Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 184: Chia tay




“Cho dù thế nào thì tôi cũng sẽ không bỏ qua cho Đường Tuấn!” Dương Thiên kiên định nói.
Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, cô đứng giữa Dương Thiên và Long tổ, là người khó khăn nhất.
“Nghĩ gì thế?” Dương Thiên nhìn Long Thiên Y thất thần thì cười nói: “Cho dù có thù thì tôi cũng chỉ có thù với một mình Đường Tuấn mà thôi, sẽ không liên lụy đến những thành viên khác của Long tổ đâu. Cô yên tâm!”
Long Thiên Y nghe vậy thì sắc mặt khá hơn một chút. Cô nhìn Dương Thiên, nghiêm túc nói: “Dương Thiên, tôi hi vọng anh có thể từ bỏ thù hận trong lòng.”
“Ý cô là muốn tôi buông tha Đường Tuấn? Đây là ý của Hoàng Thừa Quốc hay là ý của cô?” Dương Thiên hỏi.
“Dương Thiên, đây là ý kiến cá nhân của tôi.” Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, nói tiếp: “Dương Thiên, anh cũng biết ông nội của Đường Tuấn chính là Đường Chính Lâm- tổ phó Long tổ. Cho dù anh giết được Đường Tuấn thì thế nào? Đến lúc đó, Đường Chính Lâm chắc chắn sẽ tới giết anh. Anh và Long tổ sẽ đứng ở hai phía đối nghịch! Vì Đường Tuấn có đáng không? Bây giờ mọi người đều hòa thuận không có việc gì, chẳng phải rất tốt sao?” Long Thiên Y nói.
“Ha ha, Thiên Y, chuyện này cô không cần lo lắng. Chỉ cần mấy năm nữa, đến cả Đường Chính Lâm cũng không thể làm gì được tôi.” Dương Thiên cười nói.

“Dương Thiên, sao anh lại kiêu căng cuồng vọng như vậy? Đường Chính Lâm là cường giả cấp S? Không phải ai cũng có thể đột phá tới cấp S được đâu!” Long Thiên Y lắc đầu.
“Thiên Y, chẳng lẽ cô không hiểu tính cách của tôi sao? Tôi đã nói dối cô bao giờ chưa?” Dương Thiên nói: “Thiên Y, hay là cô rời khỏi Long tổ đi. Tôi bảo đảm chỉ trong vòng vài năm, thực lực của cô cũng có thể tăng lên cấp S! Đến lúc đó, Đường Chính Lâm sẽ chẳng làm được gì cả, cô lại có thực lực mạnh mẽ để bảo vệ quốc gia!”
Dựa vào tài nguyên trong Long phượng nguyên châu, Dương Thiên hoàn toàn có thể tạo nên một cường giả cấp S chỉ trong vài năm!
“Dương Thiên, sao anh lại biến thành người như thế này? Anh khiến tôi quá thất vọng!” Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, lớn tiếng nói. Cô cảm thấy Dương Thiên đã thay đổi rất nhiều, trước kia hắn là người khiêm tốn, ôn hòa, vì người khác mà không màng tất cả. Hắn vì sự an nguy của mấy trăm sinh viên đại học An mà không quan tâm đến tính mạng của mình, nhưng bây giờ lại trở nên cuồng vọng, tự cao tự đại, không coi Long tổ ra gì.
Vì thù hận của bản thân mà đối nghịch với Long tổ.
Theo ý kiến của cô, Dương Thiên nên buông bỏ thù hận, sau đó gia nhập Long tổ, tăng thực lực của Long tổ, bảo vệ quốc gia. Đây mới là điều Dương Thiên nên làm.
“Tôi sẽ không bao giờ rời khỏi Long tổ!” Long Thiên Y thất vọng nhìn Dương Thiên, lắc đầu một cái rồi trả lời.
“Nếu như sau này tôi và Long tổ xảy ra xung đột, cô sẽ lựa chọn đứng về phía nào?” Dương Thiên nhìn Long Thiên Y, trầm mặc một chút rồi hỏi.
“Xin lỗi, Dương Thiên!” Long Thiên Y nói, giọng điệu vô cùng kiên định. Mặc dù cô không nói ra đáp án chính xác nhưng đã biểu thị rõ ràng ý tứ của mình.
Nếu như Dương Thiên và Long tổ xảy ra xung đột, cô sẽ không chút do dự mà đứng về phía Long tổ.
“Sau này chúng ta đừng bao giờ gặp lại nhau nữa!” Một lát sau, Long Thiên Y nói.

Mặc dù cô vẫn có tình cảm với Dương Thiên, nhưng vì Long tổ, cô nhất định phải dập tắt tình cảm này!
“Cô có thể nói ra được câu này?” Dương Thiên không sao tin được.
Dương Thiên cảm thấy mình không hề làm sai chuyện gì, hắn và Long Thiên Y chẳng qua chỉ là lập trường bất đồng mà thôi.
Xét ở góc độ của Long Thiên Y thì vì sự ổn định của Long tổ thì Dương Thiên không nên tìm Đường Tuấn báo thù mà nên buông bỏ thù hận. Nhưng nếu đứng trên lập trường của Dương Thiên thì hắn không những bị cướp mất quả Thánh anh mà còn bị đánh gãy tay chân, đây là một mối thù rất lớn, hắn không thể nào coi như không có chuyện gì được.
Dương Thiên thở dài, có lẽ hắn thực sự đã thay đổi!
Trước kia, Dương Thiên tràn đầy hy vọng với cuộc sống này, đối xử với người khác rất tốt. Nhưng mà, hắn đối xử tốt với người khác, nhưng người khác lại không đối xử tốt với hắn.
Giống như Long tổ vậy, hắn vất vả tìm kiếm được mười mấy Nhụy hoa màu tím và đủ loại kỳ trân dị bảo, cuối cùng còn hy sinh tính mạng của mình để nhóm Long Thiên Y có thể thành công chạy thoát khỏi bí cảnh Sahara.
Nhưng cuối cùng hắn có được cái gì?

Tu vi bị hủy, rõ ràng có thể dùng quả Thánh anh để khôi phục lại, nhưng lại bị người ta khinh thường mà từ chối. Cuối cùng, hắn dùng hết số điểm cống hiến của mình để đổi lấy một quả, nhưng trên đường lại bị cướp mất, rồi còn bị đánh gãy tứ chi!
Kể từ đó, Dương Thiên đã biết trên đời này không có lòng tốt thực sự, chỉ có cá lớn nuốt cá bé! Nếu như yếu đuối hơn người khác thì sẽ bị người khác đứng lên đầu lên cổ, không phản kháng được.
Long Thiên Y theo đuổi lợi ích tập thể, còn Dương Thiên coi trọng lợi ích của bản thân, quan điểm khác nhau.
“Được rồi!” Trái tim Dương Thiên bỗng trở nên trống rỗng. Trước kia hắn yêu thầm Tần Ngữ Huyên ba năm, mặc dù Tần Ngữ Huyên từ chối hắn nhưng hai người cũng chưa từng ở bên nhau, thế nên Dương Thiên chỉ có cảm giác mất mát mà thôi.
Nhưng mà bây giờ hắn và Long Thiên Y thì khác, hai người ở trong bí cảnh hoạn nạn có nhau, ai cũng thầm biết tâm ý của mình, nhưng không ngờ cuối cùng đoạn tình cảm này lại chấm dứt theo cách đó.
Long Thiên Y không nói gì, cô biết mình làm Dương Thiên đau lòng, nhưng cô là người lý trí, biết mình nên làm gì.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.