Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 341: Quả sinh mệnh




Dương Thiên hoàn toàn phục hồi lại tinh thần, nhìn cô gái đã không còn hơi thở trong vòng tay mình, ánh mắt lộ ra vẻ kiên định.
Thời đại hiện giờ đã không còn là thời đại bình thường nữa, đến cả cự thú đại dương cũng có thể xuất hiện, vậy thì chuyện cứu sống Vương Nhã Lộ cũng không phải chuyện không thể!
“Sư phụ! Có cách nào cứu được Nhã Lộ không?” Dương Thiên tràn đầy hy vọng hỏi Huyền Hư đạo nhân. Huyền Hư đạo nhân có lai lịch thần bí, hơn nữa còn biết rất nhiều chuyện, nếu như muốn biết làm thế nào để cứu sống Vương Nhã Lộ thì chắc chắn Huyền Hư đạo nhân sẽ là người biết câu trả lời đầu tiên.
“Tiểu Thiên, Vương Nhã Lộ đã hoàn toàn mất đi hơi thở rồi. Hơn nữa, trái tim cũng đã bị đá đập nát, chết cũng đã được hơn ba tiếng rồi, cả người lạnh như băng, khó mà cứu được!” Huyền Hư đạo nhân thở dài.
Hơn ba tiếng trước, đây chính là lúc Vương Nhã Lộ gọi điện cho hắn.
“Em không sao! Anh Tiểu Thiên, anh không sao là tốt rồi!” Hơn ba tiếng trước, Vương Nhã Lộ nói xong câu này với hắn thì lập tức ngắt điện thoại.
Căn cứ vào cảnh tượng ở đây thì rất có thể khi Vương Nhã Lộ gọi điện thoại thì con kiến khổng lồ kia đã ở ngay trước mắt cô rồi.

Dương Thiên siết chặt hai tay, nhìn cô gái trong lòng mình, trái tim như bị ai đó bóp nát.
“Cô gái ngốc nghếch này!” Dương Thiên ôm chặt lấy Vương Nhã Lộ, không nỡ buông tay.
“Sư phụ, thực sự không có cách nào khác sao?” Dương Thiên lẩm bẩm.
“Biện pháp thì có! Con người vốn dĩ đã chết rồi thì không thể sống lại! Nhưng vũ trụ này ngập tràn phép màu! Ta biết trong vũ trụ có một loại quả gọi là quả Sinh mệnh, vô cùng quý hiếm, không cần biết đã tử vong bao lâu, chỉ cần còn giữ thân thể là có thể cứu sống!” Huyền Hư đạo nhân nhìn bộ dáng thống khổ của Dương Thiên thì nói.
“Quả Sinh mệnh?” Ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng hỏi: “Sư phụ, con có thể tìm quả Sinh mệnh ở đâu?”
“Quả sinh mệnh được gọi là tính mạng thứ hai của cường giả, cho dù là cường giả cấp Tinh chủ cũng có thể cứu sống được, thế nên vô cùng trân quý. Là bảo vật mà các cường giả cấp Hắc động phải điên cuồng tranh đoạt! Hơn nữa, loại quả này rất khó trồng, chỉ có một vài cường giả cấp Hắc động tìm được! Ta còn nhớ cách đây rất lâu, hệ Ngân hà đã bán đấu giá một quả Sinh mệnh, giá cao hơn trời, tận mười nghìn hành tinh có sự sống!” Huyền Hư đạo nhân nói tiếp: “Hơn nữa, loại quả này còn xem may mắn. Cho dù ngươi có tiền tài có thực lực, nhưng không có duyên với nó thì cũng không có tác dụng gì!”
Dương Thiên hỏi: “Trong hệ Ngân hà có quả Sinh mệnh sao?”
“Ta cũng không dám chắc chắn! Nhưng cho dù trong hệ Ngân hà không có thì các tinh hệ khác chắc chắn sẽ có! Chỉ cần thực lực đủ cường đại thì sẽ có người trực tiếp đưa những loại quả này tới tận của cho ngươi! Có một số cường giả có thực lực nghịch thiên, bọn họ nắm giữ pháp tắc thời gian hoàn chỉnh, thậm chí còn có thể nghịch chuyển thời gian. Vậy thì cho dù có hồn phi phách tán thì bọn họ cũng có thể gom lại hồn phách của ngươi! Phải gọi là vô cùng nghịch thiên!” Huyền Hư đạo nhân nói: “Những người như vậy, cho dù là ta thì trong mắt bọn họ cũng chỉ như một con kiến! Thế nên, chờ khi thực lực của ngươi đạt tới cực điểm thì tất cả mọi chuyện không thể đều biến thành có thể!”
Dương Thiên lẳng lặng lắng nghe, căn cứ theo những lời Huyền Hư đạo nhân nói thì bây giờ hắn có hai cách cứu sống Vương Nhã Lộ.
Cách thứ nhất, đó là tìm kiếm quả Sinh mệnh, sau đó để cho Vương Nhã Lộ dùng.
Cách thứ hai, đó là tìm một cường giả nắm giữ pháp tắc thời gian hoàn chỉnh, nhờ người đó nghịch chuyển thời gian, cứu Vương Nhã Lộ.

