dương Thiên, cậu cũng không được dày bên này mỏng bên kia nha! Chúng ta cũng đến chụp một tấm đi!" Đới Văn Quân cười to.
"Còn có bọn tôi nữa!" Dương Lộ Tâm cũng vội vàng nói.
Dương Thiên không cự tuyệt, cùng mỗi người bọn họ chụp một tấm ảnh, cuối cùng, hắn cùng những người khác chia tay, cùng ba người Trịnh Vân Long đi đến một nhà hàng bình thường bên ngoài trường ăn cơm.
Ông chủ kia nhận ra Dương Thiên, như thế nào cũng không muốn thu tiền của bọn Dương Thiên.

Dương Thiên cũng không có cưỡng cầu.
Nhìn ba người trước mắt, Dương Thiên trực tiếp nói: "Lão đại, lão nhị, lão Tứ, các cậu hiện tại cũng đã thức tỉnh dị năng! Tôi đã nói qua với quán chủ của võ quán Thiên Hành thành phố Hải, các cậu hiện tại có thể gia nhập vào võ quán Thiên Hành, có chuyện phiền toái gì cũng có thể trực tiếp đi tìm Trương Đại Hổ, ông ấy sẽ giúp các cậu giải quyết.
“Sau khi nói xong Dương Thiên lại lấy ra ba quả màu đỏ, phân biệt đưa cho ba người Trịnh Vân Long, nói: "Đây là một loại quả trân quý, gọi là quả Hồng Tâm, cho các cậu! Võ quán Thiên Hành có phương thức tu luyện cơ bản nhất, các cậu đi võ quán Thiên Hành liền có thể trực tiếp dùng linh quả này, sau đó luyện hóa.”
Dương Thiên cũng không có lấy ra toàn bộ năm quả cấp Tân Tinh, bọn Trịnh Vân Long có con đường nhân sinh mình muốn đi, quả Hồng Tâm hắn cho đã rất trân quý, sau khi hấp thu xong, thực lực của đám người Trịnh Vân Long hẳn là sẽ đạt tới cấp C sơ kỳ.
Xuất phát điểm cao hơn người khác rất nhiều, đây cũng coi như là hắn vì tình bạn với ba người Trịnh Vân Long mà cáo biệt đi!
Ở lại thật lâu cùng ba người Trịnh Vân Long, Dương Thiên lại trở về nhà.
Hiện tại tất cả mọi chuyện trên trái đất hắn gần như đã an bài thỏa đáng, cha mẹ cũng chỉ cần an tâm tăng lên thực lực, hơn nữa Đại Quy, Đại Lang còn có võ quán Thiên Hành, an toàn của bản thân đã hoàn toàn được bảo đảm.
Dương Thiên nhìn về phía phi thuyền vũ trụ bên trong Long Phượng Nguyên Châu, còn có một bóng dáng xinh đẹp, Huyền Hư đạo nhân lưu lại ấn ký linh hồn trong vách đá linh lực, trong lòng cũng không cách nào bình tĩnh lại.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.