Cuộc Sống Nuôi Con Của Vợ Chồng Công Nhân Viên Thập Niên 70

Chương 48: Chương 48





Editor: TulaBachu1316Sầm Bách theo thanh âm bước nhanh đi tới, đi đến một gian phòng bên, phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ trống rỗng, chỉ có một cái giường, cảnh sát chỉ vào đó, “Anh xem, có dấu vết bị bào mòn, trên đầu giường, và bên giường cũng có dấu vết ngón tay cào xước rất nhiều.
”Dấu vết trên đầu giường có dạng hình khối, tầng tầng lớp lớp như gợn sóng, ước tính người bị trói vào giường bằng dải vải và các vật dụng khác rồi vùng vẫy, trẻ con cũng không có sức lực lớn như vậy, nạn nhân chắc là lớn tuổi hơn chút, cộng thêm một đứa trẻ đang trong bệnh viện, hai nạn nhân trong hầm đất, điều này chứng tỏ nhóm buôn người của Dư Hồng Đào ít nhất có hơn bốn người.
Ba vụ án trở lên có thể nâng vụ án lên theo mức độ nghiêm trọng.
Hình phạt phải bắt đầu từ ít nhất mười năm, trường hợp nghiêm trọng sẽ bị kết án tử hình.
Đây chỉ là bản án dành cho tội buôn người.
Nếu bị tình nghi giết người, hắn ta còn bị kết thêm tội, không thể thoát khỏi tội chết.

Đối với loại người ác độc như vậy, tử hình vẫn còn quá nhẹ.
Dư Hồng Đào là kẻ rất xảo quyệt, bọn họ vẫn là đến chậm một bước, đồ đạc trong phòng rất nhiều thứ đã bị hắn ta và mẹ đem vứt bỏ rồi, không vứt được thì cũng đều đem đốt bỏ, những đồ lưu lại có thể làm chứng cứ rất ít.
Một tiếng rưỡi sau khi điều tra, Cao Trường Đông cùng với Trần Tích Nguyên cũng vội đến, phía sau vẫn có đồ đệ của ông ta Tào Giang, Sầm Bách vội vàng đi qua: “Chú Trần, chú đến rồi.
”“Trên đường đến đây tôi đã nghe Trường Đông nói rồi, nhanh bắt đầu thôi.
”Trần Tích Nguyên vỗ vỗ vai anh, rất nhanh đi đến gần hầm đất, mặc đồ bảo hộ, đeo găng tay, không thay đổi sắc mặt tiến hành kiểm tra bước đầu, vừa kiểm tra vừa phân phó cho Tào Giang ghi chép lại, Tào Giang ở một bên nhanh chóng dùng bút ghi chép lại.
Ông là người lớn tuổi trong cục, làm công tác pháp y hơn mười năm rồi, kinh nghiệm dày dặn, không bao lâu đã làm xong kiểm tra bước đầu, cho Sầm Bách một kết quả sơ bộ, “Hai đứa trẻ bị tử vong đều là con trai, trên cổ đều có vết thương chí mạng, thời gian tử vong trong khoảng từ ba giờ sáng đến sáu giờ sáng, trên người nhiều chỗ có vết thương, chắc là do bị người khác dùng lực ném vào mà tạo thành.

”“Để có kết quả phân tích chi tiết hơn, chắc phải về cục kiểm tra qua rồi cho cậu một bản báo cáo.
”Thời gian tử vong thật sự sớm hơn dự đoán của anh, xem ra Dư Hồng Đào thấy tối qua Đỗ Hồng không quay về đã sợ hãi mà thực hiện hành vi sát nhân, cũng chẳng trách trong phòng rất ít đồ vật có thể tra ra làm chứng cứ, Sầm Bách nói: “Vất vả rồi.
”Những thứ cần kiểm tra và lục soát đều đã làm xong rồi, trong phòng không tìm thấy chứng cứ gì cả, Sầm Bách cũng định cùng bọn họ quay về, đề đề phòng sự cố ngoài ý muốn, bốn cảnh sát được bố trí ở lại, còn lại tất cả đều quay về cục.
Anh vẫn nhớ đến chuyện của Tiểu Bạch ở bệnh viện, cũng vừa khéo cần đi điều tra chút thông tin về hộ khẩu của gia đình Dư Hồng Đào, Sầm Bách đích thân đi đến phòng đăng ký hộ khẩu, buổi chiều đến bệnh viện là đăng ký là Dương Bồi, nghe anh hỏi về vấn đề này, anh ta trả lời: “Tất cả thông tin đều đã được đăng ký, nhưng có thể không dễ tìm, và đặc điểm của đứa trẻ này cũng không rõ ràng lắm.
"So sánh thông tin những người mất tích từng người một, ít nhất phải mất hai ba ngày mới có kết quả.
"“Vất vả rồi.
”Sầm Bách biết chuyện này không dễ dàng gì, đứa trẻ thì vẫn quá nhỏ chưa biết nói chuyện, có quá nhiều ẩn số ở đây, còn chưa biết gia đình đưa trẻ bị mất con có đi báo cảnh sát làm đăng ký tìm người mất tích hay không, chỉ e là hy vọng tìm thấy lại càng mong manh.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.