Theo lý mà nói thì cách thứ nhất đơn giản hơn rất nhiều, nhưng mà cách này đối với Dương Thiên mà nói cũng rất khó khăn!
Bây giờ hắn vẫn còn chưa ra vũ trụ, chỉ ở gần cấp Tân tinh mà thôi. Theo như lời Huyền Hư đạo nhân nói, những quả Sinh mệnh đó là thứ các cường giả cấp Hắc động phải điên cuồng tranh đoạt. Một quả Sinh mệnh cũng được đấu giá tận mười nghìn hành tinh có sự sống!
Nhưng mà, có hy vọng là được!
Ánh mắt Dương Thiên lộ rõ vẻ kiên định!
“Nhã Lộ, chờ anh!” Dương Thiên nhìn cô gái trong lòng mình, nhẹ nhàng nói.
Sau khi mất đi mới biết trân trọng. Lúc trước hắn băn khoăn quá nhiều chuyện, vô tình làm tổn thương Vương Nhã Lộ. Bây giờ hắn cuối cùng cũng đã hiểu rõ được trái tim mình, chuẩn bị đối mặt với tình cảm này, nhưng cô đã đi xa, nỗi đau này không thể nào diễn tả được bằng lời.
“Tiểu Thiên! Người đã chết không thể sống lại, Nhã Lộ cũng không muốn con khổ sở như thế này đâu!” Thẩm Tân Lan ở bên cạnh khuyên nhủ.
“Mẹ, con không sao!” Dương Thiên nói vậy, nhưng vẫn ôm chặt lấy cô gái trong lòng, ai nói gì cũng không chịu buông ra.

“Dương Thiên!” Một lát sau, nhóm người Long Kinh Thiên cũng đến nơi. Bọn họ nhìn thấy cô gái trong lòng Dương Thiên thì lập tức hiểu đại khái đã xảy ra chuyện gì. Mặc dù bọn họ không biết cô gái này là ai, nhưng chắc chắn cô gái này vô cùng quan trọng đối với Dương Thiên.
“Long tiền bối, ông có từng nghe qua một loại quả gọi là quả Sinh mệnh không?” Dương Thiên nhìn Long Kinh Thiên, ánh mắt mong chờ.
Long Kinh Thiên đã sống gần một thế kỷ, hiểu biết trái đất hơn bất cứ ai khác. Dương Thiên rất muốn kỳ tích xuất hiện, nếu như trên trái đất cũng có quả Sinh mệnh thì may quá!
“Quả Sinh mệnh?” Long Kinh Thiên nghe xong thì lắc đầu, nhưng nhìn về phía cô gái trong lòng Dương Thiên thì ông lại nói tiếp: “Cậu muốn cứu sống cô gái này sao? Tôi không biết quả Sinh mệnh, nhưng tôi biết trên trái đất có một thứ có thể bảo trì thân thể của người chết không bị mục rữa!”
“Thứ đó ở đâu?” Dương Thiên vội vàng hỏi. Bây giờ thời gian tử vong của Vương Nhã Lộ còn ít, nhưng nếu để thêm một thời gian nữa thì thân thể chắc chắn sẽ mục nát thối rữa. Cho dù Long phượng nguyên chân cũng không thể đảm bảo thân thể cô được giữ nguyên trạng.
“Thứ đó gọi là Thần châu bất hủ, cậu cũng biết chủ nhân của nó đấy, đó chính là Uy Đế của Liên minh chúng thần!” Long Kinh Thiên nói.
(Bất hủ: không mục rữa)



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.